Bươn chải kiếm tiền phá thai
Thu một mình lăn lộn ở Sài Gòn để kiếm tiền phá bỏ đứa con đang mang trong bụng.
Tôi đã đọc rất nhiều bài viết trên mục Bạn trẻ cuộc sống, từ những câu chuyện đầy niềm vui, hạnh phúc, đến những câu chuyện đầy đau khổ, nước mắt. Đã nhiều lần tôi thắc mắc, tại sao cuộc sống lại có những câu chuyện khó tin đến như vậy? Nhưng giờ đây, khi chứng kiến một câu chuyện đau lòng của bạn thân của mình, tôi mới hiểu được cuộc sống này luôn tồn tại những bất hạnh đến khôn lường.
Các bạn ạ! Khi những người con gái như chúng ta mang trong mình giọt máu của người mình yêu thương, một sinh linh nhỏ bé đang lớn dần theo thời gian… thì chắc hẳn trong chúng ta, ai ai cũng mong muốn đứa bé đó được sinh ra và lớn lên trong một hoàn cảnh đầy đủ về tinh thần và vật chất. Nhưng đó chỉ là ước mơ hão huyền của một người con gái ở cái tuổi 20 như bạn tôi, cùng với đầy rẫy những toan tính, lừa gạt giữa cuộc sống đời thường.
Thu, người bạn thân từ thời trung học của tôi, cô ấy thường xuyên tâm sự với tôi những chuyện buồn trong cuộc sống và tình yêu mà cô hay gặp phải. Nếu như chỉ dừng lại ở một từ “buồn” được hiểu theo nghĩa đơn giản của nó thì chắc chắn, mọi chuyện sẽ không có gì phải nói thêm. Nhưng giờ đây, Thu đang ở tình cảnh “tiến thoái lưỡng nan” và cô ấy không thể biết được tương lai của mình rồi sẽ đi đâu, về đâu…
Thu quen một người tên Tiến, hơn cô 7 tuổi. Tình yêu của hai người đã kéo dài hơn một năm cùng với sự đồng ý của hai bên gia đình. Tiến cũng đã dẫn Thu về nhà mấy lần và mọi người trong gia đình anh ta vẫn rất niềm nở, vui vẻ với Thu.
Bạn bè Thu, trong đó có tôi cứ nghĩ rằng, Tiến và Thu sẽ cho chúng tôi dự một đám cưới thật vui và hạnh phúc. Nhưng sự đời không ai biết trước được chữ ngờ… để rồi một ngày, Thu nói với tôi rằng, “Tiến đã bỏ rơi mình vì lý do nhà anh ấy bảo hai người không hợp tuổi nhau. Nếu hai đứa lấu nhau về thì bà nội sẽ chết”. Vậy là lời chia tay đã được chính Tiến nói ra, sau đó là chuỗi ngày dài lẩn trốn của Tiến, cùng với những cuộc điện thoại “ thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được”…
Video đang HOT
Có khi nào Tiến nghĩ rằng, Thu là người con gái anh ta từng yêu thương hay không? (Ảnh minh họa)
Thu đau khổ vô cùng khi người con trai cô yêu hết mực, hy sinh cho anh ta rất nhiều lại bỏ cuộc nhanh chóng như vậy! Nhưng điều đau khổ lớn nhất là giờ đây, Thu đang mang trong mình giọt máu của Tiến.
Hằng ngay, Thu vẫn bươn chải đi làm nhưng có ai biết được rằng, sau thân hình bé nhỏ đó là cả những chuỗi ngày đau khổ mà không biết đến bao giờ Thu mới có thể nguôi ngoai được. Vậy mà khi tôi báo cho Tiến biết tin đó, anh ta không một chút rung động, lại còn trách mắng tôi, “ Sao em lại có thể ăn nói tùm lum như vậy? Chắc gì đó lại là đứa con của anh?”.
