Buồn tủi vì thân phận vợ hờ
Sợ mất Hoàng, Hoa ra sức chiều chuộng, kể cả những bí quyết phòng the Hoa dày công nghiên cứu cũng chỉ đủ sức giữ Hoàng vài giờ trên giường ngủ, sau đó thì anh ta… ngoài vùng phủ sóng!
Ầu ơ… rau răm đất cứng dễ bứng khó trồng/ Dẫu thương cho mấy… ầu ơ… cũng chồng người ta! Đó là câu hát mà thuở nhỏ Hoa thường nghe các bà, các dì ru con cháu ngủ giấc trưa. Lúc ấy, Hoa chưa hiểu ý nghĩa câu hát thế nào, chỉ nghe buồn da diết. Giờ đây cô mới thấm thía…
Hạnh phúc ngắn ngủi
Hoa vừa tốt nghiệp đại học, làm thư ký riêng cho Hoàng, giám đốc một công ty chế biến gỗ xuất khẩu. Phục vì tài, cảm vì sự hào phóng, Hoa ngã vào vòng tay Hoàng sau ba tháng vào làm việc. Được Hoàng lo đầy đủ mọi thứ, Hoa thấy mình vô cùng sung sướng so với bạn cùng trang lứa. Thế nhưng… sống với Hoàng được sáu tháng, Hoa biết được sự thật là ngoài người vợ chính thức Hoàng còn có hai cô nhân tình, trước đây cũng đều từng là thư ký riêng của Hoàng. Sợ mất Hoàng, Hoa ra sức chiều chuộng. Nhưng những bữa cơm nóng sốt… cư nguội dần theo nỗi mong chờ, những ngôn ngữ ngọt ngào trôi tuột như nước đổ lá môn, kể cả những bí quyết phòng the Hoa dày công nghiên cứu cũng chỉ đủ sức giữ Hoàng vài giờ trên giường ngủ, sau đó thì anh ta… ngoài vùng phủ sóng! Không có tư cách lẫn phương cách nào để danh chính ngôn thuận đi tìm Hoàng, Hoa chỉ biết mòn mỏi chờ mong và… khóc thầm!
Không “may mắn” được chồng hờ chu cấp, mà phải làm điều ngược lại là Duyên, một giáo viên ngoại ngữ. Duyên ly hôn chồng đã sáu năm, co con gái 16 tuổi. Từ khi yêu Hùng, một họa sĩ đã có vợ ba con, bao nhiêu tiền dạy kèm, dạy thêm ở các trung tâm Duyên đều đổ vào mối tình không đoạn kết này. Duyên kể: “Thu nhập của anh ấy thất thường, khi bán được tranh, anh ấy cũng rất rộng rãi… Mình vẫn thường mua cho anh ấy những vật dụng cá nhân, cho anh “vay” tiền mở triển lãm, nhưng ít khi anh trả lại. Dù vậy, mình không tính toán thiệt hơn”.
Học xong cấp III, từ quê lên thành phố, Kim chấp nhận làm vợ lẽ của Dũng (chủ vựa vật liệu xây dựng) sau hai năm làm nhân viên cho anh ta với số lương khiêm tốn nhưng tiền thưởng riêng luôn hậu hĩnh. Kim cứ ngỡ từ đây cuộc sống mình sẽ dễ dàng hơn, lại có thể gửi về quê giúp gia đình. Dũng còn hứa nếu Kim sinh cho anh một đứa con trai (Dũng chỉ có hai con gái), anh sẽ mua cho mẹ con cô căn nhà nhỏ. Mọi việc tốt đẹp ấy chỉ diễn ra trong hai năm đầu vụng trộm và cũng vừa kịp cho một sinh linh bé bỏng ra đời. Căn nhà chưa thấy, đã thấy… vợ Dũng xuất hiện trước cửa phòng trọ của mẹ con Kim.
