Buông xuôi trao “cái ngàn vàng…”
Chuyện gì đến cũng đến, chuyến đi ấy, tôi đã buông tay theo anh. Trao cho anh cái ngàn vàng quý giá mà lòng tôi ngập tràn hạnh phúc. Trong vòng tay anh, tôi vẫn biết mọi chuyện sẽ kết thúc ngắn ngủi như một cuộc dạo chơi ngắm hoa anh đào nở.
Trong vòng tay anh, tôi vẫn biết mọi chuyện sẽ kết thúc ngắn ngủi như một cuộc dạo chơi ngắm hoa anh đào nở. Nguồn: getty images.
Gia đình tôi không toàn vẹn như những gia đình khác. Ba mẹ tôi li dị vì ba tôi có người đàn bà khác, tôi rất đau khổ vì điều đó. Nhà con một, tôi không chia sẻ được với ai. Khi đó một con bé 14 tuổi đầu như tôi đã trượt dài theo những cuộc chơi thâu đêm, và tìm quên trong những ly rượu mạnh, tôi hận gia đình và tất cả, từ đó tôi trở thành con người khác, lạnh lùng và tàn nhẫn. tôi trở nên khó dạy, ngang bướng và lì lợm.
Tôi đã từng có 1 gia đình hạnh phúc, tôi đã từng tự hào vì điều đó, nhưng không phải, đều là dối trá. Tôi hận ba mẹ và hận bản thân, chán ngán cuộc đời và tôi buông xuôi tất cả. Tôi trở thành 1 người con gái nghiện rượu, ngày nào tôi cũng uống, uống say rồi khóc, khóc mệt thì đi ngủ, cuộc sống của tôi chỉ có vậy, lúc nào cũng đau buồn.
Nhưng vì những giọt nước mắt cạn khô của mẹ, tôi cũng vượt qua, tôi quyết tâm sống thành đạt để trả thù ba. Những tháng ngày đánh vật với mấy quyển sách, những lúc tôi lên cơn thèm rượu, cũng qua đi. Tôi đậu đại học, điều không tưởng của mọi người.
Tôi học như điên, bởi tôi không còn tin vào tình yêu nữa, lúc trước ba mẹ tôi cũng yêu nhau đó thôi, và tôi là kết quả tình yêu của họ, nhưng rồi sao? Họ cũng bỏ nhau đó thôi, bỏ nhau vì người thứ ba, như vậy thì trên đời này làm gì có thứ gọi là tình yêu.
Video đang HOT
May mắn cho tôi khi được trời phú cho vẻ ngoài cân đối. Ngày đầu vào đại học, xung quanh tôi đã có không biết bao chàng sinh viên đi theo. Tôi trở thành hoa khôi của trường, tôi càng nổi hơn nữa nhưng chưa bao giờ tôi biết yêu, tôi chỉ thích đùa giỡn với tình yêu, tôi vui vì tôi làm được điều đó, tôi cảm thấy thích khi có người đau khổ vì tôi.
Ra trường, tôi có công việc đáng mơ ước. Tôi làm trợ lý cho doanh nghiệp nước ngoài. Giám đốc của tôi là người đàn ông thành đạt, anh hơn tôi chỉ 5 tuổi. Anh đã có vợ và cô con gái xinh xắn.
Công việc gắn kết tôi và anh nhiều hơn, anh quan tâm tới tôi ân cần như người anh dành cho cô em gái. Còn tôi hơn cả lòng ngưỡng mộ, càng ngày tôi càng nghĩ về anh nhiều hơn. Trái tim tôi rung rinh, như chạm phải cơn gió đầu hè. Biết là mình đang đi sai hướng mà sao tôi vẫn không thể kìm nổi lòng mình. Tôi dặn mình không được sa chân vào mối tình không lối thoát ấy mà sao khó đến thế.
