Bố vợ đến mượn tiền chữa bệnh, chồng tôi nói một câu khiến tôi đau đớn còn bố thì buồn bã bỏ về
Tôi lén nhờ người bà con đem về nhà cho bố 50 triệu mà lòng vẫn chưa hết tê tái.
Mẹ tôi mất từ sớm nên chị em tôi ở với bố. Bố tôi hiền nhưng cộc tính, chẳng biết nói ngọt ngào hay tìm hiểu tâm lý con gái bao giờ. Suốt năm suốt tháng bố chỉ đi làm, về nhà chỉ hỏi chị em tôi có cần tiền không, học hành thế nào là hết. Thế mà với chị em tôi, bố luôn là mẫu người đàn ông tuyệt vời nhất.
Hồi đậu đại học ở Sài Gòn, bố đưa tôi nhập trường với bộ quần áo cũ kĩ bạc màu. Trước khi đi về, ông đưa hết tiền cho tôi, chỉ cầm đúng tiền xe về. Tôi nhìn thấy mắt bố đỏ hoe, dáng đi lom khom nghèo khổ, tôi bật khóc vì thương bố.
Tốt nghiệp, tôi về quê làm trong một ngân hàng tư nhân, lương cũng khá. Tôi phụ bố nuôi em gái học đại học. Lúc này, bố tôi cũng tái hôn với dì. Dì hiền lành, chân chất, cũng làm nông nên nhìn có vẻ khắc khổ. Hai người về ở với nhau chỉ đăng kí kết hôn, chứ không tổ chức cưới hỏi gì cả. Hàng tháng, tôi vẫn trích một phần tiền lương gửi cho bố và dì để hai người muốn mua gì thì mua, muốn ăn gì thì ăn.
Chỉ có tôi là hiểu tính chồng quá chặt chẽ chi tiêu, chỉ sợ bố tôi còn chẳng được nhờ con gái nữa, đừng nói nhờ rể. (Ảnh minh họa)
Nhưng từ khi có chồng, tôi không còn gửi tiền về nữa. Chồng tôi giàu có, là giám đốc công ty bất động sản tư nhân ở trung tâm thành phố. Ngày cưới, ai cũng nói bố tôi sắp được nhờ con rể. Chỉ có tôi là hiểu tính chồng quá chặt chẽ chi tiêu, chỉ sợ bố tôi còn chẳng được nhờ con gái nữa, đừng nói nhờ rể.
Video đang HOT
Kết hôn hơn 5 năm, số lần anh về nhà tôi đếm trên đầu ngón tay. Thậm chí ngày Tết có năm anh còn không về vì chê nhà tôi thiếu thốn, nóng nực, chật chội. Tôi cũng không muốn chồng về cùng mình vì như thế tôi sẽ không dấm dúi cho riêng bố được.
Mỗi lần về, tôi đều mua cho bố cái này, thay cái nọ trong nhà. Tôi đều nói dối đó là tiền chồng gửi về cho để bố khỏi tủi thân, khỏi buồn.
Hôm qua, bố tôi lặn lội từ quê cách 50km xuống nhà tôi. Khi ông chạy xuống là 5 giờ sáng, vợ chồng tôi còn đang ngủ trong nhà. Nghe điện thoại của bố, tôi ra mở cửa, chồng tôi cũng dậy.
Bố tôi không vòng vo, tính ông vốn thẳng hồi giờ. Vừa ngồi xuống, ông đã hỏi ngay muốn mượn tiền chữa bệnh. “Hai đứa cho bố mượn 20 triệu để bố nhập viện mổ chứ đau quá, bố chịu không nổi. Mổ xong rồi, bố đi làm có tiền lại gửi lại. Em con nó mới ra trường, tiền không có. Vả lại nó còn nuôi bố nằm viện nữa”.
Tôi sợ bản chất kinh doanh đến máu lạnh trong anh ta quá rồi. (Ảnh minh họa)
Nghe bố bệnh, tôi còn chưa kịp hỏi han thì chồng tôi đã lên tiếng: “Dạo này công ty con làm ăn thua lỗ quá. Tiền con đầu tư vào mấy mảnh đất chưa rút ra được. Con xin lỗi bố vậy”.
