Buồn vì mẹ là người Bắc mà chẳng giống mẹ Bắc ‘chuẩn’
Mẹ và con gái nhiều nhà như cá với nước, còn mẹ con nhà tớ cứ như chủ nợ với con nợ, gặp mặt là hỏi tiền. Sao mẹ cũng là người Bắc mà chẳng thấy hoàn hảo như các bà mẹ Hà Nội gì cả.
ảnh minh họa
Chắc không có ai như tớ. Người khác buồn mẹ chồng còn tớ chỉ buồn mẹ ruột. Mẹ con tớ khắc nhau lắm luôn. Cả nhà ai cũng nói giọng Sài Gòn, riêng mẹ tớ người Bắc vẫn nói giọng Bắc. Trước đây bố tớ tập kết ra ngoài đó nên lấy mẹ.
Ngay từ nhỏ mẹ đã ít gần gũi tớ. Có gần cũng chỉ toàn la với đánh. Vào Sài Gòn cả gần 30 năm mà mẹ tớ vẫn không thay đổi cách sống, thường ăn mặc và cư xử khác người.
Trước đây mẹ tớ hay chít khăn tay lên đầu làm bờm, đến cột tóc cũng cắt vải thừa tự may. Lúc nào mẹ cũng mặc quần tây áo sơ mi vừa cũ lại vừa rộng trông luộm thuộm nữa. Mỗi lần đưa tớ đến trường mẹ cũng mặc như thế làm tớ rất xấu hổ với bạn bè.
Tớ nhớ trước đây mấy người trong xóm hay gọi sau lưng là “đúng là dân Bắc”. Họ cứ nói như vậy làm bạn bè tớ cũng trêu như thế. Đó cũng chính là lý do mà anh tớ thì nói giọng Bắc theo mẹ còn tớ thì không.
Áo quần ở nhà mẹ tớ tự may luôn. Mẹ tự may cả áo quần cho anh em tớ. Mà nói thật là mẹ may xấu. Mỗi lúc mặc đồ mẹ may đi học là tớ khóc ròng. Thảm nhất là cái lần mới ngồi lên ngồi xuống mấy lần thì cái quần tây tự nhiên đứt xoạt ở mông làm cả lớp được một bụng cười no nê.
Mẹ tớ sống rất tiết kiệm, ngược lại hoàn toàn với ba. Trong xóm mẹ tớ nổi tiếng nhiều cái, trong đó có chuyện vắt cổ chày ra nước. Người ta 8, 9 giờ xách giỏ đi chợ, mẹ tớ hơn 10 giờ mới đi, vì lúc đó chợ sắp tan đồ ăn rẻ. Mà rẻ thì thường không tươi. Chả thế mà mẹ toàn bị bố tớ mắng cho cái tội ấy.
Mà mẹ tớ lại còn nóng tính, vì thế mà bị kéo về đồn công an một lần. Đó là lúc tớ học cấp 3, mẹ đi mua đồ giảm giá rồi tranh giành với người ta dẫn đến gây gổ đánh bậy. Hai bố con tớ lên đồn bảo lãnh mẹ về mà xấu hổ không biết chui vào đâu.
Nói ra có hơi bất hiếu nhưng đi lấy chồng tớ mừng khôn xiết. Tớ cũng thương mẹ nhưng phần nào đó lại không muốn sống với mẹ. Chắc cũng do mẹ đối xử với tớ tệ quá.
Lúc tớ mới bắt đầu yêu, mẹ kiếm chuyện gây hoài, nói là nuôi cò, cò ăn cò lớn cò giò lên cây, chưa báo hiếu ngày nào mà đã tính đường ra khỏi nhà. Tớ ra trường đi làm, lương 5 triệu, mỗi tháng cho mẹ 2 triệu mà mẹ cứ chửi con gái ki bo bất hiếu.
