Buông bỏ 3 điều này càng sớm, phụ nữ càng có tuổi già an yên
Phụ nữ hãy buông bỏ những điều này càng sớm càng tốt, đừng chờ gần đến lúc nhắm mắt xuôi tay mới ngộ ra thì đã hối không kịp.
Là phụ nữ, đừng bao giờ đặt số phận của mình vào tay người khác, cũng đừng đổ lỗi cho trời bởi chính bạn mới là người tự quyết định cuộc sống tuổi già của bản thân.
1. Oán hận, thù hằn
Trong cuộc sống, có rất nhiều điều đã diễn ra không như ý muốn của chúng ta. Cũng vậy, dẫu ta đã sống rất tốt với mọi người nhưng không phải ai cũng dùng sự tử tế để đáp lại. Khi bị hãm hại, bị ganh ghét đố kỵ hay bị tiểu nhân dùng mưu hèn kế bẩn để chơi xấu ai cũng tức tối, bực bội. Thế nhưng, bạn đừng dại ôm lấy những oán giận ấy trong lòng, ghi tạc thù hằn ấy hòng đáp trả đối phương.
Người gây ra lỗi lầm thường quên đi rất nhanh những gì họ đã làm, chỉ những người gánh lấy hậu quả mới nhớ lâu. Vậy thì, hà cớ gì bạn phải tự hành chính mình trong hố sâu xấu xa ấy trong khi cuộc đời còn vô vàn điều tốt đẹp khác. Buông bỏ tất cả, sống thanh thản an nhàn mới là điều phụ nữ nên làm để tuổi già được hưởng phúc trời cho.
2. Người đàn ông không còn dành cho bạn
Yêu, cưới và sinh con đẻ cái với người đàn ông mình lấy làm chồng là một quy trình đúng chuẩn của mọi phụ nữ. Bước chân vào hôn nhân, ai cũng muốn bên nhau đến đầu bạc răng long nhưng không phải ai cũng có mái ấm hạnh phúc đến cuối đời.
Nếu chồng bạn ngoại tình, vì phụ nữ khác mà đạp đổ tất cả. Anh ấy bỏ mặc tháng năm thanh xuân đã có cùng nhau, không hề tiếc nuối kỷ niệm ngọt ngào hay mặc kệ con cái thiệt thòi thương tổn và quay lưng với gia đình thì bạn đừng cố gắng níu kéo làm gì nữa.
Video đang HOT
Buông bỏ cuộc hôn nhân bội lừa, không chấp nhặt người đàn ông thay lòng đổi dạ và mạnh mẽ ly hôn để mở ra cuộc đời mới chính là cách giúp bạn có được sự nhẹ nhõm, an yên. Tất nhiên, dù sau đó có tái hôn hay không thì bạn vẫn là người phụ nữ hạnh phúc.
3. Buông tay con đúng lúc
Con cái là núm ruột phụ nữ sinh ra, là đứa trẻ chị em phải đánh đổi bằng những vết rạn da chằng chịt, bằng những cơn nghén triền miên, bằng sự phát tướng của cơ thể, mệt mỏi về tinh thần mới có được. Phụ nữ nào cũng xem con như sinh mệnh của mình, yêu thương, chăm chút từng li từng tí.
Từ những năm tháng đầu đời cho đến khi con bước vào cấp 1, cấp 2, rồi lên phổ thông cho đến đại học chưa bao giờ người mẹ thôi lo lắng cho con mình.
Tuy nhiên, con cái có cuộc đời riêng của con, người mẹ cũng có cuộc đời của riêng mình. Đừng vì con mà sống quên mình, cũng đừng bảo bọc con quá đà. Khi đã đủ trưởng thành, chín chắn hãy buông tay để con được tự do thể hiện chính mình, tự vấp ngã để tự đứng lên. Có như thế, bạn mới mong được hưởng phước.
Theo khoeplus24h.vn
Có một thứ tình yêu gọi là 'buông tay'
Em đã chẳng còn gì để nói với anh. Em gọi cho anh, chỉ để muốn nghe lại lần cuối cùng giọng nói của anh, giọng nói đã từng thốt lên tiếng yêu em, giọng nói đã từng đưa em qua biết bao buồn vui của những tháng ngày bên anh.
Sau hôm nay thôi, em sẽ chẳng còn được nghe thấy anh nói nữa.
Khi đã cảm thấy những câu nói cuối cùng của anh đủ để lấp đầy những nỗi nhớ quặn lòng trong em rồi, em tắt máy, dọn dẹp đồ đạc, ngậm ngùi rời khỏi nơi đây, sẽ chẳng bao giờ quay lại nữa.
Ngày xưa, em từng rất ghét những người đàn ông phụ tình. Em ghét bọn đàn ông tuy đã có cho mình một gia đình hạnh phúc với vợ hiền con ngoan, mà vẫn lén lút tìm cho mình một mối quan hệ bất chính khác, chỉ để thỏa mãn những ham muốn mới lạ của bản thân.
