Bỏ vợ con, anh đi cặp với gái già và cave
Một năm nay, anh lại đi biền biệt, không đưa cho tôi một xu nào để nuôi con…
Câu chuyện của tôi kể có thể hơi dài nhưng mong mọi người hãy dành chút thời gian đọc và cứu tôi với.
Tôi và chồng tôi lấy nhau được gần 10 năm. Ngay từ những ngày đầu, anh không được cả họ nhà tôi ủng hộ vì anh chậm chạp, ăn nói ngoại giao kém, chưa tốt nghiệp đại học, không bằng cấp, không có công ăn việc làm, không có nhà ở Hà Nội. Còn tôi đã đỗ công chức nhà nước, nhanh nhẹn và tháo vát nhưng vì tôi bướng bỉnh quá mà cuối cùng, mọi người đành chấp nhận và lo cho chúng tôi đám cưới bằng bạn bằng bè.
Trong 4 năm đầu, chúng tôi có hai con xinh xắn và đáng yêu: một trai, một gái nhưng ngay từ khi tôi chửa bé đầu tiên, anh đã bỏ nhà đi với lý do vợ chồng cãi nhau. Tuổi trẻ khiến tôi hoảng loạn, vác bụng bầu đi lang thang tìm chồng nhưng đến khi còn vài ngày sinh cháu thì anh về. Vì con, tôi bỏ qua. Con được 1 tuổi, anh lại đi khỏi nhà vì tôi phát hiện anh có điều khuất tất trong tình cảm. Tôi lại đi tìm. Nhờ trời thương mà tôi có người giúp đỡ từ những việc tưởng chừng như không thể để bắt gặp chồng và gái đang ngồi ăn chơi ở chốn xa hẳn nơi mẹ con tôi ở. Chồng tôi lại rũ bỏ gái và quay về với gia đình. Tôi lại không tra cứu lại vì con, vì muốn êm ấm cho gia đình. Việc đi chơi không lo nghĩ cho gia đình và con cái tất thảy là 6 lần. Có lần, tôi phải gửi cả tiền vào tài khoản của bạn anh để anh có tiền mua vé bay ra Hà Nội sau khi có ý là muốn về với gia đình.
Bố mẹ tôi luôn hỗ trợ từ việc nuôi đỡ cháu lớn, chăm lo ốm đau, sinh con rồi mua nhà ở cho vợ chồng tôi, kể cả việc làm ăn của anh cũng được bố mẹ tôi giúp rất nhiều. Quan niệm của ông bà khi đã là con trong nhà thì phải yêu thương lo lắng thật sự, có thế con gái mình mới không khổ. Nhưng bố mẹ tôi đâu có biết. Sau quá nhiều biến động kinh khủng, đã có lúc, tôi uống thuốc tự vẫn nhưng tôi chưa được chết.
Một năm nay, anh lại đi biền biệt, không đưa cho tôi một xu nào để nuôi con, không chăm lo cho con cái. Thậm chí, anh còn lấy trộm vàng của tôi và sống cùng gái bên ngoài ngay sau hôm quyết định nhờ bố mẹ tôi chuyển quyền sở hữu ngôi nhà chúng tôi đang ở cho hai con.
Video đang HOT
Tháng trước, anh vác đồ đạc về, ý là muốn vì cuộc sống con cái, gia đình. Nhìn những vết cào ở cổ bị rớm máu rất nhiều, tôi tin là anh từ bỏ gái để về cùng gia đình. Tôi bỏ qua và chấp nhận vì con chứ con tim tôi không biết bao lần rỉ máu rồi. Vài ngày sau, anh nói anh đi làm ở xa, tôi đưa cho anh 500.000 đồng đi đường vì bản thân tôi hàng năm nay phải cân đong đo đếm lo cho các con, không phải lúc nào cũng rủng rỉnh tiền. Tôi còn đang tính sẽ vay ít tiền cho anh mua chiếc xe máy để đi lại vì trong thòi gian anh đi lang chạ đã bị bạn lừa cắm mất xe. Vậy mà đêm qua, khi tôi gọi điện thoại thì người đàn bà khác nghe máy của chồng tôi.
