Bóng ma ở trong quá khứ
Đã 28 tuổi rồi mà tôi vẫn chưa nhận lời yêu một ai, dù bản thân là một cô gái có nhan sắc, ngoan ngoãn, học thức cao. Mỗi lần có chàng trai nào mời đi chơi riêng tôi đều một mực từ chối…
Gia đình hết mắng mỏ đến nhẹ nhàng khuyên bảo nhắc nhở: “Con gái lớn thì phải lấy chồng…”. Tôi thương bố mẹ lắm, nhưng cũng không biết phải trả lời ra sao.Thực sự tới tuổi này rồi tôi cũng muốn tìm một chỗ dựa nhưngbản thân vẫn chưa thoát khỏi nỗi ám ảnh của những chuyện đã qua.
Đólà thời điểm nămlớp 7, tuổi dậy thì khiến tôi phổng phao nhất lớp, da trắng mịn xinh xắn như một đoá hồng nhung. Bố là bộ đội chuyên nghiệp đóng quân ở tận phía Nam hàng năm mới được nghỉ phép vài ngày về thăm mẹ con tôi. Cảnh chồng Nam vợ Bắc, nghe lời mọi người trong gia đình khuyên, mẹ quyết định chuyển vào Nam để vợ chồng được gần gũi nhau. Tôi và em gái đang học dở dang nên mẹ không tiện đưa 2 đứa vào cùng, vì sợ ảnh hưởng.Thế nênmẹđi một mình và nói chỉ đi vào thăm bố một thời gian rồi về. Bà nội phải thay mẹ chăm sóc cho cả 2 đứa cháu nhỏ. Nhà bà có 6 người con, thì 5 người đã có gia đình riêng, còn một chú út hơn tôi gần 10 tuổi là chưa lấy vợ. Hàng ngày bà cháu trồng cây, nuôi lợn, gà, sống cuộc sống nghèo khó, kham khổ.
Chú có rất nhiều bạn, những ngày mùa màng thì thôi, chứ rảnh là họ thường hay tụ tập đến nhà tôi rượu chè, có hôm khuya quá họ ngủ lại nữa. Mọi việc vẫn êm đềm, nếu không có một hôm bà nội đi lễ ở một ngôi chùa ở cách nhà tôi rất xa, bà đi mấy hôm nên tôi phải ở nhà với chú. Như thường lệ, hôm đó chú và đám bạn rủ nhau uống rượu, tôi và em gái học xong rồi tắt đèn lên giường đi ngủ. Khi hai chị em đang say giấc, thì tôi bỗng giật mình khi có một bàn tay của ai đó cứ quờ quạng, sờ nắn cơ thể. Mở mắt ra thì phát hiện ra đó chính là người chú ruột của mình, tôi thảng thốt, định la hét, nhưng bị chú bịt miệng lại không cho kêu. Rồi bàn tay ấy tiếp tục lần mò làm những việc thất nhân thất đức, không dừng ở đó, chú ấy còn lột hết áo quần của tôi rồi giở trò đồi bại. Em gái tôi thì còn nhỏ nên nó cứ lăn ra ngủ không biết chuyện gì. Xong chuyện, chú vẫy một ông bạn vào và một lần nữa tôi bị họ hành hạ Vì lúc đó còn rất nhỏ, ý thức về việc này chưa rõ ràng, tôi chỉ thấy đau đớn và khóc lóc, vùng vẫy, chống trả nhưng họ đâu có tha.
Đau đớn, sợ hãi, tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình. Những ngày tiếp theo mỗi lần thấy chú đi qua thì tôi lại co rúm người lại. Chú cấm không cho tôi được mách với bà. Mọi việc chưa kết thúc, bởi chú tấn công mọi nơi mọi lúc, khi không có ai ở nhà và làm việc đó nhiều lầnđến nỗi tôi còn không dám đi vệ sinh vì sợ chú làm “việc đó” với mình.
Video đang HOT
Đó là những chuỗi ngày đau đớn nhất và tôi không bao giờ quên được. Chuyện đã qua từ lâu nhưng bây giờ thỉnh thoảng tôi phải thức trắng đêm vìnằm mơ thấy chuyện cũ.
Tệ hơn, mỗi khi tiếp xúc với đàn ông, tôi đều cảnh giác cao độ. Những ngườiđến vớitôi, họ chán nản vì không có cơ hội bày tỏ tình cảm. Tôi phải làm sao để thoát khỏi tình trạng này, có nên nói thật cho gia đình biết chuyện cũ để mọi người hiểu tôi hơn không hay cứ để nó ngủ vùi theo năm tháng?
Theo VNE
Bỗng nhớ chồng của bạn thân cồn cào
Chết rồi, cái cảm giác này là thế nào ấy nhỉ? Cảm giác cồn cào, mong đợi một ai đó, muốn gặp một ai đó.
Cảm giác thật khó chịu khi nghĩ về hình ảnh của người đó, cảm giác muốn được nói chuyện với người đó ngay bây giờ. Có làm gì cũng thấy không yên, có nói chuyện với ai cũng không thấy vui được. Liệu có phải là cảm giác yêu hay không?
Nếu đúng đó là cảm giác yêu thì thật nguy hiểm. Bởi đó không phải là cảm xúc dành cho người chồng của tôi, người yêu của tôi mà là dành cho người chồng của bạn thân tôi.