Video đang HOT
Ngay cả khi được “chồng chung” yêu thương, chăm sóc, thì hạnh phúc cũng đầy cay đắng! (Ảnh minh họa)
Hệ lụy dài lâu
Nghe Hoa khóc lóc, đòi tự tử, Hoàng sợ quá nên đã hứa sẽ chấm dứt với hai người phụ nữ kia, nhưng anh ta không thực hiện. Hoa chủ động hẹn gặp cùng lúc với hai cô kia để “làm rõ vấn đề”, thì cả ba đêu bế tắc. Ai cũng cho là mình được Hoàng yêu nhiều hơn, quan tâm nhiều hơn, chu cấp nhiều hơn… và cùng yêu cầu hai người còn lại rút lui. Nhưng họ quên rằng chính vợ Hoàng mới là người đủ tư cách buộc họ phải… trả sân cho đội chủ nhà! Be bang thay, dẫu biết rõ mười mươi Hoàng nhăng nhít trăng hoa, Hoa vẫn điên cuồng tìm đủ mọi cách giành cho được tình yêu của Hoàng, từ chuyện mang thức ăn đến công ty tẩm bổ rồi điện thoai hẹn hò, nhưng chăng mấy khi gặp được Hoàng vi anh ta phải “chia ca” liên tục. Hoa cứ phải chờ đợi hàng giờ liền để rồi cuối cùng… ngồi khóc! Có những đêm Hoa nhiều lần lang thang qua lại nhà Hoàng, chỉ với hy vọng được nhìn thấy Hoàng tình cờ mở cửa bước ra…
Còn Duyên, dù chấp nhận những thiệt thòi, nhưng nào được yên thân. Vợ Hùng thì quá quen với cảnh chồng trăng hoa, nhưng các con của Hùng cứ vài tháng lại đến nhà Duyên “dằn mặt”, bắt phải “buông tha” cho cha của chúng. Mải mê lo chăm bón cho mối tình vụng trộm, cô con gái 16 tuổi đã bỏ nhà đi hoang sau những lần chứng kiến mẹ bị những người đáng tuổi con mình nhục mạ. Con gái Duyên nói: “Con thông cảm, nhưng mẹ phải đổi tình yêu bằng đồng tiền mồ hôi nước mắt, danh dự, sĩ diện của mẹ thì con không thể nào chấp nhận”. Vậy mà Duyên vẫn chưa tỉnh ngộ, vẫn đắm đuối lao vào cuộc tình, còn trách con gái hư thân mất nết mà quên rằng mình đã và đang làm gương xấu cho con!
Kim thì bị một trận đòn ghen lúc sinh con chưa đầy tháng, may mắn được hàng xóm cứu kịp. Kim đem con gửi về quê, rồi trở lên thành phố tìm việc làm. Ít lâu sau Kim gặp Định, thợ bảo trì của môt công ty may. Định đã ngỏ lời cầu hôn, nhưng khi nghe Kim thú nhận chuyện quá khứ, Định thay đổi ý định. Khi Định cho biết, anh có cảm giác mình bị lừa dối, Kim khóc: “Anh nói vậy… nhưng liệu biết tôi có con, anh có đến với tôi không?”. Kim về quê đón con lên chung sống với mình, không dám mong đợi phép màu nào đem tình yêu đến cho mình nữa! Điều đáng trách nhất là Dũng không hề trợ cấp, cũng không một lần ghé thăm con trai, đứa con mà anh ta từng nói là niềm khao khát.
Nhưng ngay cả khi được “chồng chung” yêu thương, chăm sóc, thì hạnh phúc cũng đầy cay đắng! Chị Mỹ Lan, thợ may gia công, làm vợ lẽ của anh Kiên, một tay cò đất giau nưt đô đô vach kể: “Sống với mình anh cũng tiền phát gạo đong. Thu nhập của anh bao nhiêu mình đâu có quyền biết. Từ khi chấp nhận làm vợ lẽ, mình khép dần mối quan hệ, ít tiếp xúc vì ngại nói chuyện chồng con. Khi buồn tủi chuyện gì cũng không dám nói ra, vì biết chẳng ai thông cảm. Cay đắng nhất là khi con đau ốm, một mình ôm con chạy chữa, anh chỉ đến khi có thể, chứ làm sao túc trực bên mẹ con mình được!”. Đã vậy, Mỹ Lan chẳng bao giờ dám than thở hay kể lể gì với “chồng chung”, chị nói: “Anh ghé nhà, mình phải cố tạo không khí vui vẻ, ấm cúng, hạnh phúc… mới mong giữ được chân anh. Mình mà mở miệng than hay buông tiếng thở dài là anh ấy bỏ về ngay”. Chị chỉ con biết nuốt nước mắt vào trong, bởi chẳng thể nào tâm sự hay chia sẻ với bất kỳ ai. Nhưng đáng buồn hơn là cô con gái vừa đến tuổi trăng tròn của anh chị cũng lặng lẽ đi về, học hay chơi thường chỉ một mình. Chẳng thấy cô bé có bạn bè hay chơi đùa vui vẻ cùng trang lứa trong xóm. Chị ngân ngấn nước mắt khi nhắc đến con gái: “Tội nghiệp con bé, nó mặc cảm nên tối ngày cứ ru rú trong nhà. Biết vậy, ngày xưa… mình ở vậy cho xong”.
