Cả nhà chồng giàu thất kinh khi thấy con dâu chết vì đẻ khó đang tiến đến mộ thắp hương…
Mẹ chồng cô còn kêu con gái chết nhát, ban ngày ban mặt ma quỷ ở đâu. Nhưng Khi quay lưng lại, mặt bà cũng cắt chẳng còn hạt máu.
Nhưng Khi quay lưng lại, mặt bà cũng cắt chẳng còn hạt máu. (Ảnh minh họa)
Nhà gã giàu, người ta gọi là giàu nứt đố đổ vách chẳng có sai đâu. Người làm trong nhà gã nhiều lắm. Quay về thời xưa, thì họ sẽ gọi nhà gã là địa chủ đấy. Các cô gái ai cũng mơ sẽ được đặt chân vào nhà gã làm dâu để hưởng cuộc sống giàu sang, sung sướng. Còn cô, cô lại thấy đó chính là bi kịch. Nhìn thoáng qua cách ứng xử của những con người giàu có trong ngôi nhà ấy, cô thừa biết, họ chẳng hiền lành gì. Thế mà cô, chạy trời chẳng khỏi nắng, bị buộc phải bước chân vào nhà họ làm dâu.
Mẹ gã đến nhà cô nói rằng tuổi cô rất hợp với tuổi gã. Thầy bói nói gã sắp gặp nạn. Và gã muốn thoát được kiếp nạn đó thì sẽ phải lấy cô để xung hỉ. Cô vừa nghe tin đó thì nằng nặc không đồng ý luôn. Cô thà sống trong kiếp nghèo khổ chứ không bao giờ muốn đặt chân vào cái nơi giàu sang ấy bởi cô biết nó chẳng hề tốt đẹp gì đâu. Nhưng cô đâu có ngờ:
- Vậy thì gia đình cô sẽ phải trả toàn bộ số tiền đã nợ tôi trong ngày mai.
Mẹ gã lật mặt nhanh chóng. Thấy bố mẹ cô rúm ró lại vì sợ hãi, mẹ gã lại trở giọng an ủi. Và cô, chứng kiến cảnh ấy, không muốn bố mẹ phải chịu đựng thêm những khổ cực nữa, đã quyết định về làm vợ gã. Đến tận ngày đón dâu, cô mới biết mặt gã. Hàng xóm, họ hàng đến chúc mừng đông lắm, nói rằng từ nay cô được bước chân vào cửa phú quý rồi. Cô nghe mà nước mắt lưng tròng.
Đêm tân hôn, có xong tấm thân trong trắng của cô, gã cười nhếch miệng, xoa đầu cô rồi ôm quần áo ra khỏi phòng. Cô nằm đó, ôm lấy tấm thân trần mà khóc nức nở vì tủi thân.
Cô nằm đó, ôm lấy tấm thân trần mà khóc nức nở vì tủi thân. (Ảnh minh họa)
Mang tiếng làm dâu nhà giàu nhưng cô nào có được hưởng sung sướng đâu. Cô làm việc chẳng khác gì con ở. Nhất là sau khi cái tháng gặp kiếp đại nạn của gã qua đi thì cô chính thức nhận vai con ở. Gã cũng vậy, gã chỉ coi cô là vợ khi cô trên giường với gã. Còn xuống khỏi giường, cô chỉ là đầy tớ của gã thôi. Chẳng ai nghĩ được rằng cái kiếp làm dâu nhà giàu của cô nó lại cám cảnh đến như vậy.
Video đang HOT
Cô mang thai, phát hiện mình mang thai, cô bật khóc. Cô không nghĩ mình lại có được niềm hạnh phúc thiêng liêng ấy trong những tháng ngày đau khổ này. Cô báo tin mang thai mà cả nhà chồng cô, và gã chẳng có chút mảy may vui mừng nào. Công việc của cô cũng chẳng thế mà giảm đi. Được cái người làm trong nhà ai cũng thương cô vì bình thường cô rất hòa đồng và đối xử với mọi người rất tốt nên họ giành hết phần việc của cô để cô có thời gian nghỉ ngơi nhiều hơn. Cảm nhận được đứa con đang lớn dần trong bụng chính là những giây phút hạnh phúc nhất của cô. Nhưng ông trời lại chẳng thương xót cô.