Em từng một thời mong cho đám đàn ông ấy bị trời tru đất diệt, bị xóa sổ khỏi trái đất đầy rẫy những người phụ nữ tội nghiệp kia.
Ngày xưa, em từng rất ghét những người phụ nữ phá hoại hạnh phúc gia đình người ta. Em ghét những kẻ thứ ba thẳng tay cướp đi người chồng của người phụ nữ khác, cướp đi người cha của những đứa trẻ tội nghiệp, để rồi tự mình hạnh phúc trên thứ tình cảm chiếm đoạt ấy.
Em từng một thời mong cho những người phụ nữ ấy biến mất khỏi hành tinh này, để không còn những gia đình đổ vỡ vì những nghiệt ngã của lẽ đời.
Vậy mà cuối cùng, anh và em đều trở thành những con người mà em từng nguyền rủa một thời ấy.
Anh đến bên em vào những ngày đời em bị nhấn chìm trong tuyệt vọng, anh là cánh tay kéo em ra khỏi vực thẳm từng chôn vùi thanh xuân của mình, anh là tia nắng đầu tiên le lói thắp sáng đời em sau những ngày dài giông bão. Và rồi em yêu người con trai đã thay đổi cuộc đời mình ấy, mà không biết rằng anh ta đã có riêng cho mình một hạnh phúc vững chắc phía sau.
Những tháng ngày bên anh, đó là những tháng ngày đẹp nhất cuộc đời em, không còn những chông chênh của tuổi trẻ, cũng chẳng có nỗi cô đơn nào có cơ hội đến tìm em. Anh từng nói với em rằng, em là người con gái duy nhất của đời anh, là người duy nhất mà anh trao trọn trái tim này.
Em đã tin vào lời hứa ấy. Trong suốt những tháng năm thanh xuân đời mình.
Em đã tin anh, tin cho đến khi em biết được rằng anh đang có một gia đình hạnh phúc bên người vợ hiền đảm đang, bên đàn con nhỏ ngoan ngoãn. Em mù quáng tin vào lời hứa của anh, tin rằng tình cảm anh dành cho em là thật, tin vào mọi giải thích biện minh của anh, tin cả những giả dối anh một mực khẳng định. Em tin tất cả, vì một lẽ, em đã quá yêu anh.
Chẳng biết từ khi nào, em trở thành kẻ thứ ba tàn nhẫn phá nát mái ấm nhỏ của anh, cướp đi người chồng, người cha của ngôi nhà nhỏ ấy.
Người đời chỉ trích, em mặc kệ. Bạn bè khuyên can, em cũng bỏ ngoài tai. Em dẹp bỏ những nghi kị đang ngày ngày bủa vây mình, dẹp bỏ cả nhân phẩm mà em dành cả đời để gìn giữ, chỉ để được bên anh.
Nhưng cho đến một lúc, khi em đối diện với vợ anh, chính những giọt nước mắt của chị đã đánh thức em sau một cơn mơ dữ dội của tuổi trẻ. Khi ấy, em mới biết chính mình đang ra tay hại chết người phụ nữ tội nghiệp trước mắt, vùi lấp tuổi thơ của những đứa trẻ vào những ám ảnh miên man của một cuộc đổ vỡ. Em đang tâm đóng sầm lại cánh cửa tương lai của cuộc đời biết bao con người, đến giờ em mới mơ màng nhận ra.
Em từng đau khổ suốt một khoảng thời gian dài trước quyết định rời xa anh. Em biết bản thân sẽ chẳng thể thiếu anh được, nên cuối cùng, em chọn sự ra đi, để chấm hết tất cả. Chấm hết cuộc tình nghiệt ngã này.
Nước mắt em đã cạn sau những ngày vùi mình vào những dằn vặt bản thân. Em ngồi tựa đầu vào cửa kính, nhìn bóng đêm tối om nuốt chửng mọi thứ, nuốt cả cõi lòng u uất chẳng còn chút ánh sáng của em.
Em biết tình anh trao em là thật lòng, nhưng đó là sự thật lòng tàn nhẫn mà anh gieo cho biết bao người yêu thương anh khác. Em đã sai khi bước vào mối tình vốn dĩ đã sai ngay từ đầu này, dẫu cho em chẳng hề biết trước.
Giờ em mới biết, có một thứ tình yêu gọi là "buông tay"!
Theo guu.vn
Bao nhiêu tiền để có thể mua lại thanh xuân? Tôi tự hỏi mình rằng bao nhiêu tiền mua được thanh xuân? Câu trả lời là thanh xuân vừa có hạn lại vừa vô giá, khi mất đi thì chỉ còn những hoài niệm. Do đó chúng tôi chỉ còn cách sống hòa hợp với hiện tại tuân theo quy luật tự nhiên. Những tháng năm vội vã ấy như những thước phim...