Bỏ vợ chạy theo nhân tình xinh đẹp, gã đàn ông phản bội “ngã ngửa” vì cái kết sau đó
Cô ta – nhân tình của anh – xinh đẹp ngời ngời với 3 vòng nóng bỏng. Còn chị khi ấy thì đang ăn mặc xuề xòa đi siêu thị mua đồ…
Từng là một cô gái xinh đẹp trước khi lấy chồng, sau khi kết hôn một thời gian, chị vẫn là người phụ nữ vạn người mê. Ở công ty, có ai không quý mến chị. Họ quý chị vì tính tình hiền hậu, vì sắc vóc rạng ngời. Chồng của chị ngày đó vẫn tự hào với mọi người rằng: “Lấy được em anh thật may mắn”.
Thế rồi mọi chuyện dần thay đổi từ khi chị bị bỏng. Nước sôi đã hủy hoại lớp da trên cổ và toàn bộ cánh tay chị. Những tưởng chị sẽ được chồng bao bọc và thương cảm, cùng chia sẻ nỗi buồn, ai ngờ đâu khi chị vừa khỏi hẳn, xuất viện thì người chồng đầu ấp tay gối bắt đầu lạnh nhạt.
Cuộc sống hôn nhân từng bước rơi vào hố đen. Anh thay đổi những thói quen, không còn những cử chỉ âu yếm quan tâm mỗi khi đi làm về. Dần dà anh đi sớm về khuya, có những ngày còn không đặt chân về nhà, cả tuần ngủ nơi nhà nghỉ, khách sạn. Anh đi đâu, làm gì, với ai chị đều không biết. Chị chỉ biết rằng anh đã có nhân tình bên ngoài.
Những vết sẹo xấu xí dù được chị cố gắng che đậy bằng những bộ quần áo kín đáo, nhưng nó cũng không thể che dấu được sự tổn thương mà chị phải chịu đựng mỗi ngày. Đồng nghiệp vẫn quan tâm chị như trước đây. Họ càng tốt, càng quan tâm bao nhiêu thì chị lại càng tủi thân vì bị chồng bỏ mặc bấy nhiêu.
Chị nhớ về cái thời ngây ngô, tựa vào anh, hỏi nhỏ: “Nếu sau này em xấu xí, không xinh đẹp như bây giờ, anh có còn yêu em không?”. Khi ấy anh lại cốc vào đầu chị: “Dù già nua và xấu xí bao nhiêu, em vẫn là người phụ nữ đẹp nhất trong lòng anh”. Quá khứ khi ấy giống như những mũi dao, tỉ mẩn rạch từng đường lên cơ thể chị, khiến chị vùi mình vào nỗi buồn, không ngừng than trách bản thân gặp phải chuyện không may.
Ảnh minh họa
Đến bây giờ chị mới biết rõ bản chất thật của anh, biết những lời hứa hẹn của anh với chị trước đây chỉ toàn là giả dối. Chị cũng nhận thấy rằng chẳng có ai trên đời này có thể yêu thương ngoại hình xấu xí của chị được nữa, nếu có thì cũng là chính bản thân chị.
Video đang HOT
Dồn tâm sức làm việc, chị hy vọng tìm đến phẫu thuật thẩm mỹ để cải thiện tình trạng sẹo của cơ thể. Cùng lúc ấy, chị gặp anh đang ôm ấp cùng một người con gái khác. Còn điều gì đau đớn hơn khi chính mắt nhìn thấy mà không thể làm gì, nhưng chị nghĩ bản thân không có quyền để ghen.
Cô ta – nhân tình của anh – xinh đẹp ngời ngời với 3 vòng nóng bỏng. Còn chị khi ấy thì đang ăn mặc xuề xòa đi siêu thị mua đồ. Chị chẳng thể nhảy xổ vào họ để rồi làm um lên, vì chị biết sẽ có nhiều người sẵn sàng cầm điện thoại, quay video về chị. Vì thế chị âm thâm tìm hiểu và gặp gỡ cô gái đó. Ngày gặp gỡ, cô gái kia không một chút run sợ, thẳng thắn nói rằng: “Chồng chị muốn ly hôn và lấy tôi làm vợ. Hai người chưa có con, chị cũng nên buông tha cho anh ấy được rồi”.
Chị chưa kịp đáp lại thì thấy anh cũng xuất hiện ở cửa hàng cà phê, là do cô bồ gọi anh đến. Hai người trước mặt chị không sợ chị biết gian tình mà công khai và nói rõ cho chị biết ý nguyện. Chị đau lòng nuốt nước mắt vào trong. Ngày hôm ấy, chị về nhà, đứng bần thần hồi lâu rồi đưa tờ giấy ly hôn đã ký sẵn, kéo vali bước ra khỏi cửa. Chồng chị không giữ, mừng vì mình đã đuổi được cô vợ “xấu xí” ra khỏi căn nhà.
