Bóng ma ám ảnh cuộc sống gia đình tôi
Chị ta – vợ cũ của anh gần như là bóng ma ám ảnh cuộc sống gia đình tôi khi dùng con gái làm mồi câu và làm cuộc sống chúng tôi thêm nặng nề.
Cuộc hôn nhân của họ kéo dài 5 năm thì có đến 3 năm Hải Phượng ngoại tình. Nghĩa là khi bé Lan Vy chưa đầy 1 tuổi thì mẹ nó đã theo người đàn ông khác, bỏ cha con nó một mình.
Những điều này tôi nghe Hùng kể. Tôi sẽ không tin nếu lúc đó không có mặt Hải Phượng và chị ta thừa nhận điều này. Biết là không thể hàn gắn nên họ chia tay. Ra tòa, Hải Phượng “nhường” phần nuôi con cho chồng với lý do “chồng sắp cưới của tôi không chấp nhận con bé. Hơn nữa, nó cũng đã quen sống với cha từ nhỏ”.
Vậy là Hùng tiếp tục ôm con nuôi nấng chăm sóc, làm thay bổn phận của mẹ. Khi tôi gặp anh, con bé 7 tuổi, đã vào lớp hai. Cháu lạnh lùng, thụ động. Thoạt đầu tôi không có ấn tượng gì nhưng càng tiếp xúc, tôi càng thấy thương con bé. Cháu không có bàn tay chăm sóc của mẹ từ nhỏ nên suốt ngày cứ thui thủi, vào lớp cũng không có bạn bè. Tôi quyết định sẽ làm bạn với cháu. Vậy là hai cô cháu tôi đã có mối quan hệ khá tốt trước khi chúng tôi cưới nhau.
Tôi thật lòng yêu thương con riêng của chồng chứ không phải chỉ làm ra vẻ để lấy lòng nhà chồng. Cho đến khi tôi có con thì mọi chuyện vẫn không thay đổi. Do không có nhiều thời gian như trước nên tôi nhờ một anh xe ôm gần nhà đưa đón cháu đi học.
Mọi việc vẫn ổn cho đến khi Hải Phượng quay về. Chị ta nói đã ly dị người chồng sau và muốn đem bé Lan Vy về nuôi. “Bây giờ cô đã có con riêng với ổng nên chắc gì cô thương con tôi?”- Hải Phượng nói với tôi như vậy. Hùng không muốn xa con nhưng ngày nào vợ cũ của anh cũng đến nhà kiếm chuyện. Cuối cùng anh phải cho cháu về ở với mẹ. Trước khi đi, anh nói với con: “Đây là nhà của con, bất cứ lúc nào con muốn về thì ba sẽ đón”. Con bé ôm chầm lấy ba, khóc nức nở khiến tôi cũng mủi lòng.
Lan Vy về với mẹ được 3 ngày thì Hải Phượng gọi cho Hùng: “Tôi bận việc nên từ mai anh tới đưa con đi học”. Khoảng cách từ nhà chúng tôi sang chỗ mẹ con Lan Vy là gần 20 cây số, chị ta nghĩ sao mà bắt Hùng phải đưa đón? Tôi nghe anh bảo: “Nhờ xe ôm đưa rước nó chứ anh không có thời gian”.
Sau một hồi “thương lượng” cuối cùng Hải Phượng ra giá: “Mỗi ngày anh phải chi 500.000 đồng tiền xe ôm đưa rước con”. Tôi nghe mà bực mình. Chị ta đem con về thì phải chịu trách nhiệm đưa rước nó đi học chớ sao lại còn vòi vĩnh, mè nheo, làm khó chồng tôi?
Nhưng Hùng đã đồng ý. Vậy là hằng tháng, ngoài tiền cấp dưỡng nuôi con, Hùng phải tốn thêm tiền xe ôm đưa rước con đi học. Được chừng một tháng, Hải Phượng lại gọi điện thoại cho Hùng. Chị ta nói Lan Vy phải học thêm Anh văn và yêu cầu chồng tôi phải chi trả khoản học phí cùng tiền xe ôm đưa đón, tổng cộng gần 3 triệu đồng mỗi tháng.