Tôi điếng người. Trong két sắt nhà tôi còn tới mấy tỷ bạc. Bố chỉ mượn có 20 triệu, một phần nhỏ xíu xiu để chữa bệnh thôi mà chồng tôi lại từ chối. Nghe chồng tôi nói, bố tôi buồn bã đi về vì sợ làm khó cho tôi.
Vợ chồng tôi cãi nhau một trận to. Chồng tôi nói anh không muốn cho một người bệnh tật, già cả mượn vì chắc chắn số tiền đó sẽ không lấy lại được. Tôi cười trong nước mắt: “Hóa ra anh là loại người tính toán với cả bố vợ như thế. Sau này vợ anh bệnh, anh cũng sẽ không chi tiền cho tôi chữa bệnh đâu nhỉ?”
Tôi nhờ người thân đem về 50 triệu cho bố nhập viện. Còn điều tôi phân vân là có nên tiếp tục sống với chồng mình không? Tôi sợ bản chất kinh doanh đến máu lạnh trong anh ta quá rồi.
Theo afamily.vn
Vợ lén lấy tiền của tôi mua nhà cho em trai, một ngày nọ bố vợ đến tìm và đưa cho tôi thứ này khiến tôi áy náy không ngừng
Suốt 5 năm cưới nhau, cô ấy không ngừng đòi hỏi tiền bạc của tôi. Cô ấy không những tự mình tiêu tiền mà dường như nuôi cả gia đình bên vợ khiến tôi khó chịu.
Tôi và vợ đã kết hôn được 5 năm, tính đến nay chúng tôi vẫn chưa có con. Mẹ tôi nằng nặc bảo tôi nên ly hôn, kiếm vợ khác để có thể sinh cháu nối dõi nhưng đương nhiên là tôi phản đối. Ngày tôi cưới cô ấy, tôi đã hứa với bố mẹ vợ rằng, dù sau này có xảy ra chuyện gì tôi vẫn không buông tay cô ấy. Nếu không sinh được con cũng chẳng sao, có thể nhận con nuôi cũng được. Tôi đã từng đề cập chuyện này với vợ nhưng cô ấy không chịu. Cô ấy nói rằng, con nuôi chẳng thân thiết gì, chẳng may nuôi lớn rồi lại không báo hiếu. Vợ tôi luôn tự tin rằng cô ấy sẽ sinh được con.
Trong suốt thời gian qua, cô ấy không ngừng đi khám bác sĩ, uống thuốc nam, để mong có con đầu lòng. Nhìn vợ như thế tôi cũng đau lòng không kém. Đối với tôi, có con hay không cũng không quan trọng, chỉ cần vợ chồng hạnh phúc là được. Tuy nhiên, vợ hay vịn vào cớ sinh con và liên tục đòi hỏi về tiền bạc. Điều này khiến tôi không thoải mái. Mặc dù sự nghiệp của tôi thành công, bố mẹ cũng có tài sản, nhưng tôi từ bé đã tự lập và không muốn dựa dẫm vào ai. Tôi chỉ muốn cô ấy biết rằng tôi làm việc cũng rất cực khổ, đồng tiền kiếm được không hề dễ dàng chút nào. Nếu như vợ tôi tiêu tiền cho bản thân mình thì không có gì, nhưng hầu như cô ấy đem hết tiền về cho gia đình bên ngoại.
Một ngày nọ, vợ tôi nói rằng: "Em trai em sắp kết hôn rồi, nhưng anh chỉ đưa em có chừng ấy tiền để cho chú ấy. Mang tiếng làm dâu nhà hào môn mà chỉ có nhiêu đây thì thật không phải chút nào". Khi ấy tôi không muốn nghe cô ấy nói thêm lời nào nên bỏ vào phòng tiếp tục làm việc.