Với công việc cần mẫn của mình, tôi có nhiều thời gian để ở bên sếp. Những chuyến đi công tác, tôi đều tháp tùng anh như một nhân viên đắc lực. Cho đến một lần, tôi theo anh sang công tác tại Nhật, đúng vào mùa hoa anh đào nở. Tôi say mê ngắm những cánh hoa, mà không hề biết anh đã đến sau tôi tự khi nào. Cái ôm nồng nàn, đê mê cùng nụ hôn ngọt ngào của anh dành cho tôi khiến cho tôi quên mất thực tại.
Chuyện gì đến cũng đến, chuyến đi ấy, tôi đã buông tay theo anh. Trao cho anh cái ngàn vàng quý giá mà lòng tôi không chút do dự. Trong vòng tay anh, tôi vẫn biết mọi chuyện sẽ kết thúc ngắn ngủi như một cuộc dạo chơi ngắm hoa anh đào nở.
Hết chuyến công tác, tôi bừng tỉnh khỏi cơn mê. Tôi từ chối mọi sự quan tâm của anh, và cũng âm thầm chuyển việc. Bởi tôi không thể để con gái anh lại giống như tôi.
Theo Vietnamnet
Vợ xấu chưa hẳn là vợ mình
"Tôi cưới cô về để có người đẻ con và chăm sóc ba mẹ tôi thôi chứ nhan sắc thì cô còn thua xa những con bồ trước đây của tôi". Sau khi nghe tôi nói xong, Thắm vào phòng thu dọn đồ đạc, ra khỏi nhà mà không hề nói thêm một lời nào.
Thời sinh viên, tôi yêu một cô sinh viên người thành phố rất xinh đẹp, nhưng rút cuộc tôi bị cô ta đá. "Rút kinh nghiệm" tôi quyết định chọn cô vợ ở quê với tiêu chuẩn nhan sắc có xấu một chút nhưng phải siêng năng, có học.
Thắm là một cô giáo mà tôi hướng tới, về nhan sắc thì Thắm thuộc loại "Thường thường bậc trung" với một chiều cao khiêm tốn, một mét năm hai, bù vào đó là sự chịu khó siêng năng. Tôi quen chớp nhoáng, và đi đến quyết định "Lấy vợ phải cưới liền tay".
Ngày tôi cưới, bạn bè đều hết sức ngạc nhiên, vì tôi đẹp trai có bằng cấp, lại được làm việc ở một công ty liên doanh nước ngoài. Trong khi đó Thắm chỉ là một giáo viên cấp một, có thân hình đẫy đà, nếu so với tôi thì quả là một trời, một vực.
Có không ít người bạn nói thẳng với tôi: "Cậu đẹp trai, hào hoa phong nhã, lại có bằng cấp, nghề nghiệp lương cao, tán em nào chẳng được, sao lại lấy cô vợ xấu hơn cậu đến vậy?". Tôi tự hào nói: "Các cậu có nghe các cụ nhà ta ngày xưa nói: 'Vợ đẹp là vợ của người ta' không? Thà mình lấy vợ xấu một chút nhưng là của mình".
Thực ra mà nói, tôi "chấm" Thắm ở tính nết dịu dàng, không ăn diện, khéo vun vén và nhất là nấu ăn ngon. Chính vì lẽ đó mà tôi rất yên tâm vì đã có vợ lo toan mọi việc ở nhà, nên một tuần tôi chỉ về nhà ngày thứ bảy, chủ nhật rồi lại đi ngay lên cơ quan. Tôi thoải mái la cà cùng bạn bè sau giờ làm việc như nhậu nhẹt, cặp bồ đi qua đêm...
Thắm không nói gì, nàng cứ lặng lẽ đi dạy và chăm lo công việc nhà chồng. Nhưng khi đứa con gái đầu lòng ra đời, thì tính tình của Thắm thay đổi, nàng lên tiếng yêu cầu tôi phải có trách nhiệm với vợ con. Tôi nói với nàng rằng: "Cô làm dâu thì phải gánh vác giang sơn nhà chồng, nâng khăn sửa túi cho chồng, tại sao cô lại bảo tôi phải chăm lo cho mẹ con cô?".