Đau đớn thay, xót xa thay… có khi nào Tiến nghĩ rằng, Thu là người con gái anh ta từng yêu thương hay không? Một người con gái đang cật lực bươn chải ở mảnh đất Sài Gòn kiếm những đồng tiền để phá bỏ đứa bé mà Tiến đang chối bỏ không một chút xót xa không? Có khi nào lương tâm của Tiến bỗng thấy thương xót cho người con gái đang vùng vẫy trong tột cùng của sự đau khổ để cứu lấy bản thân mình?
Không! Có lẽ là không bao giờ! Nếu Tiến đã thương, đã biết xót xa, hiểu những gì Thu đang chịu đựng thì anh ta đã không im lặng, không lảng tránh trách nhiệm cũng như dành những lời xúc phạm đó cho Thu. Là bạn của Thu, tôi cũng cảm thấy thất vọng cho một người đàn ông như thế, huống gì Thu, cô ấy đã từng yêu thương, ăn ở với Tiến như vợ chồng?
Những lời nói lạnh lùng của Tiến như vết dao khứa vào trái tim bé nhỏ của Thu. Thu yêu anh ta chân thành, dâng hiến cho anh ta cả cái quý giá nhất của người con gái, làm tất cả những việc chỉ để anh ta vui lòng… để rồi kết quả Thu nhận được là sự vô tâm, vô trách nhiệm của chàng trai cô đã từng yêu thương hơn cả chính bản thân mình. Chẳng nhẽ, cô yêu thương Tiến chân thành như vậy… cuối cùng cũng chỉ nhận được những lời cay độc đó từ anh ta sao? Cuộc sống tại sao lại bất công và phũ phàng với bạn tôi như vậy?
Gác lại câu chuyện buồn về người bạn của mình, tôi chỉ muốn nhắn nhủ đến với tất cả mọi người một điều rằng: “Cuộc đời thật là ngắn ngủi, hãy yêu chân thật bằng cả trái tim mình, để tình yêu có một bến bờ hạnh phúc. Hãy biết trân trọng những gì mình đang có vì đôi lúc những thứ mất đi không bao giờ lấy lại được. Mong các bạn nữ hãy thật sự tỉnh táo và sáng suốt khi chọn cho mình một người đàn ông để yêu thương”.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hạnh phúc ào tới
Dù biết chồng đã có người đàn bà khác nhưng tôi vẫn cắn răng chịu đựng, ngậm ngùi sống để nuôi dưỡng, chăm sóc đứa con trong bụng...
Không phải ai cũng hiểu được khát khao có một sinh linh bé bỏng trong cuộc đời. Tôi cũng vậy. Khi lên xe hoa bước chân về nhà chồng, tôi chỉ nghĩ vì rất yêu chồng nên sẽ cố gắng sống sao cho hòa hợp với gia đình nhà chồng, thế đã là hạnh phúc. Còn chuyện sinh con là đương nhiên thôi vì nhà tôi mẹ sinh ra những 4 chị em cơ mà.
Thế nhưng, sự đời không đơn giản thế. Việc thứ nhất, tôi đã hoàn thành và còn hoàn thành xuất sắc nữa vì cả nhà chồng, từ mẹ tới các chị chồng đều rất yêu thương tôi. Tôi luôn được cả nhà bênh vực mỗi khi chồng to tiếng. Làm được điều này không dễ dàng vì tôi luôn phải cố gắng vừa lao vào kinh doanh buôn bán có hiệu quả, vừa phải đảm đang lo việc gia đình chu toàn. "Gái có công chồng không phụ"- Tôi đã được sống vài ba năm đầu trong hạnh phúc. Nhưng tôi cứ to lớn, phốp pháp ra mà chẳng có chút tin vui nào.
