Bối rối khi phát hiện tin nhắn tình cảm đến điện thoại chồng
Tin nhắn tình cảm đó cứ ám ảnh khiến tôi không sao chịu nổi. Tôi phải làm sao để nhanh chóng phát hiện ra sự thật?
Gia đình tôi vẫn được đánh giá là gia đình kiểu mẫu. Hai vợ chồng tôi đều có công ăn việc làm ổn định, thu nhập tốt. Chúng tôi có 2 con, một trai một gái, ngoan ngoan, học giỏi.
Chồng tôi làm sếp ở một công ty danh tiếng. Mặc dù công việc bận rộn nhưng anh luôn chu toàn với gia đình, vợ con. Tôi cảm thấy hãnh diện vì có một người chồng mẫu mực như anh.
Tình cờ tôi phát hiện một tin nhắn tình cảm của một số máy lạ gửi đến điện thoại của chồng (Ảnh minh họa)
Nhưng mấy hôm trước, tình cờ tôi phát hiện một tin nhắn tình cảm của một số máy lạ gửi đến điện thoại của chồng tôi. Lúc đó chồng tôi để điện thoại ở trên bàn để đi tắm nên không biết có tin nhắn. Trong khi ấy, tôi đang lau bàn, thấy điện thoại chồng báo có tin nhắn đến, không hiểu sao tôi lại nhanh tay cầm lên và mở xem. Tôi sững người khi đọc tin nhắn đó: “Em rất nhớ anh. Bao giờ chúng mình gặp nhau nhỉ?”.
Tôi không biết người này là ai, chồng tôi chỉ lưu trong danh bạ là “T”. Có khi nào chồng tôi đã phản bội tôi mà có người đàn bà khác? Từ trước đến giờ, chồng tôi chẳng có biểu hiện gì khác lạ khiến tôi phải nghi ngờ cả. Hàng ngày, anh vẫn đi làm, về nhà đúng giờ, đón con, chơi với con, đối xử tốt với vợ, tuần nào hai vợ chồng cũng ra ngoài ăn tối để hâm nóng tình cảm.
Video đang HOT
“T” là ai nhỉ? Cô ta và chồng tôi có quan hệ ở mức nào? Liệu chồng tôi cũng có tình cảm với cô ta hay chỉ một mình cô ấy đeo đuổi chồng tôi?… Đầu óc tôi quay cuồng với hàng loạt câu hỏi.
Tôi thấy đất trời như sụp đổ. Tôi đứng không vững nữa, phải ngồi sụp xuống bàn. Phải mất 15 phút, tôi mới bình tĩnh được. Lúc đó, tôi nhanh tay xóa tin nhắn đó đi để chồng khỏi phát hiện ra là tôi đã đọc. Tôi để điện thoại của chồng vào vị trí cũ, vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Lúc đó, tôi chỉ muốn hét to lên cho thỏa cơn tức giận nhưng lý trí bảo tôi phải bình tĩnh vì tôi thấy mất bình tĩnh, nóng giận nhiều khi chỉ làm hỏng việc. Tôi không muốn chưa rõ chuyện mà đã làm ầm lên, như thế chỉ xấu mặt cả hai người. Vả lại, tôi vẫn không tin là chồng tôi có thể phản bội tôi. Tôi đã cùng chồng trải qua những ngày tháng khổ cực, chung lưng đấu cật để có được ngày hôm nay, thế nên tôi không thể để chồng mình bị cướp một cách dễ dàng đến thế. Tôi phải tìm hiểu rõ chuyện này.
Từ hôm đó, tôi theo dõi chồng rất sát sao nhưng chẳng thấy anh có biểu hiện gì khác lạ. Anh vẫn đi làm về đúng giờ, vẫn dành cho tôi những lời lẽ, cử chỉ ngọt ngào, âu yếm. Tôi đã thuê cả thám tử theo dõi chồng nhưng chưa thu được chứng cứ ngoại tình nào của anh.
Tôi vẫn cố vui vẻ trước mặt chồng nhưng từ hôm đó đến nay, tin nhắn đó cứ ám ảnh khiến tôi không sao ngủ được. Tôi cảm thấy mệt mỏi, ức chế. Nếu kéo dài mãi thế này chắc tôi không chịu được nữa. Nhưng phải làm sao để phát hiện ra sự thật? Tôi có nên hỏi thẳng chồng về chuyện này. Và nếu chồng tôi thật sự đã phản bội tôi thì tôi có nên tha thứ?
Theo Hồng Thanh/Vietnamnet
Đau đẻ vật vã vợ vẫn cầm điện thoại để chỉ đạo vụ đánh ghen cô bồ của chồng
Khi tôi chuyển dạ trong bệnh viện thì hai người ấy hú hí chụp ảnh cưới với nhau, nghĩ đến tôi ức không chịu được. Bụng đau gần chết nhưng miệng tôi vẫn phải chỉ đạo người đánh ghen hộ.
Cuộc đời tôi xuống dốc không phanh từ khi mang bầu đứa con thứ 2. Biết tin tôi có bầu con gái chồng chán nản ra mặt, tôi thầm nghĩ: "Con là con chung tô có quyết định được nó là trai hay gái đâu cơ chứ. Con nào chẳng là con, có con gái càng sướng".