Câu chuyện giữa họ với nhau, tôi nghe hết vì Hùng bật loa điện thoại. Anh không muốn giấu tôi bất cứ điều gì. Tôi nghe giọng Hải Phượng trong điện thoại mà điên cả người. Chồng tôi phải làm quần quật từ sáng đến tối mới đủ ăn chứ có phải đại gia đâu mà chị ta bòn tiền? Tôi bảo Hùng “Để em nói chuyện với Hải Phượng”. Nhưng chồng tôi gạt đi: “Em nói với cô ấy làm gì cho thêm bực mình. Để anh”.
Cuối cùng chồng tôi cũng chấp nhận yêu sách mới của vợ cũ. Anh chi thêm 3 triệu mỗi tháng vào chuyện học hành của con. “Anh không muốn Hải Phượng gây phiền phức. Đây cũng là chuyện phải làm, em thông cảm cho anh”- chồng tôi buồn bã nói.
Video đang HOT
Tôi nhìn vẻ mệt mỏi của anh mà thấy thương xót vô cùng. Càng thương anh bao nhiêu, tôi càng ghét chị vợ cũ của anh bấy nhiêu. Đúng là một người đàn bà vô liêm sĩ. Cầu trời cho chị ta đừng xuất hiện trong cuộc sống của chúng tôi…
(Hình minh họa)
Nhưng mọi thứ tạm ổn chỉ được 1 năm. Chuẩn bị vào năm học mới, Hải Phượng đến tận nhà nói với Hùng: “Năm nay tôi cho con bé học trường quốc tế. Anh liệu mà chuẩn bị học phí”. Tôi nghe chị ta nói mà lùng bùng lỗ tai. Học phí ở trường quốc tế được tính bằng ngoại tệ, chồng tôi lấy đâu ra ngần ấy tiền để lo cho con? “Thì bán nhà đi. Cái nhà này hồi trước mua bằng tiêu chuẩn của tôi mà”- Hải Phượng vênh mặt.
Ra là vậy. Ý đồ của chị ta là muốn vòi tiền từ căn nhà mà chồng tôi đã nai lưng làm để trả góp gần chục năm qua. Tôi bực quá nói chen vào: “Bán nhà thì ở đâu?”. Hải Phượng hất hàm: “Ở đâu là chuyện của các người, không phải chuyện của tôi. Nội trong tuần này phải đóng tiền đầu năm học cho con bé, tổng cộng 6 ngàn “đô”, anh làm sao đó thì làm”.
Tôi nhìn vẻ mặt thiểu não của chồng tôi mà chỉ muốn tát vào cái mặt trâng tráo kia mấy cái. Cố gắng kềm nén, tôi bảo Hải Phượng: “Chị trả con bé về đây cho chúng tôi, đừng lợi dụng nó để làm tiền anh Hùng nữa”. Hải Phượng nhếch mép: “Đâu có dễ như vậy? Nếu không có mẹ con cô thì tất cả mọi thứ anh Hùng làm ra sẽ thuộc về mẹ con tôi. Phải chia sớt nên thấy đau lòng hả?”. Tôi không chịu đựng nổi nên hét lên: “Chị cút khỏi nhà chúng tôi ngay, đồ vô liêm sĩ. Nếu chị còn quấy rầy anh ấy thì đừng có trách tôi…”.
Khi nói điều này, tôi đã nghĩ đến chuyện thuê xã hội đen dằn mặt chị ta. Thế nhưng Hùng đã ôm tôi lại: “Em đừng nóng, đây là chuyện riêng của anh với cô ấy. Anh sẽ có cách giải quyết”. Quay sang Hải Phượng, anh bảo: “Cô về đi, mọi chuyện sẽ tính sau nhưng tôi nói cho biết, không có trường quốc tế, quốc tiếc gì cả”. Vừa nói, anh vừa kéo tay Hải Phượng, đẩy chị ra ra ngoài. Hải Phượng kêu toáng lên: “Anh tưởng làm như vậy là hay hả? Cứ chờ rồi xem”.
