Bỏ vợ con để lấy người yêu cũ, tôi trả giá đắt vì gặp phải kẻ đào mỏ
Gặp lại người yêu đầu trong buổi họp lớp, tình yêu cuồng nhiệt thời thanh xuân bị đánh thức, tôi bỏ vợ con để lấy cô ấy, không ngờ bị “vắt” đến cạn tiền rồi vứt bỏ.
Tôi từng có gia đình êm ấm với người vợ kém 2 tuổi và hai cô con gái đáng yêu. Cuộc hôn nhân kéo dài 7 năm đầy niềm vui. Rồi một ngày, mối tình đầu xuất hiện trở lại và làm xáo trộn mọi thứ.
Đó là Thu, người con gái tôi từng yêu say đắm những năm học cấp 3. Vì hoàn cảnh, chúng tôi buộc phải chia xa khi sắp tốt nghiệp. Sau 20 năm không liên lạc, chúng tôi bất ngờ gặp lại nhau trong một buổi họp lớp kỷ niệm 20 năm ngày ra trường. Khi nhìn thấy Thu, tình cảm cũ bất ngờ trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Tôi đã bị cuốn hút bởi hình bóng từng gần gũi ấy và rồi bất chấp tất cả để chạy theo mối tình thanh xuân ngọt ngào.
Từ ngày gặp lại Thu, tôi bỏ mặc vợ con, những người luôn yêu thương và tin tưởng tôi. Chỉ sau 6 tháng cặp kè với tình cũ, tôi quyết định ly hôn để bắt đầu cuộc sống mới với cô ấy. Vợ tôi là một người hiền lành, hết lòng vì gia đình nhưng tôi không muốn mình hối tiếc thêm lần nữa khi bỏ lỡ người con gái mình yêu.
Biết rằng nỗi đau mình gây ra cho vợ con quá lớn (khi đó các con tôi một bé 6 tuổi và một bé 4 tuổi), tôi muốn bù đắp cho họ. Ra tòa, vợ tôi được quyền nuôi hai con gái, số tài sản đứng tên hai vợ chồng được chia đôi. Tuy nhiên, tôi đã để lại ngôi nhà cho ba mẹ con sống, chỉ đem theo một phần tài sản đi.
Sau khi ly hôn, tôi và Thu chuyển đến thành phố khác sinh sống. Bốn năm đầu tiên, cuộc sống của chúng tôi giống như một giấc mơ. Hai đứa rất hạnh phúc với cuộc sống vợ chồng son, tôi đáp ứng đầy đủ mọi yêu cầu và sở thích của cô ấy.
Tuy nhiên, 4 năm qua đi, chúng tôi vẫn chưa có con dù đã thăm khám nhiều nơi, dùng nhiều phương pháp can thiệp. Thu nói với tôi rằng cô ấy bị bất thường nhiễm sắc thể nên khó thụ thai. Tôi luôn tin lời cô ấy và không suy nghĩ gì thêm, tự nhủ nếu Thu không thể sinh con nhưng muốn làm mẹ, chúng tôi sẽ nhận con nuôi.
Bỏ vợ con để lấy người cũ, tôi phải trả giá đắt vì gặp phải kẻ đào mỏ. (Ảnh minh họa: AI)
Video đang HOT
Được người bạn mách đến một bệnh viện uy tín về chữa hiếm muộn ở TP.HCM, chúng tôi tới đó khám. Khi chờ vợ phía ngoài, tôi nghe lỏm được bác sỹ chẩn đoán nguyên nhân vô sinh của Thu là nạo phá thai nhiều lần. Tôi điếng người, biết mình bị lừa dối trắng trợn.
Sau ngày hôm đó, tôi vẫn giữ thái độ bình thường với Thu nhưng lại ngầm điều tra, theo dõi cô. Sự thật phũ phàng dần lộ ra, hóa ra cô ấy luôn có mối quan hệ với nhiều người đàn ông giàu. Cảm giác bị phản bội, hối hận và đau đớn xâm chiếm tâm hồn tôi.