Tôi thoải mái la cà cùng bạn bè sau giờ làm việc như nhậu nhẹt, cặp bồ đi qua đêm...
Nghe tôi nói vậy, mẹ tôi lại hùa vào lớn tiếng bênh vực tôi, mắng mỏ Thắm thậm tệ. Trong lúc Thắm và mẹ tôi lời qua tiếng lại, mẹ tôi đã nói: "Con tao không lấy mày thì có mà ma nó lấy, không tin mày thử đi ra ngoài đường xem có ai ngó tới mày không?". Thắm nhìn tôi, như để thẩm định lại lời nói của mẹ chồng có đúng vậy không.
Tôi ra vẻ đắc ý xác nhận: "Tôi cưới cô về để có người đẻ con và chăm sóc ba mẹ tôi thôi chứ nhan sắc thì cô còn thua xa những con bồ trước đây của tôi". Sau khi nghe tôi nói xong, Thắm vào phòng thu dọn đồ đạc, ra khỏi nhà mà không hề nói thêm một lời nào. Lúc đầu, ba mẹ tôi và tôi nghĩ Thắm chỉ dọa cả nhà vậy thôi, nhưng không ngờ Thắm ra đi thật sự, mặc cho con kêu khóc.
Tôi nghĩ, thế nào nhớ con Thắm cũng sẽ quay về, vấn đề là thời gian thôi. Thắm đi được một ngày mà cả nhà tôi nháo nhào vì không có ai lo chuyện cơm nước, lau dọn nhà cửa... Bởi vì từ ngày Thắm về làm dâu, mọi việc trong gia đình đều dồn lên đầu cô ấy. Mẹ tôi đã quen với cảnh nhàn hạ kể từ khi có dâu, nay phải đương đầu với công việc nội trợ thường ngày, bà không thể nào chấp nhận được, nên mọi sinh hoạt trong gia đình tôi bị đảo lộn hoàn toàn.
Ngay cả đến con gái tôi cũng không có ai đưa đón, tối đến nhớ mẹ khóc suốt đêm. Tôi điện thoại gặp Thắm: "Nếu cô không về, tôi sẽ ly dị với cô". Nghe xong cô ấy bình thản nói: "Ly thì ly, ngoài tôi ra chẳng ai dám đến mà hầu hạ gia đình anh cả". Tôi tìm cách nói lời xin lỗi cô ấy nhưng đều vô ích, Thắm cương quyết đòi ly hôn.
Cả gia đình tôi và tôi lúc đầu cứ nghĩ, tôi đẹp trai, lấy vợ xấu lại ở nhà quê là có thể biến cô ta thành kẻ nô lệ như ô sin. Nhưng chúng tôi đã nhầm to. Với một phụ nữ như Thắm dù không nhan sắc mặn mà nhưng có học thức và có bản lãnh, thì Thắm chẳng bao giờ để ai lăng mạ và xem thường mình, kể cả chồng và gia đình chồng.
Giờ thì tôi mới thấm thía đạo nghĩa vợ chồng là không có đẳng cấp mà chỉ có tình yêu thương và sự thông cảm sẻ chia. Hiện nay ba mẹ tôi và tôi đang ân hận là làm thế nào để Thắm trở về với tôi, nếu không tôi sẽ mất một người vợ tốt, ba mẹ tôi mất người con dâu tốt. Có lẽ giờ tôi mới hiểu vợ xấu cũng chưa hẳn là vợ mình nếu mình không biết trân trọng và yêu thương.
Theo VNE
Xin lỗi tình yêu Con trăng 16 treo lơ lửng trên đầu. Đêm nay, trời rất lạnh. Mẹ bảo mặc thêm áo ấm nhưng anh vờ không nghe. Lâu lắm rồi anh mới có dịp về lại con sông Ba quê mình. Sông vẫn còn đây nhưng người đã phiêu bạt chốn nào? Anh bỗng nhớ một ngày đã xa trong kỷ niệm. Ngày đó, có 2...