Các anh phải là trai tân mới có quyền đòi hỏi vợ còn trinh, còn không thì im đi!
Các anh đòi hỏi vợ mình còn trong trắng thì các anh cũng phải còn trong trắng, như thế mới công bằng!
Đọc bài viết &’Đàn bà mất trinh cũng có 5-7 loại’, tôi thực sự cảm thấy hài lòng về cách phân tích của tác giả. Tuy nhiên, nếu nói đàn ông ai cũng muốn qua đêm với gái trước khi kết hôn thì thật sự đã quá phiếm diện rồi.
Nhiều người nói: “Đàn ông nào cũng muốn qua đêm với phụ nữ trước khi kết hôn thì lấy quyền gì mà đòi vợ mình phải còn trong trắng trong đêm tân hôn chứ?”. Tôi thấy người nói câu nói này hoàn toàn thiển cận vì chỉ biết vơ đũa cả nắm. Tuy đa số nam giới ngày nay đều thích ăn &’trái cấm’ trước hôn nhân nhưng không phải ai cũng thế nhé, vì còn có người như tôi.
Tôi đã từng yêu rồi cũng tan vỡ nhưng chưa một lần nào đòi hỏi, nghĩ thôi cũng chẳng có, vì tôi xác định rằng một tình yêu chân thành thì phải biết chờ đợi và tôn trọng người mình yêu. Nên đến nay tôi vẫn còn trong trắng, chưa từng quan hệ bao giờ, tôi cho rằng khi yêu là phải biết cảm thông cho nhau, chia sẻ cùng nhau nhưng tình dục trước hôn nhân thì không nên chút nào, dù có muốn cũng không được làm thế! Vì vậy, tôi – một người nam giới còn trong trắng thì vẫn có quyền đòi hỏi vợ mình phải còn trong trắng.
Tuy nhiên tôi cũng không vơ đũa cả nắm đối với những người phụ nữ không còn trinh tiết. Mất trinh đúng là cũng có 5-7 kiều thật. Có người mất vì thói hư hỏng, đua đòi, yêu đương lăng nhăng, nhưng cũng có người do hoàn cảnh khác nhau, bị tai nạn hoặc là sinh ra đã không có… Thế nên, với những người con gái có hoàn cảnh như vậy, bạn và tôi nên thông cảm mới đúng.
Nhưng đối với những cô gái tình nguyện lên g.iường với người con trai nào đó trước hôn nhân thì chứng tỏ cô ta không còn t.rinh tiết theo đúng nghĩa của nó. Tôi có quyền không lấy những người con gái như thế. Đừng mang tình yêu ra để ngụy biện với tôi vì tôi cũng đã yêu và cũng ra sức giữ gìn cho người con gái của mình. Người con trai không mất gì như tôi còn làm được điều đó, vậy tại sao các cô gái không nghĩ tới hậu quả sau này mà kìm nén bản thân, rồi lại đổ tội cho cảm xúc.
Nam giới cũng vậy, cũng nên giữ mình trước khi hôn nhân đến. Các anh đòi hỏi vợ mình còn trong trắng thì các anh cũng phải còn trong trắng, như thế mới công bằng! Và các anh nên nhớ rằng, đêm tân hôn thực sự trọn vẹn tràn đầy ý nghĩa thì hai người phải dành trọn cho nhau cả về thể xác lẫn tâm hồn. Thiếu một trong hai thì đêm tân hôn sẽ mất hoặc giảm đi ý nghĩa thiêng liêng của nó!
Video đang HOT
Các bạn gái cũng vậy, sẽ không thiệt thòi gì đâu nếu các bạn biết giữ mình, các bạn thử nghĩ xem, mình cần một người cùng mình đi đến hết quãng đời hay chỉ vui trong phút chốc? Chừng nào hôn nhân rõ ràng, kết hôn và hai họ ra mắt đám cưới linh đình… thì lúc đấy mới đủ cơ sở để bạn trao tấm thân, còn chỉ yêu nhau qua đầu môi mà trao thân dễ dãi thì sau này có đau khổ thì đừng than vãn vì không ai khác hơn là chính bạn đã tự đẩy đời mình vào vực thẳm!