Tôi cũng nhớ lại khoảng 1 năm trở lại đây, Thu không còn nhìn tôi với ánh mắt dịu dàng như trước mà thay vào đó là sự đòi hỏi quá mức. Cô ấy thường xuyên yêu cầu tôi mua sắm những món đồ xa xỉ, quần áo đắt tiền và tổ chức những chuyến du lịch hạng sang. Tôi đã làm việc chăm chỉ hơn trước để đáp ứng những yêu cầu của Thu nhưng dường như không gì có thể làm cô ấy hài lòng.
Tiền bạc dần cạn kiệt và sau cú lừa về chuyện mang thai, tôi bắt đầu nhận ra rằng Thu không yêu tôi thật lòng mà đến với tôi vì lợi ích vật chất. Khi tôi không còn khả năng tài chính để nuông chiều, Thu bắt đầu lạnh nhạt và thường xuyên cáu gắt. Lòng tôi tràn ngập nỗi uất hận khi bị người mình yêu dắt mũi. Hóa ra tôi chỉ là con rối trong vở kịch tài chính và tình cảm của cô ta.
Chia tay kẻ đào mỏ, tôi nhận ra mình đã mất hết, cả tiền bạc lẫn vợ con, mất cuộc sống ấm êm hạnh phúc. Nghĩ đến việc mình bạc bẽo, ngu xuẩn bỏ vợ hiền con thơ để phục vụ kẻ đào mỏ, tôi thấy nhục nhã vô cùng.
Rất nhiều lần, tôi mơ ước tất cả có thể quay lại, mơ ước tái hợp với vợ cũ nhưng cũng biết rằng điều đó là không thể. Vợ cũ ngày càng xinh đẹp, công việc lại thăng tiến vù vù. Hơn nữa, cô ấy đã tìm được một người đàn ông đáng tin cậy có để đem lại niềm vui và sự bảo vệ. Hai con gái của tôi đã lấy lại sự vui vẻ, gần như đã không còn cần người cha ruột là tôi.
Lỡ quá chén trong buổi họp lớp, tôi trót dại để rồi đến ngày đẻ tôi phải ân hận
Buổi họp lớp trước đó 1 tháng, tôi gặp lại người yêu cũ, gã đàn ông đã phụ bạc bỏ tôi đi theo người khác.
Vậy nhưng hôm đó tôi lại điên rồi tới mức uống rượu say và qua đêm với hắn ta.
Khi nhìn chiếc que thử thai 2 vạch gạch đỏ chói trước mắt, tôi muốn lả đi vì sợ hãi và ân hận. Đứa con ấy không phải của chồng tôi!
Buổi họp lớp trước đó 1 tháng, tôi gặp lại người yêu cũ, gã đàn ông đã phụ bạc bỏ tôi đi theo người khác.
Vậy nhưng hôm đó tôi lại điên rồi tới mức uống rượu say và qua đêm với hắn ta.
Sáng ra tỉnh dậy, tôi bàng hoàng nhận ra một sự thật, đó là tôi không hề còn tình cảm dành cho gã. Thứ tôi tiếc nuối chỉ là những kỷ niệm và cả cảm giác không cam lòng khi mình đã hết lòng yêu một người mà lại bị phản bội.
Chồng tôi là một người đàn ông hiền lành, chăm chỉ, hai đứa quen nhau qua sự giới thiệu của một người bạn rồi tiến đến hôn nhân. Thời điểm xảy ra sự việc, chúng tôi đã sống với nhau được một năm rưỡi, hôn nhân êm ấm.
Tôi áy náy và ân hận bởi lỗi lầm của mình nhưng cuối cùng vẫn chọn cách nói dối chồng, để anh tưởng rằng là con của anh. Con không có lỗi, tôi sẽ không bao giờ bỏ con. Chồng mừng lắm, chăm lo cho vợ bầu hết mực. Đồ ăn thức uống anh mua về chẳng thiếu thứ gì, anh còn làm hết việc nhà để tôi được nghỉ ngơi. Nhìn anh như vậy, lòng tôi lại quặn lên đau đớn xót xa và cả căm hận chính bản thân mình.
