Cả nhà lao đao vì nàng dâu ‘công chúa’
Ngày yêu nhau, tính cách phóng khoáng của vợ đã chinh phục tôi song hiện giờ, nó lại chính là nguyên nhân khiến nhà tôi ‘nội chiến’.
Năm nay tôi 32 tuổi, cưới vợ được gần 3 năm. Vợ tôi kém tôi 7 tuổi, cô ấy lại là con một nên được chiều chuộng từ nhỏ, tính tình cũng có chút tiểu thư. Còn tôi, mẹ tôi mất sớm khi tôi đang học cấp hai, chỉ còn bố tôi nuôi hai anh em tôi ăn học. Em gái tôi chỉ kém vợ tôi một tuổi nhưng chưa lấy chồng nên cả gia đình tôi vẫn ở chung.
Ngay từ khi yêu nhau, cô vợ tiểu thư và gia đình tôi cũng chẳng mấy khi hoà hợp. Tính cô ấy hay nhõng nhẽo, lại dễ dỗi hờn.
Ngày quyết định cầu hôn, tôi cũng suy nghĩ rất nhiều bởi tôi chưa có điều kiện ra ở riêng, tôi lo lắng mâu thuẫn giữa cô ấy và người nhà tôi khó giải quyết.
Nhưng cô ấy bảo sẽ ‘nhượng bộ’ mọi người trong gia đình tôi vì tôi. Bố tôi và em gái dù không thích tôi lấy vợ tiểu thư nhưng cũng rất tôn trọng tôi nên không hề phản đối.
Cưới về, mọi chuyện không như tôi nghĩ. Gia đình tôi đều là những người nguyên tắc và thích sạch sẽ. Vợ tôi thì ngược lại hoàn toàn, cô ấy bừa bộn, tiện đâu quăng đấy và sống tự do theo ý mình.
Ngày yêu nhau, tính cách thoải mái, phóng khoáng đấy đã chinh phục tôi song hiện giờ, nó lại chính là nguyên nhân khiến nhà tôi ‘nội chiến’. Tôi biết vợ mình không đúng nên cũng khuyên cô ấy nên chú ý vì sống chung thì phải biết để ý đến cảm nhận của người khác. Hơn nữa, bố tôi và em gái cũng chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng chứ không to tiếng với cô ấy.
Bố tôi là người chịu khó, bình thường ông đều giúp vợ chồng tôi dọn dẹp nhà cửa, thậm chí còn đi chợ nấu cơm cho cả nhà. Bố tôi đã nghỉ hưu mấy năm rồi và vẫn làm việc đó từ trước khi tôi lấy vợ.
Thế nhưng vợ tôi quen được cưng chiều quen, thấy không theo ý là lại về nhà ngoại kể khổ. Tôi không nhớ đã bao nhiêu lần nghe bố vợ gọi điện sang ’sạc’ cho một trận vì ‘bắt nạt’ con gái ông. Ông bảo ông chỉ có một cô công chúa, chồng không bênh thì thôi lại còn hùa vào với cả nhà ‘đè đầu cưỡi cổ’ vợ là thế nào.
Dù bực mình vì vợ ‘thêm mắm dặm muối’ nhưng tôi vẫn nhẫn nhịn sang nhà ngoại để xin lỗi và đón cô ấy về. Bố tôi không nói gì nhưng em gái tôi thì khó chịu ra mặt, cô ấy bảo tôi chiều vợ quá để vợ không coi ai trong gia đình ra gì.
Khi vợ tôi mang thai, bố tôi và em gái tôi cũng chăm cô ấy hết mực, mua đồ ăn thức uống tẩm bổ, đồ dùng của mẹ bầu… nhưng vợ tôi luôn không hài lòng.
