Bố vợ ngã nhập viện, con rể cứ thờ ơ!
Bố tôi mới nhập viện 2 ngày mà tôi đã điên tiết với cách ứng xử của chồng tôi quá. Nhà vợ thì neo người mà được ông con rể cứ thờ ơ, chẳng vào viện trông hay chăm nom bố vợ.
Nhất là khi bố tôi ngã, tôi càng hiểu rõ chân dung người chồng lạnh lùng, vô tâm, vô trách nhiệm của tôi hơn.
Thật sự ngay bây giờ tôi cảm thấy rất buồn và đau khổ về người chồng đã gắn bó với mình được 4 năm nay. Chồng tôi, theo như nhận xét của những người ngoài thì anh là một người đàn ông hiền lành và sống tình cảm. Song, là vợ chồng 4 năm nay, tôi lại không thấy anh như vậy. Nhất là khi bố tôi ngã, tôi càng hiểu rõ chân dung người chồng lạnh lùng, vô tâm, vô trách nhiệm của tôi hơn.
Cách đây 3 hôm, bố đẻ của tôi bất ngờ bị ngã. Ông bị gẫy xương chậu nên phải nằm bệnh viện không đi lại được. Nhà tôi thì chỉ có 2 chị em gái. Tôi là con gái lớn nhất của bố mẹ, còn em gái tôi đang học đại học xa nhà. Thế là, bố vợ nằm viện như thế nhưng chồng tôi vẫn dửng dưng. Tôi đang thất vọng về chồng nhiều lắm.
Hôm đầu tiên bố tôi bị ngã phải nhập viện, tôi gọi điện cho anh (lúc đó anh ở nhà không đi làm) bảo bố bị ngã không đi được anh lên bệnh viện ngay để đỡ bố vào xe rồi đẩy bố lên khoa ngoại.
Khi được vợ báo tin xong, anh còn cười ra vẻ rất khoái chí. Hơn nữa, lúc tôi gọi điện báo cho anh là 13h30 chiều. Vậy mà đến 15h30 anh mới lên bệnh viện và tìm đến chỗ bố tôi. Trong khoảng thời gian đó ở viện, tôi và mẹ đã phải gọi điện nhờ hết người nọ đến người kia trong họ hàng đến để nhờ giúp đỡ.
Trong khi đó ông con rể quý hóa của bố mẹ tôi 2 tiếng sau xong mới lên thì không biết để làm gì nữa? Đã thế anh lên chỗ bố vợ ngồi được đúng 2 tiếng là lại đòi về.
Tôi bảo với anh là hôm nay là đêm đầu tiên bố ở viện, anh ở lại trông bố. Anh bảo với tôi: “Thế còn mẹ thì sao?”. Tôi thừa hiểu ý anh. Ý của chồng tôi là mẹ vợ phải trông ông đêm nay chứ anh không trông.
Tôi bảo là nhà có mỗi anh là con rể thì anh trông giúp chứ mẹ già yếu trông làm sao được. Vậy mà anh cũng không trông bố. Chồng tôi bảo, anh phải về đi làm (anh làm nghề tự do, giờ giấc không cụ thể). Đến lúc về nhà rồi thì anh vui vẻ báo tin với tôi.
Video đang HOT
Thế là đêm đầu tiên bố nhập viện, mẹ tôi lại phải nhờ chú tôi (em trai của bố) vào viện trông bố. Đến hôm qua là đêm thứ hai, chồng tôi không phải đi làm nên tôi bảo hôm qua anh không trông thì hôm nay anh vào trông bố nhé. Thế nhưng chồng tôi lại bảo để khôm khác.
Lúc đó, không nhịn được nữa, tức quá tôi bảo: “Anh được lắm, anh gieo nhân nào sau này sẽ nhận được quả đó. Bây giờ anh đối với bố tôi thế nào thì sau này tôi sẽ như thế với bố mẹ anh”. Dù vợ nói nặng lời như vậy, anh cũng không nói gì.
