Cả nhà sững sờ và choáng váng trước hành động của chị dâu
Tôi cũng là phụ nữ nhưng cũng không thể hiểu nổi chị dâu.
Tôi là em chồng nhưng luôn cố sống tốt và lấy lòng chị dâu. Không phải chị dâu tôi giàu có gì hay đẹp đẽ gì, chỉ là chị ấy tính tình kì quái mà tôi thì lại quá thương đứa cháu mới hơn 2 tuổi của mình.
Chị dâu không đi làm. Hồi trước, chị ấy làm công nhân nhưng từ khi có thai liền nghỉ làm cho đến giờ. Cháu tôi đã hơn 2 tuổi, cũng đi gửi trẻ rồi mà chị ấy vẫn nhởn nhơ ở nhà, ngày nằm coi điện thoại, đến giờ thì nấu ăn, đi đón con. Mẹ tôi hỏi vài nơi để tìm việc cho chị ấy nhưng chị ấy đều từ chối thẳng thừng. Chị ấy còn hiên ngang nói, chồng phải có nghĩa vụ nuôi vợ con. Bố mẹ tôi nghe cái “ lí sự cùn” ấy của con dâu thì cũng im luôn, ngao ngán lắc đầu, chẳng thiết tha tìm việc giúp chị nữa.
Mỗi tháng, bố mẹ tôi đều cho cháu nội, cũng là con trai chị, 3 triệu đồng tiền mua sữa, đóng học phí. Nhưng chị dâu lại không biết ơn mà còn đi ra ngoài nói rằng, bố mẹ tôi keo kiệt, tháng nào cũng có tiền lương hưu, rồi tiền thu nhập bán hàng mà cho cháu có mỗi 3 triệu đồng.
Trong khi đó, mẹ tôi bán bún, chị chưa một ngày ra phụ giúp, cũng chưa một lần rửa giúp mẹ chồng cái bát cái đũa. Nhà tôi ai cũng không muốn điều tiếng bắt nạt con dâu, hơn thế cũng quá chán nản nên chẳng muốn nói vì cứ đụng đến là chị lại ôm con bỏ về ngoại ở cả tuần. Thương cháu quá, cả nhà tôi đành phải bấm bụng làm ngơ trước sự hỗn hào của chị dâu.
Video đang HOT
Cả nhà tôi sững sờ, choáng váng, không nghĩ chị dâu lại to gan đến thế. (Ảnh minh họa)
Cho đến chuyện hôm nay, có lẽ cũng chạm đến sức chịu đựng cuối cùng của anh tôi.
Chẳng là anh tôi mua con gà về nấu cháo cho con trai ăn. Nấu xong, anh múc ra cho bố mẹ tôi một bát. Nào ngờ, anh còn chưa đem ra cho bố mẹ thì chị dâu đã hớt hải cầm theo cái bát nhỏ rồi gắp từ bát cháo ra một cái đùi gà. Chị ấy còn đanh đá: “Con gà bé tí, có mỗi cái đùi gà ngon nhất mà sao không để cho con ăn, lại đem cho ông bà?”.
Phải nói là cả nhà tôi sững sờ, choáng váng, không nghĩ chị dâu lại thái quá đến thế. Ông bà từ trước đến giờ đâu có giành ăn với cháu. Luôn phần cháu những thứ ngon nhất. Khi cả nhà tôi còn đang ngây người trước thói cư xử của chị dâu thì anh trai đã giận dữ hất tung bát cháo ra ngoài. Sau đó, tự anh gọi điện cho bố mẹ vợ, kêu họ qua rước con gái về, anh sẽ nộp đơn ly hôn trong ngày mai.
Chị dâu ngồi ôm mặt, trân trân nhìn vì không nghĩ chồng lại dám gọi điện trả vợ như thế. Không những thế, anh còn tự mình dọn đồ đạc của chị rồi để sẵn cho bố mẹ chị qua chở về luôn một thể.
Ông bà thông gia sau khi nghe chuyện thì cập rập qua nhà tôi, ngồi năn nỉ, xin lỗi bố mẹ tôi. Còn anh trai đã bỏ đi đâu đó vì quá buồn bực. Chị dâu ôm con, khóc như kiểu bị nhà tôi bắt nạt. Theo mọi người, chúng tôi có mặc chị ấy về bên nhà đẻ một thời gian để trưởng thành hơn rồi mới tính tiếp đây?
Thấy hộp quà chồng giấu trong túi áo, tôi mừng rỡ vì nghĩ chồng muốn tạo bất ngờ cho vợ, nào ngờ còn chưa kịp mở thì đã bị chồng giật lại và nói những lời cay độc
Tôi cầm món quà trên tay mà mừng rơn trong lòng. Nào ngờ diễn biến sau đó khiến tôi tê tái.
