Bỏ việc về quê đi tìm bạn gái để rồi chết trân khi chứng kiến cảnh “nóng mắt”
Có lẽ lần về quê không báo trước này, với Hưng là một cú sốc quá lớn. Anh làm sao có thể tin được cảnh tượng đó lại hiện ra trước mắt mình chứ.
Tại sao em lại thay đổi đến chóng mặt như vậy? (ảnh minh họa)
Yêu nhau đã được gần 3 năm rồi. Nhưng Hưng thì làm ở tận miền Trung, còn Lê làm ở quê. Họ yêu nhau từ hồi năm 4 đại học. Sau khi ra trường Hưng quyết chí lập nghiệp, và mong muốn sau mấy năm nữa anh sẽ có một số tiền lớn, công việc ổn định. Lúc đấy công thành danh toại anh sẽ về quê Lê, xin cưới cô.
Chấp nhận lời đề nghị và thương Hưng, Lê động viên anh chăm chỉ làm ăn. Cô sẽ ở nhà đợi anh đến rước. Vì khoảng cách địa lý xa xôi nên 1 năm hai người gặp nhau được 4 – 5 lần. Nhưng không vì thế mà tình yêu của hai người nhạt đi. Những ngày tháng bên Lê, Hưng thấy hạnh phúc biết bao.
Sau hai năm Hưng đã trở thành một kỹ sư xây dựng, có chút tiền đủ để anh lấy vợ. Vậy là Hưng quyết tâm về xin với ba mẹ cho lấy Lê. Được sự chấp thuận của bố mẹ, Hưng vội vàng xin nghỉ làm bắt xe về quê Lê. Anh không báo trước cho cô, anh muốn Lê bất ngờ và biết anh đã dự đúng lời hứa với cô ngày nào.
Những ngày tháng bên Lê, Hưng thấy hạnh phúc biết bao (ảnh minh họa)
Vượt hơn 200km, đến gần trưa Hưng cũng tìm và về tới được nhà Lê. Đang hí hửng đứng ở đầu ngõ gọi Lê ra đón thì bất ngờ đoàn xe rước dâu đi vụt qua anh. Người ngồi trong ô tô mặc váy cô dâu kia sao giống Lê thế. Anh cứ nhìn mãi nhìn mãi đến khi chiếc xe đó đi khuất, Hưng mới bừng tỉnh.
Anh vội hỏi mấy người dân ở đấy, rằng hôm nay đám cưới của ai mà nhà trai có vẻ giàu có như vậy.
- Cái Lê, con nhà bà Hiền mà cậu không biết à? Con bé ấy trông thế mà sướng ghê. Lấy được chồng giàu, về chỉ có ăn với chơi thôi không phải làm gì.
- Sao ạ? Là Lê ạ? Sao cô ấy lại có thể lấy chồng được chứ?
- Ơ. Cậu buồn cười nhỉ, thế giờ nón 25 rồi không lấy đợi đến bao giờ nữa. Mà cậu là người quen của nó à.
- Vâng ạ. Nhưng bác ơi, nhà chồng Lê ở đâu ạ? Cháu muốn đến đấy chúc mừng Lê.
Video đang HOT
- Nhà chồng nó ở trên thị trấn kia kìa. Nhà nào to vật vã nhất thì là nhà chồng nó đấy. Mà cậu cứ lên đấy hỏi nhà Thái Thụy thì ai cũng chỉ cho.
Hưng vội vàng ra bắt xe ôm tìm đến nhà chồng Lê. Đến nơi, anh như chết trân khi người mặc chiếc váy cô dâu xinh xắn đi bên ai kia lại là Lê. Anh cứ đứng đấy nhìn mà không nói được điều gì. Gương mặt Hưng như sắp khóc, bao nhiêu buồn khổ uất hận lúc này đang dâng trào lên khóe mắt anh.
Thấy Hưng bất ngờ xuất hiện trong đám cưới của mình, Lê giật mình sợ hãi. Cô vội vàng quay mặt đi chỗ khác né tránh ánh mắt của Hưng đang nhìn cô chằm chằm. Uất ức, Hưng chạy vào đám cưới kéo Lê ra ngoài trước con mắt hiếu kỳ và tò mò của mọi người về chàng thanh niên cướp dâu này.
- Anh buông em ra, em còn về đi lấy chồng.
- Em nói gì? Tình yêu 3 năm của chúng ta chấm hết sao. Em âm thầm đi lấy chồng không nói với anh một tiếng dù là lời chia tay.
