Bỏ vợ con đi với bồ, hơn 30 năm sau về, con gái cầm tay người đàn ông này nói câu khiến tôi xấu hổ
Đúng là tôi không có tư cách để làm bố của con bé. Làm gì có người bố nào tồi như tôi chứ?
Tôi là người đàn ông tồi, không đáng mặt làm chồng làm cha. Cũng vì điều này mà bao năm qua tôi luôn day dứt, ân hận nhưng chẳng dám nói lời xin lỗi. Tôi năm nay 58 tuổi, 2 đời vợ và có tổng 3 đứa con. Tôi lấy vợ từ năm 22 tuổi, sau một năm tôi lên chức bố. Nhưng đến khi con gái lên 2 tuổi tôi lại phải lòng người phụ nữ khác là Huyền – vợ thứ 2 của tôi.
Huyền độc thân, bằng tuổi vợ cũ tôi. Gặp Huyền, tôi như kẻ si tình, yêu cô ấy một cách điên cuồng. Vì muốn có danh phận, Huyền thúc giục tôi bỏ vợ theo cô ấy lên thành phố làm ăn, sinh sống. Tôi nghe lời cô ấy mà về ly hôn, ép vợ ký vào đơn bằng được. Cô ấy ôm con van nài tôi nhưng tôi vẫn dứt áo ra đi. Tôi không cần ai ngoài Huyền cả.
Sau ly hôn, tôi chấm dứt liên lạc với vợ cũ rồi lấy vợ mới ngay. Vì Huyền cũng có bầu nên tôi bận chăm lo cho mẹ con cô ấy mà quên mất cô con gái đầu lòng của mình. Tôi không hỏi thăm cũng chẳng chu cấp gì. Tôi chỉ nghe họ hàng nói cô ấy đã đưa con về ngoại, còn đến với ai hay không tôi không rõ.
Cuộc sống trên thành phố của vợ chồng tôi không dễ dàng gì, ngày đi làm thuê, tối về lại phụ vợ bán hàng nên cũng bận. Cuộc sống hôn nhân của vợ chồng tôi nói chung là ổn, có cãi vã nhưng không nhiều. Huyền luôn biết cách làm tôi yên lòng, tự hào về cô ấy. Có một điều duy nhất vợ bắt tôi hứa là không được liên quan gì đến vợ cũ, kể cả con riêng. Tôi đồng ý vì tôi cũng hết tình cảm với vợ cũ rồi.
Cuộc sống bận rộn, vất vả nên quay đi quay lại giờ tôi đã gần 60 tuổi, các con trưởng thành, sắp xây dựng gia đình hết cả. Mẹ tôi dạo này yếu hơn nên tôi về thăm bà liên tục. Bà tâm sự nhiều, còn bắt tôi phải đi tìm mẹ con Lê (vợ cũ) về cho mẹ, bà muốn gặp cháu gái. Tôi hứa mà lòng bao suy tư. Đã rất lâu rồi tôi không gặp mẹ con cô ấy, cũng chẳng biết họ còn ở quê ngoại không.
Sợ vợ biết lại giận nên tôi giấu cô ấy đi tìm con gái riêng. Thật may, vợ con vẫn ở nhà bà ngoại. Gặp Lê ở cổng tôi im lặng không biết nói gì, cô ấy giờ thay đổi nhiều quá. Tôi nói với Lê đến tìm con gái về gặp bà nội, cô ấy không cản, bảo tôi vào nhà con gái đang ở trong. Cô công chúa bé xíu ngày nào vẫn khóc đòi theo bố giờ đã lớn rồi. Nó giống mẹ hồi trẻ quá.
Sợ con không nhận ra mình, tôi giới thiệu luôn. Thế nhưng sắc mặt của con bé thay đổi hẳn. Nó cau có, khó chịu và đi vào phòng cầm tay người đàn ông tầm tuổi tôi bước ra rồi nói: “Tôi chỉ có duy nhất người bố này thôi. Bao năm qua ông ấy chăm sóc, thương yêu tôi vô điều kiện. Không như ai kia vứt bỏ cả con ruột để theo nhân tình!”.