Tôi một lần nữa bị dao cứa như mọi lần và anh chọn giải pháp là tắt điện thoại, không nghe máy nữa. Người bạn của anh nói rằng tôi tài giỏi hơn chồng, lo mọi việc trong nhà từ A đến Z. Chồng tôi không tự tin, luôn ăn bám, nhờ vả nhà ngoại nên anh tự ti và đi khỏi nhà. Anh vập vào cặp toàn đứa không ra gì, toàn gái già, ave nên anh được chu cấp thêm tiền ăn chơi. Tôi nghe mà đau lòng quá.
Đêm qua, tôi cảm thấy mình gục ngã. Tôi đã cố chấp nhận vì con, hy sinh vì con để chịu đựng tất cả nhưng hình như ông trời luôn là khó tôi. Tôi muốn chết vì tôi chỉ muốn cuộc sống đi làm hàng ngày về, cơm nước cho chồng, cho con, ăn xong cả nhà quây quần hoặc vợ chồng cho con cái đi chơi… Vậy mà với tôi xa xỉ quá. Nhìn những ông bố đi ngoài đường chăm cho con, đưa con đi học, đi chơi, đi khám bệnh là tôi nghĩ về mình, về con và chỉ biết khóc. Đến chồng còn như vậy thì hỏi còn ai thương tôi, thương con tôi và cho chúng cuộc sống như tôi mong được nữa đây? Tôi thấy mình bế tắc quá.
Theo VNE
Chồng à, hãy quay về khi còn yêu nhau
Em biết, khi chồng bước chân ra đi, dứt tình với em, bỏ lại con thơ để theo người đàn bà ấy, lòng chồng còn áy náy lắm.
Bởi em hiểu, chồng chưa hết yêu em, chưa hết tình hết nghĩa với người vợ 6 năm gắn bó này. Chỉ là vì hoàn cảnh, vì sức ép của hai bên gia đình, anh không còn sự lựa chọn nào khác.
Con người có thể sai lầm, và ngoại tình cũng là một trong những sai lầm ấy. Em từng nghĩ, cả đời này em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh nếu như anh phản bội em, chạy theo người đàn bà khác. Đó là suy nghĩ khi chúng ta yêu nhau, khi chúng ta vừa cưới nhau. Nhưng bây giờ, khi đã trải qua 6 năm ngoại tình, khi đã có với nhau một đứa con gái lớn, em càng hiểu, tha thứ là điều nên làm nhất nếu như con người ta thật sự hối cải và còn tình cảm nuối tiếc.
6 năm làm vợ chồng, cũng đã có lúc em rung động trước một người đàn ông khác ngoài chồng. Đó chỉ là vài giây, vài phút hoặc là một chút thoáng qua như gió bụi. Cũng có lúc em chạnh lòng khi nhìn chồng ai đó đào hoa, đẹp trai, khi nhìn người nào đó vừa giàu có thành đạt lại có cô vợ xinh như tiên. Em cũng thèm cảm giác giá như mình có người chồng như thế. Nhưng rồi em lại gạt phắt suy nghĩ ấy vì mình không thể đòi hỏi cao, cũng không nên có tư tưởng &'đứng núi này trông núi nọ'.
Em cũng hiểu, có khi chồng chạnh lòng khi nhìn cô gái nào đó cực xinh đẹp, hoặc cũng có lúc chồng bị cuốn vào mấy cô gái sexy. Căn bản là đàn ông, ai chẳng thích ngắm nhìn cái đẹp ngay cả khi họ có vợ rồi. Trong cuộc tình vụng trộm này, em không thể hoàn toàn trách chồng. Vì em hiểu, trên đời này có nhiều người con gái vô cùng thủ đoạn. Họ biết rõ người đàn ông ấy có vợ nhưng vì họ đẹp, họ giàu hay vì một lý do gì đó, họ vẫn cố tình quyến rũ, cướp đoạt. Và có thể trong chuyện tình này, chồng cũng là nạn nhân. Cứ cho là như thế đi, hoặc một phút nông nổi chồng lao vào mà không suy nghĩ...
