Buông tay anh nhé, để mai này còn gặp lại…
Anh biết em sẽ không dễ dàng gì để chấp nhận được điều này nhưng em à, có bao giờ em nghĩ đến cảnh chèo kéo một mối tình không có tia hi vọng sẽ đau khổ lắm không em?
Thực sự là rất tệ.
Chúng ta từng trải qua một cuộc tình đúng nghĩa như bao cặp tình nhân khác nhưng giờ duyên đã cạn thật rồi, có níu kéo thì chỉ làm khổ đau thêm mà thôi em ạ.
Nếu em nghĩ anh lấy lí do hết yêu để nguỵ biện cho việc chia tay thì thật tình không phải đâu em ạ. Anh đã nhận thấy những vết xước trong sợi dây tình cảm của chúng ta để có thể tiếp tục được nữa. Nếu cứ làm như vậy có thể sau này một từ “bạn” thôi cũng khó được chấp nhận lắm em à.
Chia tay với anh và em là điều chưa bao giờ dễ dàng, nói yêu thì khó và chia tay lại càng khó hơn. Bởi ta không còn trẻ con nữa để có thể tuỳ tiện nói chia tay đơn giản như một cơn gió. Nhưng một khi cả hai hoặc một trong hai có những suy nghĩ ban đầu về việc này, anh nghĩ sẽ không còn lâu nữa đâu… mối tình sẽ phải chấm dứt.
Buông tay anh ra đi em, đừng giật giành níu giữ nữa em ạ. Đã đến lúc chúng ta phải tự đi tìm hạnh phúc mới mà nơi đó sẽ không có sự hiện diện của anh hoặc em.
Anh tin em là một cô gái mạnh mẽ, em sẽ vượt qua nỗi đau này một cách dũng cảm nhất để trên con đường tiếp theo em sẽ tự tin giành lấy được tình yêu của mình bởi em xứng đáng được nhận điều ấy.
Anh biết em sẽ không còn khóc nhiều sau khi anh thoát khỏi cuộc đời em. Sẽ có một người đàn ông tốt sẽ đến bên em và chở che cho em như anh đã từng làm với em nhưng sẽ ấm áp hơn và ngọt ngào hơn anh. Em cứ tin như vậy đi.
Anh hứa sẽ luôn dõi theo và ủng hộ em trên mọi chặng đường nếu em muốn và cần. Nhưng chỉ với tư cách một người bạn đồng hành mang tiếng cười đến cho em bởi như thế sẽ tốt hơn đúng không em.
Video đang HOT
Anh sẽ chờ một ngày em mỉm cười thật tươi, tay trong tay với người mới thật rạng rỡ và hạnh phúc. Có thể là một ngày cưới lãng mạn bên bờ biển dài em xúng xính trong chiếc váy cưới được dệt hàng ngàn bông hồng tươi tắn nở một nụ cười mãn nguyện bên người đàn ông tốt sẽ bảo vệ em suốt đời.
Hãy mạnh mẽ nhé em, cô gái từng là người anh yêu nhất.
Nào…
Còn bây giờ buông tay anh ra được chưa? Đừng mè nheo nữa nhé, đã 25 tuổi rồi đấy cô gái ạ.
Buông tay ra để em vững vàng bước tiếp và nhận ra không có anh thì em vẫn đủ sức sống để tiếp tục làm việc, sống rất bản lĩnh.
Buông tay anh ra để em không còn phải khóc bừa bãi cho một kẻ không ra gì, như anh chẳng hạn.
Buông tay anh ra để em thực hiện tiếp những ước mơ mà em còn dang dở khi phải luôn bên anh, yêu anh. Như đi du lịch , học tiếp thạc sĩ tại Anh hay Mỹ gì đó mà em muốn…
Buông tay anh ra để em dành nhiều thời gian hơn để chăm sóc cho bản thân nữa chứ. Đúng không cô gái ngốc nghếch? Em còn có gia đình luôn ủng hộ em, hãy quan tâm đến họ nhiều hơn, như thế còn đáng hơn quan tâm anh. Phải không?
Mãi mãi đặt em vào một khoảng trống trong tim để ngày sau khi già đi, anh sẽ đem ra ngắm nhìn rồi tự mỉm cười và nhớ đến em , không biết giờ đang ở phương trời nào? Có hạnh phúc không? Tóc đã bạc hết chưa?
Theo Blogtamsu
Đêm mưa... một mình nhớ đến em!
Nếu một sớm mai thức dậy không có anh trên cõi đời này nữa, em có buồn không em?
Trời Hà Nội lại mưa nữa rồi em à! Cơn mưa vẫn chợt đến rồi lại chợt đi như biết bao những cơn mưa khá, nhưng hôm nay cơn mưa này có một điều gì đó thật đặc biệt. Cơn mưa nó làm anh thấy buồn hơn, thấy nhớ em nhiều hơn, nhớ tới biết bao kỉ niệm chúng ta đã có cùng nhau dưới những cơn mưa. Và cũng như bao lần đêm mưa khác, anh lại ngồi nghe tiếng mưa rơi rả rích, nó như nỗi lòng của anh bây giờ đó em à. Cũng nhẹ nhàng, cũng một điều gì đó âm ỉ như tiếng mưa nhưng đằng sau là biết bao suy nghĩ, một nỗi buồn khôn tả...