Và đêm thứ 2, mẹ tôi lại phải nhờ người anh con nhà bác ruột tôi trông bố. Chồng tôi đã không trông bố vợ được hôm nào mà sáng nay tôi đi làm (ban ngày mẹ tôi trông, đi làm về tôi tranh thủ nầu cơm cho bố mẹ), anh còn hồn nhiên nói với tôi: “Chiều em tranh thủ về nhà nấu cơm”.
Tôi thật chẳng hiểu sao anh lại như thế nữa? Ở nhà chồng tôi vẫn có bao nhiêu người đó thôi. Bố chồng tôi tuy đang bị cảm cúm nhẹ, nhưng mẹ chồng vẫn bán hàng trước cửa nhà. Nhà chồng tôi còn có em chồng 17 tuổi đang được nghỉ hè nữa. Con trai nhỏ của 2 vợ chồng thì tôi cũng đã gửi tư nhờ người ta cho ăn và trông tối giúp.
Thấy anh nhắn như thế, tôi tức quá nói lại với chồng là: “Em về nấu cơm thì ai nấu cơm trên nhà ông bà ngoại?”. Anh bảo là: “Thì em bảo bà nấu”.
Tôi điên tiết quá nên bảo anh nói vô lý quá: “Bố tôi ốm nằm đấy, anh đã không phải trông. Có mỗi nấu cơm mà anh cũng bảo mẹ về nấu thì ai trông bố ở bệnh viện?. Ở nhà, em anh 17 tuổi để làm gì, sao anh không bảo nó nấu cơm đi mà cái gì cũng tôi. Anh chỉ biết việc nhà anh thôi à?”.
Xin nói thêm là vợ chồng tôi đang vẫn ở chung với bố mẹ chồng. Ban ngày tôi đi làm, buổi trưa và chiều đi làm về tôi tranh thủ mang cơm vào viện cho bố mẹ đẻ tôi. Sau đó, tôi ở bệnh viện chơi với bố mẹ đến 9h tối là lại về nhà chồng. Tôi áy náy vô cùng vì không làm được gì cho bố mẹ đẻ lúc này.
Bố tôi mới nhập viện 2 ngày mà tôi đã thấy điên tiết và thất vọng với cách ứng xử của chồng tôi quá. Tôi không biết phải làm gì với người chồng vô tâm, vô trách nhiệm và lạnh lùng này đây? Tôi xấu hổ với bố mẹ và người thân đằng nhà ngoại về chồng tôi quá mọi người ạ. Xin mọi người cho tôi lời khuyên. Tôi xin chân thành cám ơn.
Theo VNE
"Lỗ to" vì ham chồng...Hà Nội
Ham hố lấy chồng Hà Nội, Dung có ngờ đâu "vớ" phải gã chồng vũ phu, nghiện ngập.
Ảo vọng lấy chồng Hà Nội
Mỗi khi vợ chồng anh Nam, chị My sánh bước cùng nhau bạn bè, người thân đều tủm tỉm cười vì sự...chênh lệch ngoại hình giữa hai người. My cao, da trắng, dáng người và khuôn mặt đều đẹp. Trong khi đó anh Nam thì thấp hơn vợ một cái đầu, người nhỏ thó, mặt mũi cũng không được ưa nhìn. Ở anh Nam chỉ toát lên vẻ của một người đàn ông khó tính, cau có...tất cả đều không thấy điểm gì phù hợp với người vợ xinh đẹp mà anh cưới được.
Ai không biết thì có thể ngạc nhiên đôi chút nhưng bạn bè của My thì đều hiểu nguyên nhân. Ngày còn trẻ, đang là sinh viên My nổi tiếng khắp trường vì là hoa khôi. Tất nhiên, kéo theo đó là rất nhiều những chàng thư sinh ngấp nghé, mong muốn được lọt vào mắt xanh của người đẹp. Nhưng cô đều phớt lờ. Xuất thân là một cô gái nông thôn lên thành phố, tự ý thức được mình đẹp nên cái giấc mộng lớn nhất đời của My là cưới được một anh chàng nhà Hà Nội. Chỉ có thế cô mới có thể trụ lại ở mảnh đất này và sống sung sướng.
