Bởi vì anh không kìm chế được bản thân khi xa vợ
Cái gì đến cũng đến, chị vợ phát hiện anh có gian tình với một nhân viên trong lúc anh mời cô ta đến nhà chơi. Cô ta xin chuyển công tác về nơi anh ở trước đây để tránh dư luận và chị thấy biểu hiện của chồng cứ thích đụng chạm với cô ta dù là cái đụng chạm nhẹ đi ra đi vào toilet.
Một người đàn ông đi công tác xa làm việc trong công ty khoảng 30 người, hầu hết đều đã có gia đình hoặc cũng có người yêu 4-5 năm. Vợ anh rất an tâm vì dù gì cũng tìm hiểu kỹ về môi trường cũng như con người ở nơi đây, nên không hề để ý đến những thay đổi của chồng.
Rồi cái gì đến cũng đến, chị vợ phát hiện anh có gian tình với một nhân viêntrong lúc anh mời cô ta đến nhà chơi. Cô ta xin chuyển công tác về nơi anh ở trước đây để tránh dư luận và chị thấy biểu hiện của chồng cứ thích đụng chạm với cô ta dù là cái đụng chạm nhẹ đi ra đi vào toilet. Chị gặng hỏi thì anh bảo chỉ thích, vì thường xuyên tâm sự.
Chị vợ nghe thế thì cũng nghĩ là chưa có gì thôi thì anh đừng tâm sự nữa và em sẽ tha thứ cho anh nếu anh chỉ có tâm sự với cô ấy, để lâu thì sẽ nguy hiểm hơn. Nhưng anh cũng nhiều lần làm chị suy đi nghĩ lại vì nói yêu vợ 60 %, còn vô hình 40 %. Và rồi người chồng thấy cắn rứt lương tâm vì chuyện cũng xảy ra và anh nhận anh là người có lỗi trước và chủ động.
Anh mới kể thật với vợ là đã ngủ với cô ấy trong một lần quá say, không kìm chế được vì xa vợ con. Vợ anh đã chủ động gọi đến cô gái này, lúc đầu cô ấy tưởng anh chỉ mới nói thích thôi nên cô ta đã lên giọng: em không phải là loại người như thế, chị đừng có mà nói em thế nhé. Thế nhưng chị vợ bảo chị sẽ đưa em ra ánh sáng nơi mà em đang làm để người ta biết bộ mặt thật của em.
Đến nước này thì cô ta bắt đầu sợ và quay ra năn nỉ: chị ơi chuyện cá nhân mà chị. Và rồi cô ả kể hết câu chuyện của cô ta và anh ấy. Khi thu thập cáctin tức từ chồng và cô ta thì đã có một kết luận rằng: đây là cái bẫy mà cô ả tạo ra rồi cô ta tự tháo gỡ nó. Trong cái tối hôm đó là bữa tiệc liên hoan của cơ quan, nhà ả thì ở nơi đó nhưng ả bảo ả phải ở nhà trọ (chính cô ta kể với chị vợ chứ không biết có đúng hay không).
Nhậu khuya quá mà nhà trọ thì đóng cửa 10h, giờ đã gần 1h sáng, định lên nhà bạn ngủ thì nhà bạn quá xa, anh ấy thì không thể để cho lính của mình mà là con gái đi về đêm hôm nên nói để anh đưa cô về nhà bạn. Cô lại bảo là xa lắm, thôi để em thuê khách sạn nào nghỉ đỡ. Trong khi cô ấy đã có người yêu 4-5 năm gì đó, sao lại không gọi người yêu tới chở về? Tối đó anh ấy gọi mà cô chẳng thèm nghe máy. Và rồi anh chồng này lại không biết đưa cô ta đi khách sạn nào nên đã đưa vào nhá khách nơi anh mới lên đây ở với vợ.