- Em xin lỗi. Em và anh không thể đến được với nhau. Em cần anh ấy, và anh ấy cũng cần em. Anh đi về đi, kẻo chồng em lại hiểu lầm không hay đâu.
- Tại sao em lại thay đổi đến chóng mặt như vậy? Ngày nào em còn nói yêu anh, vậy mà giờ đây em lại nhẫn tâm quay lưng đi cưới người khác.
- Ngày xưa em còn bồng bột và dại khờ. Anh về đi, người em yêu là anh, nhưng người em muốn lấy là anh ấy. Anh ấy có thể cho em những thứ anh không thể có.
- Anh ta có những thứ gì mà anh không có chứ?
- Anh ấy có tiền, còn anh thì không. Anh ấy cho cả nhà em một cuộc sống sung sướng, em không muốn vì khổ. Vì vậy em đã chọn…
- Đây là lý do sao? Em gạt anh.
- Gạt anh làm gì chứ? Em đang mang thai đứa con của anh ấy rồi. Anh về đi.
Nói xong Lê chạy vội vào trong nhà khóc nức nở, còn Hưng thì bỏ đi với bộ dạng như kẻ mất hồn. Hưng không thể hiểu sau 2 năm xa cách mà Lê cũng thay đổi hẳn. Cô đã từ bỏ anh để theo người đàn ông giàu có này sao. Tại sao Lê lại làm thế với anh? Những gì ngày xưa cô nói giờ đây tất cả chỉ là mây khói. Phải, Lê xinh đẹp cô ấy có quyền mà. Anh chỉ là một thành đi làm thuê, biết bao giờ mới cho cô một cuộc sống sang giàu được.
Bắt xe về quê ngay trong buổi tối hôm đó, Hưng không về nhà mà ra quán rượu ngồi. Anh uống say mềm đến nỗi không biết gì. Trong cơn say, Hưng luôn gọi tên Lê và khóc lóc kể lể về chuyện quá khứ.
Có lẽ lần về quê không báo trước này, với Hưng là một cú sốc quá lớn. Anh làm sao có thể tin được cảnh tượng đó lại hiện ra trước mắt mình chứ. Tình yêu 3 năm với bao lời hẹn ước, giờ đổi lại là một chữ “ĐAU” không bao giờ nguôi ngoai trong Hưng.
Những ngày tháng sau này anh không yêu một ai cả. Ngày nào anh cũng tìm đến rượu để uống cho với đi nỗi buồn và có thể say, say để quên đi tất cả. Lúc nào Hưng cũng ước mình có thể mất trí nhớ, để mỗi ngày không bị dày vò bởi nỗi đau và uất hận như thế này.
Theo blogtamsu
Chết trân khi khám phá căn phòng bí mật của vợ sắp cưới
Tôi bất ngờ phát hiện ra một căn phòng bí mật của vợ sắp cưới. Trong căn phòng đó, tôi nhìn thấy sự thật đau lòng mà vợ chưa cưới giấu kín.
ảnh minh họa
Tôi là một chàng trai tỉnh lẻ lên thành phố học đại học. Nhờ ngoại hình điển trai mà ngay từ năm đầu đại học tôi đã kiếm được nhiều tiền nhờ đi làm trong bar.
Ở bar, tôi gặp được nhiều người phụ nữ lớn tuổi, giàu có. Rất nhiều người đến tán tỉnh tôi. Họ cho tôi tiền và muốn tôi qua đêm với họ. Thậm chí, có người còn muốn tôi làm trai bao. Thế nhưng, tôi nhất quyết từ chối tất cả. Mặc dù sống thiếu thốn nhưng tôi muốn tiêu những đồng tiền do sức lao động chân chính của mình làm ra. Bởi tôi biết rằng, tương lai của tôi sau này sẽ không phải là ở trong bar.
Hai năm đầu đại học, tôi cũng có bạn gái. Tôi yêu cô ấy bằng cả trái tim mình. Dù ít tiền nhưng tôi luôn cố gắng dành dụm để mua tặng cho cô ấy những món quà nhỏ. Thế nhưng trong một lần đưa bạn gái vào bar chơi, tôi đã "mất" cô ấy. Khi được một chàng trai giàu có xin số điện thoại và tán tỉnh, cô ấy đã chia tay tôi.
Nỗi đau khổ khi bị bạn gái phản bội càng khiến tôi đóng chặt trái tim mình hơn. Tôi từ bỏ làm ở quán bar và lao đầu vào học. Tôi cố gắng học thật giỏi, trau dồi thêm các kinh nghiệm thực tế để sau này có thể xin việc một cách dễ dàng hơn.