Còn nếu ah con trai nào bắt các bạn phải trao thân để chứng tỏ tình yêu thì hãy mạnh dạn chia tay vì những kẻ ấy rất tồi. Một người con trai yêu thật lòng sẽ không bao giờ muốn chiếm đoạt người yêu trước hôn nhân! Các bạn gái đã lớn, đọc những lời mình viết chắc các bạn đã hiểu, vậy thì mong các bạn sáng suốt hơn trong tình yêu để không phải bao giờ hối hận và luyến tiếc! Dù sao đó là thứ quý giá của người con gái nên hãy giữ lại điều thiêng liêng ấy để mình đủ tự tin bước vào bất cứ gia đình nào, lấy bất cứ người nào mà mình yêu thương.
Còn tôi, nếu gặp người con gái còn trong trắng, tất nhiên tôi sẽ đón nhận cô ấy và nâng niu cô ấy suốt đời.
Theo Phununews
Thử lòng người yêu:'Anh nghèo lắm, đang mắc nợ người ta 2 tỷ nữa' và phản ứng bất ngờ
" Anh yêu em cũng đã lâu và cũng muốn tiến tới hôn nhân với em, nhưng anh còn có chuyện giấu em. Thực ra anh nghèo lắm, anh toàn vay tiền bạn bè để sống. Nhà anh đang mắc nợ người ta 2 tỷ nữa..."
Tôi vốn là một công tử chính hiệu, được gia đình cho đi du học từ khi còn trẻ, được tiếp thu nền văn minh phương Tây nên lối sống của tôi cũng có phần thoáng hơn. Tuy nhiên, trong tình yêu, tôi lại là một người kỹ tính và khắt khe. Từ khi mối tình đầu của tôi đi lấy chồng, tôi không còn tin vào tình yêu nữa, nhất là với những cô gái xinh đẹp, tôi nghĩ rằng họ đến với tôi vì tiền bạc, vì vẻ bề ngoài của tôi, vì gia đình tôi, vì cái mác đi du học của tôi...
Thế nên sau khi về nước, tôi giấu tiệt thân phận của mình, chuyển ra ngoài ở giống như một gã trai nghèo. Cũng có nhiều cô gái đến với tôi nhưng sau khi dính phải phép thử của tôi thì tự nguyện ra đi hết. Tôi cứ kệ họ, cứ để họ đến và đi, và mỗi lần như thế, tôi lại càng thấy mình đúng, phụ nữ tất cả đều giống nhau, ngay cả mối tình đầu của tôi cũng thế, dù đã yêu tôi 3 năm và nhà tôi cũng khá giả nhưng khi có người đàn ông giàu có hơn cầu hôn thì cô ấy cũng bỏ tôi mà đi không một chút thương tiếc.
Cho đến khi tôi gặp Linh, một người con gái rất độc lập và hiện đại. Em chủ động tán tỉnh tôi, mời tôi đến những chỗ mà trước đây tôi chưa từng đến. Từ khi quen em, tôi mới đến vũ trường nhiều như thế. Nhưng ngoài những điều đó ra, em là một cô gái xinh đẹp và giỏi giang. Tôi khá bất ngờ khi biết gia đình Linh không giàu có, em lên thành phố học rồi tự thuê phòng ở riêng, tự đi làm thêm để trang trải cuộc sống. Hiện tại Linh làm phiên dịch viên cho một công ty nước ngoài nên em được tiếp xúc với rất nhiều người giỏi giang.
Tôi thấy Linh cũng là người tốt nên tán tỉnh Linh. Rồi chúng tôi yêu nhau khi nào không hay. Yêu nhau được 2 năm thì tôi thấy mình cần đưa ra quyết định cuối cùng, nghĩa là làm phép thử cần thiết để biết được bộ mặt thật của người yêu sau đó mới tính tiếp.
