Bỏ trai trẻ để chạy theo sếp già hơn 20 tuổi, tôi sốc khi theo tình mới về ra mắt
Sau 1 năm quen nhau, giữa cái thời điểm hai người cùng theo đuổi, tôi quyết định chia tay với bạn trai trẻ và lựa chọn người sếp già để yêu. Tôi thật không ngờ cuộc đời lại chéo ngoe đến thế.
Tôi quen bạn trai cách đây 1 năm rồi. Chúng tôi khá hợp nhau về ngoại hình, tính cách. Hai đứa yêu nhau tôi cũng rất vui. Tôi cũng đã từng nghĩ sẽ cưới anh. Nhưng rồi cuối cùng, tôi lại đưa ra lựa chọn khác và nghĩ rằng đời mình sẽ tốt lên. Nào ngờ…
Khi những người bạn của tôi lần lượt lấy chồng giàu, cuộc sống sung sướng, sang chảnh thì tôi bắt đầu hoài nghi về tình yêu của mình. H – người bạn trai bằng tuổi tôi còn quá trẻ. Anh cũng chỉ là một nhân viên công sở bình thường, thu nhập tàm tạm. Trong khi đó, đám bạn tôi lấy chồng lớn tuổi hơn thì cuộc sống tốt hơn nhiều. Chúng bạn bảo tôi nên cân nhắc kĩ, lấy chồng bằng tuổi, lại không có điều kiện như thế thì sau này khổ lắm.
Tôi cũng đã từng nghĩ sẽ cưới anh. Nhưng rồi cuối cùng, tôi lại đưa ra lựa chọn khác và nghĩ rằng đời mình sẽ tốt lên. Nào ngờ… (Ảnh minh họa)
Tôi cũng đã từng đề nghị sẽ về thăm nhà bạn trai nhưng anh chưa đồng ý. Anh bảo chỉ cần tôi muốn cưới, anh sẽ đưa tôi gặp gia đình và chắc chắn sẽ thành công. Anh không muốn dẫn tôi về khi hai đứa chưa tính chuyện kết hôn. Tôi hỏi thì anh bảo gia đình anh bình thường, bố mẹ cũng làm nhân viên nghèo thôi.
Cùng thời điểm đó, tôi chuyển công tác mới và quen một người. Người đàn ông này hơn tôi tới hơn 20 tuổi. Ông là sếp của công ty tôi. Mặc dù tuổi hơn nhiều là vậy nhưng nhìn bề ngoài ông ấy rất phong độ, bảnh bao. Nếu không nói tuổi không ai nghĩ là đã già đến vậy. Tôi cũng có nghe nói vợ sếp mất khá lâu rồi và đang có ý định tìm vợ mới.
Vài tháng sau khi tôi làm việc, tôi thấy sếp tỏ rõ thái độ thích mình, muốn chinh phục mình. Thậm chí sếp còn đánh tiếng nhờ một chị ở trong phòng ngỏ lời với tôi. Thú thật, tôi vừa bị chinh phục bởi sự phong độ, đĩnh đạc và thành công của sếp, vừa cảm thấy bên sếp sẽ an toàn, sung túc và cuộc sống dễ thở hơn. Thế nên khi sếp thổ lộ tình cảm, tôi đắn đo vài ngày rồi đồng ý làm bạn gái. Sếp cũng có nói với tôi vì sếp nhiều tuổi rồi nên sẽ không yêu lâu được. Nếu tôi đồng ý, chắc chỉ vài ba tháng là sẽ phải tiến hành cưới thôi. Tuy nhiên, do tôi còn chưa chia tay người bạn trai cũ nên tôi xin sếp chờ thêm một chút thời gian.
Tôi chọn người sếp già để lấy làm chồng với mong muốn cuộc sống sẽ sung sướng hơn (Ảnh minh họa)
Tôi cũng đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều. Tôi hợp và yêu bạn trai bằng tuổi nhưng tôi thấy bên anh không có tương lai. Và rồi tôi hẹn gặp anh, nói lời chia tay. Anh có vẻ sốc nhưng không níu kéo và tôn trọng quyết định của tôi.
Video đang HOT
Khoảng hơn 2 tháng sau, tôi chính thức công khai tình yêu mới và theo sếp về gặp gỡ gia đình để tính chuyện kết hôn. Người đàn ông đó bảo tôi về thăm nhà, gặp bố mẹ và con trai anh trước. Chính cái ngày về ra mắt đó đã khiến tôi chết lặng khi nhìn thấy con trai của sếp.