Năm thứ ba đại học, tôi đã xin làm nhân viên bán hàng cho một công ty nội thất. Nhờ ăn nói có duyên cùng khuôn mặt điển trai mà tôi bán được khá nhiều hàng. Hàng tháng, ngoài tiền lương tôi còn được thưởng.
Một hôm, có một cô gái ăn mặc sành điệu bước vào cửa hàng của tôi. Vẫn như thường ngày, tôi vui vẻ giới thiệu sản phẩm cho cô ấy. Nhưng có điều gì đó hơi lạ, cô gái đó cứ nhìn tôi chứ không nhìn vào sản phẩm. Một lúc sau, quản lý mới đến bảo tôi rằng:
"Đây là giám đốc của công ty mình đấy". Lúc đó, tôi mới chào và xin lỗi cô ấy vì tưởng là khách hàng.
Nghe quản lý bảo cô ấy 28 tuổi hơn, tôi 4 tuổi. Tôi không ngờ, cô ấy còn trẻ hơn cả tuổi thật. Đến năm tư đại học, tôi xin vào thực tập ở công ty nội thất mà mình đã làm nhân viên bán hàng được 1 năm. Ban đầu, tôi chỉ xin làm nhân viên kinh doanh nhưng khi được nhận việc, tôi khá bất ngờ. Tôi được học việc từ trợ lý giám đốc. Thỉnh thoảng, tôi được đi đến các sự kiện cùng trợ lý và giám đốc.
Vì cả trợ lý và giám đốc là nữ nên nhiều lúc tôi phải uống rượu thay hai người. Nhiều lần, tôi uống say đến nỗi không thể đi vững được.
Một hôm, khi tỉnh dậy, tôi nhìn thấy mình đang ở trong một căn phòng khá đẹp. Nhìn quanh một vòng, tôi phát hiện ra căn phòng treo rất nhiều ảnh của giám đốc. Một lúc sau, giám đốc bước ra. Cô ấy chỉ quấn khăn tắm quanh người. Lúc đó, tôi cúi mặt xuống và vô tình nhìn thấy mình không mặc gì. Tôi hốt hoảng lấy chăn che hết cả người. Sau đó, tôi vội vàng xin lỗi giám đốc: "Em xin lỗi chị. Em không nhớ mình đã làm gì cả. Nếu em làm gì sai, xin chị hãy tha lỗi cho em".
Giám đốc tiến đến gần tôi, người sát người. Cô ấy nói: "Có gì mà Tùng phải ngại. Tùng chẳng làm gì tôi cả. Chỉ có tôi mới xin lỗi vì đã động chạm đến người Tùng. Không nhớ gì à? Vậy bây giờ làm lại nhé". Nói rồi, cô ấy hôn lên môi tôi. Giám đốc cũng cởi khăn tắm ra khỏi người và vào chăn với tôi. Hôm đó, cô ấy khiến tôi thỏa mãn. Một cảm giác thật chứ không phải là tượng tưởng ra khi nghe những lời mấy thằng bạn thân kể.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi thấy giám đốc đang ôm tôi. Nhìn gần, tôi thấy cô ấy thật xinh đẹp. Một lúc sau, cô ấy cũng tỉnh dậy. Giám đốc véo mũi tôi và bảo: "Tùng cũng đẹp trai nhỉ. Có muốn tôi đền bù thiệt hại không? Làm người yêu của tôi nhé!". Tôi khá bối rối trước lời nói của chị. Cô ấy nói tiếp: "Im lặng là đồng ý nhé! Ở công ty thì xem tôi là giám đốc. Những lúc không ở công ty thì cứ gọi tôi là Lan Hương".
Từ hôm đó trở đi, tôi trở thành bạn trai của Lan Hương. Ở công ty, cô ấy rất nghiêm khắc. Nếu tôi làm sai, cô ấy vẫn to tiếng và mắng tôi. Nhưng những lúc hai chúng tôi ở bên nhau thì Lan Hương rất dịu dàng. Từ khi làm bạn trai của Lan Hương, cuộc sống của tôi thay đổi rất nhiều. Tôi ăn mặc sành điệu hơn. Tôi có xe đẹp và được cô ấy mua cho một căn chung cư.
