Cả nhà chuẩn bị ăn uống vui vẻ thì chị dâu lăn đùng ra ngất, câu đầu tiên chị nói khi tỉnh lại khiến mẹ tôi tái mặt run rẩy
Sau lần đó mẹ tôi không dám cho các con ăn uống đạm bạc nữa, lại sợ chị dâu “ngất” thêm lần nữa thì bà mang tiếng khắp làng trên xóm dưới mất.
Cuối tuần vừa rồi nhà tôi có khách, là bác cả – anh trai bố tôi và bác dâu từ xa về chơi. Anh con trai lớn của hai bác lái xe đưa bố mẹ về. Tôi đi lấy chồng cách nhà không xa, hôm ấy vợ chồng cũng đưa các con về ăn cơm.
Mọi người gặp nhau rất vui mừng, tôi và chị dâu cùng nhau nấu nướng trong bếp. Cơm nước dọn lên, khi mọi người chuẩn bị ngồi vào bàn thì bất ngờ chị dâu lăn đùng ra ngất. Cả nhà hốt hoảng sơ cứu cho chị, một lát sau chị cũng tỉnh lại.
Bác tôi quan tâm hỏi thăm cháu dâu, bảo chị đi khám xem có bị làm sao không? Chị dâu cười yếu ớt nói rằng không sao cả, lý do chị bị ngất vì sáng chưa ăn gì.
Cả buổi đi chợ, nấu nướng tất bật, sáng lại không ăn gì, chị không mệt lả đi mới là lạ. “Dạ, sáng nào cũng mì tôm nên cháu không ăn nổi nữa…”, chị dâu buồn bã đáp lời khiến mẹ tôi tái mặt còn mọi người thì xôn xao bàn tán.
Video đang HOT
Lương của hai anh chị đều khá, gia đình tôi cũng chẳng nghèo, không có gánh nặng kinh tế nào cả. Vậy tại sao chị phải ăn mì tôm cho bữa sáng, lại còn ăn nhiều đến mức ngán quá không ăn nổi nữa, thà nhịn đói còn hơn?
Sau khi khách ra về hết, bà nổi khùng mắng chị dâu làm bà mất mặt. (Ảnh minh họa)
Tới lúc này chuyện mới vỡ lở ra. Mỗi tháng anh chị đưa cho mẹ tôi 10 triệu tiền ăn nhưng bà rất tiết kiệm, sáng toàn bắt các con ăn mì tôm. Đồ ăn buổi tối cũng tính toán chi li, có khi bà kho một nồi thịt mặn ăn cả mấy ngày trời. Anh chị phản đối thì bà bảo phải tiết kiệm tiền sau này xây nhà. Dù cần tiết kiệm tiền nhưng đâu nhất thiết phải sống kham khổ, hà tiện tới mức ấy. Anh trai và chị dâu tôi còn đi làm, không ăn lấy sức đâu mà làm việc?
Bác cả lên tiếng dặn dò mẹ tôi, có ý trách móc bà đối xử khắt khe với con cái khiến mẹ tôi vừa thẹn vừa giận tới run cả người. Sau khi khách ra về hết, bà nổi khùng mắng chị dâu làm bà mất mặt. Tại sao chị phải vạch trần mẹ chồng trước bao người, có thể nói bừa một lý do khác cũng được cơ mà?
Lúc ấy chị dâu lí nhí đáp rằng chị không muốn nói dối bác cả vì bác là người trong gia đình. Mẹ nghẹn lời không thể trách được gì chị nữa. Tôi nhìn là biết trong chuyện này chị dâu cố tình, có khi chị còn giả vờ ngất để diễn kịch ấy chứ.
Sau lần đó mẹ tôi không dám cho các con ăn uống đạm bạc nữa, lại sợ chị dâu “ngất” thêm lần nữa thì bà mang tiếng khắp làng trên xóm dưới. Riêng tôi, thú thật mỗi khi nghĩ đến chị dâu mưu mô là tôi lại thấy không thoải mái. Người một nhà mà tính kế nhau như vậy có phải quá đáng không hả mọi người?