Em cũng hiểu, có khi chồng chạnh lòng khi nhìn cô gái nào đó cực xinh đẹp, hoặc cũng có lúc chồng bị cuốn vào mấy cô gái sexy. (Ảnh minh họa)
Hôm nay, mọi chuyện bại lộ, em khóc lên khóc xuống, đau lòng vô cùng. Em thật tình là quá sốc. Người chồng mà 6 năm qua em tin tưởng lại trở mặt một cách nhanh chóng, lại khiến em cảm thấy thất vọng như thế này. Chuyện đã đến tai bố mẹ, bố mẹ anh và cả bố mẹ em. Mọi người biết chuyện làm um lên. Ngay cả bố mẹ anh cũng không bênh vực người con trai là anh, thậm chí còn đuổi anh ra khỏi nhà.
Nhìn anh hối hận mà em xót xa vô cùng. Bố mẹ em cấm con gái không được bén mảng tới anh nữa, bắt em phải mang con về nhà vì họ không muốn con mình chịu khổ. Em hiểu, chẳng có cha mẹ nào mà không thương con. Khi anh sai, anh phải chấp nhận chuyện này và anh phải nhận lỗi, bố mẹ anh cũng không thể dung túng cho người con của mình làm chuyện sai trái được.
Cả gia đình nói anh, mắng chửi anh, xúc phạm anh, nói anh là đồ vô liêm sỉ, đê tiện này kia. Anh buồn, anh chán nên em không nói câu nào. Em thất vọng tràn trề về anh.
Nhưng hôm nay, anh đã nói, anh sẽ bỏ nhà đi, anh sẽ không đi với người con gái đó nhưng anh cũng không ở cái nhà này. Anh chẳng còn mặt mũi nào. Em không van xin anh quay lại vì chuyện này anh sai, em không thể hạ mình như thế dù em còn quá yêu anh. Nhưng, em muốn ở anh một tinh thần trách nhiệm, anh phải hiểu được rằng, ra đi không phải là cách giải quyết tốt nhất. Anh quyết tâm ra đi, anh đi đâu được chứ, anh sống một mình được sao?
Còn yêu vợ con nhưng anh lại lầm lỡ. Nên anh ạ, nếu như anh còn yêu, hãy quay về, hãy làm lại từ đầu. (Ảnh minh họa)
Nếu anh sai anh phải thừa nhận, anh không thể cứ mang cả trách nhiệm làm chồng, làm cha mà ra đi như thế được. Bây giờ, anh phải xin lỗi em, phải xin lỗi gia đình và tất cả những người thân biết chuyện này, mong mọi người cho anh một cơ hội. Em không nói gì, tức là em không phải là người quá khó khăn để tha thứ cho anh, chỉ là em muốn tự anh thốt ra một câu xin lỗi em, anh đã quá sai mà...
Còn yêu vợ con nhưng anh lại lầm lỡ. Nên anh ạ, nếu như anh còn yêu, hãy quay về, hãy làm lại từ đầu. Một người chồng ngoại tình, em có thể tha thứ nhưng một người chồng rũ bỏ gia đình, từ bỏ con nhỏ, em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh. Hãy quay về nếu còn yêu nhau, còn yêu em và con. Còn nếu anh yêu người con gái đó, muốn sống cùng cô ta, em không còn lời nào để nói nữa rồi. Mong anh quyết định đường đi đúng đắn của anh...
Theo Khampha
Muốn bỏ chồng vài ngày cho đỡ chán Cuối tuần chúng bạn gọi điện rủ cả gia đình đi ăn, chồng bĩu môi dài thườn thượt &'được ngày cuối tuần nghỉ ngơi, ăn uống mà làm gì. Nói ra thì có người sẽ lại bảo tôi này nọ, dở hơi, có chồng, có con, có gia đình hạnh phúc không thích lại nghĩ đến chuyện bỏ chồng mà lại là bỏ...