Bước ra khỏi nhà nghỉ tôi đã thấy chồng đèo con đứng đợi mình bên vệ đường
Đêm đó, sau khi ân ái với tình cũ tôi cầm lấy điện thoại xem giờ để ra về thì thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ của chồng cùng một tin nhắn: “Anh mang thêm áo cho em mặc không sợ lạnh. Em xong thì ra nhé”.
Tôi và chồng kết hôn đã được 4 năm và cuộc sống rất hạnh phúc.
Anh làm nhà nước, tuy đồng lương ít ỏi chỉ đủ chi tiêu cho bản thân nhưng anh rất thương vợ thương con. Con gái đã gần 2 tuổi nhưng tôi chưa bao giờ phải giặt áo quần hay thức một đêm nào trông con mỗi khi con ốm cả. Anh luôn là người nhận hết những việc đó về mình. Anh bảo công việc của vợ vất vả rồi thì về nhà vợ cứ cố gắng nghỉ ngơi đi.
Tôi thấy mình cũng khá may mắn khi có người chồng hiểu vợ như vậy. Làm phó phòng kinh doanh nên tôi thường xuyên phải tiếp khách hàng. Nhiều hôm tới tận khuya tôi mới về đến nhà, nằm ngủ mà sáng hôm sau không nhấc nổi mình dậy. Tôi cố bám trụ nghề vì lương tôi rất cao, ngoài ra, khả năng thăng tiến của tôi cũng nhanh chóng hơn.
Tôi cố bám trụ nghề vì lương tôi rất cao, ngoài ra, khả năng thăng tiến của tôi cũng nhanh chóng hơn. (Ảnh minh họa)
Mọi việc trong nhà chồng thay tôi lo liệu hết. Nhà chồng có đám giỗ lớn, người đưa con về lo nấu cúng là chồng chứ không phải tôi. Tôi về đến nơi thì mọi người đã ngồi vào mâm đông đủ, thậm chí có cần mọi người còn phải đợi tôi. Thế nhưng chồng tuyệt nhiên không trách tôi nửa lời, ai có nói gì thì anh đều bảo tôi vì công việc vì kiếm tiền lo cho gia đình nên mới thế. Tôi đã nghĩ dù sau này thế nào, tôi nhất định sẽ yêu thương, trân trọng anh mãi.
Cho tới một ngày, tôi tình cờ gặp lại người yêu cũ. Chúng tôi đã không gặp nhau cách đây 6 năm, ngày đó hai đứa đã từng tính chuyện làm đám cưới, nhưng đùng một cái bố mẹ sắp xếp cho anh đi du học, vậy là hai đứa chia tay. Không ngờ ngày gặp lại anh lại chính là khách hàng của công ty tôi.
Sau khi bàn bạc hợp đồng, anh chủ động mời tôi đi cà phê. Bao nhiêu kỉ niệm lại ùa về, anh vẫn chưa lập gia đình. Anh bảo hối hận lắm vì ngày đó đã không dám quyết liệt để được ở bên người mình yêu, và cho đến tận bây giờ anh vẫn không thể quên được tôi.
Hợp đồng kí xong nhưng chúng tôi vẫn thường xuyên gặp nhau. Và rồi trong một lần cả hai đã không kìm nén được bản thân, chúng tôi đã vào nhà nghỉ cùng nhau.
Biết là mình phản bội chồng nhưng tôi không thể nào ngăn cản được bản thân. Và đó cũng lâu lắm rồi tôi mới có lại được cảm giác thăng hoa mà lại là với người tình cũ. Chồng tôi vốn là người đàn ông yếu trong chuyện ấy, suốt 4 năm sống bên anh chưa có lần nào tôi được thỏa mãn thực sự.
Sau đêm đó, tôi cũng ân hận, day dứt và tự trách móc mình rất nhiều. Tôi tự hứa không thể lừa dối chồng mình thêm được nữa, nhưng khi anh gọi điện tôi lại hồi hộp bắt máy. Rồi tôi lại tới bên anh…
Chúng tôi qua lại với nhau được khoảng 6 tháng thì chồng tôi phát hiện ra. Đêm đó, sau khi ân ái với tình cũ tôi cầm lấy điện thoại xem giờ để ra về thì thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ của chồng cùng một tin nhắn: “Anh mang thêm áo cho em mặc không sợ lạnh. Em xong thì ra nhé. Anh và con đang đợi ở quán cà phê cạnh nhà nghỉ”.
