Bưng bát cháo lòng nóng hổi mời em dâu, em nói một câu khiến tôi điếng người
Hóa ra vì thế mà em dâu cố tình lảng tránh, xa cách tôi. Nếu không có bát cháo lòng này, có lẽ tôi còn mãi thắc mắc lý do vì sao?
Ảnh minh họa
Tôi là chị dâu nhưng lại về nhà chồng sau Trinh, em dâu mình. Trinh làm công nhân, rất trầm tính, ít nói. Mẹ chồng tôi cũng bảo tính Trinh là thế, ai hỏi mới trả lời, còn không thì cả ngày chẳng nói câu nào. Vậy nên dù tôi có cố gắng tiếp cận, tìm đề tài trò chuyện thì em dâu vẫn hờ hững, chỉ đáp lại qua loa vài câu cụt ngủn.
Video đang HOT
Vì sống chung nhà, tôi lại làm giáo viên cấp 3, công việc nhiều nên chuyện nhà cửa cũng không chu toàn bằng em dâu. Thường thì hôm nào tôi dạy về trễ, em dâu đều đã nấu ăn, lau dọn nhà cửa sạch sẽ rồi. Bù lại, những ngày được nghỉ, tôi sẽ chủ động làm hết việc nhà, kể cả giặt giũ quần áo cho vợ chồng em dâu hoặc trông cháu. Hay ngày nào em dâu tăng ca, tôi là người ru cháu ngủ, đợi cửa em ấy. Nhưng dù tôi có ra mở cổng lúc 11 giờ đêm, Trinh vẫn không một tiếng cảm ơn. Thậm chí có khi, Trinh còn tỏ vẻ khó chịu và cằn nhằn trách giận chồng mình.
Tôi tâm sự với mẹ chồng, bà khuyên tôi cứ mặc kệ Trinh, không cần để ý nhiều. Hồi trước, bà cũng khó chịu với bản tính quá kiệm lời của con dâu nhưng giờ bà cũng quen. Miễn Trinh sống tốt với chồng con là được rồi.
Đêm qua, tôi nấu cháo lòng và múc để phần cho Trinh một bát rất ngon. Bởi tôi đã tìm hiểu sở thích của em dâu và biết em ấy rất thích ăn cháo lòng, ngày nào nghỉ cũng chở con đi ăn. Tôi cứ nghĩ mình đợi cổng, bưng cháo nóng cho Trinh ăn, em ấy sẽ hiểu được tấm lòng và cởi mở với tôi hơn.
Nhưng không ngờ, em dâu lại không động vào bát cháo. Tôi khó hiểu xen lẫn thất vọng, hụt hẫng nên hỏi thẳng lý do khiến Trinh không ăn, dù bát cháo rất ngon. Trinh cũng không vòng vo mà thẳng thắn nói “chị em dâu, nấu đầu trâu thủng nồi”, Trinh nói tôi đừng cố gắng tiếp cận em nữa, cứ sống bình thường, xã giao thôi là đủ rồi.
Tôi điếng người trước sự thẳng thắn đến mức làm tôi tổn thương của em dâu. Mấy tháng nay, tôi đã sống với em ấy chân thành hết sức. Vậy mà Trinh lại nhẫn tâm nói ra những câu đau lòng đó. Sau chuyện này, tôi không biết có nên tiếp tục tiếp cận em dâu nữa không?
Em dâu sinh con, mẹ chồng ép tôi chăm sóc ở cữ
Tôi không nghĩ chuyện em dâu sinh con lại có liên quan đến mình. Không những thế, mẹ chồng còn ép tôi phải đến chăm sóc em ấy.
Vợ chồng tôi sống chung với bố mẹ chồng đã tròn 7 năm nay. Trước khi em trai chồng lấy vợ, bố mẹ chồng đã làm giấy tờ sang tên đất đai nhà cửa cho chúng tôi. Ông bà nói rằng tôi rất đảm đang, khéo léo, nấu nướng ngon, giỏi nên chọn tôi ở nhà từ đường, sau này thờ cúng tổ tiên. Lúc đó, em trai chồng cũng tán thành. Em còn hay nửa đùa nửa thật, bảo chỉ cần vợ mình bằng một phần của tôi thôi, em đã thấy yên tâm rồi.
7 năm ròng, tôi sống chưa bao giờ lỗi đạo với gia đình chồng. Từ việc thờ cúng, Tết nhất, chăm sóc sức khỏe của bố mẹ chồng mỗi khi ông bà đau bệnh, chăm sóc chồng con, tôi đều chu toàn. Mối quan hệ giữa tôi với bố mẹ chồng cũng êm ấm, tốt đẹp.
Năm ngoái, em trai chồng cưới vợ. Là một cô gái thành phố, sành điệu, giỏi giang, xinh đẹp nhưng lại không biết nấu ăn, dọn nhà. Đám cưới xong, vợ chồng em đã bàn nhau ra ở riêng. Bố mẹ chồng tôi đồng ý, còn cho thêm 300 triệu để họ xây nhà. Phận làm anh chị, tôi cũng cho em chồng 50 triệu để mua nội thất.
Có lẽ vì ở riêng nên giữa tôi và em dâu cũng không hề xảy ra xích mích, mâu thuẫn gì to tát. Chủ nhật, em dâu về nhà chơi, tôi sẵn sàng nấu mấy món ngon thết đãi. Bù lại, em ấy cũng hiểu chuyện, lần nào về cũng mua trái cây, quà bánh cho con tôi. Coi như có qua có lại cho toại lòng nhau.
Hiện giờ, em dâu đang mang thai và còn hơn 1 tháng nữa em ấy sẽ tới ngày dự sinh. Tối qua, mẹ chồng bỗng bảo tôi thu xếp công việc để chăm sóc em dâu ở cữ 1 tháng. Thấy tôi ngạc nhiên, mẹ chồng giải thích rõ hơn. Bà nói em dâu dự định sẽ về nhà chồng sinh con vì mẹ em ấy đã sang nước ngoài ở với anh trai; bố là đàn ông nên không tiện chăm sóc con gái sinh đẻ. Vợ chồng tôi nhận hết đất đai thì cũng nên chăm sóc em dâu coi như bù đắp chút tình nghĩa cho vợ chồng em.
Tôi muốn phản đối nhưng nhìn sắc mặt nghiêm túc của mẹ chồng thì không dám lên tiếng. Trước giờ, ý bà đã quyết thì khó mà lay chuyển được. Tôi cũng hiểu ý mẹ chồng nhưng ép tôi chăm sóc em dâu sinh đẻ thì vẫn làm khó cho tôi, làm tôi ấm ức. Sống chung với nhau, tôi càng sợ mâu thuẫn chị em dâu xảy ra. Tôi có nên lựa lời từ chối việc này không?
Em dâu rất thờ ơ với nhà chồng nhưng lại muốn mọi người phải quan tâm đến em Nghe những lời em dâu nói mà tôi bức xúc trong lòng. Chị dâu gọi mẹ tôi lên chăm cháu, sang nhà chị chơi tôi khóc nghẹn Anh cả bức xúc khi bố mẹ giao công ty cho vợ chồng tôi quản lýTôi uất ức đòi l.y h.ôn vì mẹ chồng... suốt ngày chỉ đi chơi Mang tiếng là chị em dâu nhưng...