Cả tình cũ với tình mới đều níu kéo tôi
Tôi yêu người hiện tại và muốn làm đám cưới ngay nhưng ngặt một nỗi anh chưa ly hôn. Nếu cứ kéo dài, tôi sợ bị tình cũ làm lung lay.
Cách đây 5 năm, tôi quen một người đàn ông lớn hơn tôi 10 tuổi. Ngày đó, tôi còn là sinh viên năm thứ hai. Tôi sống cùng gia đình chị gái, ngoài việc học ở trường, tôi phụ chị việc nhà. Chị tôi buôn bán trái cây ngoài sạp, cứ mỗi chiều khoảng 5h30 tôi lại tranh thủ đi đón chị gái. Chuyện đón chị như một thói quen và cũng là nhiệm vụ mỗi ngày của tôi.
Thời gian cứ thế trôi đi, tôi không hề để ý hay nói cách khác là không quan tâm tới những người làm ăn buôn bán cùng chung con đường với chị, trong số đó cũng có người chị chơi thân và xem nhau như anh em ruột thịt. Cho tới một ngày, chị gái nói với tôi rằng có một người gần chỗ sạp chị để ý đến tôi từ lâu lắm rồi. Anh muốn ngỏ ý và xin chị được làm quen với tôi. Mới đầu, tôi không quan tâm những gì chị gái nói nhưng lại tò mò. Thế là cũng vào buổi chiều đó, tôi tình cờ phát hiện trong tiệm may đồ có một người đàn ông nhìn trộm tôi. Vậy là đối tượng mà chị nói, tôi đã biết. Sau này, anh chủ động xin số điện thoại của tôi từ chị và gọi cho tôi. Tôi cảm thấy rất vui.
Hồi đó, tôi rất ít bạn và thấy anh là người đàng hoàng nên nghĩ cứ cho nhau một cơ hội tìm hiểu. Chúng tôi bắt đầu hẹn hò đi xem phim, đi ăn tối vào những ngày cuối tuần. Thời gian cứ thế trôi qua, tôi cũng không quen hoặc có ai khác ngoài anh. Anh là người đàn ông chững chạc, biết vun vén cho gia đình. Anh lớn lên trong một gia đình không trọn vẹn, một phần vì khó khăn, phần khác do mặc cảm nên anh lao đầu vào làm việc kiếm tiền. Anh cũng mua được đất, cất được nhà ba tầng khang trang khi ở tuổi 33.
Tôi ra trường, đi làm ổn định và chúng tôi vẫn quen nhau. Đến một ngày, anh gọi điện thoại bảo tôi hôm nay anh làm cơm đãi mọi người trong gia đình và muốn tôi đi làm về sớm qua nhà anh. Tôi bảo anh qua đón thì anh nói là bận sửa soạn. Mặc dù quen biết nhau nhưng tôi chỉ ghé nhà anh một lần vào dịp tân gia. Tôi cũng không tiếp xúc với gia đình anh nên rất ngại phải đi một mình. Còn anh thì quá quen thuộc với gia đình chị gái và người thân của tôi. Cuối cùng, tôi đã không qua.
Video đang HOT
Tôi biết anh có tình cảm với tôi nhưng anh không biết cách thể hiện và phần lớn thời gian anh lo làm việc. Chúng tôi không gặp nhau thường xuyên, anh cũng không có thói quen gọi điện thoại mà chỉ nhắn tin. Nhưng vì tôi cũng có tình cảm với anh nên tôi không đòi hỏi anh dành nhiều thời gian cho mình. Sau này, do bất đồng quan điểm, anh tự động không nhắn tin liên lạc với tôi trong khoảng một năm. Tôi buồn và suy sụp hẳn. Cho tới đầu năm nay, anh chủ động qua nhà chơi và hẹn tôi đi uống nước, nói chuyện. Anh có ý muốn quay lại nhưng tôi đã từ chối mặc dù tôi vẫn chưa có bạn trai.
Thời gian sau, tôi gặp người mới ở nhà cậu tôi và quen anh cho tới nay. Nhưng khổ nỗi, anh lại là người đã ly hôn. Anh có một con gái 7 tuổi sống với mẹ. Là người đàn ông sống trách nhiệm và thương con, anh cũng đã cố níu kéo cuộc hôn nhân để giữ cho con có một gia đình đầy đủ cả bố lẫn mẹ nhưng có lẽ số phận đã không mỉm cười với anh. Lúc tôi quen anh thì vợ chồng anh đã ly thân được một năm. Tôi đã khuyên anh không nên ly hôn.