Vì suy nghĩ như vậy ngay từ đầu nên đối với những chàng trai tỉnh lẻ, mặc cho họ học giỏi, đẹp trai, thông minh và yêu thương cô chân thành, My đều phũ phàng từ chối hết. Gặp ai, biết họ có tình cảm với mình nhưng My luôn thẳng thắn: "Em muốn trụ lại ở Hà Nội, muốn xây dựng gia đình với người sinh ra ở đây nên không muốn yêu đương vớ vẩn". Nghe những lời cô nói, một vài chàng trai vì mặc cảm, tự ái mà rời xa, một số khác thì khinh thường cô sống quá thực dụng nên cũng không còn muốn yêu nữa. Cứ như vậy, nhiều người đến thì cũng nhiều người đi, My không hề nôn nóng vì người mà cô chờ đợi là những anh chàng Hà Nội. Vì thế, những "vệ tinh" kia có đi cô cũng không tiếc nuối.
Với vẻ đẹp của mình, lại có nhiều bạn bè nên My quen được nhiều anh chàng được gọi là "trai Hà Thành". Một trong số đó là Nam. Nam có dáng người nhỏ bé, có thể gọi là xấu nhưng chỉ có mình anh là xác định gắn bó với My. Hơn nữa, gia đình Nam rất giàu có. Suy đi tính lại, My quyết định gắn bó với Nam để hi vọng được đổi đời. Cô tính toán rằng, chồng càng xấu thì khi về làm vợ, mình đẹp như thế này sẽ càng được chiều chuộng, sung sướng. Hơn nữa, chồng cũng không đi ngoại tình. Để chắc chắn không tuột mất cơ hội, My còn quyết định có thai trước khi cưới để "giữ chỗ".
Ham hố lấy chồng Hà Nội để rồi nhận trái đắng (Ảnh minh họa)
Vậy là không cần biết Nam là người như thế nào, không cần biết gia đình anh nền nếp ăn ở ra sao, chỉ riêng việc Nam là trai Hà Nội, có nhà cửa đàng hoàng, giàu có đã đủ để My quyết định trao thân gửi phận. Ngày cưới cuối cùng cũng diễn ra. Ai đến dự cũng thầm tiếc cô gái "xinh đẹp nức vùng" lại sắm vai bên người chồng vừa lùn, vừa xấu.
Phụ bạc người yêu để chạy theo "trai Hà Nội"
Cũng mang một tham vọng như My, Dung thậm chí còn phũ phàng hơn khi quyết định chấm dứt, hủy hôn với người yêu để chạy theo tình mới. Với cô, việc được một chàng trai vừa đẹp trai, nhà giàu có lại ở Hà Nội là một "cơ hội trời cho" và cô cần phải nắm lấy.
Dung và Tiến đã yêu nhau 3 năm. Tới khi cô ra trường, hai bên gia đình quyết định dạm hỏi để chính thức cho hai con. Dung và Tiến và vẫn sống ở Hà Nội và đi làm như bao bạn bè khác. Cả hai chờ đợi tới ngày cưới để dọn về cùng một nơi chốn. Ấy vậy mà chỉ còn cách ngày cưới 3 tháng, Dung đường đột đòi chia tay.
Ở công ty Dung làm có một người đồng nghiệp tán tỉnh cô. Cô cảm thấy thích thú và muốn thay đổi vì đó là một anh chàng rất đẹp trai. Nhưng điều đó không phải là nguyên nhân chính. Thứ mà cô nghĩ đến chính là anh ta nhà ở Hà Nội, gia đình không quá giàu nhưng cũng ổn định. Trong lòng Dung tính toán: "Nếu lấy Tiến, hai vợ chồng có cố gắng làm ăn, vất vả chắt chiu thì cũng phải già nửa đời may ra mới mua được một chỗ be bé mà chui ra, chui vào ở đất Hà Nội này. Trong khi đó nếu quyết định ở bên người kia thì cô bỗng nhiên trở thành dâu Hà Nội, có nhà cao, cửa rộng để ở luôn. Xét về ngoại hình thì anh ấy cũng chẳng kém cạnh gì".
