Bối rối khi biết mẹ vợ tương lai chính là bạn gái cũ
Em vô cùng đáng thương khi trở thành nạn nhân của sự thù hận giữa tôi và mẹ em.
Năm ngoái, vừa tốt nghiệp đại học cũng là lúc tôi chia tay bạn gái. Tôi xin đi làm tại một công ty và hàng ngày chỉ biết tìm niềm vui trong công việc.
Giám đốc nơi tôi làm việc là một phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp đã có gia đình. Nhờ chăm chỉ, nghiêm túc làm việc tôi được chị ấy rất quý. Dần dần mối quan hệ giữa tôi và chị ấy ngày càng gắn bó và chúng tôi yêu nhau lúc nào không hay.
Em vô cùng đáng thương khi tự nhiên trở thành nạn nhân của sự thù hận giữa tôi và mẹ em (Ảnh minh họa)
Tình cảm tôi dành cho chị ấy ngày càng sâu đậm. Tôi sống trong cảm giác bất an, lo sợ một ngày nào đó đ.ánh mất chị ấy. Ngày nào không gặp nhau, tôi thấy bồn chồn và không tập trung nổi để làm việc. Nhưng lý trí của tôi lại khiến tôi thấy rằng, nếu cứ tiếp tục mối quan hệ này cả hai chúng tôi đều rất đau khổ.
Đấu tranh tư tưởng mãi, cuối cùng tôi quyết định nên chấm dứt chuyện tình này khi chưa đi quá xa. Tôi biết cả hai sẽ rất đau khổ, nhưng chắc chắn sẽ tốt hơn nhiều nghịch cảnh hiện nay.
Khi tôi đưa ra lời đề nghị chia tay, chị ấy rất tức giận. Chị ấy c.hửi tôi là thằng hèn, và tát cho tôi một cái trời giáng. Chị nói rằng vì yêu tôi, chị dám chấp nhận thân bại danh liệt, dám phản bội chồng con mà tôi lại đối xử tồi tệ với chị. Chị khóc lóc đau đớn vật vã khiến tôi suýt chút nữa cũng không cầm lòng được.
Tôi đã giấu chị âm thầm nghỉ việc. Sau một tháng biệt tăm, tôi tìm việc ở một công ty khác và cắt đứt hoàn toàn liên lạc với chị.
Video đang HOT
3 tháng trước, thông qua sự giới thiệu của đồng nghiệp tôi quen một cô bé còn rất trẻ. Hai chúng tôi nói chuyện rất hợp nhau. Mỗi lúc bên nhau là những khoảng thời gian vô cùng vui vẻ, tràn đầy tiếng cười.
Chỉ sau khoảng thời gian ngắn quen biết chúng tôi đã yêu nhau. Tình cảm giữa chúng tôi ngày càng thắm thiết. Tôi cũng nhanh chóng quên mất hình bóng của chị.
Một lần sau một đêm mặn nồng em đề nghị chúng tôi kết hôn, cuối tuần này em sẽ đưa tôi về ra mắt bố mẹ. Tôi cảm thấy đây là lời đề nghị rất hợp lý và cũng là tâm nguyện của mình nên tôi đã đồng ý.
Cuộc đời không thể học được chữ ngờ, sáng hôm qua tôi cùng bạn gái tràn ngập hạnh phúc về nhà em gặp bố mẹ. Khi bước vào cửa, tôi như c.hết lặng khi người đứng trước mặt tôi lại là chị. Cả hai chúng tôi đều hoảng sợ và chỉ biết im lặng cúi đầu trong khi bố em và em tíu tít vui mừng vì ngày trọng đại.
Suốt cả buổi, tôi không dám nhìn vào mắt chị bởi tôi biết trong đó là nỗi hận thù, oán trách chất chứa. Cuối cùng mọi dự tính nói chuyện cưới xin của chúng tôi cũng đành gác lại bởi tôi không thể cất nổi lời.
Từ hôm qua đến nay tâm trạng tôi vô cùng tồi tệ. Tôi không biết phải làm thế nào để đối mặt và giải quyết chuyện này. Sáng nay, bạn gái đến tìm tôi. Em khóc lóc đau khổ và luôn hỏi tôi vì sao mẹ em cương quyết cấm chuyện của chúng tôi, ép em phải chia tay với tôi.