Mẹ còn nói tớ khai tụt lương để làm của riêng. Rất nhiều lần mẹ lên phòng lục tủ để xem tớ giấu tiền ở đâu. Chẳng may có tiền để trong ngăn kéo hoặc áo quần là mẹ tịch thu luôn.
Thấy tớ yêu ai mà lớn hơn chỉ 1, 2 tuổi hoặc đi xe cùi là mẹ nói tớ ngu, kiếm thằng giàu mà đào, mày sướng tao cũng sướng. Mẹ tớ lúc nào cũng xưng mày tao mất hết tình cảm.
Video đang HOT
Tớ giới thiệu ai, mẹ phải nhìn áo quần, xe cộ rồi mới gật đầu đồng ý. Rồi lúc nào cũng hỏi nó đã cho mày gì chưa? Kiểu mẹ tớ chỉ thích của cải vật chất, tớ chán lắm nhưng phận con không sửa được.
Có lần tớ nhăn nhó nói mẹ đừng nói vậy thì mẹ giáng cho tớ mấy bạt tai liền. Ở nhà mẹ rất hung hăng, còn đánh cả ba nữa nên chỉ cần mẹ trợn mắt là ai nấy đều khiếp.
Mẹ cũng rất hay giận cá chém thớt mà không biết suy nghĩ. Lần chồng tớ đưa ba mẹ của anh sang thăm nhà, vì trước đó tớ không đưa thêm tiền cho mẹ nên mẹ tức và nói xấu tớ với họ. Bà nói “Nó làm lương tháng 10 triệu mà chỉ cho tôi mấy bạc cắc còn chửi mẹ như chửi chó. Anh chị có ưa thì rước nó đi cho khuất mắt”.
Không chỉ ba mẹ chồng tương lai sốc mà đến tớ và ba tớ cũng sốc nặng vì thái độ đó của mẹ. Thứ nhất, lương tớ không 10 triệu. Thứ hai, tớ đưa cho mẹ những 2/5 số tiền làm ra. Thứ ba, tớ chưa bao giờ dám hỗn với mẹ.
Vì chuyện đó mà tớ ăn hỏi trễ mất nửa năm. Trong thời gian đó tớ phải giải thích với người yêu và ba mẹ của anh ấy nhiều lắm họ mới tin tớ.
Sao mẹ cũng là người Bắc mà chẳng thấy hoàn hảo như các bà mẹ Hà Nội mà tớ vẫn thấy gì cả (Ảnh minh họa)
Đến bây giờ vẫn vậy, lương tớ có khá hơn nên tăng cho mẹ 4 triệu/tháng nhưng bà vẫn chưa hài lòng. Bà nói chồng tớ cũng phải đóng góp cho bà. Tớ muốn yên thân với nhà chồng nên nói dối một phần số tiền đó là của chồng.
Mỗi lúc về thăm nhà là mẹ lại hỏi có mang gì về không rồi lúc nào cũng chê bai những thứ tớ mang đến. Mẹ không cho tớ gần gũi mà lúc nào cũng tiền tiền.
Chắc chẳng có ai có mẹ như tớ, nhiều lúc nghĩ mà buồn lắm. Mẹ và con gái nhiều nhà như cá với nước, còn mẹ con nhà tớ cứ như chủ nợ với con nợ, gặp mặt là hỏi tiền. Sao mẹ cũng là người Bắc mà chẳng thấy hoàn hảo như các bà mẹ Hà Nội mà tớ vẫn thấy gì cả.
May mà tớ lấy chồng rồi nên cũng đỡ stress với mẹ. Tớ cũng thương mẹ lắm nhưng ở bên mẹ lúc nào tớ cũng bị chọc giận đến phát khóc. Thật sự lắm lúc nghĩ tới mẹ, tớ không muốn về thăm nhà. Không biết tớ nghĩ như vậy có bất hiếu và mất dạy không?
Theo VNE
"Dù thế nào em vẫn mong được sống"
Đó là ước mơ của chàng trai có một cuộc đời bất hạnh. Mẹ bỏ đi, bố mất, không những thế, tai nạn còn cướp đi 82% sức khỏe của bản thân. Nằm liệt một chỗ, cậu vẫn mong từng ngày được sống.