Video đang HOT
“Anh mang thêm áo cho em mặc không sợ lạnh. Em xong thì ra nhé. Anh và con đang đợi ở quán cà phê cạnh nhà nghỉ”. (Ảnh minh họa)
Tôi bước xuống cầu thang mà chân run cầm cập. Tôi biết rằng sóng gió lớn đang ập tới gia đình tôi. Chắc chắn chồng sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi đâu. Dắt xe ra khỏi cổng nhà nghỉ, tôi đã thấy chồng đèo con đứng đợi bên vệ đường từ bao giờ. Anh nhẹ nhàng khoác chiếc áo lên người tôi rồi bảo về đi kẻo trời lạnh.
Tôi không dám nhìn chồng, không dám nhìn đứa con bé bỏng đang ngủ say được bố địu trước ngực. Suốt đoạn đường về nhà không ai nói với ai lời nào, tôi nghĩ đủ mọi cách để xin chồng tha thứ.
Đêm đó anh ngồi hút thuốc trắng đêm ngoài ban công. Tôi chỉ biết khóc lóc cầu xin anh tha thứ. Nhưng anh cứ im lặng, không hút thuốc thì anh lại quay vào nhìn con rồi thở dài.
Ngày hôm sau tôi xin nghỉ làm để ở nhà chăm sóc con cái và cầu mong sự tha thứ từ chồng. 3 hôm sau chúng tôi có cuộc nói chuyện thẳng thắn với nhau. Tôi thừa nhận với anh rằng chuyện ngoại tình chỉ là vì nhu cầu chuyện đó chứ không phải tôi vẫn còn tình cảm với người ấy. Tôi chưa bao giờ hết yêu chồng con mình cả.
Chính bản thân chồng cũng thừa nhận anh yếu chuyện đó nhưng anh không bao giờ nghĩ vợ lại phản bội mình. Tôi biết anh buồn nhiều lắm, và thực sự tội lỗi của tôi là khó lòng tha thứ. Thế nhưng hôm đó anh đã nói câu tha thứ và còn nhận lỗi về phần mình. Tôi đã ôm choàng lấy anh và khóc nức nở.
Thực sự tôi day dứt và ân hận vô cùng. Chắc chắn tôi sẽ không bao giờ dám phản bội lại anh thêm một lần nào nữa.
Theo Khám Phá
Thấy tôi tả tơi bước ra từ phòng bố chồng, chồng cười nhếch mép hỏi tôi " sướng chưa?"
Sau 1 hồi vật vạ trong phòng bố chồng, tôi mệt lả đau nhức chỉ muốn về phòng nằm. Nào ngờ vừa bước ra chồng đã cười khẩy: "Em sướng chưa?"...
Tôi và chồng kết hôn đến nay đã được hơn 3 năm, vì n hà anh chỉ có mỗi anh là con trai nên chúng tôi phải sống chung với bố mẹ chồng. Bố anh khó tính, mẹ thì hay để ý tới hành động của con dâu nên nhiều khi tôi thấy gò bó khó chịu lắm.
Từ ngày lấy chồng về tôi chẳng được là chính mình nữa. Ăn mặc phải kín cổng cao tường, tóc phải để đen, váy vóc hạn chế mặc tối đa. Đôi khi thấy bố chồng cổ hủ tôi rất bực mình. Chị em ở cơ quan thì váy xống đủ các kiểu, tôi chỉ được cái mặt xinh còn lại thời trang chẳng bằng các chị ấy. Có hôm tôi bảo với chồng:
- Hay là em đi làm tóc nhé, anh đưa em đi sắm đồ đi. Bố cứ bảo thủ làm em chẳng được ăn diện gì cả.
Cứ nghĩ chồng thương vợ, ai dè anh tưng tửng nói:
- Này, chớ làm bậy nha, bố không thích mấy cái vụ này đâu. Bố sợ hóa chất nó ăn vào người nên mới không cho em làm tóc đấy, còn váy vóc đi ra đường bọn con trai lại để ý thêm lằng nhằng ra. Vợ cứ thế này là đẹp rồi, anh chỉ cần thế thôi.
- Này, anh đang theo phe nào đấy hả? Sao anh xấu tính hệt bố anh vậy. Tuổi thanh xuân của em đang trôi đi rồi đấy, vợ làm đẹp cũng không cho là sao? Anh thật quá đáng, em sẽ làm, làm hết từ đầu đến chân cho anh xem.
- Em mà làm là chết với bố đấy.