Thật ra, gia đình nhà vợ cũng đủ ăn đủ mặc, tuy rằng không giàu có nhưng cũng có cơ sở làm ăn. Tôi biết em rể sắp kết hôn, tôi cũng chuẩn bị tiền bạc để mừng cậu ấy, nhưng vợ tôi nói rằng cả đời chỉ có một đám cưới, chỉ cho cậu ấy chút tiền thì không hay. Tôi cũng không để tâm gì, sau đó cô ấy nói rằng: "Hay là mình mua nhà tặng cậu ấy anh nhỉ?". Tôi cười và nói: "Em nói đùa đúng không? Em có tiền thì đi mà mua, anh đây tính mua nhà cho mẹ mà còn chưa mua này. Em của em kết hôn, lại bảo anh mua nhà cho cậu ấy, sao anh có thể làm được". Sau đó, cô ấy hạ thấp giọng và nói: "Anh không cần trả hết, chỉ trả cho cậu ấy đợt đầu, còn lại vợ chồng sẽ tự góp". Tôi nói: "Công ty đang có vấn đề, mấy tháng nay không được thuận lợi, nên không có nhiều tiền đâu". Nghe tôi nói xong, cô ấy im lặng bỏ vào phòng đi ngủ. Tôi thở dài và tiếp tục làm việc.
Không lâu sau tôi phát hiện thẻ ngân hàng giảm mất một số tiền, tôi chỉ nghĩ đơn giản là vợ dùng tiền để tiêu xài gì đó. Có lần, tôi nghe em rể nói rằng cậu ấy vừa mua được nhà, lúc này tôi cảm thấy nghi ngờ. Vốn dĩ em rể làm ăn bình thường, bố mẹ vợ cũng không phải là người có nhiều tiền, cuối cùng tôi đã biết được số tiền bị giảm kia chính là vợ tôi đã thanh toán đợt đầu của căn nhà. Thật ra, đối với tôi điều này cũng chẳng sao, nhưng nếu mẹ tôi biết được chắc chắn sẽ khiến vợ chồng tôi tan vỡ. Tôi giả vờ như không biết chuyện gì xảy ra để xem tình hình như thế nào. Tuy rằng vợ tôi chưa sinh được con, nhưng mỗi ngày cô ấy đều uống thuốc, nghĩ đến như vậy nên tôi không dám trách cô ấy. Vì vậy, đối với tôi, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, chuyện này coi như bỏ qua. Sau này tôi cần phải kiểm soát lại tài chính, mấy năm nay ở với nhau, cô ấy đã xài tiền rất hoang phí.
Nửa năm trôi qua, vào một ngày bố vợ đã đến thăm vợ chồng tôi. Vừa bước đến cửa ông đã đưa tôi chìa khóa. Lúc đó tôi bị sốc, vợ tôi liền hỏi: "Bố đang làm gì vậy ạ?".Nhưng bố vợ không để ý đến cô ấy và quay qua nói với tôi: "Cái Hồng đã lén lấy tiền của con mua nhà cho em nó, mặc dù vẫn đang trả góp như bố biết chính nó đã lấy tiền của con. Con không phải nói rằng muốn mua nhà cho mẹ con sao? Chìa khóa này bố trả lại cho con". Tôi cười và nói: "Nhà thì cũng mua rồi, thật sự con đã biết từ lâu". Ông nói tiếp: "Con cứ cầm đi, mấy năm qua Hồng thật sự đã cưới được một người chồng rất tốt, mặc dù con bé chưa sinh được con cho con nhưng con vẫn yêu thương như thế, bố thật cảm thấy gia đình có phúc khi có đứa con rể như con".Sau khi nhận chìa khóa, trong lòng tôi có một chút hỗ thẹn, tôi vì yêu vợ nên đồng ý chấp nhận mọi thứ, có lúc tôi cảm thấy rất ghét bên ngoại, nhưng hành động của bố vợ đã khiến tôi vô cùng áy náy về những suy nghĩ không hay của mình
Theo afamily.vn
5 kiểu người không nên kết giao, nếu bạn muốn có cuộc sống vui vẻ Nếu muốn có cuộc sống hạnh phúc, vui vẻ tốt nhất đừng nên kết giao với những kiểu người sau. Người xưa thường nói "chọn bạn mà chơi", bởi đơn giản bạn bè là một phần trong cuộc sống của mỗi người. Thế nên, việc kết giao với những người bạn không phù hợp, có thể khiến cuộc sống của chính mình trở...