Bởi vì em rất ngốc!
Em không biêt tôi đã yêu em nhiêu bao nhiêu, chỉ riêng điêu ây thôi cũng đã được gọi là ngôc nghêch.
Em là môt cô gái ngôc nghêch, đên nôi em không thê nhân ra rằng mình đã ngôc như thê nào. Chỉ có tôi, môt kẻ si tình luôn đứng ở phía sau đê dõi theo em là nhìn thây điêu ây. Đôi khi cảm thây giân dự ngôc nghêch ây của em nhiêu lắm, nhưng đôi khi tôi cũng không biêt nữa, dường như tôi yêu em chính là bởi sự ngôc nghêch vừa đáng thương, vừa đáng giân lại vừa đáng tôi nghiêp này.
Em ngôc bởi em không chịu nhìn thây tâm chân tình của người đang ngày ngày ở bên cạnh mình mà trái tim cứ luôn hướng vê phía khác. Trên đời này có biêt bao con đường đê đi, vây mà em lại đê cảm xúc của mình che lâp đôi mắt, đê rôi chỉ nhìn thây duy nhât môt con đường và cứ nhât định bước chân vào, dâu cho con đường ây trải đây gai.
Nhưng trên con đường tình yêu em lại luôn cô gắng đuôi theo người đang chạy phía trước mà không chịu dừng lại dù chỉ là môt chút thôi đê thây có môt gã si tình khờ khạo cũng đang đuôi theo mình (Ảnh minh họa)
Rôi môt ngày em trở vê cùng với môt trái tim mang đây thương tích. Có thê em không biêt hoặc giả là cô tình không chịu biêt rằng tôi đã luôn ở đây và đợi chờ. Tình yêu của tôi đủ lớn đê thúc giục tôi kiên nhân đứng đợi, ngay cả khi trái tim em đang hướng vê phía người khác chẳng phải là mình. Môi bước đi của em luôn có tôi đứng ở phía sau dõi theo, môi bước va vâp của em khiên lòng tôi đau nhức. Nhưng trên con đường tình yêu em lại luôn cô gắng đuôi theo người đang chạy phía trước mà không chịu dừng lại dù chỉ là môt chút thôi đê thây có môt gã si tình khờ khạo cũng đang đuôi theo mình.
Em không biêt tôi đã yêu em nhiêu bao nhiêu, chỉ riêng điêu ây thôi cũng đã được gọi là ngôc nghêch. Tôi nhìn em, em nhìn ai? Trên nẻo đường tình hai ta đêu là hai kẻ ngôc nghêch. Môi lân nhìn em khóc, em đau, trái tim tôi lại càng quặn thắt lại. Em buôn bã, em tuyêt vọng khi tình cảm của mình trao đi chẳng hê được đáp lại, còn tôi lại đau đớn, tan nát bởi nhìn thây trái tim em đang rướm máu, bởi giọt nước mắt của người con gái mà tôi hằng yêu thương chẳng phải dành cho mình.
Video đang HOT
Ngày nhân ra người ta không yêu mình, em trở vê cùng với môt con tim tôn thương và rách nát. Tôi như môt người thợ hàn cân mân cứ cô gắng tìm mọi cách đê hàn gắn, đê chắp vá, đê chữa cho lành trái tim ây chẳng còn đau. Nhưng mặc cho bao nhiêu cô gắng, bao nhiêu công sức tôi bỏ ra, em lại cứ nhớ nhiêu hơn quên, cứ mãi hoài niêm, mãi hướng trái tim vê miên dĩ vãng, đê rôi nôi đau kia cứ dai dẳng mãi chẳng thê vơi đi chút nào.
Em thât ngôc khi chẳng chịu mở lòng mà luôn cô gắng tự mình chịu đựng tât cả, đê rôi mãi vân không thê thoát khỏi những đớn đau (Ảnh minh họa)
Em thât ngôc khi biêt thê nào rôi mình cũng sai mà vân làm, biêt thê nào rôi đôi chân mình cũng đau mà vân bước tiêp. Em dâm trên con đường trải đây chông gai và đá sỏi, đôi bàn chân em tướp táp, đau đớn nhưng em biêt không, đôi chân em còn đang dâm lên môt trái tim.
Em đau thê nào, em khóc bao nhiêu bản thân tôi là người rõ hơn ai hêt. Nhưng em thât ngôc khi chẳng chịu mở lòng mà luôn cô gắng tự mình chịu đựng tât cả, đê rôi mãi vân không thê thoát khỏi những đớn đau. Những nụ cười gượng gạo, thoang thoảng nét buôn trên gương mặt em làm con tim tôi tê tái. Giá như em hiêu rằng có môt bờ vai luôn ở đây đê sẵn sàng cho em dựa vào bât cứ khi nào cảm thây mỏi mêt. Giá như em gọi cho tôi…
Em ngây thơ đặt niêm tin của mình vào môt nơi mà tât cả mọi người đêu nghĩ rằng không đáng. Em dại dôt đên mức khờ khạo khi cứ sông mãi với những hình ảnh trở vê từ miên dĩ vãng. Em không chịu đê quá khứ kia ngủ yên, thỉnh thoảng lại lôi nó ra và đánh thức. Giá mà em bớt ngôc hơn môt chút, giá mà em quay lại môt chút đê biêt rằng tôi đã kiên nhân ở đây đợi chờ mình.
Theo VNE
Thiên sứ đến trong mưa
Mưa hỡi, mưa có biêt rằng người đang khiên trái tim của môt cô bé ngôc nghêch cảm thây tái tê?