Hôm đó điên tiết lên tôi rủ cô bạn thân đi làm tóc, làm móng sau đó hai đứa còn đi sắm cả đống váy nữa.
- Mày không sợ ông già nhà mày à?
- Tao sống cho tao chứ có phải sống cho bố chồng đâu.
- Ngon, vậy thì đi, tao cũng đang muốn thay đổi đây.
Thế là hai đứa kéo nhau đi, tối về đến nhà cả nhà há hốc mồm vì dự thay đổi của tôi. Bố chồng có vẻ không ưng ý nhưng tôi mặc kệ. Sáng mai đi làm tôi diện luôn bộ váy chân bút chì mới mua.
Ông bà choáng váng tập hai còn chồng thì cứ lườm nguýt:
- Ai chà chắc có anh nào nên mới điệu thế này đây mà.
- Kệ em.
- Ơ kìa, em nói thế với anh đấy à?
- Em ghét anh rồi.
Tôi dắt xe đi làm, vừa đi vừa cười tủm tỉm, tôi nghĩ bụng hôm nay sẽ cho cả cơ quan lác mắt vì vẻ đẹp thực sự của tôi. Khi tôi đến mọi người òa lên khen ngợi khiến tôi nức mũi. Tôi hãnh diện vì mình đã dám làm đẹp, dám thay đổi.
Chiều đi làm về tôi vẫn miên man với những lời khen ngợi có cánh. Khi đang lâng lâng mỉm cười thì bỗng dưng... rầm... oạc... Trời đất quay cuồng, cái mông ê ẩm, tôi yên vị trên mặt đường, váy rách gần hết đùi.
- Cô đi cái kiểu gì thế hả?
- Anh... tại anh chứ? Anh không thấy tôi thê thảm thế nào sao mà còn cao giọng vậy hả?
- Bực mình, vì cô mà tôi ngã nát hết xe rồi đây này.
- Xe tôi không nát chắc.
Nhờ người đi đường đỡ dậy, tôi xấu hổ cố lết thân xác tả tơi rách rưới đi về. Ôi cái xe yêu của tôi xước hết rồi. Vừa đi tôi vừa khóc, vừa về đến nhà bố mẹ chồng đang xem phim đã tá hỏa chạy ra:
- Con sao thế, bị ngã à? Có bị thương ở đâu không con.
Bố chồng lo lắng:
- Đau ở đâu? hay bố mẹ đưa đi viện chụp chiếu xem thế nào nhé.
- Con không sao đâu ạ?
Mẹ chồng đỡ tôi vào thay đồ.
- Ôi tay chân xước hết rồi, cũng may tôi không bị gãy xương.
Ba hôm sau khi tôi ổn hơn, bố chồng gọi vào giáo huấn 1 bài cơ bản nào là tại tôi mặc váy ngắn đi lại khó khăn nên mới như thế. Phụ nữ ra đường là phải thế này thế kia, để con trai nó không trêu gẹo... Ông còn dẫn chứng 1 loạt vụ tai nạn trên ti vi vì con gái ra đường xinh quá ăn mặc hở hang nên bị cướp giật này nọ bla bla.
Tôi nghe nhức hết cả đầu, người mệt mỏi. Ngồi vật vả gần nửa tiếng trong phòng bố chồng, người thì đau nhức tả tơi. Thấy tôi xơ xác bước ra từ phòng bố chồng, chồng tôi còn nhếch mép hỏi: "Anh bảo rồi mà có chịu nghe đâu, giờ em đã sướng chưa?". Tôi lườm rồi bảo: "Anh tránh ra". Tôi lên phòng nằm khóc rúc rúc, lão chồng cứ cuống quýt an ủi: "Anh lỡ lời, thôi đừng giận nữa, nín đi, nín đi".
Từ sau vụ đó tôi chẳng còn dám tự tin với cuộc cách mạng của mình nữa, vì chưa nổi 1 ngày đã gặp sự cố rồi.
Theo Một Thế Giới
Bất ngờ khi thấy mẹ chồng tương lai quần áo xộc xệch bước ra từ phòng giám đốc Hà dọn dẹp đồ chuẩn bị ra về thì bất ngờ thấy mẹ chồng tương lai của cô bước ra từ phòng làm việc của giám đốc cùng với ông. Sẽ không có gì để nói nếu như chiếc khuy áo của bác ấy không bị cài lệch và mái tóc thì rối tung.... Hà và bạn trai đã yêu nhau được 3...