Bước từ trên gác xuống chính là H – người bạn trai cũ của tôi. Anh nhìn tôi trân trân và đầy căm phẫn khi biết tôi sắp thành vợ tương lai của bố. Anh trốn lên phòng, không muốn gặp. Còn sếp của tôi thì không hề biết nên rất vô tư.
Cuộc sống của tôi phút chốc trở nên cực kì khó khăn khi mất việc, không có người đàn ông nào mà nương tựa. (Ảnh minh họa)
Tối đó tôi về nhà và hoảng loạn thực sự. Bạn trai cũ điện thoại cho tôi để hỏi về việc hôm nay. Cả hai chúng tôi đều khóc. Tôi hoàn toàn không biết có sự trùng hợp như thế. Còn anh thì hận và xấu hổ khi rơi vào tình huống trớ trêu này. Anh yêu cầu tôi dừng lại, không thể nào tôi thành mẹ kế của anh.
Hơn 1 tuần sau, tôi quyết định chấm dứt với người sếp già ấy và xin nghỉ việc. Cuộc sống của tôi phút chốc trở nên cực kì khó khăn khi mất việc, không có người đàn ông nào mà nương tựa. Nhưng đây là cách giải quyết duy nhất, tôi không thể nào tạo nên tội khi bước chân về làm vợ người đó được.
Theo Khám Phá
Cơn say tình chóng vánh giữa "gái nạ dòng" với trai trẻ
Những lời anh nói khiến tôi bàng hoàng: "Nếu em rời xa anh, anh sẽ... chết... chết cùng em".
Những người trẻ tuổi, họ sẵn sàng chết vì yêu. Còn tôi, tôi đã có chồng, có con, đã từng tuyệt vọng khi người chồng yêu thương qua đời. Nhưng vì con, tôi vẫn sống. Thế mới thấy sống có trách nhiệm khó gấp ngàn lần chết một cách nông nổi.
Lúc đầu, tình yêu của chàng trai trẻ kém tôi 5 tuổi ấy giống như một cơn gió mùa xuân. Nó an ủi và cho tôi hy vọng về hạnh phúc. Nhưng rồi, cơn gió xuân nhanh chóng trở thành cơn giông bão. Gia đình tôi phản đối kịch liệt, coi anh như thằng nhóc chẳng làm nên trò trống gì. Trong khi gia đình anh thì đay nghiến tôi vì đã hủy hoại tương lai của con trai họ.
Vì thế tôi đành chia tay. Anh khóc lóc, van xin. Van xin không được thì gào thét như một đứa trẻ lúc không đòi được thứ mình muốn. Tôi vẫn bước đi. Nhưng, những lời anh nói khiến tôi bàng hoàng:
- Nếu em rời xa anh, anh sẽ... chết... chết cùng em.
Ôi khoảnh khắc ấy, ngay cả trong tột cùng sợ hãi tôi vẫn thấy nực cười. Trong cái đầu non trẻ ấy có gì ngoài sự thỏa mãn khi dọa nạt trả thù tôi. Còn tôi, có lẽ vì tôi cũng là một người mẹ, tôi nghĩ ngay đến gương mặt của bố mẹ anh. Dù họ oán ghét tôi nhưng thực tâm, họ vẫn là những người đáng thương. Họ đã kỳ vọng biết bao nhiêu ở đứa con trai duy nhất này. Tôi thấy phẫn nộ thay cho họ.
- Sao anh dám nói như vậy. Anh có nghĩ đến bố mẹ anh không. Mẹ đã phải bán máu để có tiền đưa anh đi viện khi anh ốm đau, bố đã làm việc đến kiệt sức ở những khu chợ đêm để anh có tiền học đại học. Thế mà giờ khi anh đã trưởng thành và có thể giúp đỡ gia đình, thì anh lại định chết sao. Bố mẹ anh sẽ sống thế nào? Cả bố mẹ tôi, cả con gái tôi nữa. Tất cả mọi người đều phải bị hủy hoại anh mới vừa lòng sao?
Anh sực tỉnh. Đôi mắt thất thần hoảng hốt. Còn tôi, tôi cố chạy thật nhanh, chạy thật nhanh khỏi sự hoang tưởng về một tình yêu lầm lạc.