Video đang HOT
Do quá trễ nên khi vào nhà khách, chỉ thấy chìa khóa trên bàn lễ tân còn mọi người thì đã đi ngủ hết, vì thế anh chồng bạo dạn lấy đại chìa khóa nào rồi dắt cô lên phòng vì cô ta bảo cô ta xỉn và tối quá. Anh đưa tới phòng, mở cửa ra thì cô ta thấy phòng có 2 giường và mời anh ở lại luôn vì cũng đã qua khuya, dù gì có 2 giường mà anh, không sao đâu.
Anh cũng đang mệt lả người, lại được nghe thế thì thấy cũng ok và ở lại. Chuyện gì đến cũng đến, đàn ông xa vợ lâu ngày lại nằm kế bên là cô gái trong lúc xỉn nên đã làm sai với cô ta. Có điều không ngờ là cô ta cũng nhiệt tình đón nhận mặc dù đã có người yêu. Tối đó người yêu cô gọi hoài không thấy bắt máy, sáng hôm sau có tới nhà cô thì nói cả đêm không về. Thay vì cô giấu, nói nhậu khuya nên tìm chỗ ngủ thì có ai biết, nhưng cô cố tình nói trước mặt anh chồng để anh ấy biết là cô vì anh mà bỏ người yêu luôn. Và chàng kia nghe cô ta ngủ với người đàn ông khác là chạy dài, không thèm đau buồn gì cả, mừng ra mặt.
Chắc là lâu nay chàng đã muốn chia tay rồi nhưng mà vẫn còn “dùng được” nên lại thôi, giờ cơ hội này thì quả là tuyệt. Anh chồng sau lần ấy thấy có lỗi với cô ta và đã không làm gì nữa vì vợ anh lên chơi, và anh cũng không làm gì để vợ anh biết. Vợ anh ấy có tham gia dự tiệc sinh nhật của ả kia nhưng ả không hề đả động gì tới chị ấy, không thèm chào hỏi như mấy lần trước nữa.
Sau khi chị vợ về thì bắt đầu cô ta gọi điện thoại kêu anh ấy ra và kể rằng cô ta thấy anh và chị quấn quít bên nhau nên đã tự tử vì quá yêu anh. Anh chồng nghe thế thì lại thấy tội lỗi đầy mình và từ đó đã lừa dối vợ để qua lại với cô ả. Khi bị vợ phát hiện thì anh có kêu vợ khuyên nhủ giùm cô ta vì sợ cô ta lại tự tử, chứ nếu không thì anh thà ở dậy không cưới ai hoặc cho anh có vợ nhỏ, tiền đi làm về thì đưa vợ hết, chỉ có ở bên cô ta để an ủi động viên thôi.
Chị vợ không chịu và đòi ký đơn ly dị. Lúc đầu anh cũng ký nhưng sau đó lại lén xé đi và năn nỉ vợ khuyên nhủ giùm. Chị vợ gọi điện thoại hỏi giờ hai người muốn sao, yêu nhau thì ở với nhau đi, nhưng với điều kiện là cả hai người phải nghỉ làm ở đây, chứ nếu không chị sẽ báo với cơ quan. Anh chồng lúc này đi năn nỉ vợ và mong được tha thứ, không biết là vì lý do sợ mất mặt hay đã đến lúc dừng lại, nhưng bạn tôi đã tha thứ cho anh ấy.
Anh ấy đã thực hiện đúng lời hứa của mình là không liên lạc với ả ta nữa và chấm hết. Nhưng thời điểm quay về gần đây anh ấy có vẻ ít quan tâm đến chị, trong quan hệ vợ chồng anh ấy cũng có vẻ không như ngày xưa nữa.
Chị đã gặm nhắm nỗi đau này quá nhiều, suy nghĩ quá nhiều. Vì chị hỏi thì anh nói đã hết với cô ta và không rõ đó là phải là tình yêu không? Mặt khác, chị tin anh phản bội là do cô ta gài và anh trước giờ là người tuy cộc cằn nhưng lại tử tế. Với bạn bè, ai cũng khen anh vì họ không biết được sự thật này.
Đàn ông khi đánh mất mình họ không nghĩ tới chuyện gì khác đâu ngoài việc thỏa mãn bản thân, đặc biệt là đàn ông có vợ. Tuy ở bên người tình nhưng miệng lúc nào cũng kêu nhớ vợ con, nhưng những kẻ thứ 3 cứ thích đâm đầu vào.
