Buồn thôi, đừng khóc…
Không khoc không co nghia la không buôn. Hay đê anh năng gat đi sư cô đơn, đê cho gio mang đi nhưng giot nươc măt buôn.
Có bao giờ ta tự hỏi sao nước mắt ta lại rơi. Tại sao nó lại rơi khi ta buồn nhất, tại sao nó lại rơi khi ta vui nhất…..
Co bao giơ ta tư hoi sao nươc măt lai rơi. Tai sao no rơi khi ta buôn nhât, tai sao cung lai rơi khi ta hanh phuc nhât….
Con người ta bắt đầu cuộc sống bằng tiếng khóc của mình, và kết thúc nó bằng tiếng khóc của người khác. Có lẽ nước mắt mang y nghia buồn nhiêu hơn la vui. Cũng bởi vì nước mắt hay rơi khi người ta chia tay….Chia tay môt cuôc tinh buồn, chia tay môt người bạn thân, hoặc môt người thân bo lai ban đê sang thê giơi bên kia. Có lẽ những giọt nước mắt rơi dành cho những niềm vui rất hiếm khi xảy ra, vi no chi đên vơi người đã nếm trải quá nhiều nỗi đau rồi.
Đã bao giờ bạn nếm thử nước mắt chưa? Nó mặn và chát lắm. Nó mặn vì chứa nặng qua nhiêu tinh nghia, nó chát, chát vì những đắng cay, những đau khổ. Môi giot nước mắt lai là môt câu chuyện, môt kỷ niệm. Tuy nhỏ be so với vũ trụ với đất trời, nhưng lai mang nặng suy nghĩ chất chứa của từng người, nó chưa đưng những tình cảm giữa người vơi người.
Video đang HOT
Dù cho lòng có nặng trĩu, dù cho có buồn biết bao nhiêu, và dù cho ta biết đôi khi khóc hết nước mắt sẽ thả hết nỗi lòng. Nhưng vẫn luôn tự nhủ rằng: “Buôn thôi, đưng Khoc”.
Đôi khi nuốt nước mắt vào trong, không phải là yêu đuôi không dam khoc. Mà là để ta co thê mạnh mẽ hơn, để cho người thấy ta trưởng thành hơn. Là để những lần sau, thay vi la nhưng giot nươc măt lăn dai trên ma thi se la nu cươi nhe trên đôi môi. Đời người ngắn lắm, nếu chỉ biết đếm những giọt nước mắt ta rơi thì ta đang bỏ lỡ nu cươi…Đừng ẩn mình trong góc tối, nghe nhưng bai nhac buôn. Vì những góc tối va nhưng bai nhac buôn se chi lam con người ta trơ lên yếu đuôi khi nhưng ky niêm ua vê. Hãy đên nơi có ánh nắng, nơi có gió. Hay đê anh năng gat đi sư cô đơn, đê cho gio mang đi nhưng giot nươc măt buôn.
Thay vi măt luc nao cung ươt đâm bơi nươc măt, thi hay đê đôi măt ây thây đươc thê giơi ngoai kia, nhưng nơi đep đe nhât, nơi trơi xanh đây năng, nơi đông co xanh ngut ngan.
Đừng khóc, vì khi ta khóc, ta vô tình mong được người khac thương xót, mong được mọi người quan tâm. Nhưng ta đâu biêt rằng có những nỗi buồn mà chính bản thân ta phải bước qua.
Đưng khoc, đưng đê chiêc gôi kia ươt đâm bơi nươc măt va nôi buôn.
Đưng khoc, vi se không con ai lau nươc măt cho ban nưa, se không con nhưng lơi an ui quan tâm nưa.
Đưng khoc, đưng khoc nưa. Biêt đâu, khi ban khoc thi cung se co ai đo không vui… Ai đo cung se khoc vi ban.
Nhơ nhe! Buôn thôi, đưng Khoc….