Sau đó, chúng tôi vẫn hẹn hò và gặp nhau. Thời gian quen nhau không dài nhưng tôi cảm nhận được tình cảm anh dành cho tôi rất sâu đậm. Anh quan tâm, lo lắng và chia sẻ với tôi nhiều điều trong cuộc sống, tôi và anh hợp nhau về tính cách. Dần dần, tôi cũng có tình cảm và yêu anh. Hiện tại, anh vẫn chưa giải quyết việc ly hôn dứt điểm. Không phải tôi không tin vào tình yêu của anh dành cho tôi mà rào cản lớn nhất đối với tôi là gia đình tôi không đồng ý.
Trong khoảng thời gian này, người cũ lại muốn quay về và cưới tôi. Người cũ bảo mặc dù đã định ngày cưới với một cô gái khác nhưng vì còn tình cảm với tôi nên phải hoãn lại. Bây giờ, tôi không biết chọn ai. Người yêu hiện tại rất yêu tôi, bố mẹ anh cũng quý tôi, chuyện anh ly hôn cũng là việc sớm hoặc muộn sẽ xảy ra nhưng tôi không thể chờ đợi thêm được nữa. Tôi yêu người yêu hiện tại và muốn cùng anh xây dựng một hạnh phúc mới. Nếu thời gian cứ kéo dài thế này, e rằng tôi sẽ quay về bên người cũ mất. Tôi đang phân vân và không muốn làm một trong hai người đàn ông tôi yêu bị tổn thương. Mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Yêu cùng lúc 3 người đàn ông
Chị có chồng nhưng qua lại hơn mức tình bạn với người đồng nghiệp cũ và vẫn quan tâm, nắm tay tôi.
Tôi đã yêu một người phụ nữ lớn tuổi hơn mình và đã có gia đình. Tôi và chị ấy làm chung cơ quan. Sau khi tốt nghiệp, tôi vào đây làm, thấm thoắt cũng đã vài năm trôi qua. Trong số những người nữ đồng nghiệp, tôi ấn tượng nhất là chị. Chị ấy có một phong cách thật tao nhã, nhẹ nhàng trong cách đối xử cũng như giao tiếp với mọi người.
Nơi tôi làm, mọi người suốt ngày chỉ chăm chú vào việc để ý tới những người còn lại xem họ có làm gì sai trái và tìm cách phá người ta. Rất ít ai có được tính tình thẳng thắng, cương trực và sống có đạo đức. Thực sự trong đó tôi không biết phải chơi với ai. Thế nhưng thời gian tiếp xúc nhiều nên dần tôi hiểu được chị nhều hơn. Tôi hiểu được rằng chị là người tôi có thể chia sẻ mọi thứ từ công việc, gia đình hay chuyện tình cảm. Dần dần, tôi và chị như là hai người bạn thân. Đôi khi có chuyện gì đó đều có thể chia sẻ cho nhau như để giải tỏa bớt áp lực cuộc sống và tìm người có thể cảm thông với mình.
Điều gì đến cũng đã đến. Tôi dần dần càng thân thiết với chị và cuối cùng tôi đã yêu chị nhưng chị nào đâu có biết. Tôi vẫn giữ tình cảm đó cho riêng bản thân mình mà không nói ra. Trong thời gian yêu chị và trước đó nữa, mặc dù tôi đã nghe rất nhiều lời đồn đoán rằng, chị đã có mối quan hệ trên cả tình bạn với một người đồng nghiệp nam khác cũng cùng cơ quan với chúng tôi nhưng tôi đã nghĩ rằng, đó chỉ là lời đặt điều của những kẻ không đâu, chuyên đi phá người khác. Tôi vẫn tin chị nhưng tin đồn ngày càng nhiều và đã làm tôi lung lay lòng tin đó. Nhưng tôi vẫn tự nhủ với bản thân mình rằng, nếu như có điều đó đi chăng nữa, tôi cũng không có quyền gì phát xét chị vì đó là sự lựa chọn của chị và tôi cũng sẽ yêu chị.
Cơ quan tôi có sự thay đổi nhân sự và người đàn ông ấy không còn làm chung với chúng tôi nữa mà đã chuyển sang đơn vị khác. Lúc đó, tôi nghĩ rằng như thế có lẽ là chị và người ấy dần dần sẽ không gặp nhau nhiều và mối quan hệ đó cũng sẽ dần tan biến. Từ lúc đó đến nay cũng đã gần một năm trôi qua, tôi vẫn yêu chị, vẫn yêu một cách thầm kín. Rồi nhân một dịp cả phòng tôi đi du lịch đến một thành phố biển xinh đẹp, tuy chỉ trong thời gian ngắn nhưng tôi đã trải qua những giây phút hạnh phúc và vui vẻ bên chị.