Bâu trời Hà Nôi mùa này thoắt nắng thoắt mưa, những cơn mưa rào cứ đên và đi bât chợt chẳng hê báo trước khiên cho người ta không kịp đón nhân mà cũng chẳng kịp tiên đưa. Có lẽ mưa cũng giông như anh của ngày nào, ào đên bên em rôi lại vôi vàng ra đi khi mà trái tim non nớt này vân chưa kịp hiêu vì sao lại thê.
Lâu lắm rôi em mới lại đi dưới mưa, chẳng phải do đã lãng quên cái sở thích dâm mưa ngày nào, mà có lẽ bởi vì em không dám môt mình đi dưới những cơn mưa giá lạnh. Từ ngày ta xa nhau em tìm cách tránh xa tât cả những điêu có thê gợi lòng mình buôn, trong sô đó có cả những cơn mưa rào mùa hạ. Sợ lắm nêu như ký ức vê mùa mưa năm cũ lại ùa vê...
Anh giông như môt thiên sứ được thượng đê phái xuông và ở bên cạnh em (Ảnh minh họa)
Thuở ây em mới chỉ là cô sinh viên năm đâu ngây thơ và nhút nhát, còn anh lại là môt chàng bí thư năng nô, nhiêt tình trong công tác đoàn. Hai con người mang hai tính cách tưởng như đôi lâp ây đáng lẽ sẽ không bao giờ có cơ hôi gặp gỡ nêu như không có buôi chiêu mưa năm nào. Em vân còn nhớ như in khoảnh khắc anh bước đên bên cạnh mình, nở môt nụ cười hiên lành và đưa cho con bé đang trôn biêt môt góc, nước mắt ngắn dài là em muợn chiêc ô màu xám, chiêc ô mà cho đên tân bây giờ em vân gìn giữ và nâng niu như thê nó là báu vât của mình.
Ngày ây em đã gọi đó là " cơn mưa tình yêu", ngày ây em chỉ là môt cô bé con ngơ ngác, lạ lâm với tât cả mọi thứ trong môi trường mới ở xung quanh mình. Có lẽ môt phân bởi lúc còn ở nhà bô đã chiêu chuông quá nhiêu, mẹ đã chăm sóc quá kỹ, bởi vây khi lên đại học, bắt đâu môt cuôc sông tự lâp thì em đã gặp rât nhiêu khó khăn. Ngày ây nêu không có anh ở bên đê hướng dân, bảo ban từng ly từng tý thì chẳng biêt con bé nhẹ dạ cả tin là em đã bị lạc đường, bị bắt nạt và bị người khác lừa đảo không biêt bao nhiêu lân.
Có lẽ anh giông như môt thiên sứ được thượng đê phái xuông và ở bên cạnh dạy cho em cách tự bảo vê mình, đê rôi tới khi em biêt phải làm những gì thì thiên sứ ây lại vô đôi cánh nhỏ màu trắng ngà ở phía sau lưng, bỏ em lại và bay đi. Khi ây em chỉ biêt chêt lặng đứng nhìn người mình yêu quay bước, đâu óc trông rông, chân tay tê dại, vô định đên mức chẳng thê hiêu nôi chuyên gì đang xảy ra ở trước mặt mình.
Người ta cứ bảo rằng tình yêu có luât bù trừ, người ta cứ khuyên nhau rằng nên chọn môt người yêu không giông mình quá nhiêu đê bô sung và cùng giúp nhau hoàn thiên. Nhưng người ta đâu biêt được rằng khi đã khác xa nhau quá thì cho dù cô gắng đên mây cũng không bao giờ có đủ sự đông cảm đê đên được với nhau.
Cơn mưa vô tình lại thêm môt lân gợi nhắc em vê quá khứ (Ảnh minh họa)
Anh năng đông, anh nhiêt tình, anh sông hướng ngoại, thích bay nhảy khắp nơi đê khám phá những điêu mới lạ. Anh thích môt cuôc sông nay đây mai đó, không gò bó, cũng không vướng bân bât cứ điêu gì. Anh yêu cuôc sông tự do của mình hơn yêu em, bởi vây nên anh đã chọn từ bỏ người con gái rât mực yêu thương mình đê có thê sông trọn với những niêm đam mê ây. Thê rôi anh ra đi, cũng bât ngờ hêt như cái cách mà anh đã tới.
Ngày hôm nay em cơn mưa vô tình ây lại thêm môt lân gợi nhắc em vê quá khứ, vê kỷ niêm, vê những điêu mà em đã từng coi nó quan trọng hơn cả tính mạng của mình. Cơn mưa chiêu nay sao mà dài lê thê quá, từng hạt nước mưa xôi xả rơi xuông quât vào da thịt dát buôt như thê đang trách móc môt người... Mưa khiên lòng em cảm thây chênh vênh, khiên vêt thương cũ nơi trái tim lại được dịp nhức buôt. Dâu biêt rằng cơn mưa này chẳng hê giông với cơn mưa mùa hè năm ây, nhưng mưa hỡi, mưa có biêt rằng người đang khiên trái tim của môt cô bé ngôc nghêch tái tê nhớ vê môt miên hoài niêm rât đôi xa vời.
Theo Eva
Khi "người cũ" vẫn trong trái tim em Chẳng người đàn ông nào cảm thấy vui khi người mình yêu cứ nghĩ mãi về quá khứ. Con gái thật là khó hiểu, giá mà lúc này anh có thể biết được em đang nghĩ những gì. Thật buồn khi người con gái anh yêu chẳng bao giờ chịu chia sẻ những suy nghĩ của cô ấy cho mình. Anh chỉ biết...