Sau này có lần tôi gặp lại anh, lúc đó đã là một người đàn ông thành đạt và phong độ. Tôi tưởng rằng thấy tôi anh sẽ ngượng ngùng quay đi, nhưng không, anh tiến tới và chủ động chào tôi trước:
- Chào em. Lâu lắm mới gặp em.
Thật may anh ấy không nói rằng, chào chị. Tôi thầm nghĩ thế. Anh mời tôi đi uống cà phê và ở đó, lần đầu tiên chúng tôi lại ngồi đối diện với nhau sau nhiều năm xa cách. Cũng là anh mở lời trước, giọng ấm áp, dịu dàng:
- Ngày ấy anh thật trẻ con nhỉ? Anh chỉ muốn xin lỗi em. Nếu không có em, chắc anh đã làm những việc ngu ngốc.
Tôi rất muốn nói điều gì đó để anh bớt ngượng ngập khi nghĩ về những gì đã qua.
- Không sao đâu anh. Ai cũng có một thời trẻ trung ngốc nghếch mà.
- Ừ, đúng là anh ngốc thật đấy. Tự nhiên anh nói rất sôi nổi. Sao hồi ấy mình nghĩ chuyện cái chết nó dễ dàng đến thế. Không có được người mình yêu. Chết. Không giành được công việc mình yêu thích. Chết. Bị hiểu lầm vì một việc gì đó mà không giải thích được. Chết. Nếu chết dễ thế chắc một đời chết cả ngàn lần rồi nhỉ.
Chúng tôi cùng cười khi hồi tưởng lại những ngày trẻ trung khờ dại ấy (Ảnh minh họa)
Chúng tôi cùng cười khi hồi tưởng lại những ngày trẻ trung khờ dại ấy. Ai chẳng có một thời như thế. Anh nhìn tách cà phê và nói giọng trầm trầm:
- Hôm đó trở về nhà, mở cánh cửa ra, anh thấy bố mẹ đang ngồi bên mâm cơm chờ mình về ăn. Tự dưng nhớ đến những lời của em, anh ân hận quá. Sao mình lại nông cạn đến thế. Thảo nào cô ấy rời xa mình. Một kẻ yếu đuối, tự tin và vô trách nhiệm như mình làm sao che chở, chăm sóc cho mẹ con cô ấy được.
- Anh không cần nhắc lại những lời ấy đâu. Tôi đỏ mặt.
- Ừ, anh đã nói là muốn xin lỗi em mà. Từ ngày đó anh quyết tâm thay đổi. Anh chỉ tập trung vào sự nghiệp thôi. Anh quyết tâm có được một công việc tốt, có kinh tế để chăm sóc cho gia đình.
- Giờ thì anh làm được rồi, phải không?
- Ừ, chẳng giấu gì em. Giờ anh đã trưởng phòng ở một tập đoàn lớn, tất nhiên đời còn dài, còn nhiều điều phải cố gắng nhưng bây giờ ít ra anh cũng có thể là chỗ dựa cho gia đình, cho bố mẹ. Và anh, anh cũng có gia đình. Con gái anh đã hai tuổi rồi. Thời gian trôi qua nhanh quá, nhỉ?
Ngừng một lúc anh mới nói tiếp:
- Hồi ấy anh tưởng đã hiểu những lời em nói nhưng hóa ra phải đến lúc có con anh mới thấm thía được. Có con rồi mới hiểu lòng cha mẹ, mới biết ơn ngày đó nhờ có em mà anh mới không làm những điều điên rồ. Anh thật lòng muốn cảm ơn em!
Sau đó, chúng tôi không nhắc những chuyện cũ nữa. Chúng tôi nói về công việc hiện tại, về dự định tương lai của mỗi người và về những đứa con. Không còn một tình yêu nông nổi của tuổi hai mươi, giờ có lẽ chúng tôi sẽ là những người bạn tốt.
Theo Dân Việt
Chỉ là địa vị mà chồng bán thân cho sếp già Chồng lên chức có lẽ là điều mà người vợ nào cũng mừng và hãnh diện. Tôi thì không, tôi cảm thấy tủi nhục và chán chường vì chồng được thăng chức vì đã bán thân cho sếp già. Cũng là người được học hành tử tế và có vị trí trong xã hội, trước khi sinh con tôi làm trưởng phòng Kế...