Bữa nào mẹ chồng cũng vơ hết thức ăn thừa vào túi nhỏ mang đi, tôi bám theo thì gặp cảnh tượng khó tin
Đối với tôi, ngày hôm đó chính là ngày đen tối nhất cuộc đời. Tôi không ngờ chồng lại giấu mình chuyện tày trời ấy.
Tôi hoang mang quá mọi người ạ. Không thể ngờ là mấy năm nay lại bị chồng và mẹ chồng qua mặt như vậy. Bấy lâu tôi vẫn tin tưởng chồng, sau lần này, chắc chắn tôi sẽ phải suy nghĩ lại.
Khi đến với nhau, tôi cứ nghĩ mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất. Đã có lúc tôi tự hỏi, chồng mình là một người đàn ông rất tốt, tại sao đã ngoài 30 rồi mà anh vẫn không lấy vợ? Nhưng rồi mẹ tôi nói đôi khi đàn ông xem trọng sự nghiệp hơn, khi nào ổn định tiền bạc họ mới suy tính chuyện tương lai.
Tôi thấy cũng đúng, vì trên đời không ít trường hợp như vậy. Nói về chồng tôi, đúng là anh quá tốt với tôi và gia đình tôi. Dù đã kết hôn, anh vẫn hay bảo tôi về nhà mẹ đẻ chơi. Mỗi lần như vậy, chồng lại đưa tiền để tôi mua quà biếu bố mẹ vợ. Thế nên bố mẹ tôi quý con rể lắm, ông bà bảo tôi phải có phúc mới cưới được chồng tốt, mẹ chồng cũng điểm 10.
Cuộc sống hôn nhân của tôi trải qua rất êm đềm. (Ảnh minh họa)
Tôi mới sinh con. Vì mẹ chồng nhiệt tình quá nên sinh xong là mẹ con tôi về quê cho mẹ chồng chăm luôn. Tôi sinh mổ, đêm không dậy cho con bú được, thế mà toàn là mẹ chồng tôi chăm cháu đấy.
15 ngày ở cữ nhà chồng, mẹ chồng chăm kỹ càng từ bữa cơm đến giấc ngủ nhưng có một điều vẫn làm tôi cảm thấy khó hiểu. Hôm nào cũng vậy, mẹ chồng tôi luôn nấu rất nhiều cơm và thức ăn. Rồi ăn xong, bà lại lật đật gói ghém thức ăn thừa lại vào một cái túi sạch. Tôi tưởng bà cất vào tủ nhưng đến bữa sau không hề thấy bà lấy ra.
Có lần tôi hỏi thì bà bảo bà mang đi đổ bỏ. Tôi từng nói với mẹ chồng nấu ít lại, nhưng bà bảo quen tay rồi, chẳng thể nấu ít đi được. Tôi thấy quá tò mò vì không hiểu tại sao mẹ chồng phí phạm như thế.
Hôm qua, ăn cơm xong, tôi không đi lên phòng ngủ ngay mà ôm con nhìn lén xem mẹ chồng làm gì với số thức ăn đó. Rửa bát xong, bà lấy túi đồ ăn ấy mang ra khỏi nhà. Chờ bà đi xa xa, tôi vội đặt con vào trong nôi rồi bám theo luôn.
Đối với tôi, ngày hôm đó chính là ngày đen tối nhất cuộc đời. (Ảnh minh họa)
Thật bất ngờ, mẹ chồng tôi rẽ vào ngõ nhỏ khác rồi bước vào một ngôi nhà rách nát. Trong ngôi nhà đó là một người phụ nữ dáng vẻ mệt mỏi, còn ngoài sân là con trai cô ta tầm 4 tuổi.
Nhìn thằng bé, tôi giật mình vì nó có nét rất giống chồng tôi. Mẹ chồng tôi rất tự nhiên đi vào nhà, lấy bát trong bếp rồi trút số thức ăn vào bát, đưa cho thằng bé và mẹ của nó. Hai người họ vừa thấy đồ ăn thì ăn vội.
Video đang HOT
Không kìm được lòng, tôi bước vào gọi mẹ chồng thì bà giật mình. Tôi chưa kịp hỏi gì thì bà đã giải thích ngay rằng bà thương hoàn cảnh của họ nên mới mang cơm cho. Tôi không tin, linh tính mách bảo tôi, mọi chuyện còn kinh khủng hơn thế nhiều.