Chồng tôi thuộc kiểu người kĩ tính trong chuyện tiền bạc. Nói thẳng ra, anh là người chồng keo kiệt. Anh luôn nghĩ rằng tiền bạc khó khổ mới làm ra, không nên tiêu pha thoải mái. Vì thế, anh ăn uống, tiêu dùng tằn tiện hết sức có thể. Là đàn ông mà anh quy định mỗi ngày chỉ được dùng tối đa 50 nghìn kể cả cà phê, ăn sáng. Nếu hôm nào dùng quá thì hôm sau anh sẽ tiết kiệm lại, thậm chí không ăn sáng để đảm bảo đúng quy định. Thậm chí nếu tháng nào có đám tang, đám cưới thì xác định anh sẽ nhịn ăn sáng cả tháng đó để không thâm hụt vào tiền tiết kiệm của bản thân.
Anh tằn tiện đến mức khiến tôi bực mình. Tôi hay nói cuộc đời ngắn lắm, anh làm có tiền thì cứ tiêu thoải mái một chút. Keo kiệt quá sau này chết cũng có đem đi được đâu. Mà cứ mỗi lần tôi nói đến điều đó, chồng tôi đều phát khùng mắng tôi một trận. Lương hàng tháng, anh chỉ đưa cho tôi 5 triệu/15 triệu, còn lại anh gửi hết vào ngân hàng. Mọi chi tiêu trong nhà, đối nội đối ngoại, anh đều bảo tôi tự lo.
Cũng vì quá keo mà chưa bao giờ chồng tặng tôi được một món quà nào. Anh bảo đã là vợ chồng thì quà cáp làm gì cho mệt thân ra, cứ tiền đưa đủ hàng tháng là được rồi. Nhiều khi thấy đồng nghiệp nhận được quà từ chồng mà tôi tủi thân.
Ngay lúc đó, tôi chỉ muốn ly hôn ngay và luôn cho nhẹ nợ. (Ảnh minh họa)
Hôm qua, trong lúc gom đồ chồng đi giặt, tôi phát hiện trong túi áo anh có một hộp quà nhỏ. Lúc đó, tôi hạnh phúc đến mức sướng run người. Chỉ còn vài ngày nữa là đến sinh nhật tôi, không lẽ chồng tôi lại tâm lý đến mức mua quà tặng vợ? Tôi cầm hộp quà, lâng lâng hạnh phúc.
Nào ngờ, chồng tôi nhìn thấy. Anh lao xuống, giằng lấy hộp quà trên tay vợ. Hai mắt anh vằn lên, hung hãn mắng tôi dám đụng vào đồ của anh ấy, dám tự tiện lục lọi rồi có ý định ăn cướp. "Sợi dây chuyền này tôi tặng sếp tôi chứ cô không có cửa đâu? Gần tới ngày sinh nhật của sếp rồi, tôi phải lấy lòng sếp thì mới thăng tiến được, còn cái máy đẻ như cô thì đeo dây chuyền để làm gì?".
Tôi choáng váng, sững sờ vì không ngờ chồng lại đối xử tệ bạc với mình như thế. Đúng là tôi sinh con gần nhau thật nhưng tôi không hề ăn bám chồng. Hơn nữa, tiền tôi kiếm được cũng ngang ngửa anh chứ không hề ít hơn. Vậy mà trong mắt chồng, tôi chỉ là "cái máy đẻ" và không có tác dụng gì trên con đường thăng tiến của anh. Anh có thể nhớ ngày sinh của sếp, còn của vợ thì không?
Tôi lồm cồm đứng dậy rồi bỏ vào phòng. Ngay lúc đó, tôi chỉ muốn ly hôn ngay và luôn cho nhẹ nợ. Nhưng tôi vẫn không muốn con mất bố. Mà sống với một kẻ như anh, chắc có ngày tôi phát điên mất thôi. Giờ tôi phải làm sao đây?
(hongnguyen...@gmail.com.vn)
N.T.M.H
Choáng váng gặp vợ đi 'bổ túc kiến thức' cùng trai đẹp trong... khách sạn Giang xuống giọng buồn buồn rằng em phải đi dự một buổi bổ túc kiến thức nên không thể 'gặp chồng yêu được'... Thế nhưng chỉ sau đó không lâu, tôi choáng váng khi thấy vợ son phấn, váy áo gợi cảm đang âu yếm khoác tay một trai đẹp chờ nhận phòng tại quầy lễ tân... Ảnh minh họa: Internet Nguyên là...