Buông thì không đành nhưng tiếp tục thì chỉ thấy sự ngột ngạt
Em không biết phải làm sao nữa. Buông thì em không đành nhưng tiếp tục thì em cũng không đủ can đảm, nhưng em cũng rất sợ cái hiện tại khi cả hai cùng im lặng.
Xin chào các chuyên gia! Em năm nay 27 tuổi, xin các chuyên gia tư vấn cho câu chuyện của em.
Em và bạn quen nhau được gần 1 năm rồi ạ! bạn em là người Đài Loan và hơn em 2 tuổi. bạn là con trai nhưng khá nhút nhát, chỉ bày tỏ tình cảm bằng cách nấu cho em ăn hay dẫn em đi ăn, đi chơi nhưng không nói nên em chủ động tỏ tình. Trước đây bạn sinh sống và làm việc tại Việt Nam; nhưng vì có công ty riêng nên quay về Đài Loan để giải quyết công việc. Trước khi về bạn có nói tháng 3 năm nay, khi mọi thứ ổn định bạn sẽ quay lại Việt Nam.
Nhưng công việc có nhiều vấn đề nên tháng 3 bạn ấy vẫn chưa quay lại được. Em nghĩ là cũng không sao, điều này cũng không phải do bạn ấy muốn nên em đã sang thăm bạn ấy, lúc đó bạn rất vui. Bạn có dẫn em về ra mắt mẹ bạn và cả với bạn bè của bạn ấy nữa. Lần đầu tiên gặp mẹ bạn cũng rất tốt với em, còn nấu chè mời em nữa.
Rồi đến tháng 4 bạn ấy cũng vẫn lý do là công ty còn bị lỗ nên chưa thể quay về. Đã có lần em cố gắng hỏi bạn có kế hoạch gì không, em không sợ chờ đợi mà là em không biết phải chờ đến bao giờ. Bạn ấy nổi nóng nói em tạo áp lực cho bạn và nói em tìm người khác đi, anh không quay về nữa. Em im lặng, 30 phút sau bạn biết bạn quá lời thì có xin lỗi em nhưng em buồn lắm.
Ảnh minh họa
Rồi tháng 5 sinh nhật em, bạn có kế hoạch đi Việt Nam thăm em nhưng do công việc không đi nhiều ngày nên bạn mua vé cho em qua đó. Em nghĩ thôi cũng không sao, miễn là có thể gặp nhau là vui rồi. Trước khi qua 1 tuần, bạn và em giận cãi nhau, bạn quát lên nói em đừng qua nữa, em phiền lắm. Em thật rất giận và im lặng. Nhưng sau đó bạn xin lỗi thì em vẫn đi thăm bạn nhưng thật em vẫn giận câu nói đó lắm, cảm thấy bạn không tôn trọng em. Nhưng thôi, đó cũng là chuyện nhỏ.
Ở nhà bạn ấy em hiểu hơn về mẹ bạn ấy. Bạn là con một, bố mẹ đã ly hôn từ lúc bạn 5 tuổi. Mẹ bạn ấy là người rất nóng tính, khi giận còn đánh cả bạn ấy nhưng rất thương bạn. Ở đó một tuần thì hết 5 ngày em khóc vì cách hành xử của mẹ bạn. Nào là trách em không mời mẹ bạn đi ăn, để bạn em rửa chén, không dọn dẹp nhà cửa, không cho mẹ đi chơi cùng, ngồi trên xe hơi là em phải ngồi trước cùng mẹ… rất rất nhiều chuyện nhỏ nhặt. Cuối cùng em biết là do mẹ bạn muốn thử em nên gây khó khăn cho em.
Em rất buồn nhưng lúc nào cũng nói bạn không được giận mẹ, không cãi mẹ, lúc nào em cũng xin lỗi bà ấy dù em chẳng làm gì sai. Một tuần mang tiếng đi nghỉ nhưng không dám đi đâu, đi ăn phải cho mẹ đi cùng, mua quà cáp để lấy lòng mẹ, làm gì cũng bị để ý… em biết bạn cũng khó xử. Yêu em là người đầu tiên nên bạn cũng không biết xử sự sao khi một bên là em, một bên là mẹ.