Còn nhớ cách đây mấy tuần, tôi có đến nhà cô bạn chơi. Cô này mới lấy chồng và chuyển về Hà Nội công tác sau khi cưới ở Sài Gòn. Vốn gia đình chồng cô ấy ở Hà Nội nên muốn về đây lập nghiệp cho gần gũi người thân. Tôi là bạn của cô ấy, bạn thân từ ngày còn nhỏ, nên khi bạn đi xa về, tôi mừng lắm. Chúng tôi quấn nhau, vui vẻ với nhau, nói chuyện tíu tít và tâm sự với nhau suốt ngày. Cô ấy về cái là gọi tôi đến chơi nhà ngay. Cô ấy có gia nhà cửa ở Hà Nội nên không ngại gọi bạn bè tụ tập. Còn tôi, vẫn là một cô bạn độc thân, chưa có người yêu.
Trời ạ, nhìn chồng của bạn sao tôi lại run run thế. Lúc ấy tôi đã nghĩ ngay đến chuyện phải chải chuốt cho đẹp, nhìn cho sang trọng trước mặt chồng bạn dù mục đích chẳng là gì. (Ảnh minh họa)
Đến nhà bạn, ấn tượng đầu tiên không phải là nhà giàu, đẹp hay là gì mà chính là người chồng của bạn, người mà tôi không nên để ý chút nào. Chồng bạn nhìn rất đẹp trai, rạng ngời, nhìn là toát lên vẻ đẹp của người đàn ông lịch lãm và thành đạt rồi. Nhìn anh thật chững chạc, từng trải. Tôi còn chưa kịp hoàn hồn vì chồng bạn quá đẹp thì anh ấy đã ra vồn vã chào hỏi tôi. Anh ấy hỏi han tôi, mời tôi vào nhà và nói chuyện tự nhiên như quen từ lâu rồi.
Trời ạ, nhìn chồng của bạn sao tôi lại run run thế. Lúc ấy tôi đã nghĩ ngay đến chuyện phải chải chuốt cho đẹp, nhìn cho sang trọng trước mặt chồng bạn dù mục đích chẳng là gì.
Tôi cứ hết lời khen ngợi chồng bạn với cô bạn thân của tôi. Tôi bảo cô ấy tốt số thế, lấy được người chồng đẹp trai. Cô ấy có vẻ cũng tự hào về chồng mình lắm. Bảo tôi là, chồng không những đẹp mà giỏi, anh ấy làm lương mấy chục triệu một tháng, tâm lý với vợ con, chiều cả nhà vợ.
Nghe cô ấy nói tôi có vẻ không tin lắm vì làm gì có người đàn ông hoàn hảo như vậy. Nhưng ở nhà cô ấy ăn cơm, tôi thấy chồng cô ấy cứ đứng lên lấy hết thứ này đến thứ khác mà không nhờ đến vợ. Đã thế, trong bữa cơm anh ấy luôn khôi hài làm chúng tôi vừa ăn vừa cười, cảm thấy rất ấm cúng.
Khổ nỗi, cũng từ hôm ấy, đêm nào nằm tôi cũng tưởng tượng ra khuôn mặt của chồng bạn.(ảnh minh họa)
Bây giờ, cô ấy chẳng thiếu thứ gì. Chồng thì đi làm lương cao, mua sắm được nhiều thứ cho gia đình, nhà có, xe có, chỉ đợi sinh đứa con nữa là xong. Nhìn cô bạn mà tôi thèm khát vô cùng. Tôi cũng chỉ ước sau này mình tìm được người chồng như ý và mẫu chồng như chồng cô bạn là tôi rất thích. Nhưng rất tiếc, đó lại chẳng phải là chồng tôi. Vừa đẹp trai vừa có tài, vừa tốt bụng ga lăng, thật sự khó tìm lắm!
Thế đó, sau ngày hôm ấy, tôi về cứ tương tư chồng bạn. Tôi cũng không hiểu tại sao nữa, tôi chỉ ước mình được may mắn như bạn, lấy được người đàn ông tuyệt vời như thế. Tuổi này chưa có người yêu, lại thấy bạn hạnh phúc như vậy, tôi chạnh lòng vô cùng. Nhưng làm sao tìm được người như chồng bạn đây. Tôi chỉ sợ mình cứ lấy chồng của bạn làm hình mẫu rồi sau này khó lòng yêu được người nào, nếu như anh ta không hơn chồng của bạn.
Khổ nỗi, cũng từ hôm ấy, đêm nào nằm tôi cũng tưởng tượng ra khuôn mặt của chồng bạn. Nhiều khi tôi nghĩ điên rồ, nếu mà anh ta bỏ vợ lấy tôi thì tôi cũng lấy đấy. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ điên rồ nhất thời mà thôi, tôi chẳng bao giờ có tâm địa xấu xa là cướp chồng bạn, mà có cướp cũng không được ấy chứ. Đúng là con gái như tôi chắc chẳng ổn định ở đâu được và chắc tại tôi quá cầu toàn nên khó lòng mà tìm được người ưng ý. Tôi thật lòng thấy khó chịu khi cứ nhớ chồng bạn, giờ không biết phải làm sao đây!
Theo VNE
Còn gì đau hơn thấy chồng ngủ với người khác? Tôi chưa từng nghĩ một ngày, chính tôi lại tận mắt chứng kiến chồng mình đang trên giường với người đàn bà khác. Và bởi chưa chuẩn bị tinh thần, cũng chưa bao giờ có suy nghĩ ấy nên khi rơi vào tình cảnh này, tôi cảm thấy sốc vô cùng. Tôi gần như chết đi sống lại. Biết chồng ngoại tình đã...