Cuộc sống hai vợ chồng trước đây vui vẻ mặn nồng lắm, nhưng từ khi tôi trở thành mẹ sề thì chồng tôi có vẻ không mặn mà gì nhiều. Đi đường mắt anh cứ dính vào mấy cô gái khoe n.gực khoe đùi phè phỡn. Nhiều khi nhìn mà thấy điên, có hôm tức quá ngồi sau tôi tát cho anh ta phát vào đầu đau điếng:
- Anh muốn g.iết mẹ con tôi hả mà đi đứng như vậy, thèm ngắm gái đến mức đó sao ?
Chồng tôi ấm ức rồi rú ga phi như điên, tôi ngồi sau sợ quá suýt đái ra quần, nhưng miệng vẫn im bặt vì chán chả buồn nói. Tôi chán vì chồng thờ ơ hơn nhưng cũng không nghĩ có ngày anh ta cả gan dám cặp bồ.
Chồng tôi là dân xây dựng, nên có cớ đi xa. Đợt đó tôi thấy chồng ít về nhà, hỏi thì anh kêu bận hoài, nhưng công trình chỉ cách nhà có 30 km nếu bận thì cũng vẫn tranh thủ về được. Nhưng rồi 1 hôm tôi gọi điện cho chồng thì thấy gái bốc máy. Tôi ôm bụng bầu lên tân nơi, truy ra cô gái kia từ mấy chị nấu ăn cho công nhân. Phận đàn bà với nhau nên họ thương cảm.
Tôi gặp và dằn mặt cho 1 trận, nhưng con này cũng không vừa. Mặt cứ câng câng dù mồm nói xin lỗi, tôi lôi chồng về bắt sáng đi chiều về. Được tầm 1 tháng thì anh ta lại ở miết trên đó.
Tôi buồn khổ nhiều lắm, con gai đầu còn nhỏ con thứ hai thì vẫn nằm trong bụng vậy mà bố nó đã hư đốn thế rồi. Tôi lo nghĩ nhiều, nên mất ăn mất ngủ. Tôi biết chồng vẫn qua lại với con tình nhân đó. Cứ về được 1 lúc là anh ta lại bứt rứt khó chịu muốn đi, có đêm tôi bắt được đang nhắn tin cho bồ. Tôi ném vỡ nát cái điện thoại, chồng tôi lúc này im lặng không nói gì, sáng mai anh ta bỏ đi luôn.
Tôi bị sinh non khi này thai mới được 8 tháng rưỡi, gọi cho chồng thì thuê bao. Tôi nghe phong phanh hai đứa nó đang hú hí chụp ảnh với nhau, con bồ còn thuê cả váy cưới để mặc. Mặt chai đến thế là cùng, tôi vào viện đau vật vã, nhưng cay cú quá tôi vẫn gọi điện thuê người lên tận Hà Tây để đánh ghen.
Bác sĩ bảo tôi hãy tập trung cho việc sinh con, nhưng tôi đau khổ cay cú quá. Khi tôi còn bụng mang dạ chửa, chuyển dạ trong bệnh viện thì hai đứa đó hú hí chụp ảnh cưới với nhau, nghĩ đến tôi ức không chịu được. Bụng thì đau gần chết nhưng miệng tôi vẫn nói chuyện điện thoại. Mấy thằng đệ mà em trai tôi thuê đi đánh ghen hộ tôi chúng lên tận nơi, cho con ả đó 1 trận tơi bời. Đánh ghen xong tôi nhờ chúng báo lại với chồng:
- Vợ đang đẻ, nếu không về thì đừng hòng nhận con.
Chiều tối chồng tôi về cay cú lắm, chắc muốn đánh vợ vì đánh bồ anh ta tơi tả nhưng vì tôi vừa sinh xong nên không dám làm gì. Bố mẹ chồng cũng chưa biết chuyện, tôi vẫn giấu vì sợ họ đau lòng.
Giờ vợ chồng chúng tôi sống rất mệt mỏi với nhau, anh ta cứ đi đi về về, thăm hỏi con cái chứ vợ nằm đó thì mặc kệ. Dù tôi có tha thứ níu kéo thì chồng vẫn chẳng thể quay lại như trước. Anh ta vẫn thỉnh thoảng qua lại với con ả kia. Tôi biết nhưng giờ tôi không còn đánh ghen hay bận tâm nữa. Tôi muốn dành thời gian chăm con. Nhiều lần tôi thấy chồng ôm con khóc rồi nói xin lỗi nó, thấy thế tôi vừa xót cho con vừa thấy nực cười cho chồng.
Thời gian qua tôi chịu đựng cũng đủ rồi, chờ con lớn lên, gắng gượng chút nữa tôi sẽ ly hôn. Liệu tôi suy nghĩ vậy có đúng không? Khi mà con còn quá nhỏ và chúng cần 1 gia đình. Tôi có nên chịu đựng hi sinh để con có bố có mẹ, hay là sớm giải thoát cho nhau để cả hai sống cuộc sống của mình?
Theo Phununews
Giá như đàn ông hiểu được nỗi đau đớn khi phụ nữ làm đẹp chỉ vì họ Có phụ nữ nào bước qua tuổi trưởng thành mà không từng đau điếng khổ sở chịu đựng suốt vài tiếng đồng hồ chỉ để xinh đẹp hơn một chút, dáng hình cao hơn một chút trên đôi giày biểu tượng của phái đẹp? Rồi sung sướng nhận ra hạnh phúc là khi được xỏ chân vào đôi dép bông mềm. Đối với...