Bố tôi mất việc, mẹ nuôi cả nhà bằng mấy ấm nước chè
Bà nội vô cùng kinh ngạc khi phát hiện ra mọi tài sản trong nhà đều đứng tên mẹ tôi. Chỉ có bố con tôi mới biết, mẹ xứng đáng với điều hạnh phúc ấy.
Đã lâu lắm rồi tôi mới được ngủ nướng khét lẹt đến tận 11h trưa. Mở mắt ra thấy biển xanh cát trắng, bố mẹ và em gái đang ăn bữa trưa cạnh bể bơi. 3 năm rồi cả nhà mới cùng đi du lịch, lại trùng đúng kỉ niệm 30 năm ngày cưới của phụ huynh.
Mất bao năm thăng trầm đánh đổi, gia đình tôi mới hạnh phúc viên mãn như bây giờ. Mẹ cứ bảo giờ chỉ cần có thêm anh rể quý với đứa cháu là cuộc đời chẳng còn tiếc nuối nữa. Bao đắng cay ngọt bùi bố mẹ đã nếm cả. Tôi thấy thật biết ơn khi họ vẫn luôn ở bên nhau.
Nhớ lại đợt giáp Tết cách đây 20 năm, đùng cái bố tôi bị mất việc. Ông vốn là công nhân đường sắt lương 3 cọc 3 đồng. Xí nghiệp làm ăn thua lỗ nên giải thể, mẹ tôi bưng mặt khóc chẳng biết phải làm sao với nhà 4 miệng ăn. 2 chị em tôi thì vẫn đang đi học, mẹ ở nhà làm nội trợ lấy đâu ra tiền…
Mấy ngày đầu thất nghiệp bố cứ ngồi ở cửa hút thuốc. Mẹ thì nằm trên giường suốt, chị em tôi đi học về lục cơm nguội cũng không có mà ăn. Tới bữa bố úp mì tôm suông cho 2 đứa. Tôi phải chạy sang vườn hàng xóm xin vặt ít rau lang.
Tết năm ấy cả nhà tôi không ai sắm sửa gì. Quần áo mới không có, giày bố xin được ở đâu 1 đôi cho em gái tôi. Còn lại nhà cửa trống hoác. Hồi còn làm công nhân thì bố được thưởng Tết bằng con gà, mấy cân gạo, thịt bò hoặc bánh chưng. Nhưng năm ấy thì chẳng có gì nữa. 23 tháng Chạp mẹ chỉ nấu ít miến thắp hương, sau đó bố đạp xe về quê cách 100 cây để xin ông bà nội đồ ăn Tết. Tôi co ro trong đôi dép tổ ong, thèm một chiếc đùi gà đến phát khóc.
Nguyên cái Tết chị em tôi chỉ quanh quẩn ở nhà chơi. Hàng xóm qua chúc tụng đều cố ý mang thêm chút quà bánh, còn lì xì cho chúng tôi nhiều hơn mấy đồng. Mọi người động viên bố mẹ tôi cố gắng, có người tốt bụng còn bảo bố tôi đi làm mộc, làm xưởng thủy tinh. Nhưng bố tôi chỉ cười và cảm ơn họ.
Mùng 6 Tết năm ấy bỗng dưng nhà tôi lại đông vui. Sáng mặc đồ chuẩn bị đi học lại, tôi được mẹ dúi vội vào tay quả trứng rồi bà dọn chiếc bàn gỗ ra bên cạnh gốc bàng. Mẹ xách thêm mấy phích nước nóng, ấm trà to đùng hãm sẵn và 1 mớ chén hạt mít mới tinh.
Chẳng biết ai xui mà mẹ liều mình dốc túi ra mua đồ về mở hàng nước. Sau này tôi mới biết mẹ có tài nhìn xa trông rộng, gần nhà tôi có cái bến xe công nhân nên hàng nước mở ra lập tức đông kín khách. 5h sáng mẹ đã dậy đun nước. Chưa kịp mở đã có người ngồi ngoài sân đợi sẵn. Hồi đó 1 cốc nước mẹ chỉ lấy 500 đồng, kẹo lạc kẹo dồi tôi nhớ 1000 đồng được 2 cái.
