Cá tính để đối đáp người ngoài, còn trong nhà, đàn bà chỉ có cá chiên, cá kho, cá nướng
Trẻ con nhạy cảm lắm. Hạnh phúc hay tan vỡ của cha mẹ đều được chúng dễ dàng nhận ra… Hôn nhân của cha mẹ, là nhìn từ đôi mắt con.
Hai vợ chồng tôi ngồi ăn chung với nhau một tô mì, anh đẩy qua “Em thích ăn trứng thì ăn đi cho nóng”, em đẩy lại “Anh ăn trước đi rồi em ăn”.
Cậu con trai cả ngồi kế bên buột miệng nói: “ Sao ba mẹ lấy nhau lâu rồi mà còn thương nhau vậy?”. Tôi buồn cười quá “Phải thương nhau mới sống được với nhau chứ con!”
Ảnh minh họa
Con trai lại kể, hôm trước xem một clip trên mạng, thấy hai vợ chồng đầu năm mới cưới còn tình cảm đi trăng mật, cuối năm chồng đã thượng cẳng chân hạ cẳng tay với vợ luôn rồi. Con bảo: “Sau này lấy vợ, con sẽ sống tình cảm như ba mẹ, mới thích”.
Video đang HOT
Rõ ràng là các con luôn quan sát hôn nhân của cha mẹ, bởi thế mới có những cuộc tình dù đã nát tan vẫn phải ráng níu giữ “vì con”, nhưng tôi tin, tất cả những gượng gạo, trắc trở không qua được mắt chúng. Trẻ con vô cùng nhạy cảm, chúng sẽ cảm nhận được những hành động, cử chỉ của cha mẹ, đâu là thật lòng, đâu là dối trá.
Những đứa con đa phần sẽ dùng hôn nhân cha mẹ để định nghĩa hôn nhân của con trong tương lai. Thật may mắn cho những đứa trẻ của tôi, chúng được lớn lên từ một gia đình hạnh phúc! Thương cho những đứa trẻ, mới sinh ra đời mà bố ngoại tình, mẹ ngoại tình, gia đình hoặc lục đục, hoặc tan vỡ.
Đã có lúc tôi nghĩ rất vu vơ, nếu giả sử mình cũng ở trong trường hợp đó, nếu hôn nhân không hạnh phúc, tôi sẽ chia tay trong êm đẹp, dành sự tôn trọng cho người chồng cũ, để con tôi cảm nhận được “điều gì đó” từ mối quan hệ của mẹ cha, để nó không cảm thấy bi quan về hôn nhân ngay khi chưa biết tình yêu là gì. Tức là tôi muốn, con cái phải thấy cha mẹ chúng sống vui vẻ và đương nhiên, chia tay phải là giải pháp cuối cùng sau những nỗ lực mạnh mẽ, dữ dội để gìn giữ gia đình.
Bởi những suy nghĩ ấy, dù tôi là một người đàn bà hiện đại, suy nghĩ khá thoáng, nhưng, tôi thà hiến dâng mạng sống tôi cho gia đình, tôi thà là một người cực đoan trong hôn nhân, tôi thà là một người đàn bà yếu đuối, nấu cơm hầu hạ chồng con, tôi thà là một người luỵ tình bởi trong đời này tôi chỉ cần người đàn ông ấy và những đứa con ngoan ngoãn của mình.
Đàn bà có thể hay nghĩ nhiều đến việc mình làm cho gia đình, mà lên giọng với chồng, rằng không có tôi thì làm gì nhà này được yên ấm, không có tôi thì sao anh có thể có thời gian để tập trung và thành đạt trong công việc… Giá trị tôi đem đến cho hôn nhân không là nhan sắc, không là sự nghiệp hay cái tôi đầy kiêu hãnh của mình mà là sự tận tâm và tình yêu mãnh liệt. Cá tính để đối đáp người ngoài, còn trong nhà chỉ có cá chiên cá kho, cá hấp, cá nướng…
Tôi không thích đàn đúm bạn bè sau giờ làm việc, tôi muốn trở về nhà vào lúc hoàng hôn, lao vào bếp, mặc chiếc tạp dề, và trở thành bà chủ của căn bếp. Đàn bà yêu căn bếp, làm chủ nó, làm chủ gia đình một cách tự nhiên, không lên gân. Vị trí của người đàn bà, hãy để người đàn ông tự cảm nhận.
Gia đình tôi tường ít đi ăn cơm ngoài hàng, cũng ít khi bố mẹ bận nhậu nhẹt mà không về ăn cơm với con cái trừ những trường hợp bất khả kháng. Tôi sợ bắt gặp những ánh mắt không vui khi thông báo với con rằng bố không về ăn cơm. Tôi muốn chúng được quấn quít, kể cho cha mẹ nghe những câu chuyện vui ở trường. Với lũ trẻ nhà tôi, hạnh phúc, là cùng nhau ăn một bữa cơm chiều, là những buổi du lịch cuối tuần, là nhìn thấy cha mẹ vẫn nhường nhau từng miếng ngon.
