Bỏ về nhà mẹ đẻ vài tháng, lặng người khi chồng có vợ mới
Tôi lấy chồng, cuộc đời đúng là như một canh bạc. Chỉ mong có được một cuộc sống yên ấm, hạnh phúc nhưng dường như số phận không mỉm cười với tôi.
Vốn chưa từng nghĩ có ngày mình sẽ bỏ chồng, nhưng lại bị chồng bỏ một cách trắng trợn, nghĩ lại vẫn đầy căm hờn.
Ngày về nhà chồng, tôi mới biết, cuộc sống của tôi ở nhà anh giống như người giúp việc chứ không giống một người vợ, một người con dâu bình thường. Chỉ ước mơ có cuộc sống giống như bao người khác mà với tôi, đó cũng là điều xa xỉ.
Nhà chồng có một xưởng chế biến thức ăn gia súc, thuê tận 10 nhân công. Và mỗi ngày, công việc của tôi lặp đi lặp lại là nấu cơm cho hơn chục nhân khẩu, dọn rửa bát trong nhà. Cả ngày chỉ quanh quẩn như thế đã hết ngày, luôn tay luôn chân không hết việc. Nhưng công việc chẳng như người ta, công việc giống như một người giúp việc lại không hề được nhận một đồng lương nào. Bát vừa rửa xong, xuống bếp, bát bẩn đã chất đống. Tôi cảm thấy chán nản, mệt mỏi khi suốt ngày phải cắm mặt vào bếp, cắm mặt vào bồn rửa bát.
Chỉ là, cuộc sống không như ý, chồng vô tâm, không quan tâm tới mẹ con tôi. Ngày anh về nhà tìm tôi, tôi không về, vài tháng sau tôi biết tin anh có vợ. (ảnh minh họa)
Người phụ nữ như tôi chỉ mong có chút thời gian để nghỉ ngơi, thảnh thơi cũng không được một phút. Tôi cảm thấy bất lực với cuộc sống đó, muốn buông xuôi tất cả. Sự mệt mỏi lên đến tận cùng chính là ngày tôi quyết định bỏ về nhà mẹ đẻ một thời gian với hi vọng được nghỉ ngơi. Khi đó, con gái tôi vẫn còn nhỏ nên muốn cho cháu về bà ngoại cho thảnh thơi.
Thời gian đó, anh có về nhà mẹ vợ tìm tôi một lần nhưng mẹ tôi cố ý giữ tôi lại, muốn tôi ở nhà bà một thời gian rồi sẽ về. Căn bản, tôi muốn được thảnh thơi một chút, muốn thoát khỏi bếp núc, bát đũa… Giá như anh có thể hiểu, có thể thuê người làm những việc đó để vợ được nghỉ ngơi thì tốt biết bao nhiêu.
Nhưng gia đình anh nào thấu cho tôi, bố mẹ anh cũng vậy, chỉ muốn tôi làm tròn trách nhiệm của người vợ là dọn dẹp, nấu nướng, phục vụ công nhân công xưởng mà không hề nghĩ, thuê một người làm để trả lương cho người ta. Tôi còn bận con cái, cũng phải đảm bảo cuộc sống của mình chứ đâu thể ngày ngày cắm mặt như một người làm công cố định mà không có một đồng lương. Tôi không phải thoái thác trách nhiệm, tôi cũng sẽ đóng góp thời gian giúp chồng nhưng không phải là tất cả thời gian như thế…
Chỉ là, cuộc sống không như ý, chồng vô tâm, không quan tâm tới mẹ con tôi. Ngày anh về nhà tìm tôi, tôi không về, vài tháng sau tôi biết tin anh có vợ. Tôi lặng người không tin vào tai mình khi hay tin, anh cưới vợ mới. Có lẽ, anh nghĩ tôi bỏ về nhà mẹ mà không quay về gia đình anh, tức là đã khước từ trách nhiệm làm dâu, làm vợ. Tôi buồn vô hạn. Thật sự không thể nào hiểu nổi, tại sao anh lại cưới vợ mới nhanh chóng như thế. Anh định biến tôi thành cảnh bà mẹ đơn thân? Còn con anh thì sao?
