Ca trực kinh hoàng của những người đứng ngoài tiêu cực ngành y
Bước chân rời khỏi Viện bỏng Quốc gia Lê Hữu Trác ( Viện bỏng) mà chúng tôi còn ám ảnh mãi. Ám ảnh không chỉ với tột cùng nỗi đau của những bệnh nhân đang hàng ngày, hàng giờ phải chịu đựng đa.u đớ.n cả về thể xác và tinh thần, của những hoàn cảnh éo le, đáng thương mà còn ám ảnh cả về công việc của những y bác sĩ nơi đây, đặc biệt là đội ngũ y tá điều dưỡng. Nếu nói chẳng có cơ sở y tế nào mà môi trường làm việc lại vất vả, nặng nhọc, độc hại và áp lực như ở Viện bỏng, không phải là quá. Và nếu có nói đội ngũ y bác sĩ ở Viện bỏng luôn đứng ngoài những tiêu cực mà dư luận quy chụp cho ngành y thì cũng không phải quá khen.
Một mình đưa bệnh nhân đến nhà xác
Trung tá Đặng Thị Bích Hòa về công tác tại Viện bỏng Quốc gia đến nay ngót nghét hai chục năm nhưng chị vẫn nhớ mãi những ngày đầu tiên về viện. Vẫn biết điều dưỡng thì phải tiêm, phải truyền, phải thay băng, thay gạc cho bệnh nhân, nhưng khi về đây chị vẫn “sốc” vì thực tế nó khác xa lý thuyết. Những năm đó Nhà nước còn cho sản xuất pháo, còn làng pháo Bình Đà, cứ ít hôm lại có một vụ ta.i nạ.n do nổ pháo. Đêm trực đầu tiên của chị đúng vào ngày có vụ nổ pháo làm 22 người dân Bình Đà thương vong, trong đó có 7 người chế.t. Sau khi sơ cấp cứu cho bệnh nhân, đêm đó chị được giao nhiệm vụ… đưa bệnh nhân xuống nhà xác. Một mình đẩy chiếc cáng mang xác nạ.n nhâ.n trong ánh đèn lờ mờ của nhà xác, vừa đi vừa run. Đẩy được chiếc cáng vào đến nơi khi chuyển bệnh nhân ra khỏi cáng tay chị bỗng chạm vào một bàn tay lạnh ngắt khiến tim cô điều dưỡng trẻ tuổ.i như muốn rơi khỏi lồng ngực. Hóa ra đó là xác của bệnh nhân một khoa khác được chuyển xuống trước đó. Sợ hãi, những lượt sau chị phải nhờ đồng nghiệp sắp xếp 2 bệnh nhân một lớn, một nhỏ vào một cáng để “đỡ phải đi nhiều”. Sau ca trực “kinh hoàng” đó, chị bàng hoàng nhưng vẫn không dám kể với người nhà và những người xung quanh. “Tôi sợ có nhiều ý kiến tác động có thể mình sẽ không trụ lại với nghề được. Hồi đó nếu không có quyết tâm, chắc tôi đã chuyển đi nơi khác” – chị Hòa tâm sự.
Công việc của một điều dưỡng ở đây vẫn là tiêm truyền, thay băng, nhưng với bệnh nhân bỏng thì rất đặc thù, có thể nói là vất vả gấp nhiều lần tại những cơ sở y tế khác. Đa phần đội ngũ điều dưỡng tại viện đều là nữ, có những khoa tỷ lệ nữ lên đến 90% nhưng công việc thì lại vô cùng nặng nhọc mà như các chị đùa với nhau “chả khác nào làm khuân vác”. Áp lực nhất phải nói đến đội ngũ y bác sĩ ở khoa Hồi sức cấp cứu, đã vào ca trực là phải thức cả đêm không có một phút được chợp mắt. Hầu hết các trường hợp cấp cứu tại đây đều bị bỏng nặng, thập tử nhất sinh. Có những bệnh nhân bỏng đến trên 90%, toàn thân phải băng bó trắng toát, hay bỏng sâu đến 50% bệnh nhân đa.u đớ.n rên la khiến nhân viên y tế phục vụ vô cùng áp lực tâm lý. Với những ca bỏng nặng như thế chỉ việc thay băng cho bệnh nhân thôi cũng mất vài tiếng đồng hồ với 6-7 điều dưỡng, người thì nâng tay, người thì nâng chân, người thay băng, người lấy dụng cụ… Mỗi ngày phải thay băng cho bệnh nhân 2-3 lần, chưa kể việc tiêm truyền diễn ra liên tục hàng giờ, phải đảm bảo tuyệt đối độ chính xác, tiêm nhiều đến nỗi… chai cả tay. Có những ca do ở xa hoặc do sơ cứu không đúng cách, đến viện muộn vết bỏng b.ị hoạ.i t.ử, bốc mùi khó chịu, thậm chí có những ca đã có ròi. Với người bình thường, kể cả người nhà nhiều khi cũng không dám nhìn hay trót nhìn thì về không dám ăn cơm, nhưng với các y tá thì đó là nhiệm vụ họ phải làm.
