Bởi vì em độc thân
Là câu trả lời mà em đã nói với anh Tây kute ở Năng café vào đúng ngày Valentine, không chút ngại ngần…
Bởi vì em độc thân, nên em đã nghĩ ra đủ mọi phương cách làm mình vui trong ngày được gọi là lễ tình nhân (gần như trên toàn thế giới). Em đã đi suốt 10 tiếng đồng hồ lang thang với một nửa chẳng thể là của mình (đồng hành cùng một đứa con gái mà), va tới va lui, “va lung tung” chỗ này chỗ khác nhưng cũng chẳng hi vọng tìm một người khác giới cũng đang độc thân như em. Người ấy chỉ đến khi em đi một mình thôi chứ nhỉ? Bước vào Năng, em và bạn mình như lạc lõng vì chẳng khác nào mấy đứa con nít lanh chanh học đòi uống café nhưng bản thân em biết hai đứa đã “lớn” đến đâu mà, café có của riêng nhà nào. Ngồi gác hai ngắm đường ngắm phố, ngắm cả anh Tây đẹp trai đã trở thành “tâm điểm” cho chuyến lang thang của em. Anh đi du lịch, còn em đi lang thang, ngày này em không đi với bạn trai bởi vì: “I’m single” (em độc thân). Anh khen “good” và em cười như nắc nẻ, còn chụp ảnh kỉ niệm với nhau nữa cơ mà. Vậy đấy, một năm có 365 (hoặc 366) ngày, ngày tình nhân cho các cặp đôi còn mình vẫn vui chơi như thường chứ, cứ gì phải ép mình buồn “chảy nước” trong nhà để đỡ ghen tị chứ?
Bởi vì em độc thân, nên em cứ đi lang thang (thỉnh thoảng em thấy mình giống mèo hoang ấy) mà chẳng bị ai quản thúc, bắt về đúng giờ giấc hay phải báo cáo thời gian biểu trong ngày. Độc thân, em cũng dễ tụ tập bạn bè hơn rất nhiều. Sự quan tâm đôi khi lại như cái cùm kẹp vậy đó nên là độc thân như bây giờ, tự do tự tại vẫn là hơn.
Bởi vì em độc thân, nên em có “quyền” cầu cho mưa xối xả, để các cặp đôi ngồi nhà mà ngán ngẩm trong một ngày lãng mạn như thế này. Nhưng thôi, em chẳng “ác” đến mức như thế đâu, vì em biết đây cũng là dịp để những người chẳng phải cặp phải đôi đi với nhau mà. Ừ thì lễ tình nhân, nhưng chẳng ai dám cấm người độc thân ra đường phải không? Thế là em vừa có dịp ngắm người giống mình và những người có đôi có cặp ôm hoa cười toe toét. Người ta hạnh phúc, em cũng có bánh socola bạn em tặng (hoặc em tặng mình), em cũng hạnh phúc. Đâu phải cứ có đôi mới hạnh phúc!
Bởi vì em độc thân, nên em sở hữu khá nhiều thói quen mèo lười mà chẳng thèm sửa chữa. Ăn uống ngủ nghỉ cũng tùy cơ ứng biến. Có người yêu rồi chẳng may em bị gọi dậy từ sáng sớm? Có người yêu rồi một ngày phải ăn đủ ba bữa kèm theo vô số phụ lục khác (mà chắc chắn em sẽ ngán ngẩm). Hu hu, điều nào cũng làm cho em thấy “đau lòng” cả. Độc thân, ôi vẫn vui lắm, vui vì “lười nhác”!
Video đang HOT
Bởi vì độc thân nên em có những đặc lợi của riêng mình.
Thật ra, bởi vì em độc thân, nên cũng có đôi khi em thấy chạnh lòng vì chẳng có người để mà nũng nịu, để mà đưa đón mỗi khi đau ốm. Nhưng dù sao em cũng có giải pháp của riêng em, cạ cứng để làm gì chứ? Người yêu à, hẹn anh sau nhé!
“Mỗi người đều có một nửa của riêng mình” em cũng tin là thế nên em cũng chẳng nhọc công kiếm tìm, dáo dác và mải miết. Nhiều khi có người lo ế “phát cuồng” lên được, em lại bật cười nhớ đến một câu của chị Hàn Băng Vũ: “Ế lâu dài, ế bền bỉ, ế hiên ngang” câu ấy khiến em khắc cốt ghi tâm lắm, ừ thì hiên ngang thêm chút nữa coi.
Hôm nay em xem thời sự, chương trình về những người yêu nhau, chẳng biết đến bông hồng là gì nhưng người ta ở với nhau, chăm sóc cho nhau, hi sinh vì nhau. Lễ tình nhân thì sao chứ? Có một ngày tình yêu thật hoành tránh để che lấp cho những điều chưa thật thì tình yêu cũng tan vỡ nhanh thôi, thà rằng, đến với nhau vì “trải lòng chân thực”. Người yêu tương lai của em, lễ tình nhân cũng chỉ khác bao ngày một tí thôi, đừng chờ đến Valentine rồi mới thể hiện tình cảm nhé. Anh có 364 ngày còn lại để yêu em nhiều hơn cơ mà!
