‘Bọn mình bảo bố mẹ huỷ đám cưới đi em’
Càng đến gần ngày ăn hỏi, em càng thấy nản, càng lo lắng kinh khủng. Người ấy cũng vậy, thậm chí anh còn trốn tránh gặp em và đôi lúc nói hay bọn mình bảo bố mẹ hủy đám cưới đi em.
Em đang bỏ trốn nhà xuống Hà Nội, nhà bà cô trú tạm để qua thời gian đám hỏi, đám cưới mới dám về. Em hy vọng, nhà người ấy không trách hận gì nhà em. Em quyết định huỷ đám cưới bằng cách này, thay vì đợi bố mẹ quyết định, và làm khó cho bố mẹ em.
Em năm nay 19 tuổi, cuộc sống được cưng chiều, tự do vì gia đình khá giả ở huyện, nhiều người phải ao ước. Suýt nữa thì cuộc sống này kết thúc, bởi chỉ còn 1 tuần nữa thôi, là đến ngày ăn hỏi của em.
Nếu tiếp tục nhắm mắt đưa chân thì khi về bên nhau sẽ chẳng hạnh phúc đâu, nên em không biết làm thế nào ngoài đi trốn”. (Ảnh minh hoạ)
Người mà em chạy trốn vì cho đến giờ này em không có tình cảm gì. Ngay bản thân người ấy cũng chẳng yêu thương gì em. Em xác định, nếu tiếp tục nhắm mắt đưa chân thì khi về bên nhau sẽ chẳng hạnh phúc đâu, nên em không biết làm thế nào ngoài đi trốn.
Được cái an ủi là nhà trai rất quý em, lại gần nhà bố mẹ đẻ em (nhà em ngoài mặt đường, còn nhà người ấy ở cuối ngõ). Chúng em cũng có biết nhau từ nhỏ nhưng không chơi thân. Ý định cưới cũng là của nhà trai muốn và tự ngỏ ý với bên nhà em, chứ bản thân em không hề muốn từ bỏ cuộc sống ấm áp hiện tại bên bố mẹ, vì em còn quá trẻ. Em còn muốn đi học tiếp Đại học, bố mẹ em cũng rất mừng và động viên em học tiếp. Còn bao nhiêu dự định em chưa làm được.
Bây giờ lập gia đình, đồng nghĩa với việc em phải từ bỏ tất cả việc học hành, giống như đánh liều vậy. Mặc dù khi nhà trai đến nhà hỏi ướm ý gia đình nhà em, họ khẳng định cưới xong vẫn cho em đi học tiếp Đại học nếu muốn. Nhưng em không tin lắm, nhiều chị lấy chồng rồi, khó mà học hành đến nơi đến chốn, Đại học còn 4 năm liền, biết thế nào được ngày mai?.
Hơn nữa, gắn bó với người mà bây giờ nhắc đến tên là em đã thấy chán rồi, không có cảm xúc gần thì sau này biết có ở được với nhau hay không? Em biết người ấy cũng bối rối chẳng khác gì em, trước ngày hệ trọng đang đến gần.
Video đang HOT
Sắp đến ngày ăn hỏi rồi mà chẳng buồn gọi hỏi nhau hay gửi được lấy cái tin nhắn, thì làm sao yêu thương được lúc về chung nhà?.
Bố mẹ em thì thương con lắm, thấy em run rẩy nói về việc sắp lấy chồng lo lắng không ngủ được, cũng sót con gái biết chừng nào. Ý của nhà em muốn em lấy chồng gần nhà để còn được gần gũi con, sợ con đi học xa, nhỡ lại muốn lấy chồng xa thì mất luôn đạo (nhà em theo đạo thiên Chúa). Hơn nữa, nhà người ấy là chỗ thân tình, hàng xóm nên bố mẹ em có phần yên tâm hơn khi gả em làm dâu nhà họ. Lỡ mà có khổ sở, thì em đã có bố mẹ luôn ở cạnh, chắc họ cũng chả dám làm gì ác với em. Còn không lấy chồng lúc này, học xong cấp 3 rồi, con gái như bom nổ chậm, bố mẹ em cũng lo lắng, nên động viên em, nhà người ta cũng tử tế, vậy là con cũng sẽ đỡ khổ.