Đối với bệnh nhân bỏng đòi hỏi phải vô khuẩn tuyệt đối, nhưng ngược lại bệnh nhân bỏng lại rất tạo điều kiện cho vi khuẩn phát triển. Có những bệnh nhân bỏng trên 90% dịch tiết rất nhiều, bốc mùi khó chịu, nhân viên y tế rất dễ phơi nhiễm bệnh. Đặc biệt khi bệnh nhân trong cơn “thập tử nhất sinh” không thể đợi xét nghiệm HIV hay các bệnh lây truyền khác nhưng các y bác sĩ ở đây vẫn phải sơ cứu, tiêm truyền. Trong khi đó môi trường làm việc lại vô cùng vất vả, nóng bức. Bệnh nhân bỏng khi bị tổn thương về da sẽ mất điều hòa thân nhiệt, thường sốt rét liên tục vì vậy dù mùa đông hay mùa hè đều phải bật đèn sưởi ở nhiệt độ cao đến 35-40 độ.
Tình yêu thương không bao giờ cũ
Điều dưỡng Đỗ Thị Kha đã gắn bó với Viện bỏng Quốc gia từ khi sơ khai. Mới đây, chị phát hiện đang mang trong mình căn bệnh ung thư má.u những khi mệt thì thôi, khi khỏe chị lại đến viện. Mấy chục năm gắn bó với nghề, người ngoài thì nghĩ các chị đã “quen” quá với những cảnh đa.u đớ.n, với những bi kịch của bệnh nhân nhưng thực ra với các chị, được làm việc để bệnh nhân đỡ đau hơn phút nào, nhanh khỏi hơn phút nào mới là quan trọng. Chị chia sẻ, thương nhất, ám ảnh nhất là những bệnh nhân khoa Nhi. Ở cái tuổ.i được chơi, được cười đùa thì những bệnh nhi viện bỏng, nỗi đau thể xác đã là quá sức chịu đựng và trước mắt các cháu là cả quãng đường dài mà các cháu chưa thể cảm nhận được hết nỗi đau tinh thần. Đa phần bệnh nhi bỏng do bất cẩn của người lớn hoặc do những tội ác của người lớn gây ra mà các cháu không có lỗi gì. Có trường hợp người lớn để con ngã vào nồi canh, có trường hợp bố mẹ đi làm khóa cửa để con trong nhà, đến khi nhà cháy thì các cháu bị bỏng, lại có những ông bố bà mẹ vì cả giận lẫn nhau mà châm lửa đốt con, hoặc có trường hợp vì hận tình mà tạ.t axi.t cả vào đứ.a tr.ẻ… Nhìn các cháu bé với những vết sẹo khắp cơ thể, không ai có thể cầm được nước mắt nhưng với y bác sĩ ngành bỏng, họ phải ghìm lòng lại để chăm sóc bệnh nhân. Người lớn bị bỏng một chút thôi đã thấy đau, thấy rát lắm rồi, thế mà các cháu bị bỏng tới 60-70% cơ thể có cháu bỏng toàn thân, cứ nghĩ như con mình thôi, thương lắm. Vì vậy các y bác sĩ ở đây chỉ muốn phục vụ bệnh nhân hết sức mình để các cháu nhanh qua cơn nguy kịch.
