Buồn bực vì bạn trai đưa đi “khắp thế gian” nhưng cùng phòng 3 đêm… chỉ ngủ
Có phải anh quá tử tế hay sợ điều gì? Tôi đã sẵn sàng đón nhận tình cảm của anh mà không biết phải làm sao?
Tôi là người duy nhất khiến anh có thể nói chuyện được như bây giờ (Ảnh minh họa)
Tôi và anh quen nhau trong một chuyến đi tình cờ. Ban đầu tôi không ấn tượng gì ngoài vẻ hiền lành và anh có sở trường trùng với đam mê của tôi.
Sau chuyến đi đó chúng tôi giữ liên lạc, anh sẵn sàng làm tài xế đi bất kỳ đâu khi tôi muốn, làm thợ ảnh khi nào tôi thích. Chúng tôi có nhiều lần đi chụp ảnh xa, dù chỉ là đi về trong ngày. Tôi biết anh thích mình nhưng không hiểu sao anh chưa một lần tỏ tình.
Tết vừa rồi chúng tôi gần như ở bên nhau, vậy mà anh vẫn không tỏ tình hay nói gì.
Video đang HOT
Gần đây, chúng tôi có một chuyến đi chơi xa, 3 ngày 3 đêm bên nhau, chung phòng khách sạn. Chúng tôi thuê phòng có 2 giường riêng biệt, anh thậm chí còn không ngồi cùng tôi xem lại những tấm hình đã chụp, không lại gần chỗ tôi nằm.
Tôi ra ban công ngồi ngắm cảnh, anh chỉ nằm trên giường. Anh chỉ bên cạnh, quan tâm tôi như một người bạn. Tôi không biết anh định như thế nào, đã tạo rất nhiều điều kiện, thậm chí từng bảo anh muốn nói gì cứ nói, nếu không nói là không còn cơ hội đâu, vậy mà anh không ý kiến gì, cứ thầm lặng bên tôi như cái bóng.
Anh bảo không biết nói chuyện, chưa từng yêu ai, sợ đám đông và sống khép kín. Tôi là người duy nhất khiến anh có thể nói chuyện được như bây giờ. Ở bên nhau như vậy mà anh không thổ lộ, không cử chỉ âu yếm hay một chút gần gũi.
Có phải anh quá tử tế hay sợ điều gì? Tôi đã sẵn sàng đón nhận tình cảm của anh mà không biết phải làm sao?
Đàn bà đã ly hôn không được tôn trọng
Gia đình bạn trai không muốn anh đến với tôi vì cho rằng đàn bà không ra gì mới bị chồng bỏ...
25 tuổi tôi ly hôn chồng, bước ra khỏi nhà chồng giàu có với đôi bàn tay trắng và mang theo một đứa con gái. Khoảng thời gian ấy, mọi thứ với tôi như sụp đổ hoàn toàn, bởi khi tôi đến với người đàn ông đó, ai cũng nói tôi có số hưởng, gia đình họ giàu có, tình nghĩa, chồng tôi lại là người hiểu biết, có học thức và có tài, tôi như "chuột sa chĩnh gạo".
Tôi không nhận được sự tôn trọng vì đã ly hôn (Ảnh minh họa)
Nhưng cuộc sống hôn nhân của tôi không êm đềm như những gì người ngoài nhìn thấy. Mặc dù chúng tôi đến với nhau vì tình yêu, nhưng ngày đầu tiên về nhà chồng, tôi đã không nhận được sự quan tâm của bố mẹ anh.
Trong mắt mẹ anh, tôi với anh không có sự môn đăng hộ đối, bởi ngày làm vợ anh, trong khi anh là trưởng phòng một công ty lớn, thì tôi chỉ là nhân viên quèn trong một công ty tư nhân nhỏ. Thu nhập của tôi, nuôi bản thân mình còn chưa đủ, nói gì đến lo cho con.
Tôi chấp nhận hết sự coi thường của bố mẹ chồng dành cho mình, vì luôn nghĩ, đúng là mình kém cỏi thật và chẳng có gì để so sánh với anh. Tôi cũng nghĩ mình may mắn mới được anh yêu thương, nên luôn nghĩ mình phải thật ngoan ngoãn, biết điều cho xứng đáng với tình yêu của anh dành cho mình.
Chưa khi nào tôi dám phản kháng lại chồng, dù chỉ là câu nói, dù rằng anh làm sai, đối xử tệ với tôi. Với bố mẹ chồng cùng vậy, tôi luôn miệng vâng, dạ, vì nghĩ rằng, mình không môn đăng hộ đối với anh, nhưng nếu tôi ngoan ngoãn, lễ phép và hiếu thảo, bố mẹ chồng sẽ dần yêu thương và tôn trọng tôi.
Mọi người dèm pha vì tôi đã ly hôn (Ảnh minh họa)
Nhưng tất cả những gì tôi nỗ lực, đều không ai nghi nhận. Trong mắt chồng, bố mẹ chồng, tôi vẫn chỉ là một người phụ nữ kém cỏi, nên khi tôi mang bầu đứa con của chồng, cháu của ông bà, vẫn không được ai yêu thương. Mẹ chồng còn nói, tôi sinh con ra lại chỉ được cái mã, chứ chẳng được tích sự gì.
Chồng thì ngoại tình và quay về nhà đánh đập tôi, bố mẹ chồng không bênh vực mà ủng hộ anh. Không muốn tiếp tục chịu đựng sự bất công, nên tôi ly hôn, ôm con ra khỏi nhà chồng sau 3 năm làm đám cưới với hai bàn tay trắng. Cuộc sống của một bà mẹ đơn thân, vất vả nhưng vui, vì tôi được tự do, được làm theo ý của mình.
Tôi cố gắng làm việc, nhận công việc làm thêm để làm, rồi cuộc sống cũng dần ổn định. Nhưng trong mắt của những người xung quanh, đàn bà đã bỏ chồng hoặc bị chồng bỏ đều xấu xa hết, đi đến đâu, tôi cũng bị nói là chồng bỏ. Họ còn nói tôi ngoại tình, nên gia đình chồng không chịu được mới đuổi ra khỏi nhà.
Còn bạn trai tôi, anh rất yêu tôi, muốn làm đám cưới, nhưng bố mẹ anh thì ra sức phản đối, vì cho rằng nếu tôi tốt đẹp, thì đã không bị chồng bỏ. Buồn và đau, lẽ nào, đàn bà đã ly hôn thì không thể có hạnh phúc, không nhận được sự tôn trọng của những người xung quanh?.
Cô gái 'chạy mất dép' vì mẹ của bạn trai hỏi câu 'cực kỳ nhạy cảm' ngay lần gặp đầu tiên Cô gái 18 tuổi đến nhà bạn trai chơi và được (bị?) mẹ bạn trai hỏi một câu khiến cô 'không thể chấp nhận được'. Một cô gái 18 tuổi đã phải lên mạng xã hội Reddit để hỏi về tình huống gây bức xúc mà mình vừa trải qua, và hỏi: "Tôi có phải là người quá đáng không?". Câu chuyện của...