Video đang HOT
Người ngoài nói mẹ tôi dại, tôi dại dột vì bỏ nhà anh về nhà mẹ để bây giờ nhận kết cục cay đắng. Hận thật đấy, cay đắng thật đấy, nhưng tôi không thể tưởng tượng ra trường hợp anh lại có thể bỏ vợ con đi lấy vợ mới? Chua chát thay!
Giờ đây, tôi ở nhà mẹ đẻ mà khóc không ra tiếng. Việc làm của tôi có thể sai nhưng chuyện anh đi lấy vợ mới còn sai gấp vạn lần. (Ảnh minh họa)
Tôi buồn vô hạn, thật sự không thể tưởng tượng nổi lại có ngày bị chồng bỏ. Bây giờ, tôi có nhà mà không được về, có chồng mà không được gần, chỉ làm cảnh mẹ đơn thân nuôi con một mình. Tôi đâu còn giá trị gì trong mắt anh nữa. Chỉ là, người đàn ông ấy quá vô tâm, quá vô liêm sỉ, không hiểu được những tháng ngày mệt mỏi của tôi. Có về nhà mẹ đẻ, có thể chỉ là chuyện dỗi hờn. Anh không động viên, an ủi vợ lại bỏ đi lấy vợ mới thì anh đâu xứng làm chồng tôi?
Giờ đây, tôi ở nhà mẹ đẻ mà khóc không ra tiếng. Việc làm của tôi có thể sai nhưng chuyện anh đi lấy vợ mới còn sai gấp vạn lần. Anh không coi con anh, vợ an ra gì chứng tỏ, trong lòng anh trước giờ chưa từng có chỗ cho tôi. Nếu anh coi trọng tôi thì đâu thể nói lấy vợ mới là lấy như thế? Tôi là vợ anh, cũng là người đã hết lòng vì gia đình anh, vất vả suốt thời gian dài, đâu thể nói bỏ là bỏ được như vậy?
Giờ, có lẽ tôi phải hoàn tất thủ tục ly hôn, cùng đưa nhau ra tòa và nhận nuôi con của mình, chấp nhận kiếp đau khổ làm một bà mẹ đơn thân. Hận đàn ông, hận chồng, hận gia đình chồng toàn những người vô tình… Hận vì mình đã lấy nhầm chồng.
Theo Phununews
Về nhà bạn trai ra mắt và lặng người khi thấy cảnh tượng ấy...
Tôi thật không dám tin, tất cả tôi những gì tôi chứng kiến ngay trước mắt lại là sự thật...
Tôi, một cô gái xuất thân từ tỉnh, gia đình khó khăn nên lúc nào cũng mặc cảm bản thân mình. Không phải tôi ái ngại vì gia đình mình nghèo, chỉ là, tôi không tự tin rằng, có người đàn ông đó sẽ yêu tôi khi biết gia đình tôi nghèo như thế...
Bố mẹ chỉ làm nông nghiệp, chân lấm tay bùn nhưng tôi luôn tự hào vì mình là con của bố mẹ. Gia đình giàu có đâu thể so sánh được với bố mẹ tôi. Nghèo khó, vất vả nhưng bố mẹ đã cố gắng nuôi con cái bao nhiêu năm trời, để tôi có được cuộc sống vui vẻ, học hành đàng hoàng. Tất nhiên, bố mẹ hi vọng tôi có thể lấy được một người đàn ông giàu có, tốt bụng và đặc biệt là chân thành, yêu thương con gái của họ.
Những ngày đi học, tôi cũng đã cố gắng rất nhiều để sau này có một công việc thu nhập tốt giúp đỡ kinh tế cho bố mẹ. Bao năm bố mẹ nuôi mình ăn học, đây là lúc tôi phải báo đáp dù rằng, công sức của bố mẹ là không gì có thể so sánh được.