“Chăm sóc bệnh nhân bỏng chẳng khác nào chăm con mọn ốm, phải khéo léo, tỉ mỉ, phải thực sự yêu thương, lo lắng cho bệnh nhân thì mới làm được. Còn những ai muốn làm việc vì thu nhập, vì thành tích hay bất cứ mục đích thực dụng nào khác thì sớm muộn cũng sẽ ra đi.” – Trung tá Đặng Thị Bích Hòa tâm sự về nghề của mình. Trong khi người ta nhắc đến ngành y với rất nhiều tiêu cực, sứ mạng cứu người bị đồng tiề.n chi phối thì cán bộ y bác sĩ Viện bỏng luôn tự hào đứng ngoài điều đó. Viện bỏng Quốc gia là cơ sở y tế điều trị bỏng tuyến cao nhất, bởi vậy bệnh nhân đến đây đa phần là bệnh nhân bỏng nặng và từ những nơi xa, có hoàn cảnh vô cùng khó khăn và đáng thương. Bệnh nhân bỏng thôi thì đủ kiểu, từ tr.ẻ e.m không có người trông, cụ già neo đơn, người làm thuê bị ta.i nạ.n lao động, người rơi vào bi kịch t.ự thiê.u, người bị trả thù bằng axit… Bởi vậy nếu trông chờ vào tiề.n bồi dưỡng từ bệnh nhân rồi mới làm thì chắc chắn không trụ lại được ở đây.
Từng 10 năm làm y tá trưởng tại khoa Hồi sức cấp cứu, Trung tá Hòa luôn lấy bài học hàng đầu là y đức để giáo dục nhân viên. Tay nghề kém ở đâu thì có thể đào tạo được, nhưng cái tâm không có thì không thể làm ở đây được. Cũng ít có bệnh viện nào mà đội ngũ y bác sĩ phải “giữ bệnh nhân lại” nhiều đến vậy. Đa phần bệnh nhân cấp cứu ở Viện bỏng quốc gia đều ở những nơi xa, có khi cách bệnh viện cả ngày đường. Khi đến viện bệnh nhân đã nguy kịch, người nhà và bác sĩ đều nghĩ không thể qua khỏi nhưng đội ngũ bác sĩ, y tá đã làm được điều kỳ diệu là đưa bệnh nhân về giới hạn an toàn. Nhiều bệnh nhân bỏng nặng đến trên 90%, ngừng thở, ngừng tim, người nhà chỉ xác định đưa đến viện cho toại nguyện. Đến nơi thì người nhà xin về vì quá nghèo, nhưng các y bác sĩ phải động viên ở lại, chia suất cơm của mình cho người nhà ăn để nuôi bệnh nhân.
Ở Viện bỏng, không ít y bác sĩ đến đây rồi lại ra đi để chọn một lĩnh vực khác vì không chịu nổi áp lực. Thế nên chúng tôi tin những người ở lại chắc chắn phải yêu nghề lắm. Hằng ngày họ làm những công việc tưởng như rất cũ, rất quen với mình, nhưng nếu không có cái tâm, cái tình thương yêu với bệnh nhân thì chắc chắn không bao giờ cũ.
Linh Nhật
Theo ANTD
Video đang HOT
Ngã vào đống rơm đang cháy, 2 anh em bị bỏng nặng
Vẫn chưa hết hoàn hồn sau ta.i nạ.n của hai đứ.a tr.ẻ, nhưng anh chị tự bảo nhau phải bình tĩnh để chăm sóc con. Thằng anh ở tầng 4 luôn miệng hỏi em, còn ở dưới tầng 2 đứa em mới 3 tuổ.i lại nằm ngoan không khóc cho dù đa.u đớ.n lắm
Đến thăm bé Nguyễn Đức Quyết (3 tuổ.i) đang điều trị tại khoa Hồi sức cấp cứu của viện bỏng quốc gia, tôi đã không cầm được nước mắt khi thấy toàn thân em phải băng kín nhưng má.u vẫn rỉ ra đỏ hỏn. Khuôn mặt với loang lổ những vết thương, đôi môi thâm tím và cơ thể không cựa quậy được, ấy vậy mà em không hề khóc. Tôi hỏi : "Con đau lắm không?" thằng bé khẽ gật đầu rồi nói những tiếng còn chưa được sõi : "Sợ lắm không đi nữa đâu". Nghe con nói, chị Nguyễn Thị Hiền giải thích : Cháu bị như thế này là do trong lúc hai anh em đang chở nhau thì ngã vào đống rơm to người ta đang đốt trên đường cái nên bây giờ cứ liên tục nói sợ không đi nữa.