(Xin giấu tên)
Mỗi sáng mở cửa nhà, tôi bực bội khi thấy cảnh hai đứa cháu nheo nhóc đứng đợi trước cổng
Thấy cháu đáng thương mà bỏ rơi, không quan tâm thì tôi không làm được. Mà cứ kiểu này, tôi thành bảo mẫu của tụi nhỏ thật quá.
Chị dâu tôi suốt ngày chỉ biết đi làm để kiếm tiền. Trong mắt chị ấy, tiền mới là chân ái, là giá trị của cuộc sống. Vì thế, chị ấy làm ngày làm đêm, bỏ hai đứa con, một đứa lên 5, một đứa lên 3 bơ vơ ở nhà. Có khi chị ấy tăng ca đến tận sáng hôm sau mới về, lúc đó con đã đi học, rồi chiều chị ấy lại đi làm thì hai đứa nhỏ chưa kịp về.
Thỉnh thoảng tôi cũng nhắc chị dành thời gian chăm sóc hai đứa nhỏ, đừng bỏ tụi nhỏ hoài mà tội nghiệp. Nhưng chị cứ ậm ừ cho qua chuyện chứ không muốn nghỉ làm. Có khi tôi còn nghe vợ chồng chị cãi nhau, chị mắng anh tôi là vô dụng, để vợ bươn chải kiếm tiền. Đúng là anh tôi không có việc làm ổn định nhưng ngày nào nghỉ, anh ấy đều chăm con rất tốt.
Hai tháng nay, anh tôi nhận công trình ngoại tỉnh nên đi suốt không về. Hai đứa cháu lại sang bám tôi. Bố mẹ tôi đã lớn tuổi nên không dám đi xe máy, tôi phải đưa cháu đi ăn, đi học rồi đón cháu về, tiếp tục nấu nướng cho hai đứa nhỏ ăn tối. Cứ như tôi mới là mẹ tụi nhỏ vậy.
Mỗi sáng mở cửa nhà, tôi đều phát bực khi thấy hai đứa nhỏ đã đứng trước cổng để đợi sẵn. (Ảnh minh họa)
Mỗi sáng mở cửa nhà, tôi đều phát bực khi thấy hai đứa nhỏ đã đứng trước cổng để đợi sẵn. Ngày nào tôi cũng hỏi mẹ các cháu đâu, hai đứa đều bảo đi làm rồi. Trong khi tôi cũng có chồng con chứ có phải ở một mình đâu? Rồi tiền ăn uống của hai đứa nhỏ suốt 2 tháng nay, chị dâu cũng không đưa cho tôi một đồng. Đã vậy còn bảo con có muốn uống sữa thì lấy sữa của em Su (con tôi) uống. Hỏi có bực không chứ? Chồng thấy tôi chăm hai cháu cũng bực bội, bảo tôi nói thẳng với chị dâu một lần để chị ấy khỏi ỷ lại nữa. Tôi cũng nói nhưng có thay đổi được gì đâu?
Hay tôi nên làm biện pháp mạnh, không quan tâm nữa, cho hai đứa nhỏ nghỉ học vài hôm để chị dâu "biết điều" mà nghỉ việc ở nhà lo cho con đây? Làm thế tôi có bị mang tiếng là bà cô bên chồng ác nghiệt không nhỉ? Tôi giận chị dâu khủng khiếp.
(loanmi...@gmail.com)
Vào viện cùng chị dâu chăm anh trai hôn mê, nửa đêm nghe tiếng thì thầm mà tôi ớn lạnh Đêm ấy tôi chợt tỉnh dậy thì không thấy chị dâu đâu. Nhìn điện thoại cũng hơn 1h đêm. Tôi đi tìm thì thấy chị đang đứng ở góc cầu thang gọi điện cho ai đó. Anh tôi và chị dâu cưới nhau được 4 năm, có một bé trai lên 2 tuổi. Sau khi mang thai, chị dâu nghỉ ở nhà chăm...