Bản thân tôi sớm đã dự tính được kết cục này, nhưng không biết phải giải thích ra sao với em. Em không có tội. Em vô cùng đáng thương khi tự nhiên trở thành nạn nhân của sự thù hận giữa tôi và mẹ em.
Tôi thật sự rất thương yêu bạn gái mình nhưng cũng vô cùng hoang mang không biết phải làm thế nào? Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Theo Dân Việt
Cả dòng họ ngăn cấm lấy cô gái cụt 2 chân về làm vợ, nhưng tôi vẫn cố cưới bằng được...
Bất chấp tất cả để cưới cô gái cụt 2 chân đó về làm vợ, nhưng không ngờ sau 10 năm em lại giúp tôi trở thành tỷ phú đến khó tin như vậy.
Tôi quyết định sau khi em ra viện sẽ đưa em về nhà để xin bố mẹ cho cưới (ảnh minh họa)
Tốt nghiệp đại học tôi không bám trụ ở thành thị như những đứa bạn khác mà chọn cho mình con đường về quê lập nghiệp. Ngày ấy cất tấm bằng đại học vào góc tủ mà đi mở trang trại chăn nuôi, ai nấy cũng chỉ trỏ rồi dè bỉu các kiểu nhưng tôi cũng mặc kệ. Nhờ giời việc chăn nuôi cũng thuận buồm xuôi gió nên năm đầu cũng có lợi nhuận không lỗ gì.
Thế rồi cái lần đi mời bác sĩ thú y về khám cho đàn lợn đang ốm ở nhà, trên đường về tôi không may đ.âm vào 1 cô gái đang đi ngược chiều. Chiếc xe máy của tôi đ.âm trực diện vào xe cô ấy khiến cả 2 đều ngã ra và bất tỉnh. Tỉnh dậy trong viện, tôi thấy mình chỉ bị trầy xước nhẹ nên vội hỏi mẹ cô gái bị tai nạn kia có làm sao không. Mẹ chỉ lắc đầu và bảo cô ấy đang cấp cứu.
Lo sợ cô gái ấy có mệnh hệ gì, tôi liền chạy tới đó và chờ đợi kết quả thì nghe bác sĩ nói cô ấy bị gẫy 2 chân và cả đời này sẽ phải ngồi xe lăn. May phần đầu không có vấn đề gì nghiêm trọng nên không nguy hiểm tới tính mạng còn đôi chân thì...
Quá sốc về chuyện này, tôi thấy mình có lỗi với cô gái trẻ đó nhiều quá. Nghe nói, cô ấy mất cha mẹ từ nhỏ nên chẳng có ai thân thiết ngoài mấy người họ hàng hết. Vào phòng thăm cô gái đó, nhìn cô ấy rất xinh và duyên dáng chỉ tiếc là cô ấy đã mất đi đôi chân để làm tất cả mọi việc.
Thời gian đó tôi ngày nào cũng vào viện chăm cô gái đó, lâu rồi chúng tôi nảy sinh tình tìm cảm. Tôi quyết định sau khi em ra viện sẽ đưa em về nhà để xin bố mẹ cho cưới. Tôi phải cưới cô ấy như 1 cách chuộc tội vì cô ấy không có người thân để nương tựa.
Thấy tôi dẫn 1 cô gái cụt cả 2 chân về đòi cưới, cả dòng họ nhà tôi xúm lại tổng sỉ vả và ngăn cấm tôi cưới cô ấy bằng được. Bởi mọi người nghĩ, vợ mà bị cụt chân ngồi xe lăn cả đời như thế sẽ là gánh nặng cho tôi cả đời. Gạt bỏ tất cả những lời chỉ trích, khuyên ngăn tôi vẫn cố chấp cưới cô gái ấy bằng được dù bố mẹ tôi giận đòi từ mặt luôn.
Ngày cưới của vợ chồng tôi buồn lắm, có hơn chục người là bạn bè đến dự còn không có người thân nào của tôi xuất hiện cả. Cưới xong, tôi đưa em về sống ở ngôi nhà nhỏ với giá thuê 800 ngàn/ tháng. Nhiều lúc vợ nhìn tôi ứa mắt giận dỗi và trách sao tôi dại khờ cưới cô ấy để cả nhà từ mặt như thế. Tôi chỉ cười và nói mình cần có trách nhiệm khi đã vô tình lấy đi đôi chân của em.