Điều chúng tôi bất ngờ nhất là chị ta bắt Lan Vy nghỉ học. Con bé lén gọi điện thoại cho tôi: “Con muốn về với ba má. Má nói ba qua rước con về đi. Ở bên này, mẹ đi suốt ngày, về tới nhà là chửi mắng, nói xấu ba má. Bây giờ lại đổ thừa ba không cho con đi học”. Tôi nghe con bé khóc tức tưởi mà thấy lòng dạ rối bời. Dù cháu là con riêng của chồng nhưng tình cảm giữa chúng tôi rất tốt.
Tôi rất muốn đón cháu về nhưng không biết phải làm sao? Tôi sợ mẹ cháu lại quậy phá. Chị ta bây giờ như kẻ tâm thần, không có công ăn việc làm, bị tình nhân ruồng bỏ, chẳng biết bấu víu vào đâu… Tôi có cảm giác chị ta như bóng ma ám ảnh cuộc hôn nhân của chúng tôi và không biết phải làm sao để dứt bỏ nỗi ám ảnh đó…
Theo Webphunu
Vẫn là trinh sau một năm cưới chồng
Tôi tên Linh, hiện đang làm việc tại một công ty thương mại ở Hà Nội, tôi và chồng tôi kết hôn tháng 10 năm ngoái. Chồng tôi là một người mạnh mẽ, là mẫu đàn ông thành đạt điển hình trong xã hội hiện nay. Tôi tên Linh, hiện đang làm việc tại một công ty thương mại ở Hà Nội, tôi và chồng tôi kết hôn tháng 10 năm ngoái. Chồng tôi là một người mạnh mẽ, là mẫu đàn ông thành đạt điển hình trong xã hội hiện nay.
ảnh minh họa
Vốn xuất thân từ nông thôn, sau khi tốt nghiệp đại học anh bắt đầu xin vào một công ty làm nhân viên kinh doanh, lương tháng khởi điểm là 5 triệu nay đã tăng lên hơn 30 triệu, một năm sau đó anh đã được thăng chức làm trưởng phòng. Còn tôi, tuy không xuất thân từ một gia đình giàu có nhưng tôi cũng là một cô gái xinh đẹp biết lễ nghĩa.
Anh được tôi lựa chọn kết bạn trong rất nhiều đối tượng theo đuổi tôi, anh trở thành người yêu rồi thành chồng tôi, nhưng điều khiến tôi không thể ngờ được đã đến sau khi chúng tôi kết hôn...
Nhìn bề ngoài tôi là một cô gái ăn mặc thời trang và gợi cảm nhưng thật ra tôi lại là mẫu người hơi cổ hủ, tôi không ủng hộ việc sống thử trước hôn nhân, mấy cuộc tình trước kia của tôi đều kết thúc vì lý do đó, sau khi gặp anh, tôi vui mừng khôn tả vì cuối cùng đã tìm được một người đàn ông tốt và thật sự hiểu tôi.
Anh chưa bao giờ đưa ra yêu cầu về vấn đề đó với tôi, mà chỉ hết lòng quan tâm chăm sóc cho tôi. Bây giờ nghĩ lại tôi mới hiểu lý do tại sao. Đêm tân hôn, khi tôi đang vui vẻ hạnh phúc nằm gọn trong vòng tay chồng mình, chờ đợi giây phút anh làm cho tôi trở thành một người đàn bà thật sự, thế nhưng đáp lại sự mong chờ của tôi chỉ là một câu nói: "Em yêu à, anh mệt rồi, cứ để anh ôm em ngủ như thế này nhé."
Khi đó tôi không nghĩ nhiều mà chỉ nhẹ nhàng gật đầu và nằm gối lên cánh tay vững chắc của anh mà ngủ. Nhưng điều khiến tôi không thể ngờ được là suốt quãng thời gian sau đó chồng tôi không hề động vào người tôi.
