“Bóng ma” ngoại tình ám ảnh đôi vợ chồng không con (Kỳ 1)
Nghi ngờ Ngọc ngoại tình, vì quá giận dữ tôi đã vung tay tát Ngọc. Khi nhận thức được điều mình đã làm, tôi sững người bàng hoàng.
Sau cái tát của tôi, Ngọc vào phòng ngủ, chốt cửa trong và thề rằng cả đời này sẽ không tha thứ cho người chồng vũ phu là tôi. Phản ứng này của cô khiến tôi vô cùng hối hận và tin rằng chuyện mình nghi ngờ vợ có nhân tình thật ngớ ngẩn. Cho tới mãi sau này tôi mới biết, đó chỉ là màn kịch mà cô ta tự dựng lên…
Tôi và Ngọc ngủ riêng đã hai tuần nay. Hàng ngày, hai vợ chồng vẫn cùng nhau ăn cơm, sau bữa tối thì cùng nhau ngồi xem một bộ phim rồi bình luận nhưng đến giờ ngủ thì lại phòng ai người nấy về. Việc ngủ riêng này là do tôi đề nghị sau khi phát hiện ra chuyện ngoại tình của Ngọc.
Cuộc hôn nhân của tôi tới nay mới được ba năm mà đã trải qua đủ mọi sóng gió. Chúng tôi vẫn chưa có con. Thực ra, Ngọc rất muốn được làm mẹ. Cô muốn mang thai ngay sau khi cưới nhưng ông trời không chiều lòng người, bao nhiêu ngày tháng đã qua nhưng vợ tôi chưa một lần có tin vui. Sau khi đi khám, bác sĩ cho biết, vấn đề đến từ Ngọc. Bởi vậy, tôi đã nhiều lần động viên Ngọc nên chữa trị cẩn thận, chỉ cần kiên trì thì ắt sẽ có kết quả nhưng cô không nghe, cho rằng mình hoàn toàn bình thường, những chẩn đoán kia đều là sai.
Sau kết hôn 3 năm chúng tôi vẫn chưa có tin vui, điều đó làm vợ tôi rất buồn. (Ảnh minh họa)
Không muốn vợ mình căng thẳng, áp lực, tôi không ép thêm, cũng tuyệt đối không nhắc tới chuyện con cái. Dù vậy, tôi biết Ngọc vẫn buồn nhiều. Thế nên, khi cô nói muốn tham gia một lớp khiêu vũ vào buổi tối, tôi lập tức đồng ý, còn nói lời khích lệ, khuyên vợ nên hoạt động nhiều để vui vẻ, khỏe mạnh hơn. Chẳng ngờ, đây lại là khởi nguồn cho mọi rắc rối, cãi vã trong gia đình tôi.
Vợ tôi làm công việc bàn giấy trong một công ty nhỏ, khá nhàn nhã và thoải mái thời gian. Mới đầu khi đi học nhảy, cô thường chu đáo chuẩn bị sẵn bữa ăn tối cho tôi rồi mới đi nhưng về sau, Ngọc dường như quên mất chuyện mình là phụ nữ đã có chồng. Lớp học 8h tối mới bắt đầu nhưng cô thường đi từ 6h chiều và trở về vào lúc 11h đêm, muộn hơn một tiếng đồng hồ so với giờ tan lớp. Mọi việc trong nhà từ khi vợ đi học đều do tôi làm hết: lau dọn, quét tước, giặt giũ quần áo…
Dù vậy, vì thấy vợ mình vui vẻ, không còn ủ ê như trước đó nên tôi cũng không lấy làm phiền lòng. Cho đến một hôm, khi tôi đi đổ rác thì gặp bà hàng xóm ở đầu ngõ. Bà ấy mách có tối đã thấy vợ tôi đứng ôm hôn một người đàn ông khác ngay trước cổng nhà. “Mới đầu tôi tưởng mình nhìn nhầm nên mới đến gần để xác minh. Chẳng ngờ đúng là chị ấy nhà anh. Nếu không chắc chắn thì không đời nào tôi dám nói với anh thế này”, bà hàng xóm thì thào.