Theo VNE
Người thứ ba như tôi liệu có tội gì đáng để lên án?
Gạt hết sang một bên tất cả lời đàm tiếu của thiên hạ, kẻ thứ ba vẫn ngày ngày sống như điên như dại chỉ vì một chữ tình đã trót mang. Ai dám bảo tình yêu có tội?
"Tôi xót xa khi phải thừa nhận với bản thân mình rằng tôi đã yêu anh."
Tôi bắt đầu chìm đắm trong cuộc tình vụng trộm đầy tội lỗi, tôi yêu anh say đắm mà chẳng nghĩ tới việc anh đã có gia đình và cũng chẳng biết tương lai rồi sẽ ra sao.
Tôi 27 tuổi, đang làm việc cho một công ty tư nhân và vẫn còn độc thân. Ngoài thời gian đi làm, tôi có tranh thủ buổi tối đi học thêm một lớp bồi dưỡng nghiệp vụ để bồi đắp thêm kiến thức và giết thời gian. Tại đây tôi đã nhanh chóng kết thân với một nhóm bạn gồm cả nam và nữ. Sau buổi học là thời gian chúng tôi tụ tập trà đá trò chuyện... rồi những buổi đi chơi, đi du lịch xa của nhóm ngày một nhiều và rồi mọi chuyện cũng bắt đầu từ đó.
Anh là người lớn tuổi nhất nhóm tôi và tất nhiên anh đã có gia đình (anh chưa từng giấu diếm điều đó), anh không đẹp trai cũng không hề có điểm gì đặc biết, chỉ duy nhất anh có sự chín chắn và chững chạc của một người đàn ông trưởng thành.
Tình cảm ban đầu chỉ là anh em chơi với nhau rồi quan tâm đến nhau, nhưng rồi trong những chuyến đi xa (tôi thường ngồi sau xe anh), chúng tôi trò chuyện, tâm sự với nhau nhiều hơn, tôi cảm nhận được hơi ấm từ anh, sự mạnh mẽ và cuốn hút của một người đàn ông. Những cuộc gọi, những tin nhắn của tôi và anh ngày càng nhiều hơn, để rồi một ngày tôi nhận ra rằng mình đã thích anh từ lúc nào.
Cứ tưởng đó chỉ là một chút "say nắng" người đàn ông đã có gia đình, tôi sợ và rồi tôi đã chạy trốn anh, tôi cắt đứt mọi liền lạc với anh, nhưng rồi tình cảm trong tôi dành cho anh lại một lớn, tôi xót xa khi phải thừa nhận với bản thân mình rằng tôi đã yêu anh.
Tôi đã định giữ kín thứ tình cảm tội lỗi ấy ở trong lòng, nhưng rồi, trong một lần nhóm liên hoan, sẵn có thứ men trong người đã thôi thúc tôi. Anh thì chỉ im lặng, không từ chối và cũng chẳng đồng ý. Sau lần đó, anh cố ý tránh mặt tôi, cứ mỗi lần nhóm tôi tụ tập có tôi thì sẽ không có anh và cứ như thế. Hơn ba tháng trôi qua cứ như thế, tôi như phát điên và không thể chịu đựng nổi vì nhớ anh. Đêm hôm ấy tôi đã uống rất nhiều, say và tôi đã khóc, tôi muốn khóc thật nhiều để rồi ngày mai tôi sẽ từ bỏ anh, từ bỏ tình cảm trái ngang của tôi.
Cứ nghĩ chỉ cần cố gắng rồi mọi chuyện sẽ kết thúc từ đó, nhưng rồi anh lại chủ động liên lạc với tôi, sau bao nhiêu ngày nhớ nhung, như "cá gặp nước", tôi và anh lao vào nhau như thể chẳng còn biết gì trên cuộc đời.