Do công việc bận nên hàng ngày anh đều về nhà rất muộn, tôi bắt đầu lý giải rằng có thể do công việc của anh vất vả nên không muốn chuyện chăn gối. Nhưng dần dần tôi bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn, lẽ nào anh có người tình ở bên ngoài? Tôi cứ suy đoán lung tung và sau gần 1 năm kết hôn cuối cùng giữa tôi và anh đã xảy ra một cuộc cãi nhau gay gắt, khi tôi khóc và chất vấn anh: "Chúng ta kết hôn gần 1 năm rồi mà em vẫn còn là con gái là sao? Tại sao anh không động vào người em?" Anh cúi đầu nói: "Anh biết là anh không thể giấu em thêm được nữa, anh không hề làm chuyện gì có lỗi với em, chỉ là anh... về chuyện đó..., nhưng anh thật lòng yêu em. Khi mới ở bên em anh đã nghĩ rằng nhất định anh sẽ chữa khỏi bệnh của mình, anh cố gắng làm việc kiếm tiền, chờ đến khi kết hôn sẽ mang lại cho em một người chồng mạnh khỏe, thế nhưng..."
Sau đó chồng tôi còn nói những gì nữa tôi đều không muốn nghe, tôi chỉ cảm thấy anh đã lừa dối tôi, đầu óc tôi trống rỗng, nhớ lại từng cử chỉ bình thường anh dành cho tôi, tôi tin anh thật sự rất yêu tôi, nhưng viết đến đây mọi suy nghĩ của tôi đã hoàn toàn hỗn loạn, tôi không biết tôi có nên ly hôn với anh hay không...
Là vợ chồng với nhau đã hơn một năm nhưng về mặt kinh tế chúng tôi vẫn áp dụng chính sách 50/50, tôi không bao giờ so đo thiệt hơn, tôi có đủ tiền để đảm bảo được cuộc sống của mình, nhưng tôi luôn có cảm giác anh đang bảo vệ lợi ích của mình một cách tuyệt đối để không bị tổn thất, dường như anh sợ tôi sẽ lừa gạt để lấy tiền của anh.
Từ khi chúng tôi bắt đầu chung sống với nhau, máy tính của anh luôn để mật mã (khi còn độc thân máy tính của anh không bao giờ có mật mã), khi mới bắt đầu tôi cho rằng có lẽ do cả hai chưa thật sự quen với sự xuất hiện của người kia ở bên cạnh, tôi cho rằng lâu dần anh sẽ tin tưởng tôi và sẽ bỏ mật mã đi hoặc nói cho tôi biết mật mã là gì, thế nhưng thời gian một năm qua vẫn chưa đủ để anh tin tôi.
Tôi luôn cảm thấy anh đang đề phòng tôi, giống như đề phòng trộm vậy, tôi đã nói chuyện với anh rất nhiều lần về việc cài mật mã máy tính, lần nào anh cũng nói là tôi kiếm cớ gây chuyện, sau đó chuyện cứ thế mà qua đi, tôi đành tự an ủi mình rằng thêm một thời gian nữa anh sẽ tin tưởng tôi thôi (thật ra không chỉ là máy tính cài mật mã, mà cả mật mã vali anh cũng giữ bí mật với tôi chứ đừng nói đến các mật mã cá nhân khác). Từ khi yêu đến khi kết hôn thời gian hơn 2 năm nhưng những thông tin riêng tư mà tôi biết về anh dường như là quá ít ỏi. Ngay cả địa điểm công ty anh đang làm việc hiện nay ở đâu tôi cũng không biết dù tôi đã hỏi anh nhiều lần. Sự thận trọng của anh khiến tôi cảm thấy anh không hề tin tưởng tôi, khiến tôi không có đủ lòng tin vào tình cảm của chúng tôi.