Theo Guu
Cho những cô gái từng là người ở lại...
Từ bỏ là từ bỏ. Tổn thương là tổn thương. Chẳng cần biết yêu thương đã hết, hay lòng tin và hy vọng không còn. Chỉ cần biết người ở lại phải sống tốt hơn người ra đi. Thế thôi!
Này cô gái! Khi ai đó chọn cách rời xa cô, là khi họ không còn đủ sức đi cùng cô nữa. Không đủ bao dung để bỏ qua những lỗi lầm quá khứ, không yêu thương đủ nhiều để ngừng hoài nghi về tương lai. Càng không muốn vun đắp cho những giấc mơ từng là của riêng hai người thôi... Vậy buồn để làm gì?
Đừng nghĩ về những lý do! Từ bỏ là từ bỏ. Bị tổn thương thì là bị tổn thương. Chẳng cần biết yêu thương đã hết hay lòng tin và hy vọng không còn. Chỉ cần biết người ở lại phải sống tốt hơn người ra đi. Thế thôi! Bởi cuộc đời này "thật" lắm. Sẽ không có những cái ngoái nhìn lại, những nỗi day dứt như phim hay tiểu thuyết. Chỉ còn là những khoảng trống lấp đầy bởi nước mắt trong những đêm trắng một mình gồng với nỗi đau. Chỉ một mình thôi, cô gái! Con tim hãy mạnh mẽ, ngừng hy vọng, ngừng dõi theo hạnh phúc từng ấp ủ trong lòng: một gia đình nhỏ, có bàn tay nắm chặt một bàn tay, một cậu nhóc xinh xắn, một bình yên vừa đủ cho đời không sóng gió...? Nào có được, khi yêu thương hiện tại đã bị bỏ rơi? Có níu kéo không? Khi cô chẳng đáng nhận được lời chia tay đó? Hãy tự trọng!
Và hãy bao dung, cô gái à! Bao dung cho người ra đi. Và bao dung cho chính bản thân mình. Không oán trách không tủi hờn. Tình yêu nào có đúng hoặc sai? Tình yêu đơn giản chỉ là hai bàn tay nắm, tin nhau và tin vào hạnh phúc tương lai. Khi một người không còn tin nữa, nghĩa là họ muốn tìm một tương lai mới tốt hơn đẹp hơn. Vậy người ở lại, hãy yêu lấy bản thân mình, yêu cuộc sống hơn mình đã từng yêu, tập cho trái tim không nép mình sợ hãi. Yêu bản thân là làm cho mình đẹp hơn, yêu cuộc sống để có nhiều niềm vui hơn. Và, để khỏa lấp những ngày trời nhạt nắng lại nghe lòng hoang hoải sầu buồn, cô gái ạ!
Rồi sẽ nhận ra bản thân mạnh mẽ hơn rất nhiều nó đã từng. Không hẳn là bất cần, nhưng hãy "quẫy mình" trong khuôn khổ. Biết trân trọng những điều đã qua bởi nó không hẳn là tồi tệ, mà đơn giản là những gì một cô gái cần và nên trải qua. Để trưởng thành! Rồi sẽ hạnh phúc thôi, thật đấy! Chỉ khác một điều, lúc đó sẽ không còn sợ bị bỏ lại nữa bởi đã gai góc hơn và chai sạn với hơn với những tổn thương cuộc đời.
Bỏ mọi thứ lại sau lưng, nhìn về phía trước và tự tin bước đi, cô gái!
Theo Guu
Nếu bạn phát hiện chồng ngoại tình... đừng khóc! Hãy tự hào vì bạn đã lấy được người thông minh! Chỉ có người đàn ông thông minh mới biết cách dấu cả một ả chân dài trong túi quần mà không bị mụ vợ già sành công nghệ phát hiện. Đàn ông muốn ngoại tình thì phải thông minh, hoặc nếu muốn thông minhhơn thì hãy ngoại tình! Thề có Chúa là...