Gặng hỏi mãi mẹ chồng tôi mới khóc kể rằng chồng tôi từng có thời gian tán tỉnh rồi có con với cô gái kia. Hai người định bụng sẽ cưới nhưng không ngờ chuẩn bị cưới thì bố cô gái kia bị tai nạn qua đời.
Hai nhà cũng dự định chịu tang một năm xong thì tổ chức hôn lễ. Song khi cô ấy đẻ xong bỗng có dấu hiệu thần kinh không bình thường. Ai hỏi gì cũng không nói, chỉ suốt ngày ủ rũ ngồi một chỗ, giờ thì nửa điên nửa tỉnh.
Nhà chồng tôi định đón đứa bé về nuôi nhưng mẹ cô ấy và cả cô ấy đều không chịu. Bất đắc dĩ, mẹ chồng tôi ngày nào cũng phải mang cơm và đồ ăn cho cháu nội vì gia đình ấy cũng chẳng khá giả gì. Mẹ của người đàn bà kia cũng đã có tuổi, nhưng giờ vẫn phải đi chợ để kiếm tiền nuôi con gái và cháu ngoại. Thậm chí họ còn không nhận tiền từ chồng tôi nên mẹ chồng tôi phải lén lúc mẹ cô ấy không có nhà để mang thức ăn sang.
Đối với tôi, ngày hôm đó chính là ngày đen tối nhất cuộc đời. Tôi không ngờ chồng lại giấu mình chuyện tày trời ấy. Giờ tôi không biết thế nào khi nghĩ đến người đàn bà và đứa trẻ kia nữa.
Theo Afamily
Con dâu vào phòng sinh suýt kiệt sức vì đói, bác sĩ yêu cầu bồi bổ nhưng mẹ chồng lại hờ hững đáp 1 câu
Vì tối hôm trước không ăn được gì, sáng hôm sau vào phòng sinh luôn nên Hương suýt kiệt sức vì đói. Thế mà khi đón được đứa bé xong, bác sĩ ra trao cho người nhà và yêu cầu bồi dưỡng sản phụ thì mẹ chồng cô lại hờ hững đáp một câu...
Hương và Thành quen nhau khi cùng sang Nhật làm việc. Mặc dù, anh chẳng có gì xuất sắc so với những người con trai mà cô từng quen, đã vậy lại còn ở xa nhưng Hương vẫn chấp nhận cưới anh. Có lẽ, ở nơi xứ người khiến cô dễ dàng cảm mến anh hơn?
Hồi đầu, nghe tin con gái muốn lấy chồng cách nhà gần 100km, mẹ Hương sốc lắm. Bà còn đòi từ mặt cô tới cùng. Hương vài phen khóc lóc, ôm lấy bà rồi bảo:
- Không phải anh ấy, con không lấy ai khác đâu.
- Mày có lớn không có khôn con ạ. Giờ khỏe mạnh, chúng mày coi tình yêu là tất cả, mai này ốm đau rồi sinh nở, không có mẹ ở bên khổ thế nào mày biết không?
- Mẹ ơi, có mẹ chồng, có chồng con ở bên mà.
Sau cùng, thấy mẹ vẫn phản đối, Hương mới bảo:
- Nhưng con có bầu rồi. 3 tháng.
Lúc này, bà mới điếng người. Là phụ nữ, là mẹ, làm sao mà bà lại dám khuyên Hương bỏ đứa bé được. Chính vì thế, mẹ cô miễn cưỡng đồng ý đám cưới.
Thế nhưng, lúc lấy về Hương mới toe toét cười bảo bà:
- Con lừa mẹ đó, con chưa có gì cả.
Mẹ Hương thở dài, bảo:
- Thôi, giờ ván cũng đóng thuyền rồi. Mai này sướng khổ gì thì ráng mà chịu, đừng hở tí là đòi về nhà đấy.
May mắn, cưới xong Hương và Thành làm việc ở nội thành Hà Nội, thế nên cả hai phải thuê trọ cho tiện đi làm. Thường thì trưa thứ 7 cả hai mới về nhà chồng.