Anh vẫn ngồi ngắm những giọt mưa dưới ánh đèn đường, nghe âm thanh bi ai sầu thảm của cơn mưa bất chợt đó. Một không gian vắng lặng, tĩnh mịch, anh lại nhớ về những lần hai đứa cùng chung một chiếc ô, cùng chung một chiếc áo mưa cùng nhau đi học. Cả những lần vì mưa mà em không gặp được anh, em giận. Rồi sau những cơn mưa ấy, anh lại đến bên em, với những lời nói chân thành, lời thú tội ngọt ngào mong em thứ lỗi. Em lại mỉm cười, tha lỗi cho anh, chúng mình lại tay trong tay nhau thật ấm áp. Ôi anh thấy nhớ em nhiều quá em à!
Chợt một hạt mưa hắt qua khung cửa sổ, bắn vào mặt anh. Sự lạnh lùng của hạt mưa đưa anh bừng tỉnh, trở về với thực tại, thực tại mà không bao giờ anh dám nghĩ tới em à! Giờ chỉ còn mình anh, một mình anh đứng bên khung cửa sổ, mình anh ở ngoài hành lang lạnh lẽo nhìn và cảm nhận cơn mưa. Những cơn mưa mà ngày trước anh từng ước ao để được đón em đi học, nhưng sao bây giờ anh thấy sợ nó tới như vậy? Nó làm anh buồn, trống vắng và cô đơn quá em à!
Ba tuần trôi qua, ba tuần vắng em, không có em bên cạnh, không được chuyện trò sẻ chia cùng em, không tin nhắn, cũng không một cuộc điện thoại. Thời gian ấy sao mà trôi qua chậm như vậy? Em yêu của anh giờ này đang say giấc ngủ rồi phải không em? Và có lẽ em đang mơ một giấc mơ mới, một giấc mơ mà anh không còn được lạc bước trong đó nữa. Em có biết rằng bên khung cửa sổ này, bên hành lang với cơn mưa bất chợt này đang có một trái tim luôn thổn thức vì em, luôn trông ngóng em và nhớ đến em rất nhiều không em?
Anh phải làm gì bây giờ đây em? Anh phải mạnh mẽ như em vẫn thường nói không em? Mạnh mẽ để giờ đây em bước đi, em buông tay anh, anh sẽ không buồn không ủ rũ sao em? Không em à, anh không làm được như vậy đâu! Anh là anh, chính là anh, anh có thể hiểu và làm chủ suy nghĩ cũng như hành động của mình. Hai năm qua cho tới tận bây giờ, cứ mỗi ngày qua đi, em lại càng thêm phần quan trọng đối với anh hơn. Trong cuộc sống, anh không thể thiếu em được đâu em à, vì em chính là trái tim của anh, em làm chủ nó, mang lại cho nó hơi thở của cuộc sống!
Em bước ra khỏi cuộc sống của anh cũng đột ngột như khi em đến với anh vậy! Em bước đi để lại cho anh một sự trống vắng, mọi sự xung quanh đều không còn nên thơ như trước nữa... Chúng tẻ nhạt, lạnh lùng như không còn sức sống vậy, một sự lạnh lùng đến đáng sợ, rợn người...
Dù như thế nào đi chăng nữa, anh vẫn sẽ bước tiếp con đường mà em và anh đã cùng nhau đi... (Ảnh minh họa)
Em rời xa anh không một lý do, không một câu giải thích, tất cả đều im lặng. Anh đã tưởng rằng áp lực của kỳ thi làm em mệt mỏi, lấy hết thời gian của em nên em không có thời gian giành cho anh nữa, anh bị bỏ quên ở một góc nào đó trong trái tim em? Nhưng không, kỳ thi đã trôi qua nhưng em thì vẫn vậy, vẫn im lặng với anh, không trả lời anh và không chịu gặp anh. Có lẽ nào điều em nói với anh lại là sự thật sao em? Anh không tin và không thể tin nổi đâu em à!Anh không tin rằng em đã thay đổi, mà sự thay đổi đó nhanh quá em ạ! Chỉ vài hôm trước đó em vẫn nói với anh rằng, em ngủ một mình buồn lắm, giờ muốn có anh ở bên, ôm ấp, chở che để ru em vào giấc ngủ... Nhưng vài ngày sau em lại nói với anh những lời hoàn toàn khác, như một nhát dao lạnh lùng lấy đi nhịp đập của con tim anh, lòng anh đau quặn thắt lại, đầu óc anh muốn nổ tung vì suy nghĩ. Để rồi ngày hôm nay khi bình tĩnh lại, anh không tin lời nói đó đâu em à, và đây là lần đầu tiên anh không tin em. Có lẽ rằng anh đã làm điều gì không phải để em trừng phạt anh như ngày hôm nay phải không em?