Phải nói cuộc đời của em Trần Văn Ánh (SN 1994), thôn Ngư Thôn, xã Thăng Long, huyện Nông Cống (Thanh Hóa) là cả một chuỗi ngày dài bất hạnh.
Ngay khi em còn nhỏ, cái nghèo đã khiến người mẹ rời xa ba bố con em mà bỏ đi. Không thể một mình nuôi các con, 5 năm sau ngày vợ bỏ đi, bố Ánh đã đi bước nữa. Nhưng cũng chỉ được 2 năm sau khi sinh thêm một em gái cùng mẹ kế thì bố em qua đời với căn bệnh ung thư quái ác. Một thời gian sau, không chịu nổi cảnh sống éo le. Người mẹ kế của em bỗng nhiên mắc bệnh điên dại rồi cũng bỏ đi biệt tích.
Anh em Ánh được người bác ruột mang về cưu mang. Cả 3 anh em lớn lên trong đói nghèo cơ cực. Đói nghèo đã khiến các em không được học hành đến nơi đến chốn. Ánh cùng người anh đã phải bỏ học khi chỉ mới qua ngưỡng cấp II để đi làm thuê mưu sinh. Cố lắm, người bác mới để cho cô em út Trần Thị Thương theo đuổi con chữ cho đến bây giờ. Hiện Thương đã học lớp 9.
Sau tai nạn, Ánh mất đi 82 % sức khỏe
Tưởng cuộc đời như thế với em đã quá nhiều bất hạnh. Nhưng không dừng lại ở đó, năm ngoái trong một lần đi làm về muộn. Trời nhá nhem tối, Ánh đã đâm vào chiếc ô tô đậu ven đường. Lần tai nạn ấy dường như đã cướp đi cuộc đời của em. Hai lần cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thanh Hoá và Bệnh viện 103 Hà Nội, Ánh đã trải qua những thời khắc chết đi sống lại.
Cuối cùng thì em vẫn may mắn thoát khỏi tử thần nhưng đôi chân của em thì không còn đi lại được, một mắt cũng bị hỏng, sức khỏe của em mất 82%. Gần 1 năm nằm liệt một chỗ, những vết thương toàn thân đã làm người em biến dạng và hiện tại vết thương gãy xương đùi thì liên tục âm ỉ chảy máu.
Không có tiền, Ánh đành phải về nằm điều trị tại nhà. Trong căn nhà cấp bốn tồi tàn, tối tăm, không một vật dụng gì giá trị ngoài chiếc giường cũ kỹ. Trong góc nhà, ông Trần Văn Tuyết (người bác ruột đã cưu mang từ khi anh em Ánh không còn bố mẹ) tận tụi bón cho đứa cháu từng thìa cháo. Đã gần 70 tuổi, cuộc sống gia đình chỉ trông chờ vào mấy sào ruộng vậy mà khi Ánh bị tai nạn, cả ông và vợ đã phải chạy khắp nơi vay mượn rồi cắm cả căn nhà này để có tiền cứu Ánh sống trở lại. Tiền hết, tật vẫn mang, vợ chồng ông Tuyết dường như đã bất lực khi người cháu vẫn chỉ nằm một chỗ với những vết thương mỗi ngày lở loét.