Thời gian nằm viện sinh em bé, vợ tôi càng được nước lấn tới. Tôi hay phải tăng ca, chỉ có tối mới vào được với vợ, còn lại đều em gái tôi và mẹ vợ chăm cô ấy. Bố tôi thì cũng không tiện chuyện chăm sóc bà đẻ, thi thoảng mới vào ôm cháu, còn lại ông đều bị bà thông gia sai về nhà lấy hết cái này cái kia, rồi chê ông vụng về đủ đường trước mặt bao nhiêu người.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Em gái tôi ở đấy nhưng không muốn làm to vì chị dâu mới sinh. Được đà, vợ tôi cũng hùa vào theo mẹ chê bai bới móc cả bố chồng và em chồng. Tôi nhắc nhở vợ thì cả nhà cô ấy cùng nhảy vào mắng tôi không thương vợ con.
Tôi giận lắm nhưng cũng đành cố nén, tất cả chỉ vì nghĩ cho vợ con. Ra viện, vợ tôi mang con về nhà ngoại cho tiện chăm sóc, tôi cũng theo sang để lo cho vợ. Bố tôi cứ cuối tuần lại sang thăm cháu.
Càng ngày, vợ tôi và nhà ngoại càng không coi ai ra gì, bố tôi mang gì đến cũng tỏ vẻ khinh khỉnh, còn bóng nói gió bố tôi không biết mua.
Đến một lần, tôi chứng kiến cảnh mẹ vợ thẳng thừng bảo bố tôi và em gái mang mấy bịch bỉm mua cho con tôi về, bảo nhà bà không quen dùng loại rẻ tiền thế này. Bố tôi là một người đàn ông hiền lành chân chất, cả đời ông đều hy sinh cho con cái, đến giờ lại tiếp tục nhẫn nhịn vì cháu. Tôi không chịu được đã nói mẹ vợ vài câu. Vậy là bà quát mắng tôi sa sả.
Cô vợ tiểu thư và bố vợ cũng chạy ra, cả nhà hùng hùng hổ hổ mắng chửi tôi là chỉ biết tới người nhà. Tôi bực lắm nhưng vì bố tôi kéo áo khuyên tôi bình tĩnh nên tôi đành nuốt giận ra về cùng bố và em gái.
Tính đến nay đã được gần 1 tháng, vợ tôi kiên quyết không cho tôi gặp con, bắt tôi chọn cô ấy hoặc nhà tôi. Tôi không ngờ cô ấy trẻ con, đỏng đảnh, ‘công chúa’ đến như thế.
Dù tôi đã xuống nước và xin lỗi rất nhiều lần để cô ấy cho gặp con nhưng không thành công. Thật lòng tôi không muốn mất vợ con mình nhưng tôi cũng không biết làm sao cho thoả đáng.
Theo Tinngan
Hãy nắm tay anh đi qua những lời đầu môi chót lưỡi
Với anh, đam mê là thứ tạo động lực để phấn đấu lo cho hai đứa mình. Vậy nên đừng bao giờ hỏi anh: 'Giữa đam mê và em, anh chọn gì'.
Mấy ngày Hà Nội mưa tầm tã, cô người yêu bé bỏng của anh bỗng nhiên nhõng nhẽo hơn và hay buồn bực khác thường. Anh thì khô khan chẳng giỏi dỗ dành, còn trêu em 'hâm hấp' khiến em giận mất 1 ngày (hẳn 1 ngày cơ đấy!)
Im lặng suốt ngày dài, em tag facebook anh vào 1 bộ ảnh đang sốt xình xịch trên cộng đồng mạng (như cái cách mà em vẫn hay 'like dằn mặt' mỗi lần thấy anh đăng status buồn chán về việc chúng mình giận nhau).
Xem bộ ảnh 'Hãy yêu chàng trai mà...' em gửi, anh phì cười. Đang ăn mì mà suýt sặc lên tận trên mũi. Hóa ra nhóc của anh thích mấy kiểu lãng mạn sến súa như vậy ấy hả? Trời đất! Vậy thì anh phải thú thực, anh không thể trở thành chàng trai lý tưởng theo định nghĩa của người ta đâu! Nhưng anh cần nhắn nhủ với nhóc mấy điều, nghe anh nhé!
1. Anh sẽ không phải chàng trai 'Trong túi còn 135k không ngại mua áo khoác 130k cho em'
Việc đầu tiên anh nghĩ đến luôn là: 'Em đang cần gì?'.