Nghe xong những lời ấy, tôi phải vờ tươi cười gạt đi rồi cố bình thản bước về nhà. Đóng cửa cổng, tôi thấy rõ cả người mình đang run lên vì tức giận. Chuyện bồ bịch này nọ ở lớp học nhảy tôi đã đọc được nhiều trên báo nhưng chẳng ngờ có ngày nó lại rơi đúng vào mình. Dù vậy, tôi vẫn tự trấn an mình rằng rất có thể người hàng xóm đã nhìn nhầm, vợ tôi không đời nào lại làm chuyện có lỗi với tôi như vậy.
Video đang HOT
Phải năn nỉ mãi Ngọc mới đồng ý theo tôi về nhà và bắt tôi không được đả động tới riêng tư của cô ấy. Lúc đó tôi không biết chính mình đã tạo cơ hội cho vợ ngoại tình thực sự. (Ảnh minh họa)
Từ khi yêu nhau đến lúc cưới, chưa bao giờ tôi kiểm tra điện thoại của vợ. Đó là khoảng riêng tư của Ngọc và tôi tôn trọng nó. Thế nên tới giờ, khi nghi ngờ vợ ngoại tình, tôi vẫn không thể nào động tới điện thoại của cô ấy. Cứ nghĩ đến việc đọc trộm tin nhắn của vợ, tôi lại thấy mặt mình nóng ran, hệt như bản thân đã làm việc gì đó sai trái. Vì sĩ diện quá lớn, tôi cũng không tìm đến lớp học nhảy của Ngọc để kiểm tra nên chỉ biết ôm mối dày vò trong lòng và âm thầm quan sát vợ khi cô ấy ở nhà.
Có một điều lớn nhất khiến tôi tin rằng Ngọc quả thực đã ngoại tình là chuyện chăn gối của chúng tôi không còn mặn nồng như trước. Ngọc luôn lấy lí do mệt rồi quay lưng về phía tôi ngủ mất. Nếu tôi cố vuốt ve, cô ấy cũng khó chịu gạt tay ra. Nếu tôi cố hơn nữa, cô ấy sẽ để mặc tôi khiến nhiều lúc tôi cảm giác mình đang gần gũi một người xa lạ. Tình trạng này kéo dài tới mấy tháng trời khiến tôi bức bối cả về tinh thần lẫn thể chất. Thế nên, vào một đêm Ngọc đi tới hơn 1h sáng mới về, tôi đã giận dữ quát tháo, hỏi cô bận gì mà đi biền biệt suốt ngày.
Tôi cũng dùng lời lẽ không hay với vợ mình khi đề cập đến chuyện cô ngoại tình. Đáp lại, Ngọc cũng lớn tiếng: “Đúng rồi. Tôi có người khác nên mới bận tới mức đi đêm về hôm”. Không kiềm chế được cảm xúc, tôi vung tay tát vợ. Khi nhìn thấy hình năm ngón tay in hằn đỏ lừ trên má Ngọc, tôi mới giật mình tỉnh táo trở lại nhưng tất cả đã muộn. Cái tát giận dữ ấy đã khiến mối quan hệ giữa vợ chồng tôi trở nên tồi tệ. “Anh thử nghĩ xem. Người như tôi có thể ngoại tình không?…”, Ngọc nói trong tiếng nức nở rồi đóng sập cửa phòng ngủ lại. Tôi buông thõng hai tay, đứng như trời trồng trong phòng khách mà không biết phải làm sao.
Ngày hôm sau, Ngọc dọn đồ về nhà mẹ đẻ. Cô từ chối mọi cuộc gọi, cũng không đáp lại hàng loạt những tin nhắn xin lỗi của tôi. Thực tình, tôi rất ân hận vì đã tát vợ, thật không đáng mặt thằng đàn ông như lời vợ tôi nói lúc đó. Chuyện Ngọc ngoại tình chỉ là do tôi nghi ngờ, tôi chẳng hề có bằng chứng nào để khẳng định điều đó mà lại ra tay đánh vợ. Nghĩ đi nghĩ lại, tôi càng thêm ân hận. Cuối cùng, nhờ có mẹ vợ giúp đỡ, tôi gặp được Ngọc. Sau khi trò chuyện, Ngọc đồng ý trở về nhà nếu từ nay về sau, tôi không can thiệp vào chuyện của cô ấy nữa. Tôi lập tức gật đầu, chỉ sợ vợ mình thay đổi ý định. Cái tát đổi lấy “tự do”, lúc đó tôi không biết chính mình đã tạo cơ hội cho vợ ngoại tình thực sự…
Theo Tintuc
Xin lỗi chồng! Em ngoại tình mất rồi! Anh có muốn gặp người đó không?