Sau này chị nghe một người bạn kể lại, anh chồng sau khi cưới cô bồ về nhà ở thì vẫn hân hoan mãi. Nhưng đến khi cô ta bị biến chứng do là tín đồ của phẫu thuật thẩm mỹ và gương mặt không thể phục hồi lại được như cũ thì anh ta mới biết thứ mà anh mê mẩn kia cái gì cũng là giả, từ mũi, cằm cho đến ngực… Giờ cô bắt đền anh chi cho cô ta một khoản tiển lớn để đi “sửa đồ” và là vì bởi anh dùng như phá. Cô ta cũng không thể có con nữa. Anh mới vò đầu bứt tai, cuối cùng thứ anh nhận được là gì sau khi phụ bạc tấm lòng của người vợ hiền anh đã từng hết mực yêu thương.
Theo Afamily
Chuyện của hai người đàn ông
Tôi nhận được một cuộc điện thoại, người gọi là đàn ông. Anh ta muốn tôi thu xếp cho anh ta một cuộc gặp mặt. Lòng tôi thầm nghĩ "Thôi tiêu rồi" cùng lúc đó thầm trách cô nhân tình, đã bảo là mọi chuyện phải kín đáo, chưa đâu đến đâu lại để chồng biết rồi thế này. Vợ tôi mà biết chuyện này thì đời tôi cũng xong.
Cuối cùng thì tôi cũng quyết định gặp chồng của người tình. Làm thằng đàn ông, dám chơi dám chịu, nhẹ thì bị chửi vài câu, nặng thì đánh nhau một trận, rồi sau đó thế nào hẵng tính.
Anh ta đã ngồi chờ tôi ở quán, trên bàn đã gọi sẵn chai rượu và đồ nhắm, xem ra không có ý định đánh ghen. Tôi hoang mang không biết anh ta định giở trò gì. Tính tôi không thích vòng vo, cuối cùng lên tiếng trước:
- Anh cần gặp tôi có chuyện gì?
- Cứ uống vài chén đã, vội gì?
Anh ta nốc cạn chén rượu rồi dằn mạnh xuống bàn. Hình như anh ta đã uống từ trước rồi, mặt đã có nét đỏ. Và anh ta bắt đầu nói, nói với tôi mà như nói với chính mình.
"Hồi mới lấy nhau, chúng tôi khổ lắm, nói thật đến cơm ăn còn phải dè chừng cho đủ. Vợ tôi là người chịu khó, ít kêu than. Cô ấy luôn nói "đồng vợ đồng chồng tát biển đông cũng cạn". Nhưng tôi thì nghĩ đến cơm ăn ba bữa còn chẳng đủ, mơ gì đến tát biển Đông. Vào thời gian rảnh rỗi ngoài giờ làm, tôi tranh thủ chạy xe ôm. Và tôi may mắn được một người đàn bà hơn tuổi mình chọn làm mối quen đưa đón.
Người đàn bà ấy chết chồng, làm chủ một xưởng sản xuất nhỏ nhưng ăn nên làm ra. Tiền thì nhiều mà tình thì thiếu, bà ta là món béo bở của mấy thằng biếng ăn nhác làm luôn tìm cách cặp kè để lợi dụng.
Một lần, trong lúc chở bà ta đi công chuyện thì vợ tôi gọi điện nói ngày mai đến hạn nộp học phí cho con. Tôi bảo tôi sẽ tìm cách xoay xở. Người đàn bà nghe thấy, tự nguyện cho tôi mượn tiền. Mỗi lần tôi chở bà đi đâu bà thường hào phóng cho thêm. Với tôi, bà không chỉ là khách mà còn mang ơn huệ. Dần dần tôi bị bà ta lôi kéo vào dục vọng. Lúc đó tôi chỉ đơn thuần nghĩ mình là đàn ông như vậy cũng chẳng mất mát gì, ngược lại có tiền cho vợ con nên tặc lưỡi.
Một tối tôi về muộn, thấy vợ đang ngồi ở cửa khóc. Cô ấy bảo nghe người ta đồn đại tôi cặp kè bồ bịch, rằng có phải tôi đã hết thương mẹ con cô ấy hay không? Tôi ôm vợ mình, nhận ra bấy lâu nay cô ấy ít nói ít cười. Tôi không những không làm vợ mình bớt khổ mà còn khiến cô ấy khổ sở hơn.
Nhờ có người giúp đỡ, tôi tập làm ăn. Ban đầu còn khó khăn thất bại, vay nợ ngập đầu. Có vợ động viên, tôi hết lần này đến lần khác đều ngã rồi gồng mình đứng dậy. Dần dần công việc cũng khởi sắc. Tiền bạc cứ thế ùn ùn kéo về. Hết nợ nần, hết khổ. Gia đình tôi thay thịt đổi da hoàn toàn.