Song lúc đó bụng mang dạ chửa, tôi không có tiền trong người, chẳng biết đi đâu, chỉ đành mặt dày khốn nạn ở lại, lừa chồng để anh chăm sóc mình. Tôi định bụng sinh con xong sẽ nói rõ sự thật với chồng rồi ly hôn. Tiền nong và công sức anh chăm sóc tôi, sau này sẽ tìm cách trả lại đầy đủ.
Đủ ngày đủ tháng, tôi sinh được một bé gái khỏe mạnh và đáng yêu rất giống tôi. Chồng vui mừng bế em bé trên tay. Nhìn cảnh đó, tôi ân hận và tiếc nuối tột cùng, giá như nó là đứa con của chồng thì có phải hạnh phúc biết bao.
Nghĩ đến việc khai sinh cho con, tôi thử dò hỏi chồng:
- Em khai sinh cho con mang họ em được không, anh đồng ý nhé.
- Sao lại như vậy, chúng ta kết hôn đàng hoàng, con phải theo họ bố chứ.
- Bởi vì...
- Bởi vì con bé không phải con của anh đúng không?
Anh đột ngột thốt ra một câu khiến tôi rụng rời chân tay. Không đợi tôi nói gì, anh đã nắm tay vợ cười nhẹ nhàng:
- Em đừng nói gì cả, anh đã biết mọi chuyện rồi nhưng anh chấp nhận. Anh làm vậy là vì hai lý do. Lý do thứ nhất vì anh rất yêu em yêu, đến mức sẵn sàng chấp nhận bỏ qua lỗi lầm để chúng ta vẫn là một gia đình. Thứ hai là vì trong suốt thời gian qua anh hiểu em đã phải khổ sở dằn vặt rất nhiều. Em cũng là người có liêm sỉ chứ không phải kẻ khốn nạn trắng trợn. Em muốn khai sinh tên con để sau này ly hôn không ràng buộc gì nữa đúng không?
Tôi nhìn chồng rồi nghẹn ngào bật khóc. Anh đã biết mọi chuyện nhưng vẫn chấp nhận tha thứ cho tôi, thậm chí còn cam tâm nuôi con gã đàn ông khác. Như thế đủ biết anh bao dung rộng lượng và yêu tôi đến mức nào.
- Anh biết khi lấy anh thì em vẫn còn tương tư người yêu cũ. Thôi thì chuyện đã xảy ra rồi, nếu em thật lòng hối hận thì hãy để anh nhận làm cha của đứa bé. Chúng ta sẽ là một gia đình, bí mật này chỉ có em và anh biết mà thôi, không có người thứ ba biết nữa.
Tôi gục vào vai anh khóc nức nở. Vậy là tôi vẫn còn cơ hội để chuộc lại lỗi lầm của mình. Vậy là tôi vẫn giữ được anh bên cạnh, thậm chí anh còn nhận con riêng của vợ là con. Thật sự quá may mắn khi tôi gặp được một người đàn ông như anh và nhận được tình yêu lớn lao này...
Trót dại qua đêm với người yêu cũ sau buổi họp lớp, ngày đi đẻ giây phút con vừa chào đời, chồng nói một câu khiến tôi tím tái mặt mày trong ân hận Chồng tôi là một người đàn ông hiền lành, chăm chỉ, hai đứa quen nhau qua sự giới thiệu của một người bạn rồi tiến đến hôn nhân. Thời điểm xảy ra sự việc, chúng tôi đã sống với nhau được một năm rưỡi, hôn nhân êm ấm. Khi nhìn chiếc que thử thai 2 vạch gạch đỏ chói trước mắt, tôi muốn...