Giờ đây em sắp làm mẹ rồi, nên em hứa sẽ bớt suy nghĩ lung tung 1 chút. Em hiểu tất cả những gì chúng ta đã trải qua, anh cũng luôn vì em và vì gia đình bé nhỏ này.
Chồng à!
Ngay lúc này đây, em không biết tình cảm em dành cho anh là gì nữa. Cảm xúc của em với anh cũng không còn mới lạ, xao xuyến như ngày nào nữa. Thực sự em rất hoang mang và đang lo sợ. Nhiều đêm, em giật mình tỉnh giấc, hóa ra đó chỉ là giấc mơ. Anh biết không, trong giấc mơ đó, em đã ngoại tình đấy nhưng em vẫn nhớ tới anh, em tự nhủ không được làm gì có lỗi với anh, khi tỉnh dậy em phát hiện ra em đang nằm trong vòng tay anh, em cảm thấy vui và hạnh phúc biết bao.
Thời gian trôi qua thật nhanh, anh nhỉ? Mới đây thôi, chúng ta còn là những người xa lạ - đồng nghiệp - hẹn hò - người yêu và giờ là vợ - chồng. Em đã thầm cảm ơn ông trời đã mang anh đến bên em, dành cho em 1 tình yêu đặc biệt.
Yêu nhau, tình yêu trải qua bao thăng trầm. Chúng mình quan tâm, lo lắng cho nhau không thiếu bất cứ thứ gì. Lúc nào em và anh cũng gắn bó không rời. Có những lúc anh bận công việc mà chưa thể gọi cho em là em lo lắm, em lập tức nhấc điện thoại vì muốn biết xem, anh đang ở đâu, làm gì, có nhớ em không...
Nhiều lần giận hờn, em đã khóc cả ngày, thậm chí còn nhịn ăn. Em không muốn hành hạ bản thân mình nhưng em không có tâm trạng nào để ăn uống cả khi nghĩ, giờ này anh có nhớ em không, có muốn đến gặp em không. Nếu một hôm anh không nói với em câu nào thì cả ngày ấy em bứt dứt không yên, em khó chịu vô cùng.
Xin lỗi chồng! Em ngoại tình mất rồi. Nhưng anh ơi, hình như em đã xao lòng, em bị thay đổi mất rồi.
Càng ngày em càng nhận ra tình cảm của chúng ta không còn được như trước. Cuộc sống sau hôn nhân luôn là 1 màu xám hoặc màu đen, nó không còn nguyên vẹn của màu hồng, mơ mộng khi yêu nữa. Đó là 1 quy luật của cuộc sống, cặp vợ chồng nào cũng phải trải qua, nếu tình yêu đẹp và bền vững thì sẽ đi với nhau đến cuối cuộc đời, còn không sẽ phải dừng lại giữa đường. Em không biết vợ chồng mình sẽ như thế nào nhưng nếu có xảy ra biến cố gì thì chúng ta không thể làm khác được. Chúng ta buộc phải đối mặt đối cuộc sống hiện tại anh nhé!
Em nói như vậy, không phải để ngụy biện đâu anh nhé! Dẫu em biết rằng anh luôn lo sợ rằng 1 ngày nào đó em ngoại tình và anh sẽ mất em.
Người đó đến với em quá bất ngờ anh à. Cách người đó xuất hiện hoàn toàn không giống như khi anh đến bên em.
Em đã tự hỏi tại sao em lại thay đổi như vậy? Tình yêu của em dành cho anh là gì, tại sao lại thay đổi nhanh như vậy, họ có gì tốt hơn anh, anh đã làm gì sai? Hay là do em chưa yêu anh nhiều như em đã nghĩ nhỉ?
Em đã nghĩ về tình yêu em dành cho anh.
Em nghĩ rồi, do em không tốt 1 phần, nhưng phần còn lại cũng do anh mà thôi. Từ ngày kết hôn, anh cứ mải mê với những thứ thuộc về đam mê, sở thích của anh. Từ sáng tới tối, anh chỉ chăm chăm ngồi trước màn hình máy tính, thậm chí quên ăn, quên ngủ, để đạt được niềm vui công nghệ của anh. Nhưng anh biết không, nhiều lúc anh vô tâm với em lắm, nhiều lúc anh thờ ơ, mặc em một mình vật lộn với công việc, cuộc sống, em cảm thấy buồn lắm. Có những lúc, em tủi thân vô cùng vì sai anh cái gì anh cũng quát, anh cũng bảo em hay sai chồng. Rồi thi thoảng, anh lại càu nhàu khi thấy em vụng về...
