Cà phê 8 (19/6)
Sao đường lát gạch, bê tông / Vậy mà vẫn có hố trong hố ngoài.
- Chắc tại chiều hôm qua không còn nắng / Để… voi buồn, voi lững thững đi qua.
- Sờ tốp. Không nói chơi nữa.
- Ông muốn nhắc tới chuyện công trình ngàn năm của Hà Nội, đường quanh Hồ Gươm chứ gì? Đại diện ban quản lý dự án đổ cho người đi bộ!
- Hay nhỉ! Thế còn chuyện kè chắn sóng ở ven biển Thuận Phước – Đà Nẵng bị bão cấp 9 đánh sập, lòi ra toàn bê tông không cốt sắt thì tại ai?
- Người ta bảo, thiết kế đúng, thi công đúng. Có chăng chỉ tại lúc thiết kế không ngờ đến chuyện có cơn bão mạnh đến cấp 12- 13 vào Đà Nẵng.
- Thì người trần mắt thịt cả, ai tiên lượng hết mọi chuyện.
- Vậy ra lỗi tại ông trời tấn công quá bất ngờ?
- Tất nhiên. Thiên cơ bất khả lậu mà.
- Thế còn chuyện mấy chục héc ta ngô ở Phú Thọ chỉ tốt thân tốt lá, bắp to mà không có hạt thì tại ai?
- Đích thị là tại… nông dân.
- Sai toét. Chung quy vẫn tại ông trời / Nắng mưa bất ổn ngô thời… hạt rơi.
*
* *
- Cán bộ hành chính bây giờ công chuyện lu bu quá trời, họp hành đã mất nhiều thời gian.
- Có câu “việc gì không muốn làm thì tổ chức họp bàn”, nên cải cách hành chính đang tìm cách bớt họp.
- Lại còn phải đi học, hết lớp nọ đến lớp kia.
- Phổ cập cử nhân, tiến sỹ cho cán bộ hành chính là một não trạng bằng cấp đang được xã hội tìm cách khắc phục.
- Còn phải tham gia các tổ chức quần chúng để lãnh đạo…
- Biết rồi. Có nơi phó chủ tịch UBND tỉnh kiêm Chủ tịch Liên hiệp các hội Khoa học Kỹ thuật, khi cần phản biện việc gì đó thì mình phản biện mình, chỉ tốn thời gian.
Video đang HOT
- Nhằm nhò gì, phó chủ tịch UBND tỉnh còn làm trưởng ban tổ chức cuộc thi sắc đẹp. Rồi bị lôi vào cuộc cãi cọ đàn bà ai đẹp hơn ai, chưa biết kết cục đến đâu. Rồi ngồi ghế công quyền mà hành xử với người đẹp theo kiểu cửa quyền…
- Đúng là lu bu.
*
* *
- Hỡi bác đường dây nóng, sao hôm qua nguội?
- Nguội hồi nào?
- Thì suốt từ trưa đến chiều em điện cho bác để phản ảnh thông tin mà cứ tò te tí hoài. À không, em nhớ lại rồi, đến tò te tí cũng không kêu được. Thế thì còn gì là nóng nữa.
- Lỗi khách quan, không phải tại máy điện thoại hay bà xã của tớ mà là do cái anh Vinaphone bị sập mạng. Không chỉ mình tớ đâu, cả triệu thuê bao di động đều… tịt ngóm! Đừng trách mà oan tớ nha!
- Tưởng bác đường dây nóng thì phải nóng lắm chớ, vậy mà hiền lành như… củ hành. Nói chuyện bị sập mạng mất liên lạc cả mấy giờ, hàng trăm cuộc gọi, núi thông tin gửi về báo không nhận được, đó là chưa kể tình yêu tình báo, bạn bè nhắn nhủ hỏi thăm bị gián đoạn. Vậy mà vẫn cười hề hề là sao?
