Bông hoa ở bên kia vách núi
Co nhiêu cach đê thê hiên tinh yêu. Nhiêu ngươi thich sư lang man, con ngươi khac lai thich sư quan tâm thâm lăng. Du la cach nao, thi nhưng cư chi yêu thương, quan tâm chân thanh đên nhau la không thê thiêu đê duy tri tinh yêu. Đăc biêt trong hôn nhân, vơi nhưng bôn bê lo toan cua cuôc sông, theo thơi gian, tinh yêu co thê không con “lung linh” như ban đâu. Tuy nhiên, chi cân cam thông, thâu hiêu lân nhau thi vơ chông co thê vươt qua song gio va duy tri môt cuôc sông hôn nhân vưng bên.
Chồng chị là một kỹ sư giỏi, chị yêu anh vì sự vững chãi và chín chắn của anh. Chị yêu cái cảm giác ấm áp mà chị có mỗi khi tựa đầu vào vai anh. Sau ba năm tìm hiểu, anh chị đã tiến tới hôn nhân.
Vậy mà một hôm sau hai năm thành thân với nhau, chị bỗng thấy mệt mỏi khi phải chung sống bên cạnh anh. Những lý do khiến chị yêu anh trước đây bỗng biến thành những lý do tạo nên sự thay đổi trong chị.
Chị là một phụ nữ nhạy cảm và rất dễ bị tổn thương trong tình yêu. Chị luôn khao khát những khoảnh khắc lãng mạn, giống như là một bé gái thèm khát kẹo ngọt. Nhưng anh thì lại trái ngược với chị. Anh không có sự nhạy cảm và hoàn toàn không quan tâm đến những khoảnh khắc lãng mạn trong cuộc sống vợ chồng. Chính điều sau đã làm cho chị chán nản hơn. Và chuyện gì đến phải đến, một hôm chị quyết định cho anh biết rằng chị muốn ly dị, rằng chị không thể chung sống với anh thêm một giờ phút nào nữa.
Rất bất ngờ khi nghe chị yêu cầu như thế, anh chỉ biết hỏi: “Tại sao?”. “Em cảm thấy mệt mỏi, thế thôi. Đâu phải chuyện gì trên đời này cũng cần có lý do đâu!”. Chị trả lời. Anh không nói gì thêm nữa. Nhưng suốt đêm đó anh không ngủ, và chìm sâu vào những ưu tư, khắc khoải bên ánh sáng lập loè của điếu thuốc luôn gắn trên môi. Sự im lặng của anh càng làm cho sự thất vọng trong chị tăng lên. Một người đàn ông mà không thể biểu lộ gì ngay cả trong tình huống khó khăn như lúc này thì còn gì nữa để chị trông mong?
Nhưng rồi cuối cùng anh cũng lên tiếng. Anh nhẹ nhàng hỏi chị: “Anh có thể làm gì để em thay đổi ý định không?”. Ai đó đã nói đúng, “rất khó khăn để thay đổi tính cách của một con người”, và chị nghĩ rằng, chị không thể nào thay đổi cách sống của anh được. Nhìn sâu vào mắt anh, chị chậm rãi trả lời: “Em có một câu hỏi và nếu câu trả lời của anh có thể thuyết phục em, em sẽ thay đổi ý định. Nếu em nói, em muốn bông hoa ở bên kia vách núi và cả hai chúng ta đều biết rằng để hái được bông hoa đó cho em, anh sẽ chết, thì anh vẫn cố làm để cho em hài lòng chứ?”. Anh suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ngày mai anh sẽ có câu trả lời cho em”.
Video đang HOT
Hy vọng nhận được cái gật đầu từ anh của chị hoàn toàn tan biến khi nghe anh nói vậy. Sáng hôm sau chị tỉnh giấc và nhận ra anh đã bỏ đi đâu mất. Trên chiếc bàn ăn, gần cửa, chị nhìn thấy một mảnh giấy với dòng chữ nguệch ngoạc của anh được dằn dưới ly sữa… Chị cầm lên đọc”
“Em yêu!