Dần dần anh rời xa em lúc nào không hay, anh không còn quan tâm mỗi khi em buồn, em giận hay cả khi em khóc. Anh không còn giống như ngày trước, anh có phải người em từng yêu anh hay không?
Em biết, anh là người chồng tuyệt vời, là người rất thương yêu vợ con nhưng phụ nữ mà anh, người ta hay mắc bệnh so sánh. Có nhiều khi nhìn chồng của người khác chăm sóc vợ mà em cảm thấy tội nghiệp bản thân mình vô cùng. Em lại ước chồng mình tâm lý, chồng mình thương em... Anh có biết không, em thật sự thấy thèm muốn một người chồng như vậy. Và những lúc như thế, em thường chán anh, em không muốn tình cảm với anh.
Mà thôi, dù sao mọi thứ cũng đã qua rồi.
Anh biết không? Em đã khóc rất nhiều, những giọt nước mắt của cảm giác tội lỗi. Em thấy mình bế tắc giữa 2 người, 1 người đang là chồng em, 1 người em cũng có tình cảm với họ. Em không muốn ích kỷ nhưng quả thật em đang thấy mình quá đáng, em không còn là em của ngày trước nữa rồi. Sao cuộc đời bất công vậy, có giải pháp nào để em được yêu trọn vẹn cả 2 người cùng 1 lúc được không? Em tham lam quá phải không anh?
Mình đã sống với nhau 1 thời gian không ít cũng không quá nhiều, cũng đã trải qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống với mọi cung bậc cảm xúc của yêu thương, nhớ nhung, lo lắng, giận hờn... Em xin lỗi vì đã xé nát đi bao nhiêu kỷ niệm của hai ta, đưa hình ảnh người thứ ba vào cuộc tình này. Nhưng em cũng mong, qua đây, anh hãy xác định chính xác được tình cảm thực sự anh dành cho em là gì, có đúng là tình yêu của 1 người chồng cho vợ không, hay anh đang sống chỉ vì trách nhiệm và nghĩa vụ mà thôi.
Đến hôm nay em vẫn khẳng định anh là tình yêu lớn nhất của cuộc đời em, em sẽ không bỏ anh đâu chồng ạ, em đã hứa rồi mà.
Trái tim em giờ đây đã bớt trống rỗng, không còn chông chênh, cô độc như ngày trước, em đã dần lấy lại được thăng bằng trong cuộc sống này rồi.
Giờ đây em cũng không quá mong đợi những cái ôm tình cảm mỗi khi anh đi làm về, em cũng không đợi chờ những tin nhắn yêu thương từ số điện thoại quen thuộc của anh nữa vì giờ đây em đã có 1 người quan tâm và biết cách làm cho em vui mỗi ngày rồi. Nụ cười và con tim của em đã được vui trở lại, em đã tìm được cảm giác yêu thương nồng nàn rồi, mọi phiền muộn của em từ công việc, gia đình và từ anh cũng sẽ tan biến và theo gió cuốn trôi đi hết.
Giờ đây, em chỉ nói 1 lời: "XIN LỖI ANH, EM ĐÃ NGOẠI TÌNH"
Anh hãy hiểu và thông cảm cho em nhé!
Đến đây, chắc anh ghét em lắm nhỉ. Em thật xấu xa, ích kỷ và có mới nới cũ phải không? Anh có muốn biết người đó như thế nào không?
Em lại rất nóng lòng, muốn anh và người đó gặp nhau, biết đâu anh sẽ hiểu em hơn. Và anh sẽ tôn trọng cho cảm xúc của riêng em. Nhưng em có 1 điều kiện, muốn thỏa hiệp trước khi cả 3 chúng ta có thể đối mặt với nhau được không?
Theo Tintuc
Cuộc tình oan nghiệt Thật sự là cô cũng cảm thấy choáng váng khi đọc hết tâm sự trong câu chuyện của cháu. Đúng là số phận của cháu quá đau đớn,éo le khi vướng vào một mối tình như vậy. Thật sự là cô cũng cảm thấy choáng váng khi đọc hết tâm sự trong câu chuyện " Choáng váng nghe lời thú tội muộn màng...