Dù sống chung với đau đớn bệnh tật, em vẫn mong được sống, được chữa bệnh để trả ơn người bác đã cưu mang em
Lén lau đi những giọt nước mắt đang chực trào, người đàn ông còm cõi già nua một đời nghèo khổ ấy cho biết: "Khi cháu Ánh bị tai nạn gia đình đã vay mượn họ hàng rồi cắm sổ đỏ căn nhà đang ở được hơn trăm triệu đồng mới có thể cứu được cháu. Nhưng cháu chỉ qua được cơn nguy kịch thôi chứ vẫn phải điều trị tại nhà. Mỗi tháng cũng phải 3-4 triệu tiền thuốc. Nhà thì cũng đã cắm biết lấy gì để tiếp tục nuôi nó rồi tiền thuốc men nữa đây, chỉ được mấy đồng thằng anh nó đi làm thuê thôi nhưng làm sao mà đủ. Còn cháu út vẫn đang đi học. Cứ thế này thì rồi cũng phải nghỉ học như các anh nó thôi. Thương mấy anh em nó lắm nhưng sức già, tuổi cao, tôi cũng không biết làm cách nào nữa..."
Còn Ánh thì cuộc sống kể từ khi bị tai nạn như địa ngục trần gian, em bảo nhiều lúc chỉ muốn chết quách đi cho khỏi đau đớn mà những người thân của em cũng không phải khổ nhưng rồi em lại khát khao được sống, khát khao một ngày nào đó có thể lại đứng dậy và đi được trên đôi chân của mình.
Người đàn ông cả đời sống trong nghèo khổ bất lực vì không biết làm cách nào để chữa bệnh cho cháu
"Em chỉ mong được sống, được chữa khỏi bệnh để làm việc đền đáp và phục dưỡng bác em tuổi già. Cả cuộc đời bác vất vả vì nuôi mấy anh em em rồi" - Ánh tâm sự.
Không biết rồi ước mơ của em có trở thành sự thật khi mà đói nghèo, bất hạnh luôn bủa vây trong ngôi nhà nhỏ ấy...
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:
1. Mã số 1241: Ông Trần Văn Tuyết, thôn Ngư Thôn, xã Thăng long, huyện Nông Cống, tỉnh Thanh Hóa Số điện thoại: 096.9437235 2. Quỹ Nhân ái - Báo Khuyến học & Dân trí - Báo điện tử Dân trí. Ngõ 2 nhà số 48 Giảng Võ, Đống Đa, Hà Nội (Cạnh bến xe Kim Mã) Tel: 04. 3. 7366.491/ Fax: 04. 3. 7366.490 Email: quynhanai@dantri.com.vn Bạn đọc ủng hộ qua các tài khoản sau: * Tài khoản VNĐ tại VietComBank:
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 045 100 194 4487
Tại: Ngân Hàng TMCP Ngoại thương Việt Nam - Chi nhánh Thành Công - Hà Nội. * Tài khoản USD tại VietComBank:
Account Name: Bao Khuyen hoc & Dan tri Account Number: 045 137 195 6482 Swift Code: BFTVVNVX Bank Name: THE BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM (VietComBank) * Tài khoản VNĐ tại VietinBank:
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 10 201 0000 220 639
Tại: Ngân hàng Thương mại Cổ phần Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Hoàn Kiếm * Tài khoản VNĐ tại Ngân hàng Quân đội (MB) Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 0721100356359 Tại Ngân hàng TMCP Quân đội - Chi nhánh Thái Thịnh - Hà Nội * Tài khoản USD tại Ngân hàng Quân đội (MB) Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 0721100357002 Swift Code: MSCBVNVX Bank Name: MILITARY COMMERCIAL JOINT STOCK BANK - MCSB ( No.3, Lieu Giai str., Ba Dinh Dist., Hanoi, Vietnam) 3. Văn phòng đại diện của báo: VP Hà Tĩnh: 46 Nguyễn Công Trứ, Phường Tân Giang, TP Hà Tĩnh. Tel: 039.3.857.122 VP Đà Nẵng: 25 Nguyễn Tri Phương, Quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng. Tel: 0511.3653.725 VP HCM: số 39L đường 11 (Miếu Nổi), phường 3, quận Bình Thạnh, TP.HCM. Tel: 0866786885 VP Cần Thơ: 53/13 Lý Tự Trọng, Q Ninh Kiều, TP Cần Thơ. Tel: 0710.3.733.269
Nguyễn Thùy
Theo Dantri