Tôi không đau khổ, chỉ có chút buồn. Không lẽ, nghèo là có tội sao? Không lẽ, con gái nhà nghèo thì không được yêu đàn ông giàu có? (Ảnh minh họa)
Tôi khát khao lấy được một người chồng giàu có và với ngoại hình của mình, tôi có đủ điều kiện để yêu họ. Vài ba người đàn ông tán tỉnh tôi, tôi cũng đã có tình cảm sâu sắc với họ. Nhưng tôi nhận ra, họ yêu tôi chỉ vì nhan sắc, chứ không phải là tình yêu xuất phát từ trái tim. Những người đàn ông yêu tôi, tôi đều thử họ bằng cách đưa về nhà ra mắt, gặp bố mẹ tôi. Vài ba người nói yêu tôi tha thiết, nguyện trọn đời bên tôi đều cao bay xa chạy khi về nhà tôi lần đầu. Họ chê bố mẹ tôi nông dân, chê nhà tôi nghèo. Vì họ không tin, tôi lại là con gái nhà nghèo như vậy... Họ nghĩ, tôi là một cô gái xinh xắn, ăn nói dễ nghe, ăn mặc đẹp như thế sẽ là con nhà khá giả...
Tôi không đau khổ, chỉ có chút buồn. Không lẽ, nghèo là có tội sao? Không lẽ, con gái nhà nghèo thì không được yêu đàn ông giàu có?
Tôi buồn và thất vọng vì tình yêu đã nhuốm màu tiền bạc vật chất quá nhiều. Người nào cũng luôn miệng nói yêu tôi, ở bên tôi trọn đời vậy mà chỉ sau một lần về ra mắt, họ chia tay không lý do. Tôi không hiểu, đó là thứ tình yêu kiểu gì vậy...
Tôi quyết định đi tìm một người đàn ông cùng cảnh với mình để yêu, vì tôi quá sợ sự giàu có. Chỉ cần chân thành là quá đủ. Rồi tôi gặp anh, người đàn ông rất thân thiện, nói chuyện vui vẻ khiến tôi luôn có cảm giác an tâm khi ở bên cạnh anh. Chúng tôi là bạn hơn một năm, vui vẻ, đi cà phê, đi chơi hội hè cùng nhau và rồi cuối cùng, anh nói yêu tôi. Biết hoàn cảnh gia đình tôi, anh rất ngưỡng mộ. Anh nói tôi là một cô gái nghị lực, quyết tâm nên mới có được ngày hôm nay. Anh không quên kể về gia đình anh, về bố mẹ anh và những người thân của anh.
Anh nói gia đình anh cũng rất khó khăn, bố mẹ cũng rất nghèo khiến tôi cảm thấy yên tâm.
Đã mấy lần chia tay người yêu giàu có, tôi càng cần hơn một người thông cảm và hiểu tình cảnh gia đình tôi, một người vì tình yêu chứ không coi trọng vật chất...
Tôi nhìn anh, nước mắt rưng rưng. Anh hiểu và ôm tôi vào lòng trước khi đưa tôi vào ra mắt bố mẹ anh. (Ảnh minh họa)
Anh về nhà tôi, thấy thái độ của anh rất thân thiện, vui vẻ, gần gũi bố mẹ tôi, tôi mừng lắm. Anh xông pha làm những việc vườn tược, câu cá, bắt cá mà không ngại chuyện gì cả. Tôi luôn nghĩ, chắc anh phải là chàng trai quê chính hiệu mới có thể làm được việc đó thông thạo như vậy...
Tôi yêu và thương anh, cảm thấy mình thực sự tìm được người đồng điệu về hoàn cảnh và hiểu tôi hơn bao giờ hết. Chúng tôi đã quyết định cưới nhau và sau đó, anh sẽ đưa tôi về xin phép bố mẹ, ra mắt gia đình anh...