Theo VNE
Chút tình thừa ngu muội
Làm cách nhà năm mươi cây số nên Chiến chỉ có thể về vào cuối tuần. Vợ chồng anh chưa có con và lúc nào nó cũng tin lời Chiến phỉnh rằng vì thương cô ấy, vì bố mẹ cần người chăm sóc nên anh chưa thể bỏ vợ được.
Hàng ngày anh như một người chồng rất cần mẫn, chăm chỉ với vợ hờ là nó, nhưng cứ thứ sáu tan sở là anh lại phóng về với vợ, chiều muộn chủ nhật mới xuống, có khi sáng thứ hai mới đến rồi đi làm luôn.
Không hiểu nhà Chiến có ai biết chuyện không nhưng suốt hai năm qua nó vẫn được yên ổn.
Lúc nào Chiến cũng ngọt ngào thổ lộ nó mới là người tri kỷ mà anh yêu nhất. Trong khi nó luôn sốt ruột khi không có nổi một danh phận, một đứa con hợp pháp cho riêng mình. Nó yêu tha thiết vì Chiến tinh tế và giúp nó nhiều trong công việc cũng như cuộc sống, chưa con cái nên anh có vẻ xông xênh tiền bạc.
Nghe đâu vợ Chiến cũng giàu, có lần nó vô tình nghe Chiến nói với ai đó rằng vợ chồng anh dư dả tiền và đã vài lần làm thụ tinh trong ống nghiệm cũng như làm các cách để thụ thai, nhưng khốn nỗi vợ anh sức khỏe quá yếu không thể mang thai và đón nhận được trách nhiệm quá lớn đó.
Nó cũng nghĩ hiếm muộn là do vợ Chiến, vì đã có lần nó có thai với Chiến nhưng ngày ấy quá nhạy cảm, nên đã phải nghe lời anh bỏ cái thai đi.
Hôm ấy Chiến mua được chiếc xe ga đời mới nên mời mấy người chơi thân trong công ty, tụ tập để khao. Ăn uống xong xuôi, trong khi chờ cánh con gái trang điểm thì Chiến lẳng lặng đến đón nó để đi hát Karaoke cùng cả bọn, sắp đến nơi thì nhận được điện thoại hỏi đang ở đâu và báo vợ anh muốn mang lại bất ngờ cho chồng, nên đã vừa bắt xe tới nơi. Chiến tái mặt, hoảng hồn sợ hãi, nhưng cũng nhanh chí nói đang đi tìm và đặt phòng hát, rồi chẳng nói chẳng rằng cuống quýt quẳng nó về nhà trọ, hành động ấy khiến nó đâm tự biết sượng sùng vì tội ăn vụng.
Trên đường phóng nhanh đến điểm hẹn hát hò, vì vội vàng, đến đoạn cua gấp, xe lại mới chưa quen xử lý nên Chiến đâm sầm vào cột điện bên đường. Chiếc xe vừa mua nát bét đầu, Chiến cũng bị chấn thương song chẳng ai báo cho nó. Nó thì vì ngại vợ Chiến nên không dám gọi, mãi hai hôm sau mới dám thì vợ anh lại nghe máy. Nó biết hung tin, biết anh đã tỉnh, nhưng nào dám mò mặt đến, bởi tất cả chỉ là lén lút và nó chẳng là gì nên chẳng ai coi nó ra gì hết.
Nó như biết thân phận cùng vị trí của mình rồi bỗng tin vào quả báo, khéo sắp đến lượt nó không biết chừng.
Trong khoảng không tĩnh lặng nó chợt nhớ câu "Trăm con trăm nhớ, ngàn vợ ngàn yêu" trái tim đàn ông dành cho phụ nữ dường như cũng rộng lớn như tình yêu của bố mẹ dành cho con cái vậy. Bao nhiêu cũng chứa chấp, yêu thương được hết và ngu muội làm sao khi nó cứ mòn mỏi chờ đợi, tiếp tay cho anh ta làm khổ mình, làm khổ vợ anh ta.
Nó như dính một trận đòn đau nên bất ngờ tỉnh táo, và quyết định mạnh dạn từ bỏ. Giờ đây với nó chỉ còn lại sự day dứt ân hận, làm sao lấy lại được quãng thời gian tuổi trẻ đã trôi đi vô ích.
Theo VNE
Bị coi thường vì sống kiếp vợ hờ Em và anh sống với nhau không hôn thú, anh coi thường em, có biểu hiện lăng nhăng, em phải làm sao? Chị Thanh Bình thân mến! Em đang rất đau khổ vì chuyện tình cảm của mình, mong chị hãy cho em một lời khuyên hữu ích! Em năm nay 27 tuổi và anh ấy năm nay 35 tuổi. Chúng em quen...