Video đang HOT
Tôi á khẩu trước lời con gái nói. Người đàn ông kia là dượng của nó, anh ta đã thay tôi làm bố một cách thật tốt. Còn tôi mang tiếng là ruột thịt nhưng chẳng làm tròn trách nhiệm. Tôi không biết nói gì, chỉ biết xin lỗi con rồi quay mặt bỏ đi.
Đúng là tôi không có tư cách để làm bố của con bé. Làm gì có người bố nào tồi như tôi chứ. Tuổi thơ của nó đã thiếu thốn tình thương của bố nên có lẽ nó rất giận tôi. Nhưng thật may người đàn ông kia đã bù đắp cho con gái tôi phần nào, tôi thấy mình tệ quá.
(Xin giấu tên)
Hộp bơ lạc trong bếp tố cáo bí mật động trời của chàng con rể quý hóa
Kể từ ngày con cái thành gia lập thất rồi các cháu nội ngoại ra đời, lớn lên ngoan ngoãn học giỏi thì tôi những tưởng cuộc đời mình dù có vất vả một chút xíu thời trẻ nhưng ít nhất đến trung vận cũng hái được quả ngọt.
Vợ chồng tôi sinh được 1 trai, 1 gái, nếp tẻ đều đủ cả. Dù không phải tầng lớp thượng lưu trong xã hội nhưng chí ít chúng tôi cũng có của ăn của để và luôn sẵn sàng tích lũy để con cái được hưởng những điều tốt đẹp nhất. Vợ chồng tôi được cái có cùng quan điểm sống, mình chịu thiệt thòi một chút không sao, miễn là con cái được bằng bạn bằng bè.
Chúng tôi giữ vững tinh thần đó mà nuôi dạy con cái, thế nên cả hai đứa chúng nó đến tuổi xây dựng gia đình riêng, đứa nào tôi cũng tặng cho một số vốn kha khá để chúng nó tự tin mà bước vào đời. Cứ thử nghĩ mà xem, giờ những đứa trẻ sinh ra và lớn lên trong các gia đình khá giả, giàu có, chúng đã sinh ra từ vạch đích rồi thì ít nhất mình cũng không nên để con mình cách quá xa cái vạch xuất phát chứ!
Ông trời cũng thương xót vợ chồng tôi hay sao mà được cậu con rể và cô con dâu đâu vào đấy. Nhất là cô con dâu của tôi, tôi chẳng chê trách gì con bé hết. Chỉ không vừa ý mỗi cái là nó chăm chỉ quá, đã lo việc nước rồi lại còn đảm cả việc nhà, tôi không thích thể. Cứ cái gì cũng biết làm thì chỉ vất vả thôi, thằng con trai của tôi nó lại ỷ lại thì vứt!
Nhưng nói chung thì tôi không phải quá bận tâm đến vợ chồng thằng út nhiều lắm, hai đứa chúng nó rất biết cách cân bằng cuộc sống hôn nhân gia đình, tôi là mẹ đẻ ra chúng nó mà, hạnh phúc hay có bất kỳ biến động gì tôi chỉ cần liếc mắt cái là nhận ra ngay.
Còn nói về cô con gái lớn thì có lẽ vì vợ chồng nó ở riêng nên tôi cũng không biết gì nhiều, cộng thêm cái tính tôi thì thương con thật nhưng luôn tôn trọng cuộc sống riêng tư của chúng nó. Trừ khi có chuyện gì quá bất thường thì đừng nên giấu bố mẹ mà thôi. Không phải tôi muốn can thiệp nhưng chí ít là cùng người lớn trong nhà ngồi xuống bàn bạc sẽ có thể đưa ra được quyết định đúng đắn nhất mà.
Dạo gần đây, tôi thấy con gái tôi có chút mệt mỏi, hay về nhà ngoại hơn. Mà thường thì bỗng nhiên con gái lớn lấy chồng tự nhiên hở tí lại về nhà ngoại thì nghe chừng cũng không bình thường cho lắm. Thế nhưng tôi quyết định không hỏi han mà để cho con gái chủ động nói thì vẫn hơn.
Căn nhà mà hai vợ chồng con gái tôi đang ở vốn dĩ là nhà của tôi, vẫn đang đứng tên sổ đỏ là vợ chồng tôi, nhưng thay vì cho người lạ thuê, chúng nó lấy nhau, tôi bảo cứ dọn vào đấy mà ở, coi như để trông nhà cho bố mẹ. Mà cũng là để hai đứa chúng nó giảm bớt gánh nặng kinh tế.