Bố tôi phụ mẹ trông quán buổi trưa. Rảnh rỗi ông còn đi xin gỗ xin tre về đóng thêm bàn ghế đồ đạc cho mẹ. Ban đầu chỉ có mấy món trà kẹo đơn giản, sau mẹ tôi vác thêm một mớ bim bim ăn vặt ngon lành về khiến lũ trẻ trong xóm thích mê. Trời nhá nhem là mẹ dọn quán, sau đó cả nhà tôi cùng quây quần ăn cơm.
Rồi bố treo thêm biển nhận sửa đồ gia dụng lặt vặt. Toàn khách quen hàng xóm mang quạt, nồi, dao kéo, ấm nước hỏng cũ sang. Tiền công bố lấy rẻ bèo, nhưng ông mát tay nên món nào cũng ngon lành chạy tốt.
Video đang HOT
Nhiều hôm bố chong đèn thức khuya để mày mò sửa bằng được mấy ca khó. Mẹ luôn thức cùng bố, họ trò chuyện với nhau về việc học hành của các con, công việc nhà nọ kia và đôi khi còn ôm nhau xem phim rất tình cảm. Tôi ngưỡng mộ bố mẹ mình lắm. Dù cuộc sống của chúng tôi rất bình thường nhưng hạnh phúc kỳ lạ. Sóng gió gì xảy ra thì bố mẹ cũng luôn bình tĩnh giải quyết. Chẳng bao giờ bố mẹ cãi cọ nhau, kể cả khi bố trắng tay và mẹ vất vả nuôi chồng con bằng từng chén nước.
Dần dà gia đình tôi cũng bớt khó khăn, có thêm đồng ra đồng vào để mua sắm. Tôi chẳng biết mẹ bán nước lãi lời ra sao nhưng chỉ sau 1 năm nhà tôi đã có thêm cái tủ lạnh xịn. Thời ấy mua được tủ lạnh với tivi màu là oách lắm. Bọn trẻ con trong xóm cứ trầm trồ khi thấy tôi móc khay đá ra. Ngồi nhìn đá bốc hơi cũng đem lại cảm giác thích thú cho đám con nít.
Nhờ quán nước gốc cây của mẹ mà nhà tôi ngày càng khấm khá. Mấy năm trước bố mẹ xây nhà mới, dành hẳn 1 gian riêng bên ngoài để làm hàng nước to hơn. Mẹ ngày càng đam mê với việc nghiên cứu đồ uống, đến nỗi bố cứ đùa bảo vợ ông là “giáo sư trà đá vỉa hè”! Nào là nước me, sấu, táo, đào ngâm, trà thảo mộc, có cả mấy món nước ép detox nọ kia. Mẹ tôi chạy theo thị hiếu giới trẻ khá nhanh, nhưng vẫn không quên giữ “menu” nước truyền thống.
Từ khi còn là 1 xóm nhỏ cho đến giờ đã thành khu phố to đùng, quán nhà tôi vẫn nổi tiếng là nơi tụ tập đông vui. Thi thoảng bố nói với chúng tôi: “Nếu không nhờ mẹ của các con thì gia đình mình chết đói”. Chị em tôi học thạc sĩ, mua ô tô cũng đều nhờ mấy ấm chè của mẹ.
Mấy hôm trước bà nội ở quê ra chơi, bố tôi rủ bà đi du lịch cùng nhưng bà từ chối. Chẳng hiểu tại sao bà tìm được xấp giấy tờ quan trọng của bố mẹ tôi cất trong phòng ngủ. Thấy sổ đỏ lẫn giấy tờ xe máy ô tô đều mang tên mẹ, bà kinh ngạc gọi cả nhà ra. Bà nội vốn không hòa hợp với mẹ tôi lắm nên nhân cớ đó bà mắng mẹ là tham lam, tranh cướp tài sản của con trai bà. Mẹ tôi im lặng không phản kháng. Chỉ có bố đáp lại một cách nhẹ nhàng.
- Là con chủ động tự nguyện cho mẹ bọn trẻ đứng tên, cái sổ đỏ thì đứng tên cả 2 vợ chồng con mà. Con thấy chuyện không có gì to tát nên mẹ không cần phải làm ầm ĩ lên.
