Bức thư tình gửi riêng cho em
Con gái cần đều gì nhất trong cuôc sống này? Tình yêu, gia đình, con cái hay tiền bạc…Không! Tất cả đều không phải! Đó chính là sự bình yên trong tâm hồn, được yêu thương quý mến xoa dịu nỗi đau khi cô đơn lạnh lẽo và có được tình yêu bền vững đến trọn đời.
Anh, người con trai giàu cảm xúc, khát khao nhìn và hiểu thấu tâm hồn em. Em, là nỗi đau trong trái tim anh, là nỗi tiếc nuối và oán giận lớn nhất của cuộc đời anh, nhưng tình yêu của anh dành cho em là mãi mãi, dù đau đớn tan nát nhưng nó vẫn tràn đầy đâu đó không nguôi. Anh tha thứ cho em tất cả và anh sẽ không bị tổn thương ghê gớm nếu em không bước vào cuộc đời của anh. Em đến bên anh thật tình cờ, số phận đã đẩy đưa hai đứa đến bên nhau. Anh ghét em ngay từ cái nhìn đầu tiên. Vậy mà anh và em lại làm chung phòng, ngồi cạnh bên suốt gần 2 tuần nhưng không dám nói lời nào với nhau. Cả hai chỉ dám liếc nhìn nhau và tình yêu giữa đôi ta đã chớm nở từ đó. Tình yêu là cái gì vậy hở em ? Nó như con bò cạp chích đau , con kiến bò cồn cào gan ruột của anh mỗi khi anh không gặp được em.
Nó là một bàn tay ma thuật bóp nghẹt cổ họng anh mỗi khi anh muốn nói chuyện với em. Nó cứ lởn vởn quanh anh như hồn ma ngọt ngào khi anh nhớ đến em. Nó làm anh như muốn điên lên , lồng lộn như con chó dại muốn cắn nát trái tim để khỏi phải nghĩ về em. Trông anh có giống thằng khùng lắm không em? Khi em cô đơn, anh cảm thấy lòng mình đau thắt, chỉ đứng nhìn sâu vào ánh mắt của em và cảm thông. Khi em buồn anh ôm em và không nói lời nào để an ủi và chia sẻ niềm đau của em. Lúc em vui cười, lòng anh tràn đầy cảm xúc vui sướng. Nụ cười em đẹp tuyệt vời. Khi em khóc, anh không biết làm gì ngoài việc đưa khăn giấy cho em. Và khi em đau ốm, anh hốt hoảng, bỏ hết công việc đang làm, mong sao mình mọc cánh để có thể nhanh chóng bay đến bên em, chăm sóc cho em. Anh thầm in vào trong óc não của mình từng chi tiết của em: từ ngày sinh, kiểu tóc, cử chỉ, cách ăn mặc, giọng nói và nhất là khuôn mặt của em. Anh đã dần quen với sự có mặt của em xung quanh anh. Anh thật sự bị em chinh phục rồi. Nhung ơi!!!! Anh yêu em không vì sắc đẹp của em, anh yêu em không vì sự giàu có của em, anh yêu em vì giá trị của con người em. Anh không muốn ép em phải nói dối con tim mình nếu em không muốn yêu anh hoặc không còn yêu anh nữa. Em và anh sinh ra là để hiểu nhau, không hẹn mà gặp lúc nào cũng mặc đúng kiểu áo của nhau, chỉ cần nhìn vào mắt nhau là có thể biết rõ người kia đang có tâm trạng như thế nào. Anh thật sự cảm nhận được sự rung động của trái tim em đối với anh và quãng thời gian chúng ta yêu thầm nhau thật sự là thời gian hạnh phúc trong đời anh. Nhưng tình yêu đẹp thường bị ngang trái phải không em? Tình yêu chúng ta đẹp mà sao ngắn ngủi quá.