Công việc kinh doanh của tôi càng phát đạt bao nhiêu thì đường con cái tôi lại chậm chạp bấy nhiêu. Cả hai vợ chồng tôi đã đi khám và chữa chạy hết ông lang này tới ông lang khác rồi cuối cùng cũng phải tìm tới các bác sĩ. Tiền chữa chạy đã tiêu tới vài trăm triệu đồng nhưng vẫn chưa thu được kết quả gì. Vì suy nghĩ quá nhiều, tôi bắt đầu suy sụp, cũng là lúc công việc kinh doanh bắt đầu khó khăn. Những cãi vã giữa hai vợ chồng ngày một nhiều thêm. Chồng tôi đi làm về muộn hơn và cáu bẳn hơn. Tôi bắt đầu đọc được những dòng tin nhắn mùi mẫn từ số điện thoại lạ. Tiền nong của gia đình cũng bắt đầu bị thâm hụt... Tất cả những điều đó khiến tôi đã buồn chán, bấn loạn hơn. Có thể vì vậy nên dù đã cố gắng đi thụ thai nhưng cả mấy lần đều bị hỏng. Tôi không còn tin mấy vào việc thụ thai nhưng vẫn cố gắng nốt lần cuối.
Thế nhưng "Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí"- ngay sau khi từ bệnh viện về, tôi bị tai nạn xe máy, xây xước hết mặt mày và gãy một cánh tay. Tôi oán thán tất cả. Tôi muốn đạp đổ mọi thứ rồi kết liễu luôn cuộc đời mình. Run rủi thế nào, tôi quyết định trước khi kết thúc cuộc đời phải tới bệnh viện cảm ơn những bác sĩ đã vì tôi vất vả bấy lâu cho trọn tình, trọn nghĩa thì lại phát hiện đã đậu thai. Ý nghĩ quyên sinh được thay thế bằng quyết tâm phải sống. Dù biết chồng đã có người đàn bà khác nhưng tôi vẫn cắn răng chịu đựng, ngậm ngùi sống để nuôi dưỡng, chăm sóc đứa con trong bụng. May sao cả gia đình chồng vẫn đứng về phía tôi, ngay cả khi người đàn bà sống vụng trộm với chồng tôi báo là cô ấy đã mang thai. Nói thì dễ nhưng để quên đi những điều tai nghe mắt thấy nào có dễ. Vì vậy, nhiều đêm tôi không ngủ, mắt thâm quầng, còn ban ngày thì luôn cáu bẳn.
Nếu em cứ để tình trạng này diễn ra thì không biết rồi em sẽ sinh ra một đứa trẻ như thế nào đây? - Chị bạn thân thiết của tôi hỏi tôi. Tôi chợt tỉnh bởi với tôi bây giờ, đứa con trong bụng là tất cả. Tôi đã can đảm bỏ qua mọi điều trước mắt để nghĩ về tương lai. Khi sự bình tâm trở lại, tôi không chỉ tìm được hướng đi mới trong kinh doanh mà đứa con trong bụng cũng không ngừng lớn. Ông trời đã thương tôi thật rồi. Ngày tôi thu được gần trăm triệu đồng cũng là ngày tôi khai hoa kết nhụy. Người chồng tội lỗi của tôi cũng trở về sau khi phát hiện ra anh đã bị người phụ nữ kia lừa dối. Nhìn cậu con trai giống bố như tạc, tự nhiên bao nỗi hờn giận trong tôi mất hẳn còn chồng tôi cũng vậy, cứ dụi đầu vào ngực thằng bé mà nức nở... Hạnh phúc bỗng chốc lại ào tới gia đình tôi!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chính tôi cũng không biết đứa con trong bụng mình là của ai! Cuộc sống của tôi đã từng rất êm ả trên mảnh đất bạt ngàn đồi chè, đồi cọ. Sau khi học xong phổ thông, tôi không thi đỗ đại học. Nhưng do học lực khá giỏi nên bố mẹ vẫn cho tôi ở nhà ôn thi thêm năm nữa. Hàng ngày, ba mẹ vất vả trên những đồi chè nắng gắt cháy da...