Bỏ vợ “hot girl” để cưới ô sin
Tôi bỏ cô vợ vào hàng “hot girl” để lấy một người quê mùa, cục mịch làm ô sin cho nhà tôi. Tôi thấy mọi người băn khoăn về chuyện có nên bỏ vợ để lấy nhân tình hay không, có người lại dằn vặt vì ngoại tình mà không dám bỏ vợ, cá nhân tôi cho rằng, nếu đó là tình yêu đích thực, cảm thấy phù hợp thì nên dũng cảm lựa chọn.
Chỉ có mình mới biết điều gì mang lại hạnh phúc cho mình. Sự phán xét của người ngoài không nói lên được điều gì cả. Chính tôi cũng đã trải qua hoàn cảnh đó và giờ tôi thấy mình đã đúng khi đi theo tiếng gọi của trái tim.
Nếu có ai đó gặp cả vợ cũ và vợ mới của tôi bây giờ sẽ nghĩ tôi là điên. Chỉ có người điên mới đi bỏ một cô xinh như mộng để lấy người rất đỗi “bình thường” về nhan sắc. Nhưng phải “nằm trong chăn mới biết chăn có rận”, vợ đẹp chắc gì đã thích.
Tôi lấy vợ năm 25 tuổi, vợ tôi khi đấy 20. Vợ tôi thuộc vào dàn “hot girl” lúc bấy giờ. Nói chung, để theo đuổi được nàng, tôi không chỉ tốn công sức mà cũng mất ối của nả. Nhưng ngày đó trai trẻ, máu hiếu chiến nên cái gì càng “khó nhằn” lại càng muốn lao đầu vào. Tán đổ được nàng, thấy nàng nhận lời cầu hôn của tôi, tôi sướng vì được yêu thì ít mà thấy tự hào với bao kẻ cùng lao vào tán nàng khi ấy thì nhiều.
Chúng tôi lấy nhau. Nhưng về sống tôi mới thấy cái “chối tỉ” của việc lấy vợ đẹp nó khốn khổ như thế nào. Không chỉ chuyện gia đình, nhà cửa đểnh đoảng, không biết làm ăn gì mà ngay cả chuyện chăn gối vợ chồng cũng kiêng khem đủ cái. Nào thì làm thế em nhanh già, lúc lại em “chiều” anh thế thì chỉ anh sướng chứ em xấu đi…Sinh con xong cô ấy cũng chẳng chịu cho con bú vì sợ…xấu. Nhiều lúc nhìn vợ ngồi chải chuốt, ngắm nghía tôi lại càng thấy chán cái ngữ vợ…như búp bê, như quả thị của cô Tấm “chỉ để ngắm chứ không ăn”.
Tôi phát chán vì lấy vợ hot girl (Ảnh minh họa)
Quá chán vợ như công chúa, suốt ngày chỉ quan tâm tới quần là áo lượt ra ngoài, tôi thuê ô sin về phụ việc nhà. Tôi cũng còn phải đi làm, còn rất nhiều thứ bận rộn chứ không thể suốt ngày thay vợ chăm con, dọn nhà được. Qua người quen giới thiệu, tôi thuê được một cô bé 23 tuổi, nhà ở quê. Nói chung, nhìn cô ấy chẳng có gì nổi bật, ngoại hình quá bình thường, lại quê mùa nên tôi cũng chẳng bận tâm lắm vì cũng bận rộn suốt.
Video đang HOT
Vợ tôi cũng chẳng để ý tới sự có mặt của cô gái quê mùa kia. Vợ tôi luôn khinh cô ấy “quê một cục, nhìn như bà già” nên cũng chẳng nghi ngại, lo sợ có khi nào chồng “tòm tem”. Nhưng chính “bà già” đó lại là người mang tới cho tôi những điều tuyệt vời. Từ ngày có cô ấy, quần áo của tôi luôn phẳng phiu, thơm phức khi đi làm, nhà cửa thì sạch sẽ, hơn nữa, cơm nước cũng đầy đủ. Vẫn biết đó là công việc cô ấy phải làm vì cô ấy được nhận lương là vì thế. Nhưng tôi có cảm giác cô ấy dường như dành nhiều tình cảm vào đó chứ không phải chỉ làm vì nghĩa vụ.