Ít va chạm là thế mà Hương vẫn thấy mẹ chồng mình không phải dạng vừa. Thậm chí, bà còn vô lý đùng đùng hơn cả bà Phương trong "Sống chung với mẹ chồng" luôn. Đã thế, bà lại thêm khoản là cực kì tiết kiệm. Tiết kiệm thái quá, Thành còn không chịu nổi mẹ của mình nữa.
Tuy nhiên, suốt hơn 1 năm, Hương luôn nhẫn nhịn bà hết mực. Vì bố mẹ đẻ ở xa nên cô biết rằng, thời gian cữ chỉ có trông chờ vào mẹ chồng.
(Ảnh minh họa)
Rồi ngày Hương sinh con gái đầu lòng cũng đến. Buổi tối trước khi Hương sinh con, mẹ chồng xách về 2 túi đồ ăn, bảo là đồ thừa từ đám giỗ nhà bác cả. Thành càu nhàu mẹ rằng đồ để từ hôm trước, sợ không đảm bảo với Hương.
Bà lườm anh cháy mặt rồi cấm không được đi mua gì. Hương cố lắm nhưng không nuốt nổi vì bà nấu mặn đắng, lại dở tệ. Chỉ ăn cơm trắng cũng không nổi vì bà hay nấu... nát bét. Cuối cùng, cô ôm bụng đói đi vào phòng, nháy nháy Thành rằng trước khi ngủ 2 vợ chồng sẽ đi ăn mỳ tôm.
Ấy thế mà trước khi đi ngủ, Hương bắt đầu đau bụng. Mẹ chồng đã ngủ trước, Thành gọi thế nào bà cũng không dậy, còn bảo:
- 2 tuần nữa mới tới ngày dự sinh mà. Chúng mày chỉ khéo lo bò trắng răng. Cố mà ngủ đi, mai thì đi khám.
Hương chịu không nổi, bắt Thành xách giỏ đồ đã chuẩn bị sẵn rồi vội vàng gọi taxi đi ngay trong đêm.
Sáng hôm sau, khi mẹ chồng lò dò vào viện thì Hương đang trong phòng đẻ. Thành sốt sắng đi đi lại lại, bà còn mắng anh. Khoảng 30 phút sau, bác sĩ gọi người nhà vào. Bế cháu nội trên tay, bà chẳng hỏi Hương lấy 1 câu.
Lúc này, bác sĩ quay sang trách:
- Người nhà chăm sản phụ kiểu gì thế, đói không có sức mà rặn. Giờ thì đi mua cháo hoặc sữa cho cô ấy đi.
Thành vừa xót vợ, vừa ngại ngùng, dặn dò Hương rồi định chạy đi thì mẹ chồng lại sẵng giọng:
- Đi đâu, tí nữa bác con sẽ mang cháo lên.
Chịu không nổi, Thành mắng:
- Mẹ nghĩ cái gì thế, giờ đã đói lại còn định bắt chờ à? Mẹ định cho vợ con chết đói à?
Rồi Thành mặc kệ bà ở đó, chạy đi mua. Lúc này, chỉ còn 3 người trong phòng, bà mới nhìn Hương rồi bảo:
- Đói mà vẫn rặn được, thế là khỏe rồi. Về nhà vài ngày nữa là cơm nước tốt.
Hương quá mệt, chẳng còn sức mà tranh cãi với bà. Nhưng lúc này, bà vẫn cứ nói với cháu nội, nhưng cốt dằn mặt Hương:
- Làm tốt chứ sao con nhỉ. Đẻ con gái thì chả thế. Không lẽ lại bắt bà già này hầu nữa à?
Nghe những lời này, Hương biết rằng mình sẽ chẳng trông chờ được gì vào mẹ chồng rồi. Cô vừa mệt, vừa đau, nén nước mắt rồi nghĩ về những ngày tháng ở cữ đầy đen tối trước mắt...
Theo Afamily
Mới sinh con, nàng dâu bật khóc trước mâm cơm ở cữ của mẹ chồng Thời gian ở cữ, tôi phát khóc vì những bữa ăn mẹ chồng chuẩn bị. Ngoài thịt mỡ luộc, bà toàn mua bún đậu. Tôi năm nay 22 tuổi, lấy chồng hơn 1 năm và mới sinh con. Do sinh mổ, sức khỏe tôi yếu nên mọi sinh hoạt đều cần có người chăm sóc. Vậy nhưng mẹ chồng tôi hết ra nguýt...