Trong thời gian diễn ra cuộc đi chơi đó, hầu như lúc nào tôi và chị cũng đi chung, cũng bên nhau. Nhiều khi mọi người đi chơi nhưng tôi và chị lại không đi cùng và chúng tôi ở bên nhau, tay trong tay. Chúng tôi trải qua thời gian quý giá ít ỏi. Những lúc đó, tôi cảm giác nóng ran cả người, chỉ muốn nhảy vào ôm chầm lấy chị nhưng tôi đã không làm vì sợ, cảm giác chẳng biết làm sao của một chàng trai chưa bao giờ được ôm người mình yêu. Thế rồi thời gian trôi qua thật nhanh, thời gian của chuyến du lịch cũng đã hết.
Ngày về, khi bước xuống tàu, tôi cảm giác như mình chẳng muốn về, chẳng muốn rời xa chị. Tôi buồn đến nỗi không muốn rời khỏi sân ga. Tôi đã ở lại sân ga một hồi, nhìn từng người trong đoàn về hết. Họ đều có gia đình đến đón và cả chị cũng được chồng ra đón. Cuối cùng chỉ còn mỗi mình tôi lẻ loi ở lại sân ga. Lúc này, tôi cảm thấy rất buồn và cô đơn. Sau đó, chúng tôi cũng phải trở lại với công việc hàng ngày của mình tại cơ quan. Tôi và chị nói chuyện nhiều hơn và tôi đã quyết định nói cho chị biết tình cảm của mình dành cho chị.
Sau đó, thỉnh thoảng chúng tôi gặp nhau vào những buổi ăn trưa, giống như là hẹn hò. Khi ở bên nhau, chúng tôi chỉ nắm tay nhau và cũng chỉ có những cử chỉ thân mật mà thôi. Từ đó, tôi ngày càng yêu chị hơn và tôi cũng nghĩ rằng chúng tôi vẫn có thể như thế, chị vẫn có một chút tình cảm gì đó với tôi. Nhưng đôi khi chị lại từ chối gặp tôi và nói rằng chị không muốn tôi đau khổ hơn. Chị muốn tôi hãy quên chị đi, không nên đặt quá nhiều tình cảm vào chị nữa, chị không muốn tôi phải phí thời tuổi trẻ vì sẽ không có tương lai. Tôi nghĩ rằng chị nói thế là vì nghĩ cho tôi, vì thương tôi nên mới thế và tôi thầm cảm ơn chị.
Một ngày, tôi phát hiện được điều mà dường như tôi không còn dám tin vào mắt mình nữa. Tôi vẫn hy vọng là mình đã sai nhưng thực lại đúng 100%. Tôi không thể nào ngờ sự thật lại như thế. Tôi đã vô tình phát hiện ra rằng chị và người đàn ông ấy vẫn còn mối quan hệ như trước đây, như mọi người đã nói. Tôi những tưởng chị đã chấm dứt mối quan hệ đó cách đây một năm khi anh ta chuyển đi nhưng chị vẫn dùng số điện thoại của anh làm mật khẩu email. Nếu chị không còn gì với anh thì sao lấy thông tin của người ta để làm mật khẩu cho email của mình, cái mà mình luôn phải nhớ. Điều đó chứng tỏ là chị vẫn luôn nhớ và vẫn giữ mối quan hệ này với người ấy. Con tim tôi tan vỡ, khiến tôi rất đau lòng.
Tôi biết là tôi không có quyền gì oán trách chị khi chị vẫn yêu người đó. Tôi chỉ cảm thấy hận chị khi chị đùa giỡn với tình cảm của tôi, lừa dối tôi vì vẫn yêu người ấy. Vậy mà chị vẫn khăng khăng nói với tôi rằng là chị không bao giờ có chuyện đó. Tôi biết chứ và tôi đã cho chị rất nhiều cơ hội để nói thật với tôi nhưng chị liên tục nối dối tôi. Tôi cảm thấy mình như đang bị đùa giỡn vậy.
Tại sao chị vẫn còn quan hệ như thế với anh nhưng lại quan tâm, gần gũi tôi? Tôi vẫn xem chị là người tốt để làm bạn, tốt về mọi mặt. Dù có buồn và giận chị như thế nào thì tôi vãn yêu chị. Với tôi, chị luôn là người hoàn hảo nhất, đẹp nhất và không gì có thể thay thế được vị trí của chị trong lòng tôi. Có phải tôi như thế là mù quáng, là khờ dại không?
Theo VNE
Không biết nên chọn ai, tình cũ hay tình mới Cả hai người đều yêu em và em đã chung sống như vợ chồng với họ nhưng để chọn ai thì cũng thật khó nghĩ. Em năm nay 27 tuổi (sinh năm 1985), cái tuổi không còn trẻ nữa để nghĩ đến chuyện lập gia đình, ổn định cuộc sống. Em là một du học sinh tại London (Anh). Cách đây 3 năm,...