- Thế cậu bảo tớ khóc tùm lum à? Mà hôm qua cậu có thông tin sốt dẻo gì mà nhấn số đường dây nóng của tớ?
- Vì chuyện bỗng dưng tò te tí, hỏi bác chuyện kiện nhà cung cấp thế nào!
- Chắc nhà cung cấp biết vậy nên chẳng dám kêu dù chỉ là mấy tiếng… tò te tí!
*
* *
- Này này, suýt quên, hôm nay là Ngày Doanh nhân. Ông đưa đây mấy chục để tôi mua bó hoa…
- Mua hoa làm gì?
- Tặng ông!
- Tặng tôi? Hay cho cái nhà ông này. Tôi bỏ tiền để ông mua hoa tặng tôi?
- Có gì lạ đâu mà cứ sồn lên! Ngày doanh nhân, ông là Giám đốc doanh nghiệp và là bạn tôi thì cần được tặng hoa. Nhưng ông có nhiều tiền hơn tôi, vì vậy bỏ tiền ra là phải còn gì.
- Thế thì còn gì ý nghĩa của quà tặng nữa!
- Hàng ngàn cựu chiến binh được tặng chữ vàng danh dự mà cũng phải bỏ tiền ra đấy thôi. Thu tiền tỷ đấy. Nhiều tỉnh Hội cũng thu tiền để tặng chữ vàng. Ông là doanh nhân, thương trường là chiến trường. Suy ra là đưa tiền đây để tôi mua hoa…
- Tôi không đưa. Làm gì có cái kiểu lạ đời, mua pháo nhờ người đốt!
- Không đưa cũng phải đưa. Ai cũng biết tôi chơi với ông, không tặng hoa nhân ngày doanh nhân người ta mắng tôi không biết ở.
- Nhưng tiền là của tôi sao lại gọi là tặng?
- Thì các Hội viên cựu chiến binh phải bỏ tiền ra để mua chữ vàng, vậy mà vẫn gọi là được tặng chữ đấy thôi!
Theo Tiền Phong
Cà phê 8 (18/6)
Báo chí hôm rồi đưa tin, với khoảng 5,3 triệu xe cơ giới hiện có, HCM sắp hết đường cho xe lưu thông, bình quân mỗi xe chỉ còn có... khoảng năm mét vuông!
- Ông nói thế nào chứ, năm mét vuông thì có mà xe... đứng im à?
- Này nhé, toàn thành phố có 37 ngàn ki lô mét đường, tổng diện tích là 25,7 triệu mét vuông chia cho số xe là 5,3 triệu thì ra diện tích bình quân năm mét vuông/xe còn gì!
- Này nhé, anh bạn tôi chắt chiu dành dụm mãi mới mua được cái xe ô tô để đi, vậy mà khổ thân nó quá... hic hic!
- Sao, bạn ông bị... tai nạn à?
- Không. Tai nạn nó lại đi một nhẽ, đằng này mua xe mà không đi đến được cơ quan, nếu có cố đi thì có khi từ sáng đến trưa mới đến được. Dù từ nhà đến cơ quan chỉ cách chưa đầy chục cây số. Đến được cơ quan thì chẳng biết đỗ vào đâu, cứ phải chạy vòng vòng cả tiếng. Đăng ký mua chỗ đỗ xe hẳn hoi, nhưng cứ đến chậm là người ngoài chiếm mất. Thế mới khổ!
- Ôi giá mà có cái túi thần kỳ hoặc là đèn pin thu nhỏ của Đô rê mon thì tốt biết mấy, chúng ta bỏ xe vào túi, khi nào cần dùng thì lại cho... hiện nguyên hình.
- Hiện nguyên hình nhưng đường đâu mà đi?
- Ờ nhỉ, chậc chậc... Quên mất là chỉ có năm mét vuông!
*
* *
- Trộm nào mặt dày nhất?