Mấy hôm trước cãi nhau với anh, tôi đã tức giận nói: "Tôi thật vô phúc nên mới lấy anh, anh là đồ lừa đảo", "anh chưa bao giờ nghĩ đến cảm giác của tôi, anh chỉ nghĩ đến bản thân anh thôi", "sao số tôi lại khổ như vậy, sao tôi lại đi lấy một người như anh chứ"...
Khi trong lòng tôi đã coi thường chồng mình, không nghĩ đến cảm giác của chồng mình khi nói những lời làm tổn thương anh thì có phải là tình yêu giữa chúng tôi đã hết rồi không?
Thời gian này sau khi đi làm anh vẫn về nhà ăn cơm với tôi và phụ tôi làm việc nhà, cuộc sống trôi qua rất bình yên, tôi vẫn tiếp tục cuộc sống của mình. Nhưng cứ đến tối là anh lại ngồi lì trước máy tính đến tận khuya vẫn không đi ngủ, tôi có cảm giác chúng tôi đang dần trở lên xa lạ. Trước kia hàng ngày đi làm về ăn cơm xong chúng tôi cùng nhau đi dạo, cùng ngồi xem tivi, cùng chuyện trò vui vẻ.
Tôi là một phụ nữ bình thường nhưng lại phải sống cuốc sống vợ chồng không bình thường. Trong thời gian qua, công việc của tôi rất thuận lợi, đạt được nhiều thành công. Thế nhưng nếu cho tôi lựa chọn, tôi vẫn sẽ chọn làm một người vợ đảm mẹ hiền trong gia đình. Tôi nghĩ tôi vùi đầu vào công việc cũng là vì muốn quên đi nỗi khổ trong lòng. Sự nghiệp càng thành công thì cảm giác trống trải trong tôi càng lớn, tôi không biết mình gây dựng sự nghiệp là vì ai vì cái gì? Làm một người phụ nữ thật sự, có một gia đình êm ấm, đó mới là mơ ước và khát vọng thật sự của tôi!
Khi cãi nhau tôi cũng đã từng nghĩ đến việc ly hôn nhưng có 2 nguyên nhân khiến tôi không thể quyết tâm được. Một là kết hôn rồi lại ly hôn tôi sợ mọi người dị nghị chê cười; hai là giữa chúng tôi vẫn còn tình cảm.
Công bằng mà nói, về mặt tình cảm anh chu đáo hơn tôi. Sau khi kết hôn, hàng ngày anh đều đưa đón tôi đi làm, đi làm về anh phụ giúp tôi làm việc nhà... Về điểm này mà nói, tôi rất cảm động với các việc anh đã làm cho tôi, đó cũng là lý do quan trọng mà tôi không thể quyết tâm ly hôn với anh được.
Trong một quãng thời gian sau khi biết anh bất lực, tôi không sao làm cho cuộc sống của chúng tôi quay lại như trước kia, khi thấy tâm trạng anh vui vẻ tôi đã từng khuyên anh đi bệnh viện chữa trị, nhưng anh vừa nghe xong đã nổi cáu, anh bảo có phải tôi muốn anh bị xấu mặt hay không, anh nói anh thà chết cũng không đến bệnh viện khám chữa.
Tôi hoàn toàn thất vọng về anh, mối quan hệ giữa chúng tôi rơi vào trạng thái chiến tranh lạnh, sau đó là chỉ nói chuyện khi thật sự cần thiết phải nói mà thôi. Chúng tôi đã trở thành 2 người cùng đi chung một con đường chứ không phải là một gia đình, ngôi nhà trở lên lạnh lẽo thiếu hơi ấm của một gia đình thật sự. Thế nhưng trong con mắt mọi người chúng tôi vẫn là một đôi vợ chồng hạnh phúc.
Theo VNE
Chồng ơi, em sắp đi ngoại tình rồi Nếu như anh không thay đổi, em phải đi vào con đường sai lầm mà em chấp nhận dù có hậu quả gì đi chăng nữa. Trước đây, em yêu anh thế nào chỉ có anh là người hiểu rõ nhất. Em đã từng yêu 1-2 người trước anh, nhưng chưa có người đàn ông nào lại khiến em si mê như em...