Người chồng sắp cưới của em cũng mới 19 tuổi, hơn em có 4 tháng thôi. Lúc đầu chả hiểu sao, anh ấy cũng cùng gia đình tới nhà em ngỏ lời xin làm thông gia. Sau hôm đó cũng nhắn tin, hứa hẹn với em lời ngon ngọt. Anh ấy bảo, dần dần rồi mình sẽ yêu thương nhau. Lấy nhau về chung một nhà cho bố mẹ 2 bên đỡ phải sốt ruột.
Em không thấy một chút rung động nào cả, mặc dù đã cố ép bản thân hãy thử nghĩ đến người ấy. Chỉ sau hôm dạm ngõ một tuần, nhà người ấy đã đến xin cưới luôn. Hôm nhà người ấy đến xin bố mẹ em bàn chuyện cưới xin, người ấy còn nhắn tin năn nỉ em gật đầu, đồng ý làm vợ người ấy. Bố mẹ em vì nể lời nói của nhà người ấy, sợ làm mất mặt nhà ấy với làng xóm, nên cũng gật gù.
Càng đến gần ngày ăn hỏi, em càng thấy nản, càng lo lắng kinh khủng. (Ảnh minh hoạ)
Từ đó đến nay gần 2 tháng, càng đến gần ngày ăn hỏi, em càng thấy nản, càng lo lắng kinh khủng. Hơn nữa, người ấy cũng vậy, thậm chí còn trốn tránh gặp em và đôi lúc nói hay bọn mình bảo bố mẹ hủy đám cưới đi em.
Em bảo, vậy anh đến nhà nói rõ ý định cho bố mẹ em biết, để mọi người cho dừng lại. Người ấy nói, em cứ bảo bố mẹ là bọn mình chưa muốn cưới bây giờ, nếu nhà gái cứ huỷ hôn thì nhà bên anh sẽ theo cho dễ. Anh cũng ngại bố mẹ buồn.
Em hoang mang quá và rối bời tâm can. Vì em lỡ trao thân cho người ấy một lần gần đây. Cứ nghĩ sắp cưới, cần đụng chạm cơ thể để thấy có cảm xúc muốn gần nhau hơn và thấy mọi việc đã được 2 bên nhà bàn bạc, chuẩn bị rậm rịch, đằng nào cũng là vợ chồng.
Em đang trốn mà tâm can như lửa đốt, dù thế nào, em chỉ cần trốn thêm 2 tuần nữa, ngày cưới hỏi qua đi, em sẽ quay về chịu mọi tội lỗi với bố mẹ, gia đình. Chỉ có liều cách này, chạy trốn đám cưới, em mới cứu được mình khỏi cuộc hôn nhân không đáng có. Em không còn cách nào khác, chỉ cầu mong gia đình 2 bên sẽ tha thứ cho em.
Lù Thị Liên (tỉnh Bắc Kạn)
Theo phunuvietnam.vn
Bị mẹ chồng nói xấu khi mua điều hòa cho bố mẹ đẻ, nàng dâu "tương kế tựu kế" khiến bà tái mặt
Nghe tôi nói, em chồng ngớ người ra không hiểu chuyện gì còn mẹ chồng thì tái mặt vì giận.
Vợ chồng mới lấy nhau được hơn 1 năm nay nhưng tôi luôn cảm thấy mệt mỏi đến phát điên lên đi được. Nguyên nhân không phải do chồng tôi mà lại đến từ mẹ chồng.
Chồng tôi đi làm xa, đến cuối tuần mới về. Nhà anh có anh và một cô em gái nữa nhưng lấy chồng xa nên thành ra chỉ có tôi và mẹ chồng ở nhà. Chắc sợ con dâu hư hỏng vì vắng chồng nên mẹ chồng tôi kiểm soát tôi mọi lúc mọi nơi. Hễ tôi chuẩn bị đi đâu là mẹ chồng lại chạy ra xem con dâu có ăn mặc hở hang hay son phấn gì không. Mỗi ngày, cứ 8h tối mà tôi chưa về là thể nào và cũng gọi điện giục giã.
Tôi hoàn toàn hiểu được những điều này vì con trai không ở nhà, bà giữ con dâu cũng được nên không có ý kiến gì. Tuy nhiên, đến cả khi tôi về ngoại mà mẹ chồng vẫn soi mói thì thực sự tôi không chịu nổi. Bà sợ tôi lấy của nhà chồng mang về ngoại.