Những gì tôi có được hiện nay là hệ quả của nhiều năm trước và hạnh phúc hôm nay là hệ quả của những ngọt ngào hôm qua. Và tôi chưa bao giờ ngừng nỗ lực để nuôi dưỡng yêu thương, không chỉ cho con, mà còn cho chính bản thân mình.
Theo Emdep
Vùng trời thanh xuân của người thứ ba chỉ được gọi là kí ức buồn
Thưc ra thi em chi sơ môt ngay chuyện tình yêu này sẽ tan vỡ. Ki ưc rôi cung chi con lai la đôi ban tay riêng mình em lạnh lẽo. Em se phai đi vê nơi nao đo không con thây bong anh.
Tình yêu làm con người ta hạnh phúc đó rồi đau khổ đó. Suốt khoảng thời gian em yêu anh em thấy hạnh phúc mặc dù cạnh em, xung quanh em biết bao nhiêu thứ khiến em mỏi mệt. Chỉ bởi chúng ta gặp nhau không đúng thời điểm. Chỉ bởi không gặp nhau đúng thời điểm mà hai người thật lòng thương nhau phải khổ tâm.
Em đến bên anh lúc anh đã có hạnh phúc. Anh chẳng từ chối tình cảm em, mà lại đối xử thật tốt với em rồi thương em. Em từng nghĩ sao em không gặp anh sớm hơn nhưng em có gặp anh trước một, hai năm thì chắc chẳng có gì thay đổi. Hoặc chúng ta không gặp được nhau hoặc gặp được nhau nhưng thấy sai lầm như hiện tại.
Em thấy cả hai chúng ta khổ tâm vì chuyện em bước vào cuộc sống của anh. Em không thể nghe theo con tim cũng không thể chạy theo lí trí. Nếu em sống đúng với mình, với tình cảm của mình thì em sẵn sàng bất chấp mọi thứ để ở cạnh anh. Nhưng nếu em sống đúng với lương tâm thì em phải rời bỏ anh mãi. Nhưng liệu em có thể rời bỏ anh không khi chúng ta ngày càng lún sâu vào tình cảm, chúng ta yêu nhau hơn và thấy cần nhau hơn?
Em mệt mỏi, em bất lực khi phải đắn đo về mọi thứ. Ở cạnh anh là sai, rời bỏ anh thật khó khăn. Cái suy nghĩ tự ôm lấy mọi thứ rồi gọi là ký ức, rồi rời xa anh nhen nhóm trong đầu em. Em suy nghĩ thật nhiều về mọi thứ, về cả hai con đường em vạch ra nhưng em không biết mình phải làm gì, mình phải chọn con đường nào. Càng suy nghĩ em càng thấy rối bời. Em lại càng thấy em sai và bất lực. Em cũng nghĩ thay vì em và anh cùng chịu chút tổn thương còn hơn để cả ba cùng chịu tổn thương. Nếu như cả ba cùng chịu thì bất công quá, bất công cho người đang cạnh anh. Trong khi mọi chuyện còn có thể thay đổi thì sao anh và em không đổi thay?
Em im lặng. Em trống rỗng. Còn anh cũng vậy. Anh không vui. Anh lặng im nhìn em. Anh trách sao phải làm khổ nhau. Nhưng thà khổ nhau bây giờ nhưng sau này sẽ tốt hơn, mọi thứ sẽ tốt thôi. Em rồi sẽ trả những gì nên trả, sắp xếp lại mọi thứ gần như nguyên vị trí cũ. Em không muốn lấy đi hạnh phúc của ai, lấy đi bất cứ điều gì trong tay của người khác. Nhưng tình yêu làm em phá vỡ nguyên tắc. Vì yêu anh, cố chấp mà em thay đổi. Em nhiều lần ích kỷ muốn độc chiếm lấy anh. Nhưng cứ nghĩ lại, động đến lí trí em lại thấy sai.
Em không thể biết mình đang nghĩ cái gì, muốn cái gì, em thấy em rối bời, rối bời mà còn bất lực. Bất lực rồi trống rỗng. Sao em thấy thương cuộc tình này quá. Em thương cho cả duyên phận này, cho cả khoảnh khắc yêu thương không trọn vẹn này!
Theo Emdep
Chồng cứ đi công tác là vợ lại khóc lóc: "Anh về đi...đêm nào em cũng bị ma cưỡng bức" Em có thai rồi, cái thai đã được 3 tuần tuổi rồi. Chính con ma đó đã cưỡng bức em mà anh không tin...em đã nói mà anh không tin. Em biết sống sao đây. ảnh minh họa Vừa mới kết thúc chuyến trăng mật quay trở lại với công việc thì Kiên đã báo với Thảo là mình phải đi công tác...