Bố tôi mang đôi giày đầu tiên trong đời lên thiên đường
26 năm tôi mới mua được đôi giày đầu tiên cho bố. Không ngờ đó lại là món quà cuối cùng trước khi bố ra đi…
Tiết thanh minh, tôi lại thay đôi giày mới lên bàn thờ của bố. Đó là món quà bố mong ước suốt bao năm. Tôi từng bật cười khi nghe bố nhắc đến ước mơ kỳ cục ấy, rồi đến khi tặng bố món quà đầu tiên là đôi giày đắt đỏ thì bố chỉ xỏ 1 lần duy nhất. Sau đó bố vĩnh viễn không thể mang giày nữa…
24/3/2015
Sinh nhật bố tròn 50 tuổi, tôi háo hức bắt chuyến xe cuối cùng lúc 7h tối về nhà. Ôm chiếc bánh gato cẩn thận trong lòng, tôi xin mọi người trên xe không chạm vào để chiếc bánh được nguyên vẹn. Đó là cái bánh đắt nhất tôi từng mua, gom tiền 1 tuần làm thêm mới đủ. Nhưng tôi chẳng tiếc gì, chỉ thấy vui khi nghĩ đến cảnh bố thổi nến.
2 tiếng về đến nơi, bố vẫn ngồi đợi bên mâm cơm tối. Suốt hơn 20 năm bố luôn như vậy, dù đi đâu làm gì bố cũng luôn cố gắng về ăn với vợ con. Ngày tôi bé nhà nghèo đến mức 1 củ khoai cũng độn làm mấy bữa. Có lần tôi đi học về đói lả, lục khắp nhà chẳng có gì ăn. Bố tháo luôn đôi dép đang đi ra để bán đồng nát, đổi lấy mấy nghìn mua mì tôm.
Tôi lên lớp 5 thì gia đình khấm khá hơn chút. Cứ dịp Tết và khai giảng là bố mua giày dép mới cho tôi, mua cả cho mẹ nữa, nhưng tôi để ý thấy ông đi mãi đôi cao su mòn đế.
- Ba ơi sao ba không mua giày mới?
- À, ba thích đi đôi này hơn, vì nó mát.
Chẳng phải bố không đủ tiền mua giày. Trong suy nghĩ của bố, một đôi của ông có thể đổi lấy 2 đôi khác cho tôi.
Video đang HOT
24/3/2018
Trùng hợp làm sao, ngày cưới của tôi lại đúng ngày sinh nhật bố. Cả nhà vui lắm, chồng tôi cũng vui, anh bảo đó là món quà tuyệt nhất dành tặng bố vợ. Hôm ăn hỏi tôi phát hiện ra bố mặc vest nhưng vẫn đi dép cao su, hôm sau tôi mang chiếc hộp to đùng về đưa cho bố.
Ông ngạc nhiên lắm, chẳng phải dịp gì tự dưng con gái lại tặng quà. Mở ra thấy đôi giày tây đen bóng, bố im lặng không nói năng gì. Tôi hoang mang tưởng bố không thích, lát sau mới thấy vai ông run lên. Mẹ mỉm cười ôm lấy bố, nói mỗi câu thôi mà tôi khóc oà.
- Cảm ơn con đã mua cho bố thứ mà bố thích.
Bố run run xỏ thử giày mới, đòi kiếm bằng được đôi tất mới chịu đi. Tôi thắc mắc thì bố bảo chân đi đất bẩn nên sợ hỏng giày con gái mua. Cố gắng kiềm chế rồi nhưng nước mắt cứ tuôn, tôi nhận ra bố đi size 40 chứ không phải 43.
Lúc đứng trên lễ đường, tôi liếc thấy có hiện tượng lạ. Tự dưng chân bố to ra hay sao mà lại xỏ vừa đôi giày nhỉ? Ghé tai mẹ thắc mắc, bà cười bảo đấy là thành quả của việc nhồi hẳn 3 đôi tất độn giấy bên trong. Tôi bảo đem giày đi đổi size bé hơn mà quên bẵng mất, bố ngại nên cũng không hỏi. Chỉ là ông cố chấp muốn mang bằng được quà con gái tặng trong lễ cưới.
26/3/2018
Mẹ ngất xỉu ở hành lang bệnh viện. Tôi thẫn thờ nhìn bác sĩ phủ vải trắng lên giường bệnh của bố. Gương mặt thân thuộc của bố khuất dần sau lớp vải, tôi ngã quỵ trong tay chồng.
Vừa mới khoác váy cưới thì tôi lại phải mặc áo tang, cơn đau gặm nhấm đến tận xương tủy. Nghe tin bố gặp tai nạn tôi không khóc, trông thấy ông người đầy máu me cũng không khóc. Bác sĩ thông báo không cứu được tôi cũng im lặng. Mãi đến khi người ta đưa bố về nhà, đặt bố vào áo quan tôi mới gào lên được. Những âm thanh nhức buốt lao ra khỏi lồng ngực, tôi thét lên gọi bố, cầu xin bố mở mắt. Nhưng bố đi thật rồi…
Đôi giày rướm máu của bố được y tá ngậm ngùi gói lại trong chiếc túi. Bố đặt mua mấy cân thịt bò ngon nên vội vàng chạy đi lấy. Ông đã gọi điện trước cho tôi bảo mang thịt bò về tẩm bổ, chia cho nhà thông gia phần ngon nhất. Nhưng tôi chẳng được nhận món quà ấy của bố, gã tài xế say rượu đã cướp bố khỏi gia đình tôi rồi…
Con nhớ bố lắm. Bố ơi!…
Trẻ đọ nhà già đọ con, bố tôi cứ sống trong sự kèn cựa khiến chị gái tôi quẫn trí
Một ngày sống yên bình là giấc mơ xa xỉ của 3 mẹ con tôi...