Em ơi! Nếu như cuộc sống cứ trôi qua như vậy hoặc thậm chí là dừng lại luôn thì tốt biết bao. Nhưng không, cuộc sống là thế, sự đời cay nghiệt và ác độc quá. Sự thử thách đã xuất hiện và ngày càng gây khó khăn cho tình yêu của đôi ta. Gia đình em ngăn cấm vì thành kiến ngàn đời: em lớn tuổi hơn anh, em giàu có hơn anh, anh không môn đăng hộ đối với em, mọi người trong cơ quan dè bỉu tình cảm đôi ta, họ ghen tỵ, đố kỵ & hoài nghi sự sống của tình yêu chúng ta. Môi trường sống xung quanh anh sao trở nên ngợp thở quá, nhiều lần anh muốn bỏ đi thật xa nhưng vì em anh đã không đủ can đảm bỏ em đơn côi ở lại chống chọi với nghịch cảnh éo le này. Giờ đây đôi ta mỗi ngày đều gặp mặt nhau, đều nhìn thấy nhau nhưng sao xa cách quá. Anh nghe bài hàt ” Một vòng trái đất” mà lòng anh như muốn nổ tung ra, cào xé con tim đang rướm máu vì điên dại yêu em. Anh phải chôn dấu đi niềm đau của mình và nuốt nước mắt vào trong để đọc dòng tin nhắn em gửi cho anh “Chị lớn tuổi hơn em, từ nay em phải thay đổi cách xưng hô đi nghe chưa!” Trời ơi! Sao em lại làm thế với anh , em có biết anh đau đến mức đã tự nhốt mình trong nhà tắm hàng tiếng đồng hồ mà không hay biết cho đến khi có người đập cửa xông vào thì anh mới tỉnh, mới nhìn thấy mọi thứ xung quanh mình trở lại bình thường hay không !. Anh đau lắm em có biết hay không không ?! Anh hiểu em rất khó xử khi phải đưa ra quyết định chia tay, nhưng anh không thể làm theo yêu cầu của em, anh không thể thốt ra tiếng ” Chị ” đau nhói con tim đó. Anh yêu em mãi mãi, Nhung ơi. Anh muốn gào thét tên em trăm lần, ngàn lần cho thỏa lòng nhung nhớ về em. Hẹn em kiếp sau ta lại yêu nhau Khánh.
P/s Thời gian sau này anh gặp Trúc, một cô bé có tình cách vui vẻ dễ thương & hợp về mọi mặt với anh. Trúc đã yêu anh. Anh cảm mến Trúc. Có lẽ Trúc sẽ là vợ của anh. Tương lai anh sẽ có niềm vui mới và hạnh phúc mới. Em biết điều đó . Em mừng cho anh. Anh cám ơn em. Anh sẽ mãi giữ bóng hình em làm kỷ niệm, vĩnh biệt em , người con gái đã từng là một phần linh hồn, một phần hơi thở của trái tim anh. Anh chúc em có những kỷ niệm đẹp và tìm được người yêu và hiểu em hơn anh. Chào em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khóc trong ngày vu quy
Anh! Ngốc của anh muốn gọi anh lần cuối như vậy, nghe đau lòng quá anh nhỉ! Chúng ta đã yêu nhau rất nhiều phải không anh.
Chúng mình từng ở bên nhau hạnh phúc như những đôi uyên ương khác. Nhưng đến bên anh, yêu từ những nỗi đau trong anh, yêu mà không thể để những người xung quanh mình biết, yêu mà không thể mãi mãi ở bên nhau thì tình yêu đầu em dành cho anh lại là thứ tình cảm sâu nặng hơn nhiều... Vậy mà sau hôm nay thôi, sau những hạnh phúc và đau khổ dằn vặt mình đã trải qua cùng nhau, em sẽ bỏ lại tất cả mà bước đi tìm bến đỗ cho mình. Trái tim em như đang bị ai bóp nghẹn, đau đớn như chưa bao giờ hơn thế khi biết rằng em sẽ phải quên anh, vứt bỏ lại tâm hồn mình để đến bên người khác....
Em đang khóc anh à, khóc trong sự run rẩy tiếc nuối khi vô tình nghe một ca sĩ nào đó hát lên :"Đừng nhìn nhau chi mà hoen lệ bờ mi, tình dù chưa phai không tránh được từ chia ly... xót xa từng kỷ niệm đầy vơi, lòng mình muối xát sao không mặn người ơi, trăng nước còn đây em đâu rồi ngăn cách phương trời, hận tình không tan, trọn đời riêng mang. Xe, xe hoa đưa em lăn ngỡ ngàng, là đoàn xe tang tiễn hồn anh sang..." Không, Em không thể nghe tiếp được nữa, em sẽ không thể chịu đựng được hơn thế. Anh có phải trải qua những cảm xúc như em không anh, anh có thật sự đớn đau nuối tiếc khi mình không còn là gì của nhau nữa không anh? Lúc này đây em đang là gì trong trái tim anh, rồi cả mai sau nữa... Hãy quên em đi anh nhé, quên đi như em chưa từng tồn tại, quên đi những gì thuộc về hai chúng ta. Đau đớn quá phải không anh, vậy mà mình vẫn phải chấp nhận và cố gắng mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Em đang dặn lòng mình rằng cứ buồn đi có sao đâu, có vậy mới đang sống thật với tình cảm của mình anh nhỉ! Rồi biết đâu đó sau này trên đường đời tấp lập ta lại vô tình bước qua nhau.... Lúc đó sẽ thế nào đây??? Mình chờ kiếp sau, hẹn lại yêu nhau.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ngày mai, em sẽ..... Em đến với anh không ồn ào cũng chẳng bình yên. Thứ tình cảm đó, em không dám gọi là tình yêu. Những lúc nhìn nhau, em thấy mình run rẩy nhưng khi xa anh em không da diết nhớ mong. Em cần thấy anh như thói quen uống trà buổi sáng, để rồi những lúc đau khổ bất tận em không nghĩ...