Và thế là ngày lễ tình nhân của em đã “êm đềm” trôi qua với những tiếng cười của tình bạn, của những bức ảnh vừa cổ kính vừa tràn ngập sắc màu trên từng con phố, lễ tình nhân năm nay, là những lần gặp gỡ bạn ngoại quốc, là li đen đá và những giọt mưa lất phất đọng lại trên mi mắt. Lễ tình nhân, không nên là quá buồn!
Bởi vì em độc thân, nên đôi lúc em cũng hay mộng mơ và làm vài chuyện khác người. Vậy nên, chẳng may ngày lễ tình nhân năm sau, ai đó gặp em thân thiết với một tên con trai (chẳng hiểu ở đâu ra) thì cũng đừng mặc định em đã hết độc thân nha, biết đâu đấy. Ừ thì, lễ tình nhân cũng chỉ là một ngày thôi mà, độc thân thì có sao?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Còn vị đắng nào không anh?
Em chấp nhận đi bên cạnh anh. Những lúc anh buồn anh hãy gọi cho em, em luôn sẳn sàng chia sẻ với anh!
Yêu người, người mất... để rồi phải ngậm ngùi chờ câu trả lời: "Thiên đường có điện thoại không anh?"
Yêu người, người đã có vợ... để hát mãi bài hát "Người đến sau"
Yêu người, người có số đào hoa... để hát bài "Người đàn ông tham lam"
Yêu người mà người ta lại đi yêu người đã có chồng để phải ngồi hát bài "Tại em yêu đơn phương".
Em không biết còn vị đắng nào dành cho em nữa không khi mà em đã trải qua những cuộc tình như vậy?!
Mối tình đầu của em là một mối tình rất đẹp nhưng cũng mang đầy nước mắt khi anh vĩnh viễn ra đi không kịp nói lời từ biệt. Em gặp anh khi em mới chập chững bước vào đời. Cái tuổi vừa người lớn vừa trẻ con để lúc nào cũng nghe anh than: "Bé trẻ con quá bé ơi!". Quen anh em được học từ cách ăn nói cho đến lựa chọn công việc cho tương lai. Anh vừa nói vừa phân tích với cái lý luận chắc nịch làm em không thể cãi lại được. Còn bảo em: "Bé về viết vào nhật ký xem những lời nói đó sau này có đúng không". Mặc dù không nói ra nhưng em đã công nhận những gì anh nói là đúng, điều đó đã giúp em sống cuộc sống không có anh sau này. Mình đã sống những ngày tháng thật vui vẻ bên nhau. Có những khi em bướng không chịu nghe lời anh bị anh mắng em không chịu nghe còn rủa thầm anh gọi anh là: "Ông cụ non" nữa chứ. Em trẻ con, em vô tư để rồi khi nghe anh hỏi: "Bé có biết tình yêu là gì không?". Em vô tư trả lời khi vẫn còn ngậm cây kẹo mút trong miệng. "Tình yêu giống cây kẹo mút này nè anh". Anh chỉ còn biết lắc đầu mỉm cười mà không nói gì được. Và khi em biết được tình yêu là gì cũng là khi anh bỏ em mà đi. Anh ra đi không nói với em được lời nào. Em còn nhiều điều muốn hỏi anh lắm. "Thiên đường có điện thoại không anh?", câu hỏi đó em đã hỏi suốt bao nhiêu năm để rồi không ai trả lời cho em cả. Nếu có điện thoại em sẽ gọi cho anh để được nghe giọng nói của anh, để được nói chuyện cùng anh, được nghe anh mắng vì em lại mắc lỗi. Không ai lại muốn bị mắng cả nhưng em lại muốn mình bị anh mắng để lúc đó em biết rằng anh vẫn luôn ở bên cạnh em, vẫn dõi theo từng bước em đi, cùng em chia sẻ niềm vui, nỗi buồn. Anh à, tạm biệt mối tình đầu đầy nước mắt!
Em cầu chúc anh hạnh phúc bên người anh yêu nhưng không phải chị ấy! (Ảnh minh họa)
Anh đã giúp em quên được mối tình đầu đầy nước mắt khi cùng em chia sẻ những buồn vui, luôn luôn quan tâm chăm sóc em. Em biết anh cũng yêu em nhiều, anh âm thầm đi bên cạnh giúp đỡ em những lúc em gặp khó khăn. Anh nghĩ rằng em không biết điều đó ư? Em biết hết anh à. Biết để rồi đêm về nước mắt hoen mi. Cuộc tình mình sẽ không bao giờ có một kết thúc đẹp khi mà em chỉ là "người đến sau". Cuộc tình chúng ta mang nhiều tội lỗi em vẫn biết điều đó nhưng sao em không dứt ra khỏi anh được có phải số phận em phải mang như vậy không? Yêu anh em mang tội phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác. Để rồi em đến dự sinh nhật của anh trên danh nghĩa bạn gái của bạn anh. Một vở kịch mà bạn anh làm đạo diễn kiêm diễn viên đi bên cạnh em để em được nói với anh lời "chúc mừng sinh nhật". Vẫn biết là một vở kịch mà sao anh lại ghen với bạn anh? Em đọc điều đó qua ánh mắt của anh trợn ngược lên lúc đó nhìn anh buồn cười lắm. Em rất vui vì biết rằng anh yêu em, có yêu mới có ghen đúng không anh? Nhưng em phải chia tay anh thôi vì tình yêu chúng ta mang nhiều tội lỗi. Vĩnh biệt mối tình mang nhiều tội lỗi!