Bị ngã vào đống rơm đang cháy, bé Quyết bị bỏng với diện tích 45%, trong đó có hơn 30% bỏng sâu
Nhà quê đang vào vụ, nên hai vợ chồng anh Nguyễn Đức Mận và chị Nguyễn Thị Hiền còn mải ra đồng gặt để hai anh em Nguyễn Đức Nhất (9 tuổ.i) và Nguyễn Đức Quyết (3 tuổ.i) ở nhà trông nhau. Bình thường mọi ngày Nhất trông em khéo lắm nên cũng chẳng bao giờ bố mẹ phải lo lắng hay than phiền gì cả, tuy nhiên trong phút chốc tai họa ập xuống. Chị Hiền kể: "Chiều hôm đó khi hai anh em đang chở nhau bằng xe đạp ra ruộng chỗ bố mẹ đang làm thì gặp nạn. Ở giữa đường cái lớn người ra phơi đống rơm to rồi đốt cháy ngùn ngụt, Quyết bị ngã vào rồi chỗ rơm cháy đổ ập hết lên người. Hoảng quá anh Nhất lao vào cứu em nhưng khói mù mịt nên một lúc sau mới mò được em, rồi thì cả hai đứa đều phải đưa ngay lên viện bỏng trong tình trạng cấp cứu"
Kể dứt lời, giọng chị nghẹn lại đắng ngắt cho dù hai vợ chồng đã thống nhất từ trước đó phải mạnh mẽ để cứu con. Hiện tại Quyết đang phải điều trị tại khoa Hồi sức cấp cứu với diện tích bỏng lên đến hơn 45%, trong đó có hơn 30% bỏng sâu. Vào viện đã hơn 1 tuần và được các bác sĩ tiến hành phẫu thuật đợt 1 để cắt hoại tử, tuy nhiên mới được 15% diện tích da tổn thương vì thế sắp tới em sẽ còn phải phẫu thuật 3 lần nữa. Đối với bé Quyết, các bác sĩ cũng rất lo lắng bởi da lành lấy để che phủ không có nhiều. Hơn nữa cùng một lúc gia đình có hai con đều bị bỏng nên số tiề.n sẽ rất tốn kém - theo thông tin bác sĩ Nguyển Hải An (Phó chủ nhiệm khoa tr.ẻ e.m) cho biết.
Khuôn mặt loang lổ những vết thương nhưng tuyệt nhiên Quyết không khóc
Trên tầng 4 khoa Bỏng tr.ẻ e.m, bé Nguyễn Đức Nhất cũng đang được các bác sĩ theo dõi và chăm sóc. Bị bỏng nhẹ hơn em, tuy nhiên cậu bé này vẫn còn chưa hết hoảng sợ nên cứ liên tục hỏi bố về tình hình em. Ánh mắt đầy sợ sệt, lo âu em nhớ lại : "Lúc đó cháu không biết là mình đã làm gì nữa, chỉ nhớ là tìm em mãi một lúc mới thấy vì khói quá. Lúc em ngã, nó khóc thét lên làm cháu sợ lắm nên chỉ có 1 suy nghĩ là phải cứu em bằng được ra thôi, rồi khi cháu tìm được em thì không nhớ gì cả, lúc mở mắt đã thấy trong bệnh viện rồi ạ"
Giây phút kinh hoàng đó, hai vợ chồng anh Mận, chị Hiền vẫn còn đang ngoài đồng, đến khi được người làng báo tin mới tá hỏa chạy về. Không còn kịp bình tĩnh, chị Hiền khóc ngất khi theo xe đưa hai con lên viện với nguyên bộ quần áo lao động đẫm mồ hôi. Là trụ cột trong gia đình, anh Mận một mặt lo làm thủ tục nhập viện cho con, một tay vẫn cầm điện thoại để trực gọi vay tiề.n. Hai vợ chồng làm ruộng, chẳng bao giờ anh chị có nổi 1 triệu trong nhà nên lần này gần như "Nhớ đến ai là hỏi vay thôi, vợ chồng tôi không còn kịp nghĩ điều gì cả" - anh Mận tâm sự.