(Ảnh minh họa)
Mỗi lần tôi về nhà là mẹ chồng lại rình rình xem có mang gì về bên đấy không. Tôi còn chưa bước chân ra khỏi cửa là bà đã vào bếp kiểm tra vì sợ tôi lấy thức ăn ngon mang đi. Có lần tôi mang ít quần áo cũ về cho mấy đứa em họ nên tay xách nách mang túi lớn, túi bé. Đang xếp lên xe thì mẹ chồng từ trong nhà chạy ra mở tung đống đồ và bảo: "Mẹ xem có đồ của mẹ rơi nhầm vào đây không!"
Bà cẩn thận như thế thì làm gì có đồ nào rơi rớt được chứ. Tôi biết thừa chẳng qua bà chỉ muốn kiểm tra xem thôi. Đến khi thấy toàn quần áo cũ, mẹ chồng tôi mới cười vui vẻ rồi đi vào nhà.
Cách đây không lâu là kỷ niệm ngày cưới của bố mẹ đẻ tôi. Không biết mua gì làm quà nên tôi tặng cho ông bà một cái điều hòa vì dù sao mùa nóng cũng sắp đến. Số tiền mua điều hòa đều là tiền do tôi tiết kiệm chứ không hề động vào tiền chồng gửi chi tiêu gia đình nhưng mẹ chồng tôi vẫn nhảy dựng lên. Bà gọi điện nói xấu tôi với con trai:
"Sao mà mẹ ghét cái loại con gái lấy chồng rồi mà cứ mang của về nhà ngoại thế không biết. Bây giờ đã thành người nhà chồng rồi thì phải biết bên nào nặng, bên nào nhẹ chứ. Từ hồi về đây nó chưa mua gì to tát cho nhà mình mà mới đây dám mua cái điều hòa tận 10 triệu biếu bố mẹ nó. Mà cái nhà đó, con đã không biết cư xử rồi mà bố mẹ cũng chẳng ra gì nên mới nhận như thế!"
(Ảnh minh họa)
Lúc đó đứng ở ngoài cửa, tôi nghe thấy hết những gì mẹ chồng nói mà tức đỏ cả mặt. Bà nói tôi thì được nhưng sao phải lôi cả bố mẹ tôi vào? Lần đó chồng tôi cũng chẳng ý kiến gì lại với vợ vì biết tính mẹ rồi nhưng tôi lại không nuốt trôi cục tức này được.
Mới đây, em chồng tôi về thăm ngoại sau 1 thời gian đi lấy chồng xa. Cô ấy vừa về là mẹ chồng đã kéo thẳng lên phòng để nói chuyện. Ban đầu tôi không quan tâm mà ở dưới bếp pha nước cho 2 người đúng phận làm dâu. Thế nhưng đến khi mang nước lên, chưa kịp đẩy cửa bước vào thì tôi nghe thấy tiếng em chồng: "Hôm trước con thấy cái dây vàng này đẹp nên mua biếu mẹ."
Em chồng vừa dứt lời, tôi liền vội vàng bước vào phòng và giả vờ giọng hoảng hốt: "Không phải chị cố tình nghe trộm 2 người nói chuyện đâu nhưng chị nghĩ em nên cất lại quà muốn tặng mẹ đi. Mẹ ghét nhất con gái mang của cải về nhà ngoại đấy. Hơn nữa mẹ cũng khó xử với bên thông gia mẹ nhỉ?"
Em chồng tôi chẳng hiểu mô tê gì còn mẹ chồng thì giận tái mặt. Có lẽ bà không ngờ rằng tôi lại dùng chính những lời bà nói như vậy. Nói xong tôi đặt 2 cốc nước xuống rồi đi ra như chẳng có chuyện gì. Từ hôm đó đến bây giờ mẹ chồng tôi chắc hẳn vẫn đang bực con dâu lắm nhưng tôi mặc kệ thôi.
Theo afamily.vn
Thương mẹ cha đã già Giờ đây, khi bước vào nhà, con như sững lại, là mẹ đấy ư? Tóc trên đầu mẹ bắt đầu đã lốm đốm bạc, bàn tay mẹ bắt đầu đã run run. *** Ngày con lấy chồng, nước mắt mẹ hóa thành dòng sông. Từng ấy tháng năm con đi, kí ức chưa bao giờ thôi ngưng nghỉ về ánh mắt đượm buồn...