Nhiều hôm tôi ốm đau, vợ sợ bị lây nên sang phòng khác ngủ, cũng chính cô ấy là người đã thức cả đêm đắp khăn ướt, chăm sóc cho tôi. Càng nghĩ tới điều đó tôi càng cảm động với cô ô sin và càng chán vợ mình. Thế rồi, cho tới khi vợ tôi vì không muốn “chiều” tôi lúc nửa đêm vì mệt, quá bực tức tôi đã ra ngoài phòng khách ngủ và ở đó, tôi và cô ấy đã trò chuyện, tâm sự với nhau hết đêm. Cuối cùng, thời gian thấm thoát trôi đi, tôi và cô ấy bỗng thấy cần nhau lạ thường. Tôi chính thức ngoại tình. Ngoại tình với cô gái quê mùa, lạc hậu, xấu hơn vợ tôi gấp tỉ lần (theo như lời vợ tôi vẫn nói).
Lấy vợ là người quê mùa nhưng tôi lại thấy mình hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Tôi thực sự hạnh phúc khi bên cô ấy. Những điều hạnh phúc mà chẳng bao giờ khi bên vợ tôi có được. Nhưng cô ấy cũng không hề muốn tiến xa hơn với tôi. Cô ấy nói chỉ duy trì mối quan hệ này một thời gian, khi nào cô ấy đủ tiền chữa bệnh cho mẹ là nghỉ việc về quê và mối quan hệ của chúng tôi cũng chấm dứt từ đó. Không hiểu sao nghe xong điều đó tôi thấy lòng nhói buốt và lo sợ.
Tôi và cô ấy đi quá giới hạn với nhau, cho tới khi cô ấy xin nghỉ việc về quê điều đó mới dừng lại. Ngày cô ấy về, tôi cứ như người mất của, ra vào thẫn thờ. Vợ tôi có vẻ tiến bộ hơn, chịu khó làm việc nhà, quan tâm tới chồng hơn nhưng những điều đó chẳng khiến tôi có chút cảm xúc nào, có chăng là nỗi nhớ với người tình của mình mà thôi.
Khoảng 3 tháng sau khi cô ấy đi, tôi ốm liên miên vì mong nhớ. Cuối cùng tôi quyết định viết đơn li dị vợ để đi tìm cô ấy. Tôi muốn gặp cô ấy khi mình là một người đã tự do để xứng đáng với cô ấy chứ không phải mang danh một kẻ có vợ. Mất vài tháng nữa tôi mới hoàn thành xong thủ tục bỏ vợ trong sự ngỡ ngàng của hai bên gia đình. Sau đó tôi đi tìm cô ấy, cô ấy ưng thuận và chúng tôi nên duyên vợ chồng.
Hiện giờ chúng tôi đang sống rất hạnh phúc. Câu chuyện của tôi thoáng nghe tưởng chừng như phi lí nhưng nó lại là có thật. Tôi thấy mình đã đúng khi bỏ một người vợ “hot girl” để lấy một cô gái quê mùa như vợ tôi bây giờ. Tôi thấy hạnh phúc vợ chồng không quan trọng là đẹp hay xấu, cũng không quan trọng là đến trước hay đến sau, miễn sao thấy phù hợp là được rồi.
Theo Eva
Chờ anh kiếp sau
Chúng ta sẽ chỉ xa nhau kiêp này thôi, em sẽ chỉ nhường anh cho người ta kiêp này thôi đây. Mình đã chia tay rôi, dù thực lòng không muôn nhưng em vân phải thừa nhân điêu ây.
Giờ thì trong em đang xuât hiên bao nhiêu là suy nghĩ, có quá nhiêu những mâu thuân mà dù có đâu tranh tư tưởng mãi, có tự thê, tự hứa với lòng bao nhiêu lân thì em cũng không có cách nào đê thuyêt phục mình châp nhân ra đi trước môt người đên sau.
Có lẽ trong môi quan hê ba người này, khái niêm đên trước, đên sau từ lâu đã không còn quan trọng mà điêu quan trọng ở đây là tình cảm của người ở giữa đang hướng vê phương nào. Em tới trước thì đã sao, mình từng yêu nhau sâu đâm thì đã sao, có ý nghĩa gì lớn lao đâu khi mà giờ đây cô ây mới là hiên tại. Dâu cho tình yêu của em dành cho anh rât lớn, dâu cho trái tim em không thê nào xóa nhòa nôi hình bóng của anh, nhưng suy cho cùng thì điêu đó cũng có ý nghĩa gì đâu.