Nằm trên tầng 4, Nhất liên tục lo lắng cho em và chưa hết bàng hoàng về ta.i nạ.n
Hiện tại vợ chồng đã hết cách khi nhà nhà nào cũng đang gặt dở chưa có lúa bán nên không có tiề.n cho vay. Mấy sào ruộng chưa gặt còn lại anh chị cũng đã bán thống bán tháo hết rồi nhưng chẳng được là bao. Thủ tục cắm sổ đỏ anh cũng đã về nhà làm, tuy nhiên đến nay chưa hoàn tất nhưng trong lòng vẫn nặng trĩu nỗi lo toan bởi anh Mận biết " Chữa bỏng phải lâu dài và tốn kém, cùng một lúc hai anh em đều phải điều trị, tôi không biết tiếp theo sẽ như thế nào nữa".
Dưới tầng 2, bé Quyết vẫn nằm ngoan không khóc nhưng cứ nhìn mẹ nói "Sợ lắm, không đi nữa đâu" khiến chị Hiền đau đến quặn ruột. Chị sợ lắm không dám nghĩ đến ngày mai bởi chưa tìm đâu ra được nơi bấu víu để có tiề.n chữa cho con. Chốc chốc, anh Mận ở trên tầng chạy xuống ... hai vợ chồng lại nhìn nhau rồi tự động viên mình "bằng mọi giá phải cứu con" cho dù đằng sau đó là những giọt nước mắt lăn dài bất lực.
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:
1. Mã số 774: Anh Nguyễn Đức Mận và chị Nguyễn Thị Hiền(xóm Nồng, đội 6, xã Kim Quan, huyện Thạch Thất, Hà Nội)
ĐT: 0984.380.613
2. Quỹ Nhân ái - Báo Khuyến học & Dân trí - Báo điện tử Dân trí.
Ngõ 2 nhà số 48 Giảng Võ, Đống Đa, Hà Nội (Cạnh cây xăng Kim Mã)
Tel: 04. 3. 7366.491/ Fax: 04. 3. 7366.490
Email: quynhanai@dantri.com.vn
Bạn đọc ủng hộ qua các tài khoản sau:
* Tài khoản VNĐ tại VietComBank:
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 045 100 194 4487
Tại: Ngân Hàng TMCP Ngoại thương Việt Nam - Chi nhánh Thành Công - Hà Nội.
* Tài khoản USD tại VietComBank:
Account Name: Bao Khuyen hoc & Dan tri
Account Number: 045 137 195 6482
Swift Code: BFTVVNVX
Bank Name: THE BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM (VietComBank)
* Tài khoản VNĐ tại VietinBank:
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 10 201 0000 220 639
Tại: Ngân hàng Thương mại Cổ phần Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Hoàn Kiếm
* Tài khoản VNĐ tại Ngân hàng Quân đội (MB)
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 0721100356359
Tại Ngân hàng TMCP Quân đội - Chi nhánh Thái Thịnh - Hà Nội
* Tài khoản USD tại Ngân hàng Quân đội (MB)
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 0721100357002
Swift Code: MSCBVNVX
Bank Name: MILITARY COMMERCIAL JOINT STOCK BANK - MCSB ( No.3, Lieu Giai str., Ba Dinh Dist., Hanoi, Vietnam)
3. Văn phòng đại diện của báo:
VP Hà Tĩnh: 46 Nguyễn Công Trứ, Phường Tân Giang, TP Hà Tĩnh. Tel: 039.3.857.122
VP Đà Nẵng: 25 Nguyễn Tri Phương, Quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng. Tel: 0511.3653.725
VP HCM: số 39L đường 11 (Miếu Nổi), phường 3, quận Bình Thạnh, TP.HCM. Tel: 0866786885
VP Cần Thơ: 53/13 Lý Tự Trọng, Q Ninh Kiều, TP Cần Thơ. Tel: 0710.3.733.269
Theo Dantri
Tiêu cực ngành y làm "nóng" những kiến nghị gửi tới Quốc hội Từ những vấn đề lớn như Hiến pháp, luật Đất đai sửa đổi, kết quả phong chông tham nhung... đến những chuyện dân sinh, đời sống như tiêu cực ngành y, báo động VSATTP... đều được cử tri quan tâm, gửi tâm tư, kiến nghị đến Quốc hội trước kỳ họp thứ 6. Báo cáo của UB TƯ MTTQ Việt Nam cho biết,...