Cứ thế, vợ chồng tôi chăm chỉ làm ăn. Thời gian đầu tôi vẫn chăn nuôi nhưng được 1 năm thì đàn lợn nhà tôi bị dịch c.hết hết. Chán nản, tôi quyết định bỏ và chuyển đi buôn bán hoa quả ngoài chợ thì vợ khuyên tôi nên đầu tư kinh doanh vật liệu xây dựng. Tôi cười bảo vợ, làm cái ấy cần nhiều vốn lắm trong khi tôi chả có nổi 100 triệu nữa là. Nghe vậy vợ liền đi tìm người mua mảnh đất mảnh t.iền của bố mẹ cô ấy đi và đưa cho tôi hết 300 triệu t.iền bán đất để kinh doanh.
Có vốn trong tay tôi nhập đồ về và thuê 1 ngôi nhà mặt t.iền kinh doanh. Nhờ giời vợ tôi khá khéo léo trong việc buôn bán nên đắt khách lắm. Cô ấy cứ ở nhà bán, còn tôi đi tìm đầu mối nhập và ngoại giao thêm bên ngoài.
Chỉ có ở bên vợ con thì con mới giàu được thôi (ảnh minh họa)
Sau 2 năm mở quán kinh doanh vợ chồng tôi đã hoàn lại được số vốn 300 triệu lúc đầu của vợ và mua được ngôi nhà mặt t.iền để tiện làm ăn không phải kinh doanh nữa. Cứ thế, qua mỗi năm số lợi nhuận lại tăng lên gấp bội nhờ sự quyết đoán và khôn khéo trong kinh doanh của vợ. Ấy thế mà sau 10 năm cưới vợ tôi bỗng trở thành tỷ phú, có xe ô tô t.iền tỷ để đi, có nhà biệt thự để ở khiến ai cũng trầm trồ khen nghẹn.
Thấy tôi làm ăn phát đạt gia đình tôi xóa bỏ lời từ mặt năm nào mà quay lại nhận 2 vợ chồng tôi và 2 đứa nhỏ là con cháu trong nhà. Ấy thế mà thi thoảng mẹ tôi vẫn rỉ tai nói với tôi 1 câu khiến tôi đau điếng mà vẫn phải cố tỏ ra vui vẻ.
- Mày giàu thế này thì bỏ quách con vợ què đi. Cứ sống với nó làm gì khổ cả đời ra con ạ.
- Không có cô con dâu què của mẹ thì con cũng mãi chỉ là thằng nuôi lợn bẩn thỉu thôi. Giờ con mà bỏ cô ấy kiểu gì cũng phá sản và trắng tay cho mà xem. Chỉ có ở bên vợ con thì con mới giàu được thôi. Chẳng lẽ mẹ không thích điều ấy.
Mặc kệ người ta nghĩ xấu, nói này nói nọ vợ tôi. Nhưng với tôi cô ấy tuyệt vời lắm. Vợ tôi mất đi đôi chân sau lần tai nạn ấy, nhưng bù lại cô ấy lại có 1 cái đầu thông minh trong chuyện làm ăn và rất giỏi k.iếm t.iền. Nhưng dù sao thì tôi cũng vẫn mãi yêu vợ, có thể lúc đầu chúng tôi đến với nhau không xuất phát từ tình yêu nhưng giờ là tình yêu nồng cháy. Và tôi nghĩ mình thật may mắn mới lấy được cô vợ cụt chân ấy về làm vợ, không thì cuộc đời tôi đâu được ngồi xế hộp ăn mặc sành điệu thế này.
Theo blogtamsu
Rơi nước mắt chỉ vì 1 câu nói của mẹ vợ sau 10 năm chung sống mới về thăm quê ngoại lần đầu Nếu như không có dịp đó, bố mẹ tôi đi du lịch, tôi lại được nghỉ phép, không biết đi đâu tôi mới nghĩ ra về quê vợ thăm mẹ vợ, tôi sẽ mãi là kẻ tệ bạc, vô tâm. Tôi cưới vợ cách đây 10 năm, một cô gái ở tận trong Lâm Đồng, vợ ra ngoài Bắc học rồi quen nhau...