Đôi lúc em cũng tủi thân vì bạn trách em không chịu học hỏi văn hóa Đài Loan nhưng mà không phải em không học mà em thật không biết. Bạn cũng an ủi em nhiều và nói là mẹ quan tâm em nên mới thử thách em. Câu chuyện đó cũng qua đi, và em cũng xem nó thật nhẹ nhàng và xem như mình còn thiếu hiểu biết. Em không coi đó là việc quá to tát dù mẹ bạn xúc phạm em rất nhiều. Em cũng hiểu có lẽ từ nay em không thể đến nhà bạn ấy chơi nữa vì chắc mẹ cấm bạn không được quen em rồi. Nhưng em và bạn vẫn nói chuyện qua lại. Khi nào có mẹ bạn thì bạn ấy không dám liên lạc với em. Thật sự trong lòng em cũng cảm thấy chới với lắm. Em cũng không còn nhỏ nữa, gia đình cứ giục kết hôn. Em rất áp lực, nhưng bạn này thì chưa bao giờ nghĩ đến chuyện lập gia đình, bạn nghĩ bạn còn rất trẻ và chỉ muốn tập trung cho sự nghiệp. Em thì không quan trọng mẹ bạn như thế nào với em, chỉ quan tâm đến bạn ấy và em ra sao. Nhưng sự thật tính cách bạn ấy rất vô tâm, bạn ấy cũng thừa nhận như vậy. Bạn ấy không biết phải quan tâm người ta như thế nào vì trước giờ bố mẹ bạn cũng không quan tâm bạn nhiều.
Video đang HOT
Em và bạn cũng hay cãi nhau do tính cách em rất trẻ con, bạn ấy cũng vậy và không bao giờ nhường em. Em rất thương bạn, em biết bạn cũng thương em nhưng có lẽ tình cảm của bạn cũng không nhiều như trước nữa. Bạn cũng rất tôn trọng em, ở gần nhau nhiều lần nhưng chưa bao giờ bạn vượt quá giới hạn, bạn cũng nói vì bạn ấy sợ không chắc chắn được tương lai với em. Bạn là người rất tốt, về mọi mặt nhưng thật sự thì em cảm giác không có tương lai và em cũng không biết phải làm sao để dung hòa với bạn. Em rất trẻ con, yếu đuối và hay khóc. Trước đây thấy em khóc bạn còn sợ và lo lắng, giờ bạn quen luôn rồi, cảm thấy chán nếu em khóc
Dạo này tình cảm của chúng em rơi vào khoảng lặng rất nặng nề. Em trước giờ vốn rất ít chủ động nhắn tin, khi nào giận nhau quá lâu em mới chủ động thôi. Bạn ấy thì giận em nên cũng chỉ lâu lâu nhắn tin vài chữ ngắn ngủi. Em thì do thấy chán và nản nên em cũng im lặng, không trả lời hoặc có khi trả lời cho có. Em cũng biết vì em như vậy nên bạn buồn. Em thấy ngột ngạt lắm.
Em không biết phải làm sao nữa. Buông thì em không đành nhưng tiếp tục thì em cũng không đủ can đảm, nhưng em cũng rất sợ cái hiện tại khi cả hai cùng im lặng. Em cũng muốn một lần nói chuyện để giải quyết nhưng chắc chắn bạn ấy sẽ lảng tránh vì bạn ấy sẽ nói bạn ấy không biết, và bạn không thích nói chuyện kiểu căng thẳng và nghiêm túc. Em hiện giờ rất rối, em biết chỉ có bản thân mình mới hiểu được tình cảm của bạn ấy như thế nào nhưng sự thật thì em cũng không biết. Em rất mong các chuyên gia cho em một lời khuyên để em biết em cần làm gì bây giờ? Em biết câu chuyện của em rất nhỏ nhưng với em thì rối lắm.
Cảm ơn các chuyên gia đã bỏ thời gian đọc câu chuyện này của em ạ!
Em thân mến!
Cảm ơn em đã gửi những tâm sự, nỗi lòng của mình đến với chương trình. Chúng tôi cũng rất chia sẻ chuyện tình cảm khó nghĩ của em bây giờ khi em thì mong muốn tình cảm của mình có thể trọn vẹn bằng việc kết hôn nhưng bạn trai em lại chưa mong muốn điều đó. Bên cạnh đó, em thấy chán nản khi đã yêu xa nhưng cả hai lại lạnh nhạt với nhau. Vì thế rất khó để đưa ra quyết định có nên tiếp tục hay là chia tay.