Anh từng hứa hẹn với tôi rất nhiều, hứa rằng sẽ không bao giờ phụ tôi. Anh nói, tôi là người con gái chân thành, anh yêu thương tôi rất nhiều. Bao năm nay anh đã kiếm tìm và đến tận bây giờ mới tìm được một nửa thực sự của mình. Tôi hí hửng ngày về ra mắt gia đình anh, tin rằng, bố mẹ anh sẽ rất thích tôi vì chúng tôi cùng cảnh mà...
Khi vừa đặt chân tới trước ngôi nhà đó, tôi sững sờ. Tôi hỏi anh 'nhà anh đâu?'. Anh nhìn tôi cười, xoa đầu tôi như một đứa trẻ rồi chỉ về phía trước mặt, 'đó, đó là nhà anh, bố mẹ anh đang đợi em, vào trong đi em'.
Tôi lặng người... Anh nói với tôi, gia đình anh rất nghèo, bố mẹ anh cũng chân lấm tay bùn sao giờ đây, trước mặt tôi là tòa biệt thự nguy nga tráng lệ, to gấp chục lần nhà của tôi? Tôi choáng váng không tin, còn nghĩ hay tại mình nghĩ nhiều quá nên đêm nằm mơ. Véo vào tay mình, tôi thấy đau điếng. Không phải mơ, đây là sư thật...
Tôi nhìn anh, nước mắt rưng rưng. Anh hiểu và ôm tôi vào lòng trước khi đưa tôi vào ra mắt bố mẹ anh. Anh chỉ nói một câu 'anh yêu em thật lòng, đó là tất cả những gì anh muốn nói với em lúc này. Đừng nghĩ gì cả nhé, nếu anh không làm vậy, liệu em có tin anh?'.
Anh nắm lấy tay tôi bước vào trong nhà. Bố mẹ anh đon đả, đứng đó cười rắt tươi, còn tôi thì run bắn người. Anh giàu, gia đình anh giàu có bề thế gấp trăm lần những người đàn ông đã từng coi thường nhà tôi vì tôi nghèo. Nhưng anh lại yêu tôi bằng tình yêu chân thành, che giấu bản thân mình kín đáo như thế. Bố mẹ anh thân thiện, vui vẻ và điều quan trọng là hai bác biết rõ gia cảnh của tôi, nhưng rất yêu thương chúng tôi. Bố mẹ anh có vẻ rất ưng tôi và đã có ý muốn cho chúng tôi cưới nhau, bởi ông bà mong cháu nội lắm rồi...
Nhìn gia đình anh giàu có mà vui vẻ, chân thành, tôi đã bớt run rẩy và sợ hãi. Nếu làm dâu nhà anh, tôi sẽ được sống trong tòa lâu đài nguy nga này, nhưng sao tôi lại sợ đến thế... Tôi cứ sợ sự giàu sang sẽ khiến con người thay lòng. Nhưng vì yêu anh, tôi sẽ đánh cược đời mình. Tôi không tin, trên đời này, đàn ông giàu thì không thể lấy gái nghèo. Cũng không tin, sự giàu sang sẽ làm con người ta biến chất. Tình yêu chân thành vẫn sẽ tồn tại ở đâu đó, đúng không? Tôi tin anh, và sẽ làm hết mình vì tình yêu anh dành cho tôi..
Theo Phununews
Hạnh phúc với vợ mới nhưng tôi day dứt khi vợ cũ vất vả nuôi con Ngày cận tết tôi lại thấy day dứt khi nhìn cảnh con nhỏ của mình bơ vơ nơi quán trọ chật chội còn mình đã có nhà cửa đầy đủ. Giờ tôi đã cưới vợ khác khi chia tay vợ cũ trong thời gian 6 tháng. Nhiều khi nhìn các con tôi cứ thấy day dứt không hiểu mình có quá vội vàng...