Cô trở dạ sinh con trong viện. Bác sĩ nói cô có hiện tượng đẻ khó, có lẽ phải mổ bắt con. Nhưng mẹ chồng cô nói mổ đẻ tốn tiền, không tốt cho sức khỏe đứa trẻ nên yêu cầu bác sĩ cho cô sinh thường. Yêu cầu người nhà bệnh nhân, bác sĩ cũng không thể làm khác. Cô kêu gào thảm thiết lắm, tiếng kêu như cắt da, cứa thịt người nghe.
- Trời ơi, cháu đích tôn của tôi, đưa tôi bế nó nào.
Mẹ chồng cô hớn hở đón đứa con của cô. Bác sĩ trao tay đứa trẻ và cũng thông báo luôn rằng cô sinh khó, mất máu nhiều nên đã mất trên bàn sinh. Cả nhà chồng cô nghe xong, chẳng ai nói câu nào, cũng không một lời than khóc, chỉ ẵm đứa trẻ rồi kéo nhau về. Chồng cô thì để lại tiền cho bệnh viện, kêu họ làm ma giúp cho cô. Vị bác sĩ cầm đồng tiền của những con người máu lạnh, bạc tình kia trên tay mà thấy xót xa thay cho cô.
Quan tài được chuyển về nhà để làm lễ phát tang. Nhà chồng cô nói cô chết vì khó sinh, lại chết ở bệnh viện cũng là chết đường chết chợ nên không để quan tài vào nhà, sợ xui xấu và cũng không cho ai xem mặt. Họ đặt cô ngoài sân, để được chừng vài tiếng thì kêu người mang đi chôn. Chứng kiến cảnh đó, ai cũng thấy phẫn uất rồi xót thương cô tột cùng. Bố mẹ cô, các anh chị của cô gần như khóc ngất đi.
49 ngày cô, nhà chồng cô cũng vì không muốn mang tiếng nên có làm cái lễ ra mộ cô. Nhanh nhanh chóng chóng cho xong, họ đang định quay bước đi về thì…
Cô em chồng cô hét lên:
- Ma… Ma cả nhà ơi… Ma…
Rồi ngất lịm. Mẹ chồng cô còn kêu con gái chết nhát, ban ngày ban mặt ma quỷ ở đâu. Nhưng Khi quay lưng lại, mặt bà cũng cắt chẳng còn hạt máu. Cô đang tiến đến, ung dung, nhoẻn miệng cười, rút nén hương thắp hương lên chính mộ của mình. Cả nhà chồng cô chẳng ai bảo ai, tưởng cô hiện hồn về, liền quỳ gục xuống, khóc lóc xin lỗi vì đã bạc với cô. Cô nhìn họ, chỉ nhẹ giọng:
- Tôi đã không còn là người nhà này từ cái ngày tôi sinh khó trong viện rồi. Các người bạc ác với tôi như vậy, ngôi mộ này đã chấm dứt tất cả tình nghĩa giữa chúng ta rồi.
Cô quay người bước đi, để lại phía sau mấy con người cúi gằm mặt vì xấu hổ, tội lỗi. Cô quyết rồi, cô sẽ không cam chịu trong ngôi nhà đó nữa, cuộc đời này, cô sẽ sống cho cô. Cô sẽ cố gắng làm việc, kiếm tiền để đòi con về cho mình. Cô tin, ông trời chẳng bạc với cô đâu. Vì nếu không đã chẳng để vị bác sĩ đỡ đẻ cho cô giúp đỡ cô thoát được gia đình chồng bạc ác kia. Ở hiền sẽ gặp lành, cô tin như vậy.
Theo blogtamsu
Tôi đã khiến chồng thất kinh khi nhìn thấy số vàng ấy!
Chồng tôi chỉ còn biết ngồi ngây ra, mẹ chồng tôi thì khóc lóc xin tôi hãy nghĩ lại. Nhưng bỏ ngoài tai tất cả tôi đi vào phòng khóa trái cửa lại.