Anh không thể hái bông hoa đó cho em, nhưng hãy cho anh giải thích những lý do tại sao anh không làm như vậy…” Ngay từ dòng chữ đầu, anh đã làm tan nát trái tim chị. Chị tiếp tục đọc:
“… Khi em sử dụng máy tính, anh luôn sẵn sàng phần mềm để em sử dụng, và khi em kêu toáng lên khi máy tính gặp sự cố, anh luôn chuẩn bị những ngón tay thao tác để có thể giúp em lại tiếp tục công việc. Em thường bỏ quên chìa khoá cửa, nên anh luôn phải chuẩn bị đôi chân để cấp kỳ chạy về mở cửa cho em. Em rất thích đi du lịch nhưng lại thường hay bị lạc đường trong những thành phố xa lạ nên anh phải chuẩn bị đôi mắt của mình để chỉ đường về cho em. Em thường đau bụng trong mỗi lần đến tháng nên anh luôn chuẩn bị lòng bàn tay mình để sẵn sàng xoa bóp bụng em, giúp em dịu cơn đau. Khi thấy em không thích ra khỏi nhà, anh lo rằng em có thể mắc bệnh tự kỷ vì thế anh phải luôn pha trò và chuẩn bị các câu chuyện vui để làm em quên đi nỗi buồn chán. Em luôn chăm chú vào màn hình vi tính, anh sợ như vậy sẽ có hại cho mắt của em nên anh phải để dành mắt của anh, để khi về già, anh sẽ có thể giúp cắt móng tay và nhổ những sợi tóc bạc cho em. Và khi ấy anh có thể nắm bàn tay em, cùng em tản bộ trên bãi biển, để em thưởng thức cảnh mặt trời mọc và bãi cát xinh đẹp… và anh sẽ cho em biết rằng sắc màu của những bông hoa cũng rực rỡ như gương mặt tươi tắn của em… Vì vậy, em yêu, trừ phi em chắc chắn rằng sẽ có ai khác yêu em hơn anh đã yêu em… chứ bây giờ anh không thể hái bông hoa đó cho em, và chết…”.
Nước mắt của chị không ngừng rơi trên trang giấy, làm nhoà đi dòng chữ của anh… Chị đọc tiếp: “…Bây giờ, khi mà em đã đọc xong câu trả lời của anh, nếu em thấy hài lòng thì hãy mở cửa ra, vì anh đang đứng đó với bánh mì và sữa tươi cho buổi sáng của em, những món ăn mà em ưa thích…”.
Chị lao đến cửa và mở bung nó ra. Trông thấy anh với gương mặt lo lắng, tay đang cầm khay bánh mì và sữa tươi, chị ôm chặt lấy anh. Bây giờ chị biết rằng anh lãng mạn và sâu sắc hơn chị tưởng rất nhiều. Chị tin rằng trên đời này không có ai yêu chị như cách anh đã yêu chị và chị quyết định quên đi chuyện bông hoa ở bên kia vách núi… Anh đích thực là cuộc sống và tình yêu của chị.
Khi được sống trong sự đầy đủ, dư thừa của tình yêu, tính chất sôi nổi của tình yêu thường bị khô héo đi và người ta không còn khả năng nhận thức được đâu là tình yêu đích thực và đâu là tình yêu giả dối giữa cảm giác bình yên và buồn chán đó. Tình yêu được biểu lộ dưới nhiều hình thức, ngay cả trong sự tế nhị và táo tợn nhất, nó không bao giờ là một kiểu mẫu cho riêng ai, những bông hoa, những khoảnh khắc lãng mạn chỉ là bề nổi của mối quan hệ này. Nhưng dù ẩn chứa dưới bất kỳ hình thức nào, điều quan trọng nhất vẫn là một tình yêu chân thật, đó là cuộc sống của chúng ta…
Tình yêu luôn chiến thắng mọi lý lẽ.
Theo Guu
Vị vua và những bông hoa
Ta không biết tất cả những bông hoa đẹp này ở đâu ra. Cô đã rất trung thực, vì thế cô xứng đáng có được vương miện.
Một ông vua nọ rất có tài chăm sóc những cây hoa và ông đang muốn tìm một người kế vị mình. Ông quyết định để những bông hoa quyết định, vì thế ông đưa cho tất cả mọi người mỗi người một hạt giống. Người nào trồng được những bông hoa đẹp nhất từ hạt giống này sẽ được lên ngôi.
Một cô gái tên là Serena cũng muốn tham gia vào cuộc cạnh tranh để trồng được bông hoa đẹp nhất. Cô gieo hạt giống trong một cái chậu rất đẹp, chăm sóc nó rất kỹ càng, nhưng đợi mãi mà chẳng thấy hạt giống nảy mầm.
Năm sau, cô thấy mọi người tụ tập tại cung điện với những chậu hoa rất đẹp. Serena rất thất vọng, nhưng vẫn tới cuộc tụ họp với chậu hoa trống rỗng. Nhà vua kiểm tra tất cả chậu hoa, rồi dừng lại ở chậu hoa của Serena. Ngài hỏi:
- "Tại sao chậu hoa của cô không có gì?"
- "Thưa điện hạ, tôi đã làm mọi thứ để nó lớn lên nhưng tôi đã thất bại" - cô gái trả lời.
- "Không, cô không thất bại. Những hạt giống mà ta đưa cho mọi người đều đã được nướng chín, vì thế chúng không thể nảy mầm. Ta không biết tất cả những bông hoa đẹp này ở đâu ra. Cô đã rất trung thực, vì thế cô xứng đáng có được vương miện. Cô sẽ là nữ hoàng của vương quốc này".
Theo Guu
Hoa xương rồng Và nó cảm thấy, nó đã biến thành một cây xương rồng nhỏ nhoi, yếu ớt đang chuẩn bị bước vào cuộc chiến sinh tồn khắc nghiệt. Nó là một cây hoa nhỏ bé, sống trong một vùng đất màu mỡ. Ngày ngày, nó vui với ong, hát với gió... cuộc sống quá đầy đủ mà nó như cảm thấy thiếu thốn một...