Và rồi từ đó tôi bắt đầu chìm đắm trong cuộc tình vụng trộm đầy tội lỗi, tôi yêu anh say đắm mà chẳng nghĩ tới việc anh đã có gia đình và cũng chẳng biết tương lai rồi sẽ ra sao. Tôi không đòi hỏi điều gì ở anh dù là tiền bạc hay danh phận mà chỉ cần có anh ở bên cạnh tôi thế là đủ.
Rồi một ngày tôi nhận được một cuộc điện thoại từ một số lạ, người phụ nữ đầu kia lên tiếng, hóa ra đó là vợ anh. Chị ta đã biết mối quan hệ vụng trộm của chồng và muốn gặp tôi. Xuất hiện trước mặt tôi là một người phụ nữ cao ráo, xinh đẹp và làn da trắng nuốt, ở chị toát lên vẻ quý phái và sang trọng, dù đã có hai đứa con, nhưng một cô gái còn son như tôi cũng chẳng thể dám so sánh với nhan sắc và vóc dáng của chị.
Tôi đã run lên vì nghĩ tới cái cảnh đánh ghen của các bà vợ mà tôi vẫn được đọc ở đâu đó trên các trang báo, nhưng không, cách chị cư xử ngoài sức tưởng tượng của tôi. Chị nhẹ nhàng nói chuyện với tôi như một người chị "đàn ông là thứ tham lam nhất trên đời, có 1 rồi sẽ muốn có 2, nhưng tuyệt nhiên ở chỉ vui vẻ mà chẳng bao giờ chịu bỏ vợ mình. Em là một cô gái con trẻ, tương lai còn rất dài, cuối cùng rồi người thiệt thòi cũng chỉ là em mà thôi, chị tin em đủ thông minh để hiểu được điều đó". Những lời nói của chị như có nhát dao đâm vào tim tôi, chị nói đúng, anh chẳng hề mất gì khi đến bên tôi, anh vui vẻ, sung sướng nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ anh hứa hẹn với tôi điều gì, anh cũng chưa hề một lần nói yêu tôi, chỉ là tôi quá ngây thơ và khờ dại mà thôi.
Sau lần nói chuyện với vợ anh, tôi đã lặng lẽ rời khỏi anh, cắt đứt mọi liên lạc, tôi biết mình sai nhưng vẫn lao vào, anh vốn sinh ra không phải là của tôi, ngay từ đầu đã không phải của tôi, người ta vẫn nói "cái gì không phải của mình thì mãi mãi không thuộc về mình" chỉ là tôi đã cố dành giật nó từ tay một người khác và hiển nhiên tôi chẳng phải là chủ sở hữu của nó.
Dù chẳng hề dễ dàng nhưng tôi thấy lòng thanh thản khi rời xa người đàn ông đã có gia đình.
Dù chẳng hề dễ dàng nhưng tôi thấy lòng nhẹ nhàng và thanh thản, tôi cảm thấy mình đã làm đúng khi rời xa người đàn ông đã có gia đình. Tôi là người thứ 3 và dĩ nhiên sẽ chẳng bao giờ tôi được chào đón. Dù khó khăn còn ở phía trước, tôi tin hạnh phúc vẫn đang chờ tôi ở phía trước, một người hoàn toàn thuộc về tôi cả thể xác lẫn tâm hồn. Nhưng đôi khi tôi vẫn thấy mình day dứt khi trở thành người thứ ba, thậm chí tôi lo lắng khi nghĩ về quãng thời gian đó. Liệu tôi có bị người đời lên án, liệu người mới có chấp nhận chuyện cũ không?
Theo blogtamsu
Bi hài vợ chồng mỗi tháng 4 lần rủ nhau ra nhà nghỉ Nhà quá chật, ở cùng bố mẹ hoặc con nhỏ cứ đòi ngủ chung khiến nhiều cặp vợ chồng thiếu không gian riêng. Để giải tỏa "chuyện ấy", nhiều cặp chọn cách ra nhà nghỉ. "Đỏ mặt" lần đầu ùng chồng ra nhà nghỉ Chị D.L. (25 tuổi) hiện đang sống cùng chồng và bố mẹ chồng trong một phòng chung cư rộng...