- Trộm tiền bạc, tài sản.
- Sai toét. Trộm tình. Hôm qua, báo nêu vụ án lạ: Một kẻ lừa tình cô gái, no xôi chán chè ở nhà nghỉ rồi hắn còn lấy trộm xe máy. Bị công an bắt xe vì không có giấy tờ, hắn hóa trang bằng cách dán băng dính vào mặt, đeo kính, giả đi thọt chân, quay lại nhà cô gái mong lừa lấy tiếp giấy tờ xe nhưng liền bị tóm... Hỏi tiếp nhé, trộm nào không lấy đồ?
- Ông cứ đùa dai, kẻ trộm nào chẳng lấy đồ.
- Kẻ đổ trộm phế thải, đổ trộm rác là một loại kẻ trộm không lấy đồ. Trên đường cao tốc Láng - Hoà Lạc, một người đàn ông đi xe máy chở rau vào nội thành đã lao thẳng vào đống bùn đất giữa đường. Một người đàn ông khác cũng chở rau đi phía sau dừng xe lại để giúp đỡ người bị nạn thì bị một chiếc xe taxi tông thẳng vào khiến anh bị văng khỏi xe, lộn nhào nhiều vòng trên đường.
- Sao lại có bùn đất giữa đường cao tốc?
- Người dân ở gần đó bảo, bùn đất là do xe tải chở phế thải đổ trộm hồi đêm. Mà đổ trộm lại vào đúng ngày Hà Nội tuyên chiến với đổ rác ra đường mới đau chứ.
- Sao họ nói sẽ không "đánh trống bỏ dùi", sẽ xử lý nghiêm...?
- Mới ra quân, mới có trống mà chưa có dùi!
*
* *
- Lắm mối tối nằm không. Lắm cha con khó lấy chồng. Lắm sãi không ai đóng cửa chùa / Lắm vua không ai lo việc nước...
- Các cụ nói đố có sai. Cái gì lắm là rối. Mà rối thì cứ như gà mắc tóc. - Một hạt thóc nông dân làm ra muốn xuất ngoại phải qua 2- 3 bộ quản. Một miếng thịt thôi, khi chưa luộc thì bộ này chịu trách nhiệm còn khi quay chín thì lại là trách nhiệm của bộ khác...
- Sao lại nhiêu khê thế nhỉ?
- Đâu đã ăn thua gì, một vụ án như vụ Nông trường sông Hậu, có cơ quan điều tra, có Viện Kiểm sát, có Toà án rồi nhưng Thường vụ Thành ủy Cần Thơ vẫn không yên tâm nên ra công văn chỉ đạo án...
- Có chuyện đó ư? Thế thì rối lắm. Lắm là rối.
*
* *
- Rừng là vàng?
- Đúng.
- Than cũng là vàng?
- Đúng. Người ta gọi than là vàng đen! Thủy điện là vàng trắng...
- Thế vàng nào hơn vàng nào?
- Cái đấy cũng tùy... Có nơi bảo rừng là vốn quý vì đó là vấn đề của sinh thái, môi trường. Giữ được rừng, tạo nguồn sinh thủy, dân vùng cao có nước để trồng cấy; khi mưa lớn bão bùng, có rừng cũng làm giảm lũ ống lũ quét. Có nơi lại bảo phải lấy than, dù phải phá rừng vì than có giá trị để giải quyết vấn đề cơm áo gạo tiền ngay tắp lự.
- Bây giờ lại đang rậm rịch triển khai bể than sông Hồng. Có người ví nếu khai thác bể than này Thái Bình sẽ là Quảng Ninh thứ hai, diện tích lúa sẽ bị thu hẹp rất lớn.
- Hạt lúa cũng là hạt vàng đấy! - Nhiều vàng thế biết anh nào nặng ký hơn?
- Chưa có cân nào cân nổi và chưa có ai cân!
Theo Bưu Điện Việt Nam