ảnh minh họa
Tôi và chồng quen nhau qua sự mai mối của hai bên gia đình. Khi ấy tôi đã 27, công việc với đồng lương khá ổn nên gần như chuyện cưới xin này tôi phó mặc cho duyên số và nghe lời bố mẹ.
Chồng tôi là dân công trình nên hầu như chỉ ở nhà được vài ba hôm rồi lại đi. Tôi ở nhà trong mắt bố mẹ chồng thì luôn đúng chuẩn dâu hiền vợ đảm nên chẳng ai có thể chê trách tôi được điều gì. Cưới nhau được 5 tháng thì tôi biết mình có bầu.
Vui mừng khôn xiết, tôi gọi điện báo ngay cho chồng. Anh cũng háo hức nên nói sẽ về ngay với tôi, nhưng tôi lại nghe thấy bên cạnh có tiếng người phụ nữ nói gì đó và chồng tôi nói lại với tôi rằng để anh sắp xếp vài hôm nữa mới về được. Lãnh đạo vừa báo họp đột xuất. Tôi dù hơi tủi thân nhưng vẫn động viên chồng.
Chẳng hiểu sao từ lúc đó lòng tôi bất an lắm, cứ lo nghĩ chồng ngoại tình. Tôi bắt xe lên thăm chồng mà không nói với anh, tôi muốn anh bất ngờ và một phần cũng muốn kiểm tra anh. Tới chỗ chồng, tôi ngạc nhiên khi thấy một người con gái đang trang điểm lại son phấn ngồi trước xe chồng tôi.
Nép vào cạnh tường tôi đã chứng kiến tất cả, họ ôm hôn nhau, nịnh bợ nhau rồi đưa nhau đi. Tim tôi như bị ai bóp nghẹt.
Ra về trong đau đớn tủi hổ, đúng là giác quan phụ nữ có sai bao giờ, chồng tôi đã ngoại tình. Tôi vẫn cố tỏ ra bình thường như không biết chuyện gì, vài hôm sau chồng cũng về và mua đồ tầm bổ cho tôi. Còn bố mẹ chồng thì khỏi nói, yêu thương tôi hết mực, biết tôi mang thai mệt mỏi nên không để tôi đụng tay vào việc gì. Nhưng sau đó số lần chồng tôi về nhà ít dần đi, tiền anh gửi về cho tôi cũng ít hơn trước, tôi biết tất cả nhưng vẫn không nói gì. Tôi muốn cho chồng một bài học.
Ngày tôi sinh vì thai đôi nên phải mổ. Giây phút được nhìn mặt hai con một trai một gái tôi đã khóc òa lên. Tôi thầm nghĩ mình phải cứng rắn vì hai con và bố mẹ. Chồng tôi chỉ về thăm hai con một lúc rồi lại đi luôn. Tôi biết anh vội đến với nhân tình.
Những ngày tôi ở cữ, chồng lấy lý do bận đi công trình mới nên không về thăm mẹ con tôi. Tôi thừa biết cái công trình mới của anh là gì. Mỗi lần anh về nhà đều chớp nhoáng, có lần đưa tiền có lần không. Tôi thở dài than thở với anh: "Anh đưa có thế này thì làm sao em đủ chi tiêu, lo cho hai đứa tốn lắm anh ạ!". Chồng tôi vùng vằng: "Em cứ làm như anh hái ra tiền ấy, em ở nhà ăn chơi thì làm sao biết được nỗi vất vả của anh".
Nói xong chồng tôi bỏ ra ngoài, tôi chỉ biết nhìn hai con đang ngủ mà nuốt nước mắt vào trong. Cũng may con tôi khá ngoan lại được bố mẹ chồng đỡ đần nhiều nên tôi có thời gian nhận thêm việc về nhà làm những lúc con ngủ đồng thời tìm mối lái bán hàng online. Việc làm thêm của tôi được bao nhiêu, tôi đều mua vàng hết, còn tiền anh đưa tôi góp nhặt để chi tiêu hằng ngày.