Thời gian yêu tôi, Linh cũng hay vòi vĩnh tôi mua nhiều thứ, khi thì túi xách, khi thì áo q.uần, son phấn, điện thoại. Tôi vốn tính phóng khoáng và nói thật, những thứ đó cũng không đáng bao nhiêu so với tiền lương của tôi nên tôi cũng không từ chối Linh. Nhưng nếu lấy Linh thì lại là một câu chuyện khác. Thất bại một lần trong tình yêu cộng với việc chứng kiến nhiều việc không mấy hay ho nên tôi rất cẩn trọng.
Chiều hôm đó, tôi thất thểu bước về nhà trong bộ dạng chán đời, cúc áo cởi gần hết, tay cầm chiếc cà vạt đã tháo ra từ cổ. Đến nhà, tôi đã thấy Linh ở trong phòng khách, đang dọn dẹp lại mấy thứ. Tôi ngồi phịch xuống sofa, thở dài thườn thượt. Linh thấy vậy lo lắng hỏi:
- Anh sao thế? Có chuyện gì với anh à?
- Anh muốn cho em biết một sự thật.
- Gì thế anh? Anh làm em lo quá à. Anh nói đi.
- Anh yêu em cũng đã lâu và cũng muốn tiến tới hôn nhân với em, nhưng anh còn có chuyện giấu em. Thực ra anh nghèo lắm, anh toàn vay tiền bạn bè để sống. N hà anhđang mắc nợ người ta 2 tỷ nữa. Anh thì còn nợ bạn không biết bao nhiêu mà kể.
- Anh nói thật chứ?
- Thật.
Linh nghe xong, quay mặt đi một lúc rồi bảo tôi cứ nghỉ ngơi, cô ấy có việc cần phải đi. Tôi thất vọng vô cùng, cuối cùng Linh cũng giống như bao nhiêu cô gái khác mà thôi.
Thế nhưng sáng hôm sau, Linh đã gõ cửa từ sớm. Em bắt tôi dậy tập thể dục rồi cùng dọn dẹp nhà cửa, nấu đồ ăn sáng cho tôi. Tôi ngạc nhiên lắm, tôi cứ ngỡ em đã bỏ tôi đi rồi. Nhưng Linh chỉ nhìn tôi rồi trừng mắt:
- Từ hôm nay em sẽ giám sát anh. Tiền lương đi làm về không được tiêu hoang nữa, đưa em gửi tiết kiệm. Anh cũng bỏ ngay cái thói rầu rĩ đi, phải lạc quan lên để còn giúp bố mẹ trả nợ. Em yêu anh vì nghĩ anh là một người đàn ông có chí khí. Nếu anh còn ủ rũ và nghĩ ngợi vớ vẩn thì em sẽ bỏ anh đi đấy.
Tôi ngớ người trước những gì Linh vừa nói. Em cũng nói thêm rằng em sẽ hùn tiền giúp tôi trả nợ cùng. Việc gì cũng có cách giải quyết, miễn là mình có ý chí.
Nhìn dáng vẻ tất bật của Linh, tôi thấy có lỗi với em vô hạn. Chỉ vì cái tính ích kỷ của mình mà tôi đã nghi ngờ em đến mức phải dùng phép thử. Tôi tự hứa với lòng mình rằng, bằng mọi giá tôi sẽ phải giữ em lại, bởi tôi biết, tìm được một người như em quả thật không hề dễ dàng gì.
Theo Phununews
Tôi là kẻ giật chồng người Chào các bạn, tôi viết lên câu chuyện thật của mình, thứ nhất là để nhẹ lòng, thứ hai là để được nghe "chửi" cho tỉnh ra, vì chính tôi- tôi cũng không rõ mình đang làm gì, đang đi đâu và... Tôi và anh là đồng nghiệp. Anh luôn tự hào về gia đình nhỏ có một cô vợ và một nhóc...