Bữa nọ, con gái tôi phải mổ ruột thừa cấp cứu bất chợt, đứa cháu ngoại lại đi trại hè cùng hợp đến tuần sau mới về, chồng nó thì gọi kiểu gì cũng không liên lạc được. Nó bắt máy gọi điện cho bố là chồng tôi huy động cả nhà chạy vội vàng đưa con bé vào viện.
Mổ xong xuôi hết rồi, con bé được chuyển về phòng hồi sức cấp cứu rồi mà vẫn không tài nào gọi được chồng nó về. Lúc đó nói thật là tôi điên lắm, chắc mẩm đợi con gái khỏe mạnh xong phải gọi con rể ra nói chuyện đàng hoàng. Dù có chuyện gì trên đời thì gia đình vẫn phải được ưu tiên hàng đầu chứ.
Mãi đến ngày hôm sau thì chồng nó mới về, nhưng cũng chỉ ở được với vợ một chút rồi lại có ai gọi điện nên vội vàng đi luôn. Với trực giác của một người phụ nữ, tôi bắt đầu thấy có điểm không bình thường.
Con gái tôi nằm viện thêm 4 ngày thì được bác sĩ cho về nhà. Đương nhiên về đến nhà thì tôi vẫn không yên tâm mà con dâu con trai tôi cũng bảo mẹ sang đó trông chị cho đến khi khỏe mạnh hẳn rồi hãy về.
Bữa đó, tôi tranh thủ dọn dẹp nhà cửa cho vợ chồng con gái. Mọi thứ đều bình thường cho đến khi tôi nhìn thấy hộp bơ lạc trong tủ đã bị vơi đi mất một nửa.
Nhìn vết dĩa quệt trong lọ bơ lạc, tôi khẳng định trong nhà đã có người lạ vào.
Vì sao tôi dám khẳng định như vậy?
Thứ nhất, đây là hộp bơ lạc tôi mua rồi đưa cho cháu ngoại cách đây một tuần vào tối muộn, để mang theo vào trại hè, ngay sáng hôm sau cháu tôi đã đi và để quên hộp bơ lạc ở nhà nên không thể là cháu ngoại tôi ăn được.
Thứ hai, con gái tôi đã nhập viện mổ ruột thừa và nằm trong viện tổng cộng là 6 ngày, đến hôm qua mới về thì nó ăn vào lúc nào được?
Thứ ba, người cuối cùng có thể ra vào nhà cửa chỉ còn là con rể của tôi, người sẽ không bao giờ ăn bơ lạc vì bị dị ứng đường hô hấp nặng.
Tôi quyết định, gọi cậu con rể chất vấn nhưng thật không ngờ mới nói được vài câu cậu ta đã tái mặt và nhận hết mọi tội lỗi.
Thì ra trong lúc con gái tôi đau đớn nằm trên bàn mổ, cậu con rể quý hóa của tôi đã mang người tình về nhà để vui vẻ với nhau. Cũng khá khen cho cả anh cả ả, trong khi con gái tôi đau đớn trên bàn mổ thì lại dám đưa nhau về nhà để mèo mả gà đồng!
Cô ả kia không biết nghĩ cái gì mà đã đi vụng trộm với chồng người khác rồi còn thản nhiên mở tủ nhà người ta ra mà bóc hộp bơ lạc ăn vụng?
Tôi bây giờ không thể bỏ qua chuyện này, nhưng vẫn chưa nghĩ ra cách gì để giải quyết đúng nhất vì con gái tôi mới ốm dậy, sợ rằng tinh thần không được tốt cho lắm.
Sống không yên vì lỡ biết được bí mật của bố chồng Tôi cố gắng giữ bí mật, nhưng bố chồng liên tục dọa dẫm, chèn ép con dâu vì sợ chuyện riêng bị bại lộ. Tôi sống ở nhà chồng đến nay cũng đã được tròn 5 năm, suốt thời gian qua tôi luôn làm tròn bổn phận người con dâu, người vợ và là người mẹ chăm chỉ, luôn vun vén cho nhà...