Nhưng càng ngày chồng tôi càng quá đáng, anh chẳng thèm về nhà nữa, cũng chẳng thấy hỏi thăm hai con ra sao. Tôi gọi bảo anh về chơi thì anh kêu bận, mẹ chồng gọi thì anh quát lên trong điện thoại rằng mọi người cứ nghĩ anh đi chơi có tiền hay sao mà cứ mở mồm ra là kêu về. Nghe câu đó tôi không chịu đựng được nữa. Hơn một năm qua ở nhà vừa trông con, vừa bán hàng lại làm thêm các việc, tôi đã tiết kiệm được 4 cây vàng nhưng vì mua từng chiếc nhẫn 1 chỉ một nên trông túi vàng khá lớn.
Số tiền ấy cũng đủ để tôi không phải dựa vào anh nữa, không cần mang tiếng là ăn bám chồng. Tôi nhắn tin cho chồng báo con ốm anh về luôn đi. Thế nhưng ngày hôm sau anh mới về, anh bực tức với tôi rằng con ốm thì mẹ không biết chăm hay sao mà cứ phải bố về? Rồi anh nhiếc móc tôi đủ điều, nói tôi làm phiền anh, nói tôi ăn hại.
Nói năng hùng hồn thế, nhưng nghĩ đến tương lai một nách hai đứa con, tôi vẫn sợ. (Ảnh minh họa)
Tôi vẫn bình tĩnh cho anh ta nói hết rồi mới nói: "Tôi định để anh nghỉ ngơi cho đỡ mệt rồi tối mới nói chuyện, nhưng anh đã nói tôi như vậy thì tôi cũng cần phải cho anh biết cái này. Giờ tôi đang bế con, anh ra tủ riêng kia lấy cho tôi tập tài liệu!".
Chồng tôi lẩm bẩm tủ chung với tủ riêng, nhưng vẫn mở tủ. Sau đó, anh ta ngạc nhiên thốt lên: "Sao cô lắm vàng thế này, cô lấy tiền ở đâu ra? Hay cô đã ăn bớt tiền tôi gửi về để ém riêng đấy hả?".
Lúc này tôi bình tĩnh đặt con ngủ và bảo anh ta cùng tôi ra ngoài nói chuyện với bố mẹ. Bố mẹ chồng bất ngờ lắm, vì không hiểu sao trông mặt mũi tôi lại nghiêm túc như vậy. Tôi nói thẳng với ông bà rằng tôi đã phát hiện chồng ngoại tình hơn một năm nay nhưng vẫn im lặng với hy vọng anh ta sẽ hối hận mà quay về.
Nhưng càng ngày anh ta càng quá đáng, bây giờ tôi đã soạn sẵn đơn ly hôn, tôi muốn giải thoát. Mong bố mẹ thông cảm cho tôi và để cho tôi ra đi. Số vàng này là tôi tiết kiệm làm thêm làm nếm trong 1 năm qua, giờ tôi cho ông bà mỗi người 3 chỉ, số còn lại tôi sẽ lo cho hai con, tôi không cần một đồng nào của anh ta.
Chồng tôi chỉ còn biết ngồi ngây ra, mẹ chồng tôi thì khóc lóc xin tôi hãy nghĩ lại. Nhưng bỏ ngoài tai tất cả tôi đi vào phòng khóa trái cửa lại. Chồng tôi gõ cửa xin giải thích tôi cũng không muốn nghe. Tôi đã cứng rắn hết sức vì các con rồi. Tôi thương bố mẹ chồng lắm, nếu vợ chồng tôi chia xa thì ông bà cũng khổ. Nói năng hùng hồn thế, nhưng nghĩ đến tương lai một nách hai đứa con, tôi vẫn sợ. Mong chị em cho tôi lời khuyên, động viên để đi đúng hướng.
Theo Afamily
Cả nhà chồng khóc ngất khi biết bí mật của cô con dâu quê mùa cứ 12 giờ đêm là cởi đồ... Mẹ chồng Hoa chợt thấy khó ngủ, tỉnh dậy mở cửa phòng ra ngoài thì cảnh tượng trước mặt khiến bà thất kinh. Hoa lặng lẽ cởi đồ ra rồi đi loanh quanh trong bếp, khi ấy là 12 giờ đêm. Bao nhiêu lâu nay, bà cứ khinh ghét Hoa mà Hoa vẫn hiền hậu, hiếu thảo, lo lắng cho gia đình chồng,...