Vậy là bất chấp hai bên gia đình đã lên kế hoạch cưới xin, Dung vẫn chủ động chai tay. Quyết định của Dung thậm chí còn được bố mẹ cô đồng tình ủng hộ vì như thế có lợi cho con mình hơn. Chỉ đúng 1 tháng sau khi hủy hôn, Dung cưới người mới. Đó cũng là ngày tròn 3 tháng hai người tán tỉnh, tìm hiểu nhau. Ngày cưới, Dung tự hào với bạn bè vì lấy được chồng nhà Hà Nội, lại cao to đẹp trai như diễn viên điện ảnh.
Trái đắng cho những cô gái tham lấy chồng giàu
Lấy được chồng nhà, thỏa mãn giấc mộng đổi đời nhưng cuối cùng cả My và Dung đều đau khổ. Mỗi người một cảnh éo le khác nhau nhưng chung quy lại cũng chỉ vì họ quá tính toán. Mà đôi khi người tính, không bằng trời tính.
Ai cũng muốn có một cuộc sống sung túc, đầy đủ. Nhưng khi ước muốn trở thành một tham vọng mà người ta bất chấp mọi điều để đạt đến, bỏ qua giá trị của tình cảm thì điều đó thật nguy hiểm. (Ảnh minh họa)
Trở lại với câu chuyện của My. Lấy được chồng ở Hà Nội, vừa về làm dâu, còn chưa có công việc, My đã vác cái bụng bầu to tướng. Bố mẹ chồng My khinh ghét cô ra mặt. Họ gọi cô là "con nhà quê hám tiền" nên đã mồi chài con trai họ. Trong gia đình, dòng họ không ai coi My là dâu con. Bố mẹ My cũng bị nhà thông gia coi thường, khinh rẻ khiến cô rất tủi và thương bố mẹ.
Còn với chồng, My bị chồng đánh đập tối ngày vì ghen tuông. Thấy vợ đẹp, sợ mất nên chồng My coi cô như nô lệ, quản lí sát sao từng giây từng phút. Sinh con xong My cũng không được xin cho đi làm đúng ngành cô học. Cô bị chồng và mẹ chồng bắt đứng trông coi cửa hàng của gia đình. Một đồng My cũng không được sờ tới, mọi chuyện trong gia đình đều một tay mẹ chồng cô lo liệu. Cô sống mà không có một đồng để chi tiêu vì chồng không cho, buôn bán được bao nhiêu phải đưa hết cho mẹ chồng. Ngồi một chỗ, hàng ngày đối diện với sự khinh rẻ của nhà chồng trong khi đó bạn bè đồng trang lứa được hưởng thụ cuốc sống khiến My ân hận vô cùng. Cô đang sống những ngày như một cái xác không hồn.
Còn với Dung, cái giá phải trả cho việc cô phụ tình để chạy theo một anh chàng nhà giàu, đẹp trai chính là những trận đòn nhừ tử. Chồng Dung có tính vũ phu, suốt ngày đánh đập vợ. Nhà anh ta cũng có điều kiện nhưng tất cả là không đủ với một kẻ cờ bạc, lô đề tối ngày. Hơn 3 tháng sau khi cưới Dung cũng phát hiện ra chồng nghiện ngập. Phải rất khó khăn cô mới bỏ được anh chàng "đẹp trai, hào hoa" đó và cay đắng mang danh phận một đời chồng. Mọi thứ của cuộc đời cô đều lỡ dở, thiên hạ chê cười...
Ai cũng muốn có một cuộc sống sung túc, đầy đủ. Nhưng khi ước muốn trở thành một tham vọng mà người ta bất chấp mọi điều để đạt đến, bỏ qua giá trị của tình cảm thì điều đó thật nguy hiểm. Phần lớn những cô gái nông nổi nhu My và Dung đều phải trả giá đắt cho tham vọng mù quáng của mình.
Theo VNE
Anh sẽ nói yêu em! Em yêu mùa đông dù chưa bao giờ gặp, giống như tình yêu em dành cho anh, tin tưởng và đầy hy vọng. Đông về ở Hà Nội của anh, nhưng em cảm nhận được cái lạnh của mùa Đông, sự cô đơn của lòng người. Em biết em yêu anh nhiều thật nhiều rồi.Sài Gòn đang tận hưởng những ngày mưa tầm...