Vì công việc, tôi phải đi nhiều. Thời gian dành cho vợ con cũng ít đi, sự quan tâm vì thế cũng không còn chu đáo. Những ngày lễ, ngày sinh nhật vợ, hay kỉ niệm ngày cưới nhiều khi tôi không có nhà. Tôi vẫn không quên tặng vợ những món quà đắt tiền. Nhưng tôi không biết là vợ tôi không cần những thứ đó. Cô ấy cần có tôi, cô ấy cần tình cảm.
Tôi không biết là vợ tôi tự ngã vào vòng tay anh hay là do anh dùng cách gì để thu phục cô ấy. Tôi đã rất tức giận, rất đau khổ. Ngay khi tôi được một người thân nhắn rằng họ nhìn thấy hai người tình tứ dựa vai nhau trong một quán cà phê ven ngoại ô, tôi muốn chạy ngay về làm cho tanh bành mọi chuyện lên.
Tôi luôn nghĩ cô ấy là vợ phải thông cảm cho chồng, muốn sống sung túc thì phải biết chấp nhận sự xa vắng thiệt thòi một chút. Không thể có chuyện trong lúc tôi bận rộn kiếm tiền thì cô ấy lại thế này thế nọ. Nhưng rồi tôi tĩnh tâm lại, ai cũng có những lúc vì lý do này lý do nọ mà để cho mình lạc lối. Vợ tôi, cô ấy cũng chỉ là đàn bà. Đàn bà thì dễ mủi lòng và yếu đuối.
Hôm nay, tôi chỉ muốn hỏi anh một câu: Anh là yêu cô ấy hay chỉ "qua đường" cho vui? Nếu anh sẵn sàng bỏ vợ con để tính chuyện đường dài nghiêm túc thì tôi dù không muốn cũng sẽ tác hợp cho hai người. Còn nếu anh chỉ có ý định chơi đùa, hãy dừng lại ngay lập tức. Vợ tôi chưa biết là tôi đã phát hiện ra chuyện của hai người. Nếu mọi chuyện chấm dứt ở đây, tôi sẽ đối với vợ tôi như chưa từng biết.
Tôi đã có lỗi với vợ tôi một lần. Giờ vợ tôi thế này cũng coi như là nợ nần tôi phải trả. Còn vợ anh có nợ nần anh gì không, mà anh cũng chọn cách này để làm khổ cô ấy? Ngay trong hôm nay, ngay bây giờ, hãy cho tôi câu trả lời của anh".
Trước khi gặp người đàn ông này, tôi đã tưởng tượng ra một kịch bản hoàn toàn khác. Sẽ là những lời văng tục, những cú đấm không nương tay, và có thể tôi sẽ ra về với vài vết bầm trên mặt. Sự điềm tĩnh và rộng lượng của anh ta khiến tôi bất ngờ và hổ thẹn.
Tính chuyện đường dài ư, đương nhiên là không rồi. Ngay cả cô ấy với tôi cũng chỉ là cho bớt buồn tủi cô đơn. Cô ấy vẫn hay khen chồng mình, chỉ là sự thiếu quan tâm khiến cho cô ấy dễ mủi lòng bởi những lời ngọt ngào tán tỉnh. Chúng tôi cũng mới chỉ dừng lại ở những cuộc hẹn hò, chưa hề đi quá xa. Vì mọi chuyện thực ra cũng mới chỉ bắt đầu.
Tôi thì cũng giống nhiều gã đàn ông khác, nghĩ mình chẳng mất gì.Thật ra là tôi cũng chưa tưởng tượng ra vợ tôi biết chuyện thì sẽ thế nào. Chắc chắn bộ phim sẽ kết thúc không có hậu như thế này.
Cuối cùng tôi chỉ biết đứng dậy, nói rằng tôi rất tôn trọng anh ta, thật lòng xin lỗi vì đã làm một chuyện không hay như vậy. Anh ta nhìn tôi cười nhạt: "Tôi tin là vợ con anh cần anh hơn là vợ tôi cần anh đấy. Đàn ông cũng như con ngựa bất kham, còn sung sức thì bay nhảy, mỏi gối chồn chân lại muốn về nhà. Nhưng cứ mải miết đi quá xa, chưa chắc đã còn đường quay lại nữa".
Trên đường về, tôi nghĩ thật may là chồng cô ấy đã kịp phát hiện ra để tôi dừng lại. Nếu là vợ tôi phát hiện thì mới thật là gay go. Đàn ông dù sao vẫn hiểu nhau hơn đàn bà.
Theo Dân trí
Ai vào nhà cũng hỏi "Sao nhà xây chưa xong đã ở?", tôi giải thích mà không ai tin Nhiều lần tôi cũng muốn vay mượn tiền để hoàn thành ngôi nhà cho xong nhưng tôi ấm ức không chịu nổi. Ảnh minh họa Vợ chồng tôi cùng làm một công ty, trong khi tôi là trưởng phòng thì cô ấy là kế toán viên. Thu nhập của hai vợ chồng cũng kha khá, hàng tháng tôi và vợ mỗi người bỏ...