Anh à! Anh đến đã giúp em quên đi một tình yêu đầy tội lỗi. Anh yêu em, em yêu anh. Anh luôn quan tâm em. Anh luôn chỉ cho em cái này cái kia hướng dẫn em những gì em còn lơ ngơ. Anh già dặn hơn em nhiều nên dù lớn tuổi hơn anh nhưng em luôn nhỏ bé bên cạnh anh. Anh sợ em không giặt nổi những chiếc áo ấm nặng anh đã nói với em: "Em đưa áo đến đây anh giặt cho, em giặt không nổi đâu". Rồi "em đi xe gì mà bẩn thế" miệng nói nhưng tay anh đã dắt xe ra để rửa cho em. Anh sống tự lập từ nhỏ em thương anh nhiều lắm! Nhưng cái số anh đào hoa quá đi bên cạnh anh lúc nào cũng có người yêu anh cả. Yêu anh, em đau tim thật đó! Em biết anh sợ em buồn nên anh hay dối em. Nhưng anh à anh có biết em rất ghét sự lừa dối không? Khi mới yêu nhau em đã nói với anh rằng: "Anh đừng sợ em buồn có gì anh cứ nói thật chứ em mà biết anh lừa dối em thì em sẽ ra khỏi cuộc đời anh". Vì yêu anh em đã tha thứ cho anh một lần nói dối. Nhưng lần thứ hai thì em không thể nữa. Em đã nói lời chia tay anh mặc dù tim em rất đau, đau nhiều lắm! Và anh cũng đau vì em biết trong lòng anh luôn luôn có hình bóng của em. Em không phải tự tin đâu nhưng qua cách anh âm thầm quan tâm em thông qua những người bạn của em mặc dù anh với em đã chia tay. Chúng ta chia tay!
Em nguyện đi bên cạnh anh với người phụ nữ đó! Anh! Người phụ nữ ấy đã làm mai anh cho em. Em vô tư đón nhận và yêu anh lúc nào không hay. Khi nhận ra em yêu anh cũng là khi em biết nhìn ra một sự thật đau lòng đó là em chỉ là "bình phong" cho hai người đến với nhau mà không bị mang tiếng khi chị ấy đã có chồng. Đi đâu có anh, chị cũng đều rủ em đi để rồi em âm thầm đau khổ khi nhìn thấy tình cảm của hai người. Mặc dù anh chị cố giấu nhưng làm sao che giấu được tình cảm của mình được hả anh? Qua cử chỉ hành động em biết hai người yêu nhau dẫu biết tình yêu đó mang tội lỗi. Đây có phải là quả báo của em không khi trước đây em yêu người đã có vợ giờ sau khi đã thoát được kiếp nạn đó thì giờ tiếp tục mắc vào kiếp nạn khác khi người em yêu lại yêu người đã có chồng. Ở đâu có chị là có anh và cả em nữa để che mắt thiên hạ. Để ngồi nhìn anh chị cười nói với nhau mà lòng em đau lắm, đau nhưng vẫn cố gắng cười làm như không biết chuyện gì. Đau hơn nữa là khi anh ngồi bên em mà sợ chị ấy biết chuyện. Chị ấy ảnh hưởng lớn với anh vậy sao? Anh hãy cố gắng thoát ra khỏi mối tình tội lỗi đó đi. Hãy xem chị ấy như chị gái của mình đi anh. Chị ấy còn phải lo cho gia đình của chị ấy nữa mà anh! Em yêu anh nên em muốn anh được hạnh phúc bên người anh yêu nhưng liệu mối tình đó có kéo dài được không khi chị ấy đã có chồng. Em cầu chúc anh hạnh phúc bên người anh yêu nhưng không phải chị ấy! Em chấp nhận đi bên cạnh anh. Những lúc anh buồn anh hãy gọi cho em, em luôn sẳn sàng chia sẻ với anh! Và em biết một điều chỉ có lúc buồn hoặc say anh mới gọi cho em. Em chấp nhận là cái bóng bên cạnh anh!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em mãi chỉ là "con ngốc" Đã biết bao lần em tự hỏi: "Liệu anh có yêu em không?" hay chỉ đùa giỡn tình cảm và xem em là một người thế vai?... Em hỏi vậy nhưng em biết câu trả lời của anh là: Không yêu em anh đã không tha thứ nhiều đến vậy!!" Em lang thang trên con đường cũ mong tìm lại chút bình yên...