- Sao lại không to tát? Tôi nuôi anh lớn bằng ngần này đầu 2 thứ tóc rồi mà còn dại thế à? Của chồng công vợ, làm gì có chuyện vợ giữ hết thế. Mai kia nó đuổi ra khỏi nhà lúc nào không biết. Đàn ông trụ cột gia đình phải cầm hết tài sản chứ.
- Con không muốn cãi nhau vì chuyện này. Nói đúng ra mẹ chỉ nuôi con đến năm 16 tuổi, sau đó bố mẹ bắt con đi làm công nhân không cho đi học nữa còn gì? Vợ con đồng ý cưới một thằng nhà nghèo tay trắng, lúc con thất nghiệp cô ấy cũng một mình dãi nắng dầm mưa bán nước chè nuôi ăn. Nếu không có vợ thì con chẳng làm được gì ra hồn cả, sao mẹ lại trách mắng cô ấy? Gia đình con rất ổn, đang vui vẻ mẹ đừng làm rối tinh lên.
Bà nội tức tối đòi bỏ về, còn lăn ra ăn vạ nói con cháu bắt nạt. Mẹ tôi chỉ nói đúng 1 câu mà bà nín lời luôn.
- Con định biếu mẹ 50 triệu ăn Tết, mẹ cầm luôn cho chúng con yên tâm.
Chẳng biết bà nội nghĩ gì nhưng sau đó bà bỏ vào giường ngủ luôn. Bố con tôi thở phào nhẹ nhõm. Chỉ có chúng tôi mới biết mẹ thực sự xứng đáng với những gì đang có mà thôi. Dù mẹ không phải người phụ nữ giỏi giang nhất, nhưng trong mắt bố con tôi thì mẹ quá tuyệt vời. Ai nói gì chẳng quan trọng. Nếu thiếu mẹ thì bố con tôi đã chẳng có tổ ấm gọi là nhà.
5 biểu hiện cho thấy rạn nứt hôn nhân khó cứu vãn
Một khi tình cảm đã thay đổi thì biểu hiện của đàn ông cũng vô cùng dứt khoát.
Trên cuộc đời này, mọi thứ đều sẽ không ngừng thay đổi và phát triển. Hôn nhân cũng như thế. Cảm xúc chẳng bao giờ tĩnh lặng. Ai cũng mong một cuộc sống vợ chồng hạnh phúc viên mãn nhưng duy trì mối quan hệ ấy chẳng hề dễ dàng. Thử thách của thời gian khiến nhiều cặp đôi không thể nào giữ được trọn vẹn tình cảm như ngày đầu tiên.
Bởi thế, trong hôn nhân, khi người chồng có 5 biểu hiện này thì có vẻ như tình cảm của anh ấy thay đổi. Cô vợ cần tìm cách giải quyết tình thế, đừng để tình cảm sứt mẻ đến mức không thể nào cứu vãn.
1. Vợ chồng ngủ riêng
Giữa vợ chồng nên có sự thân mật hằng ngày. Cho dù có mâu thuẫn gì thì cũng nên "cãi nhau đầu giường, hòa thuận cuối giường". Đừng bao giờ để căng thẳng leo thang đến mức cả hai không thèm quan tâm đến nhau. Nếu một người đàn ông bắt đầu ngủ riêng thì có nghĩa anh ấy đang vô cùng thất vọng về mối quan hệ hôn nhân. Trong lòng anh ấy tình cảm với bạn đang dần nhạt nhòa đi rồi.
Bề ngoài, cả hai vẫn là vợ chồng nhưng trong thâm tâm, anh ấy đang chán ngán khi ở bên bạn. Có thể trái tim anh ấy thay đổi hoặc anh ấy đang thất vọng điều gì đó, khó có thể cứu vãn.
Bởi vậy, nếu như thấy chồng có những biểu hiện bất thường, cô vợ nên nói chuyện thẳng thắn, giải quyết nhanh chóng không để mâu thuẫn tích tụ.
Ảnh minh họa.
2. Làm việc mà không hỏi ý kiến bạn
Sau khi kết hôn, cả hai là một thể thống nhất. Với hôn nhân, chuyện gì cũng là chuyện chung và khi giải quyết thì cả hai phải bàn bạc với nhau. Dù đó là việc riêng của vợ hoặc chồng thì cũng nên nói cho đối phương biết.