Ngày xưa mình cũng đã từng yêu nhau tha thiêt lắm (Ảnh minh họa)
Trong cuôc tình này em chính là người thua cuôc. Trớ trêu thay người thua cuôc này lại bước vào cuôc sông của anh trước, bởi vây nên giờ đây em mới không đành lòng khi nhìn anh vui vẻ hạnh phúc bên người ta. Nhưng tình yêu đâu phải là môt cuôc chạy đua đê mà mặc định rằng người đên trước sẽ là thắng cuôc, tình yêu chỉ có chuyên hợp hay không hợp, tình yêu xuât phát từ trái tim, mà trái tim con người vôn dĩ luôn có thê thay đôi, hôm nay yêu, ngày mai đã xa rời.
Em đã cô gắng trở thành môt người bạn bình thường đê được ở bên anh, nhưng em ghét cách anh cười khi nhắn tin với người ta, ghét cái ánh mắt sáng rực chan chứa yêu thương của anh môi khi kê cho em nghe vê người đên sau ây. Em biêt khi là bạn thì em sẽ không có quyên được ghen nhưng chẳng hiêu sao em vân thây lòng mình buôn lắm. Giờ đây người có quyên ghen không phải là em bởi tình yêu của em dù có quyên năng đên đâu thì cũng chỉ còn là quá khứ mà quá khứ thì không phải là hiên tại đê được quyên ghen nữa phải không anh?!
Thê đây, yêu anh không được mà ở bên cạnh đê làm môt người bạn bình thường của anh em cũng làm không xong. Em đã cô gắng kìm hãm tình cảm đê được ở bên anh, em đã cô gắng nén tât cả cảm xúc của mình lại đê không môt ai trông thây. Em thì thương nhớ đên đau lòng nhưng anh lại như môt giâc mơ vô hình mà sau khi đã bị đánh thức rôi thì em biêt mình sẽ mãi mãi không bao giờ quay lại được.
Lân này em sẽ ra đi, lân này em sẽ châp nhân làm môt kẻ thua cuôc (Ảnh minh họa)
Em thực lòng mong anh hạnh phúc, nhưng lại không đành lòng khi mà người đang cùng anh sông hạnh phúc lại chẳng phải là em. Em thây tim mình quặn đau nơi ngực trái khi mà nụ cười trên đôi môi anh không còn dành cho mình nữa, biêt bao đêm em nằm môt mình, trằn trọc không ngủ được, nước mắt rơi lã chã bởi nghĩ rằng giờ này anh đang đâu gôi tay âp với người khác không phải là mình. Em ích kỷ quá phải không, nhưng biêt làm sao khi mà trái tim em, từng giọt máu đang chảy trong người em, từng tê bào trong cơ thê em, tât cả đêu thâm đượm tình yêu anh mât rôi.
Biêt bao lân em nghĩ mình nên dừng lại không nên liên lạc với anh nữa, biêt bao lân em nghĩ mình cân phải quên anh, bởi vì nêu tiêp tục thì chỉ có môt mình em đau, chỉ có mình em tự làm tôn thương chính mình. Anh sẽ không buôn, vì anh đâu biêt em vân còn yêu anh, hơn nữa bên cạnh anh giờ đây đã có môt người khác. Có lẽ sự ra đi trong im lặng của em sẽ không làm anh phiên lòng, dù cho em cũng mong rằng anh có môt chút tiêc nuôi, môt chút nhung nhớ môt chút buôn hay môt chút hôi tiêc khi em ra đi.
Lân này em sẽ ra đi, lân này em sẽ châp nhân làm môt kẻ thua cuôc, nhưng chúng ta sẽ chỉ xa nhau kiêp này thôi, em sẽ chỉ nhường anh cho người ta kiêp này thôi đây. Kiêp sau em sẽ không đê anh tuôt mât khỏi tâm tay với của mình nữa. Kiêp sau em sẽ không cho bât kỳ người nào xen vào giữa hai chúng mình nữa. Kiêp sau nhât định anh phải là của riêng em.
Theo Eva
Níu kéo tình yêu bằng chuyện mang bầu Anh đã sắp cưới, liệu em có nên dùng cái thai đang mang trong mình để níu kéo anh? Em năm nay mới vừa tròn 19 tuổi. Có thể nói em còn khá trẻ so với anh ấy. Giờ đây, em đang băn khoăn rất nhiều không biết phải làm như thế nào, có nên níu kéo anh ấy hay không hay để...