Ngày trước gia đình ngăn cản vì mọi người chưa hiểu hết về em. Lời người này người khác qua lại càng làm hiểu lầm càng thêm hiểu lầm. Mẹ anh đã có những lời động chạm đến lòng tự trọng của em. Cũng là một phần lỗi ở anh, anh đã không làm cho mẹ hiểu về em sớm hơn. Đã có lúc tưởng chừng em không còn chịu đựng được nhưng vì anh, vì tình yêu mà em đã chấp nhận cho qua tất cả, để cả hai đứa cùng nhau cố gắng, chứng minh sự thật. Và đến bây giờ sự hiểu lầm kia không còn nữa, chúng ta đã chứng minh được mình đúng, mọi người đã quý mến em, thường hỏi thăm em qua anh hơn. Anh ốm nặng, nằm bệnh viện, không có ai, chỉ có mẹ chăm anh. Mẹ hỏi anh rằng, "Anh ốm như vậy em có biết không? Mà sao dạo này không thấy hay gọi điện hỏi thăm nữa". Anh vẫn trả lời mẹ rằng, "Bởi vì em đang bận ôn thi nên phải tập trung học". Khi nói xong câu đó, anh đã ngoảnh đi để rồi anh lại khóc thầm một mình.
Chúng ta đã cùng nhau cố gắng, đã có những ngày tháng hạnh phúc, những lời hẹn ước thuở mới bất đầu yêu đã dần trở thành hiện thực. Vậy không cò trở ngại gì nữa thì em lại quyết định buông tay, em nói rằng "em bó tay rồi" nhưng bó tay vì điều gì vậy em?
Một năm rồi kể từ cái ngày không còn điều gì cả trở nữa, em đã từng quyết tâm mà giờ em bỏ cuộc như vậy sao em? Em đã từng bảo rằng, "Đối với em, anh là người đàn ông tốt nhất trên thế gian này. Tình yêu của em không dám mang so sánh với tình yêu của mẹ nhưng em biết rằng em yêu anh rất nhiều!", để rồi hôm nay ngồi đây chỉ còn một mình anh, thật trống vắng...
Anh phải làm gì tiếp theo bây giờ em? Nhưng anh sẽ không ủ rũ nữa mà anh sẽ đứng dậy, việc trước mắt anh sẽ chiến đấu với căn bệnh quái ác mà anh đang mắc trong người, để anh có thể tiếp tục sống, tiếp tục một hi vọng, tiếp tục chờ đợi, tiếp tục và mãi mãi một tình yêu dành cho em.
Anh đã từng hỏi em một câu mà trong suốt hai năm vừa qua và cả bây giờ nữa em vẫn chưa trả lời anh. "Nếu một sớm mai thức dậy không có anh trên cõi đời này nữa, em có buồn không em?". Nếu như điều đó xảy ra thật, em hãy hứa với anh, em sẽ làm đúng như những lời đã nói với anh trong suốt ba tuần qua. Khi đó, ở một nơi nào đó thật xa, anh sẽ luôn dõi theo từng bước em đi. Anh sẽ ở trong từng hơi thở của em, sẽ là cơn gió thoảng vờn nhẹ lên tóc em, sẽ là ánh nắng ban mai mỗi sớm mai em thức giấc... Và em hãy đến bên mộ anh, đặt lên đó những bông hoa lan bằng vải do chính tay em làm như em đã hứa sẽ làm cho anh em nhé, anh sẽ vui và ấm lòng lắm đấy em à!
Nhưng đó là điều xấu nhất xảy ra vì ngày mai anh sẽ có trên tay tờ kết quả xét nghiệm... nhưng dù như thế nào đi chăng nữa, anh vẫn sẽ bước tiếp con đường mà em và anh đã cùng nhau đi, cho dù giờ đây chỉ còn mình anh lẻ bóng. Anh sẽ bước thật chậm, thật chậm để hi vọng một ngày nào đó không xa, em sẽ đến, nắm tay anh và chúng ta sẽ lại cùng nhau sánh bước... Và hãy bước thật chậm để anh biết rằng, qua mỗi bước đi ấy, anh sẽ thấy yêu em nhiều hơn!
Anh yêu em! Và anh sẽ chờ em mãi mãi... tình yêu của anh à!
Theo VNE
Anh đã nghĩ như thế! Anh đã nghĩ mình sẽ mạnh mẽ thế nào khi không có em bên cạnh. "Anh à! Nếu mai này chúng mình xa nhau, trên quãng đời đâu đó anh có chắc rằng mình vẫn sẽ nhớ đến em không...?" - Câu nói mà ngày nào chúng mình xa nhau ấy vẫn như gần gũi quanh đây vậy mà thấm thoát đã xa...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Chồng chỉ đưa 10 triệu đồng/tháng, tôi nghi ngờ lương của anh đi về đâu