Không quá khó để cắt đứt một mối tình nhưng duy trì nó thực sự vui vẻ ấm áp thì không hề đơn giản. Có thể em cảm nhận được phần nào tình cảm đôi bên dành cho nhau đã nhạt nhòa, vậy em thực sự mong muốn gì ở thời điểm hiện tại? Em muốn tình yêu được đơm hoa kết trái, hai người lại vui vẻ như trước đây và đi đến hôn nhân thì hãy gạt bỏ những suy nghĩ tiêu cực, trò chuyện tâm sự nhiều hơn với bạn trai, nói ra những tổn thương buồn phiền khi niềm tin bị đánh cắp, khi những lo lắng của em trong tình yêu này ra sao. Đôi khi cũng nên cảm thông với bạn trai vì có thể em quá buồn phiền nên bạn trai cũng không dám bày tỏ những tâm sự với em… Qua những cuộc chuyện trò đó hai em sẽ hiểu nhau hơn và mỗi người biết mình cần làm gì để mối quan hệ này trở nên tốt đẹp hơn. Còn nếu bản thân em có chia sẻ rất nhiều nhưng lại không nhận được sự đồng thuận, cùng vun vén hạnh phúc của anh ấy thì chắc hẳn cũng phải xem xét mối quan hệ này có nên tiếp tục trong lạnh nhạt như vậy hay dừng lại sẽ thỏai mái cho cả hai.
Trong trường hợp cả em và bạn ấy vẫn không thể vượt qua được những cảm xúc của cá nhân, không thể mở lòng hơn và thay đổi tình yêu của mình thì hai em có thể tạm dừng liên lạc một thời gian. Cả hai hãy dành những khoảng thời gian nhất định nhìn nhận lại mối quan hệ này, khi có câu trả lời rõ ràng thì hãy lắng nghe nhau xem cả hai muốn gì và muốn mối quan hệ này đi tới đâu. Tình yêu không thể gượng ép, cảm xúc không còn thì hãy dũng cảm dừng lại, đừng mất thêm thời gian của nhau nữa. Tình cảm dành cho nhau thời gian qua không phải là ít, vậy hãy tự vấn bản thân xem mình đã cố gắng hết sức cho cuộc tình này hay chưa hay mình chỉ biết ở đó gặm nhấm nỗi đau và trách móc đối phương?
Em cũng đến tuổi để tìm kiếm hạnh phúc gia đình, người ta nói “con gái có thì” nên việc mọi người thúc giục là khó tránh khỏi. Mặc dù thế nhưng việc chời đợi người mình yêu để “chung nhà” thì có nhiều người vẫn có thể chờ đợi được. Thực ra chờ đợi không đáng sợ mà đáng sợ là ta không biết mình đang chờ đợi điều gì và có thu về “quả ngọt” hay không.
Tình yêu luôn bao gồm nhiều cung bậc cảm xúc có vui có buồn, khi nồng thắm lúc hững hờ chứ không phải lúc nào cũng đẹp. Vì vậy hãy biết nâng niu những gì mình có, biết giữ gìn những điều xứng đáng, và biết buông bỏ những gì không còn có giá trị. Em còn trẻ tương lai còn nhiều điều tốt đẹp đón đợi ở phía trước, tập trung nhiều hơn cho công việc, em bè, sở thích cá nhân, không nên để cảm xúc chỉ dồn vào một vấn đề là chuyện tình yêu. Sống vì người khác không sai nhưng mình phải biết yêu chính mình thì người khác mới yêu em được. Khi đã thoải mái hơn với mối quan hệ này, hiểu nhau hơn rồi thì chúng tôi rất hy vọng hai em không quá vội vàng mà đánh mất đi tình yêu của mình.
Chúc em sớm tìm lại được trạng thái cân bằng và có một hạnh phúc viên mãn.
Theo PV/Cửa Sổ Tình Yêu
Định quay lại với chồng cũ nhưng lúc ái ân anh nói một câu khiến tôi chết điếng
Chúng tôi đã mở lòng và điều đó đã xảy ra. Mỗi lần nghĩ đến hai đứa con tôi lại thắt lòng. Nhìn 2 đứa phải sống hai nơi, tôi cũng đau lắm. Tôi tự nhủ, thôi thì quay về cũng là cơ hội để cho chúng có được một mái nhà có đủ mẹ cha.
Không có ai hoàn hảo và cũng chẳng có ai là hoàn thiện cả, tôi luôn giữ suy nghĩ đó để nhìn nhận về mọi vấn đề. Linh cũng là người như vậy. Anh là người có nhiều ưu điểm, có tài và ý chí phấn đấu song lại không được thoáng tính khoản tiền nong.
Từ ngày yêu nhau tôi đã nhận ra điều này song ai cũng có mặt này mặt kia, tôi thấy tiết kiệm cũng tốt, sau này vun vén cho gia đình. Những bữa ăn hai đứa hẹn hò chúng tôi đều chia đôi, những món quà anh tặng tôi cũng chưa có cái nào quá vài trăm nghìn. Nhưng những điều đó không quan trọng. Chúng tôi kết hôn sau đúng 1 năm 2 tháng hẹn hò.