Nếu như người chồng bắt đầu không hỏi ý kiến bạn, tự ý đưa ra quyết định thì có vẻ anh ta không còn quan tâm đến gia đình này nữa. Xưa nay, gia đình phải được đặt lên hàng đầu nhưng bây giờ anh ấy đặt bản thân lên trên hết. Ngoài mặt cả hai vẫn là vợ chồng nhưng trong lòng có vẻ anh ấy không coi bạn là người trong nhà, không tôn trọng bạn.
Nhiều cô vợ khi biết điều này thường thể hiện sự tức tối, cãi vã ầm ĩ. Thay vào đó, chúng ta phải thẳng thắn nói chuyện, thống nhất quan điểm. Hai người mà không còn tôn trọng nhau thì làm sao tình cảm có thể bền lâu được.
3. Chồng bắt đầu về nhà muộn
Đối với nhiều người, nhà là nơi khiến cho người ta có cảm giác ấm áp. Những gì mà anh ấy đang chờ đợi sẽ thực sự nhìn thấy trong căn nhà đó. Nếu như một người đàn ông về nhà ngày càng muộn mà không có lý do, điều ấy có nghĩa anh ta đang cảm thấy chán ngán. Rất có thể, gia đình không còn là mối quan tâm số 1 của anh và đương nhiên, người vợ cũng mất dần đi vị trí trong lòng chồng.
Ngôi nhà khiến người chồng không còn thấy ấm áp nên anh ta mới thà ở ngoài thêm còn hơn về nhà. Nếu thấy điều bất thường này cô vợ chắc chắn sẽ phải giải quyết. Hôn nhân chẳng phải trò đùa, nếu ai muốn làm gì cũng được thì còn đâu quy củ phép tắc. Nó thậm chí còn làm tổn hại sâu sắc đến mối quan hệ của cả hai.
Ảnh minh họa.
4. Anh ta luôn đổ lỗi cho bạn
Nếu trong mắt của người đàn ông vẫn quan tâm yêu thương bạn thì kiểu gì anh ấy cũng nhìn thấy ưu điểm ở bạn nhiều hơn. Anh ấy quan tâm đến điểm mạnh của bạn và bỏ qua những điểm yếu.
Nếu một người đàn ông bắt đầu đổ lỗi cho bạn thì có thể trong mắt anh ta, bạn đã không còn giữ vai trò đặc biệt nữa. Anh ấy không hài lòng về mọi việc bạn làm, không bao dung được với những hành động của bạn thì có vẻ như cả hai rất khó để tiếp tục ở bên nhau.
5. Bận rộn vô cớ, ngày càng ít giao tiếp với vợ
Hai người yêu nhau ngọt ngào thì dù có bận đến thế nào vẫn có thời gian tâm sự, di dạo và trò chuyện bên nhau. Những ngày tháng đó thật sự đẹp vô cùng.
Tuy nhiên sau này khi về chung một nhà, anh ấy ngày càng bận rộn. Có những ngày chỉ nói chuyện với bạn đôi ba câu, bạn nhắn tin cũng chẳng bao giờ trả lời được vì bận. Điều đó có nghĩa tình cảm giữa cả hai đang dần biến mất. Nó thể hiện sự bất hòa trong mối quan hệ. Những lúc này, đương nhiên cô vợ phải nhìn nhận lại mọi thứ, giải quyết một cách quyết liệt để bản thân không rơi vào tình huống khó xử nhất.
Hai người có thể đi từ giai đoạn người xa lạ trở nên yêu nhau, trở thành người một nhà chắc chắn sẽ trải qua nhiều kỷ niệm đẹp bên nhau. Bởi thế nếu có khúc mắc trong mối quan hệ thì hãy nhớ về những ngọt ngào trong quá khứ, những nỗ lực mà cả hai đã bỏ ra và hàn gắn lại với nhau.
Thực hiện được 3 điều này để hôn nhân viên mãn đến già Làm sao để hôn nhân bền lâu? Làm sao để duy trì cảm xúc sau nhiều năm kết hôn? Thực sự điều này không có công thức cụ thể nhưng cũng có một số nguyên tắc chung trong ứng xử vợ chồng để duy trì một cuộc hôn nhân hạnh phúc viên mãn đến già. Giữ thể diện cho đối phương Chuyện xưa...