Tôi quá may mắn khi có người mẹ kế cho tôi 'cả một gia tài'

Mang thai tuần thứ 30, tôi choáng váng khi người phụ nữ dắt bé trai 5 tuổi đến nhận cha

Chồng luôn sẵn sàng vì người yêu cũ, còn vợ thì bị bỏ mặc

Sự xuất hiện của "vị khách không mời" trong tiệc sinh nhật chồng khiến tôi không nói lên lời

Ở biệt thự, đi xe sang, quẹt thẻ không giới hạn mà khổ

Tính toán nghỉ hưu sớm để sống an nhàn, ai ngờ tuổi già lại đầy sóng gió

Lời bố nói trong bữa cơm 49 ngày mẹ mất khiến 5 con gái nghẹn lòng

Tâm sự dằn vặt, đau xót của người phụ nữ lỡ... ngoại tình

Vợ phát hiện mắc bệnh hiểm nghèo, quyết định của người chồng khiến ai nấy đều sửng sốt

Nhận được tin nhắn "cầu xin" từ người lạ, bạn trai vội vã chia tay tôi

Giấu quá khứ làm nghề "bán hoa", tôi ê chề khi chồng nói một câu
Có thể bạn quan tâm

Thái Lan lắp hàng rào điện tử ở biên giới với Campuchia
Thế giới
15:35:05 20/09/2025
Nhạc sĩ cùng vợ con tử vong trong vụ tai nạn máy bay
Sao âu mỹ
15:33:08 20/09/2025
Ngắm ảnh đời thường 2 nữ tiếp viên vào vai cameo trong Tử Chiến Trên Không "đã con mắt" quá!
Netizen
15:32:44 20/09/2025
Tử chiến trên không - Cú nổ tiếp nối Mưa đỏ
Hậu trường phim
15:30:07 20/09/2025
Con trai Zidane bỏ tuyển Pháp, chọn châu Phi
Sao thể thao
15:28:26 20/09/2025
6 căn nhà bị sạt lở xuống sông Tiền
Tin nổi bật
15:27:21 20/09/2025
Bộ phim 5 sao của Leonardo DiCaprio
Phim âu mỹ
15:26:59 20/09/2025
Lộ danh tính nhóm sang chiết hóa chất thành nước giặt giả quy mô lớn ở TPHCM
Pháp luật
15:21:06 20/09/2025
Hậu trường Đức Phúc thi hát ở Nga
Nhạc việt
15:03:40 20/09/2025
Có gì trong bộ phim kinh dị về Khmer Đỏ tranh giải Oscar?
Phim châu á
14:51:56 20/09/2025