Sau một thời gian dài ở bên Lan Hương, tôi thấy mình đã yêu cô ấy. Tôi không thể sống thiếu Lan Hương được. Khi tôi đề nghị đưa Lan Hương về quê ra mắt gia đình, cô ấy cũng đồng ý. Về quê, Lan Hương tỏ ra là một cô gái thân thiện, dễ gần và còn khéo tay khi nấu ăn. Gia đình tôi rất ưng ý với Lan Hương, ai cũng khen cô ấy đảm đang. Bố mẹ còn giục tôi nhanh cưới Lan Hương về làm vợ. Tôi cũng xem Lan Hương như vợ sắp cưới của mình.
Sau khi hẹn hò với Lan Hương được một năm, tôi đã tỏ tình với cô ấy. Lan Hương vô cùng xúc động và đồng ý. Đêm đó, chúng tôi ngủ với nhau ở nhà Lan Hương. Vào khoảng 1h đêm, lúc đang ngủ thì Lan Hương bỗng ú ớ kêu: "Không! anh đừng đi. Khang ơi, anh đừng bỏ em. Em đau lắm, em nhớ anh... anh ơi". Tôi bị tiếng của Lan Hương đánh thức. Tôi lay cô ấy dậy. Cô ấy bảo ngủ mơ và giục tôi tiếp tục nằm xuống ngủ. Tôi giả vờ ngủ nhưng trong đầu vẫn suy nghĩ: "Khang là ai? Người đó quan trọng với Lan Hương lắm sao ?".
Một lúc sau, tôi thấy Lan Hương rời khỏi giường. Đợi cô ấy ra khỏi phòng ngủ, tôi cũng rón rén theo sau. Tôi sợ cô ấy bị mộng du. Lan Hương đến phòng sách. Cô ấy nhấn một nút gì ở phía sau bức tranh. Tủ sách bỗng biến thành cánh cửa mở ra và dẫn vào một căn phòng bí mật. Tôi đã đi khắp nhà của Lan Hương nhưng chưa bao giờ biết về căn phòng này.
Cô ấy không biết tôi đi theo nên vào phòng bí mật mà không đóng lại. Tôi đi theo Lan Hương vì tò mò muốn biết cô ấy vào trong đó để làm gì.
Lúc đi vào tôi vô cùng bất ngờ và hoảng hốt. Sau trong này toàn là ảnh của tôi. Nhưng tôi đâu có chụp ảnh kiểu này bao giờ. Sao lại có ảnh tôi ở nước Pháp, Nhật Bản vậy? Không đây là người khác, không phải tôi. Tôi thấy Lan Hương đang nhìn một bức ảnh có người giống tôi và cô ấy đang hôn nhau. Lan Hương lấy bức ảnh xuống và khóc nức nở.
Tôi đến bên cạnh vợ sắp cưới. Đặt tay lên vai Lan Hương khiến cô ấy giật mình. Nhìn thấy tôi, Lan Hương run đến nỗi đánh rơi cả bức ảnh. Tôi hỏi: "Người trong ảnh này là ai vậy? Không phải là Tùng? Có phải người ấy là Khang. Người mà Lan Hương gọi lúc mơ phải không?".
Lan Hương khóc và mếu máo nói: "Hương xin lỗi. Xin lỗi vì giấu Tùng. Ngày đầu tiên gặp Tùng, Hương không ngờ có người giống anh ấy như vậy. Đó là lý do Hương cố gắng tiếp cận Tùng".
"Thì ra Hương chỉ xem Tùng là người thế thân cho anh ấy. Hương không yêu Tùng", nói xong tôi bỏ chạy khỏi căn phòng bí mật đó. Tôi vào phòng ngủ mặc quần áo và rời khỏi nhà vợ sắp cưới. Lan Hương chạy theo phía sau. Tôi mặc kệ cô ấy. Tôi cảm thấy quá đau đớn vì bị lừa dối. Hơn 1 tuần nay, tôi không đến công ty. Tôi bỏ về quê và nhốt mình trong phòng. Tôi muốn biết thật sự Lan Hương có tình cảm với tôi hay không. Nhưng tôi không dám hỏi vì sợ sự thật sẽ khiến bản thân mình đau.
Theo blogtamsu
Vợ lặng lẽ ra đi khi thấy tôi quỳ xuống xin lỗi người tình Sáng hôm sau tỉnh lại thì tôi mới biết mình vừa gây ra một tội tày đình. Tôi điên loạn tìm người tình và đúng lúc tôi quì xuống cầu xin cô ấy tha thứ thì vợ tôi xuất hiện. Vợ tôi đứng như chết trân mấy phút rồi lên xe bỏ đi... ảnh minh họa Tôi là một gã đàn ông đã...