Nếu em đói, anh sẽ đưa em đi ăn. Nếu em thực sự cần 1 chiếc áo khoác, anh sẽ đưa em đi mua áo! Cơ mà anh cũng chưa bao giờ thấy 1 cái áo khoác 130k nào mà ra hồn cả. Phải tìm cách kiếm thêm tiền mua cho em 1 chiếc áo thực sự tốt, chứ mua tạm bợ cho có không phải sở thích của anh!
2. Anh không phải là chàng trai 'Chờ em đi học/đi làm cả tiếng để chở em về'
Thật vậy!
Em hay trách anh tại sao đến đón em muộn, bắt em phải chờ đợi 5 phút, 10 phút. Đó là lỗi của anh khi tranh thủ thời gian đó tạt qua chợ mua đồ về sơ chế trước, lát đón em về sẽ nhanh chóng có cơm ngon canh ngọt cho chúng mình?
3. Anh không phải là chàng trai ' Nói chuyện với em thâu đêm'
Tất nhiên!
Em hay trách anh vì không hay trò chuyện nhiều, toàn bắt em đi ngủ trước 23h. Nhưng em có biết thức đêm đối với con gái có tác hại thế nào không hả?
Thức khuya, đặc biệt là thức thâu đêm sẽ khiến em dễ mệt mỏi và cáu kỉnh, suy giảm hệ miễn dịch, còn dễ tăng cân, thâm quầng mắt và nổi mụn tùm lum. Lúc đó lại khóc lóc rồi không chịu gặp anh như mọi lần với cái lý do 'Em đang xấu xí lắm!'.
Cứ xí gái là lại không cho gặp, ai mà chịu nổi!
4. Anh không phải là chàng trai 'Em thích món gì, anh ăn món đó với em'
Quên đi!
Anh khắc cốt ghi tâm lời dặn của mẹ rồi! Mẹ nói 20 năm qua mẹ nuôi em cực lắm, đã đau dạ dày còn 'nghiện' những món cay nóng. Tùy tiện cho em ăn những món em thích, em đau dạ dày thì vẫn có bác sĩ chữa được, chứ anh đau lòng vì chiều theo ý thích của em khiến em đau thì ai chữa cho anh?
5. Anh càng không phải chàng trai 'Sẵn sàng bỏ đam mê vì em'
Anh thậm chí còn muốn cốc vào đầu cái gã trời ơi nào dám xúi em yêu một chàng trai như vậy! Đến đam mê mà còn vứt bỏ, thì ai đảm bảo người ta sẽ không bỏ em khi tìm được thú vui mới?
Với anh, đam mê là thứ tạo cho anh động lực để phấn đấu gặt hái thành công, cũng như kiếm tiền để lo cho tương lai của 2 đứa mình. Vậy nên đừng bao giờ hỏi anh một câu ngốc nghếch kiểu: 'Giữa đam mê và em, anh chọn gì' nghe không!?
Anh vẫn biết mình là gã đàn ông khô khan, không giỏi nói lời có cánh để vỗ về em, không biết yêu thương em chính xác như cái cách mà em muốn.
Nhưng nhóc ơi! Tình yêu của anh dành cho em, xin đừng cảm nhận bằng tai mà hãy nhìn vào những việc anh vì em mà hành động. Anh đã từng gặp rất nhiều người đàn ông biết nói những lời có cánh, dám hôn người yêu hay cúi xuống buộc dây giày cho cô ấy giữa những nơi công cộng... nhưng cuối cùng lại không phải là người sánh bước bên cô ấy trong đám cưới.
Vậy nên, hãy để cho anh được yêu em không kiểu cách, không ồn ào... Hãy nắm chặt tay anh đi qua những lời đầu môi chót lưỡi, em nhé!
Theo Tinngan
Vợ tôi rất... lập dị! Đi ăn với bạn ở quán, món nào nấu chín từ trước thì thôi, chứ bắt đầu nấu là vợ không bao giờ đồng ý, bảo thế là sát sinh, có tội. Tôi và vợ kết hôn được 4 năm, có thể sơ lược hoàn cảnh gia đình của hai vợ chồng như sau. Nhà tôi tương đối khá giả, đông người, tôi...