Sau cưới, anh bảo vợ chồng trẻ còn nhiều việc phải phải tiết kiệm, tương lai nhiều khoản phải chi nên chúng tôi thống nhất chỉ tiêu lương một người, lương của anh sẽ gói gọn để dành. Chồng là người tay hòm chìa khóa trong nhà, chi tiêu lại chỉ trong số tiền của tôi nên cuộc sống cũng khá khó khăn.
Song ông trời không phụ lòng người biết phấn đấu. Chồng tôi 2 năm sau đó đã bỏ việc để ra ngoài lập công ty riêng. Nhờ có được lượng khách hàng kha khá từ trước nên giai đoạn khởi đầu cũng suôn sẻ hơn nhiều. Tin vui nối tiếp tin vui. Sau 5 năm ngày cưới, chúng tôi đã có 2 cậu con trai và cơ ngơi vững chãi.
Ảnh minh họa.
Mọi thứ tưởng chừng đã viên mãn, tôi những tưởng chúng tôi sẽ là một gia đình hạnh phúc, nắm tay nhau tận hưởng cuộc sống tươi đẹp này. Thế nhưng khi tôi còn đang ở cữ sau khi sinh bé thứ 2, tôi phát hiện chồng mình ngoại tình với một người đối tác.
Anh nói người đó đã giúp đỡ công việc của anh rất nhiều, rồi thì mối quan hệ của họ về cơ bản chỉ là công việc mà thôi. Nghĩ vì con vì cái, tôi đã dặn lòng tha thứ cho anh. Thế nhưng chỉ sau đó vài tháng, tôi không phát hiện chồng ngoại tình mà là chính nhân tình của anh tìm đến tôi để ghen ngược.
Một lần tha thứ, tôi có thể làm được song 2 lần thì chắc chắn sẽ có lần thứ 3. Trong lúc cự cãi anh còn nói vì tôi lúc nào cũng chỉ lo con cái, trông luộm thuộm lôi thôi nên anh mới vậy. Thật nực cười! Tôi như vậy là vì ai? Không phải vì cái gia đình này sao?
Chúng tôi ly hôn, tòa xử một người nuôi một đứa. Anh nuôi bé lớn còn tôi nuôi bé út. Kinh tế có nên cuộc sống sau ly hôn với mẹ con tôi khá thoải mái.
Thời gian trôi qua, tôi cũng từng mở lòng với vài người đàn ông song kết quả chẳng đi đến đâu. Anh thì vẫn thế, hàng tháng gửi tiền chu cấp sang để tôi nuôi con. Tôi cảm nhận được một sự thay đổi rõ rệt, anh phóng khoáng hơn trước nhiều.
Chúng tôi vẫn gặp nhau mỗi cuối tuần khi cho 2 đứa con đi chơi. Một ngày, anh nói đã mệt mỏi với những mối quan hệ ngoài kia và muốn cả hai có thể quay lại như ngày xưa. Anh xin tôi một cơ hội.
Ảnh minh họa.
Chúng tôi đã mở lòng và điều đó đã xảy ra. Mỗi lần nghĩ đến hai đứa con tôi lại thắt lòng. Nhìn 2 đứa phải sống hai nơi, tôi cũng đau lắm. Tôi tự nhủ, thôi thì quay về cũng là cơ hội để cho chúng có được một mái nhà có đủ mẹ cha.
Thế nhưng mọi thứ đã dập tắt khi một đêm khi đang mặn nồng, anh đã thốt ra những lời nói tôi chẳng thể tưởng tượng được.
"Sao ngực em, bụng em lại chán vậy. Người ta cũng đẻ con mà người ngợm hàng họ vẫn ngon lắm, đừng có lấy lý do".
Hóa ra, suy nghĩ của anh ta vẫn chỉ như vậy. Trong mắt anh ta, tôi vẫn thua nhưng ả bồ non tơ ngoài kia. So sánh tôi với chúng chẳng quá nực cười sao. Con tôi có thể sống thiếu bố nhưng chắc chắn sẽ tốt hơn một người bố như này.
Theo Mai Ngọc (Khám phá)
Mẹ chồng mắng con trai đội vợ lên đầu, con dâu khẽ cười rồi đáp 1 câu khiến bà "há miệng mắc quai" Sau nhiều lần mẹ chồng bóng gió mắng Hoàng vì anh chiều chuộng và bênh vực vợ, thì tôi đã bật lại khiến bà tẽn tò. Lấy chồng về các chị em sợ nhất điều gì? Với tôi, đó chính là mẹ chồng. Thật sự, khi yêu nhau tôi cũng được lòng mẹ chồng lắm. Mỗi lúc tới chơi, hai bác cháu kéo...