23h37p. Đồng hồ trước cửa phòng phẫu thuật chậm chạp trôi. Mới ít phút thôi mà cảm giác như dài vô tận. Bố ngồi thẫn thờ trên băng ghế nhựa, mồ hôi ướt đẫm in rõ dấu tay trên chiếc quần vải. Rồi ông bật khóc, đôi vai già nua rung lên khiến tim tôi như có tảng đá chặn ngang. Có lẽ ông chưa bao giờ nghĩ vì mình mà vợ mắc bệnh, còn con gái thì chuẩn bị tự tử ngay sau ngày sinh nhật.
Tôi lại chạy ngược ra cửa phòng cấp cứu. Hành lang bệnh viện vắng tanh, một bờ vai khác cũng rung lên bần bật. Nhìn chị gái quỳ sụp xuống đất nức nở, tôi vừa thương vừa đau. Tại sao mọi thứ lại thành thế này? Tôi chỉ muốn ngăn chị tự tử và thức tỉnh sự ích kỷ của bố suốt 20 năm qua thôi. Vậy mà kết cục khiến mẹ đột quỵ, chị cũng rơi vào tuyệt vọng tận cùng...
Từ bé đến lớn 2 chị em tôi đều là mọt sách chỉ biết cắm đầu học hành. Tất cả là vì "sĩ diện" của bố tôi, một giảng viên đại học thích con cái phải giỏi giang. Tuổi thơ của chị em tôi đều xoay quanh sách vở, đi học, học thêm. Ngủ dậy là phải thuộc bài, hết kiểm tra trên lớp lại bị bố kiểm tra ở nhà. Ốm mệt cũng bị bắt đến trường chẳng được nghỉ ngơi.
Mỗi kỳ họp phụ huynh là mẹ con tôi sống trong sợ hãi. Nếu chị em tôi đứng nhất thì không sao, tụt xuống hạng 2 thì kiểu gì cũng ăn đòn. Có lần học lớp 10, chị gái tôi bị ốm sát ngày thi nên làm bài không tốt. Bảng điểm chị xếp thứ 4, thế là cả xóm nghe tiếng chị khóc thét vì bị bố đánh. Mẹ lấy cả thân mình ra can ngăn, nhưng bố đổ lỗi tại mẹ nên con cái học dốt.
Chị em tôi dần lớn, nhưng nỗi ám ảnh về bệnh thành tích của bố thì chưa bao giờ nguôi. Chị tôi học đến chảy máu mũi để đỗ vào trường luật như yêu cầu của bố. Còn tôi thì suýt bị đuổi ra đường khi kết quả tốt nghiệp cấp 3 không như bố kỳ vọng.
- Tao không có đứa con gái vô dụng như thế này. Bố thì dạy dỗ bao lớp học sinh, con thì dốt nát đến điểm 9 cũng không đạt được. Mày định làm nhục mặt bố mẹ đến bao giờ? Chỉ ăn với học không làm được thì ra đường mà nhặt rác!
Ông bà nội cũng bất lực với sự cố chấp của bố tôi. Mấy chục năm gia đình tôi chưa từng có chuyến du lịch nào cả. Bố tôi coi chơi bời là "lãng phí thời gian", lãng phí tiền bạc và chẳng thể giúp đời người vẻ vang thành đạt. Mẹ tôi phải bỏ việc để ở nhà hỗ trợ các con. Bà thương chúng tôi lắm, không ít lần cãi nhau với bố nhưng kết quả chẳng ai trong gia đình này chiến thắng nổi sự ích kỷ của ông.
Mỗi lần chị em tôi đạt thành tích gì là bố tự hào đem khoe khắp nơi. Từ đi thi học sinh giỏi các cấp, giải ngoại khóa, thi hùng biện, đỗ á khoa đại học... Tất cả bố đều đăng lên mạng và kể lể không biết mệt. Bố so chị với các con nhà hàng xóm, lúc nào cũng dặn chị em tôi không được kém ai. Đến chuyện đánh cầu lông vui vui của lũ trẻ khu phố bố tôi cũng can thiệp, thấy tôi đánh thua cậu bạn nhà bên ông liền lôi về phạt nhịn cơm tối.
Rồi cũng đến ngày chủ nghĩa hoàn hảo của bố tôi đổ sụp. Chị tôi lên năm 2 thì áp lực ngày càng lớn, chị tâm sự với mẹ trở thành luật sư không phải điều chị muốn, những bài luận trên lớp và khối lượng kiến thức khổng lồ khiến chị kiệt quệ. Chị gần như không có bạn bè, không biết chăm sóc bản thân, không biết thế nào là yêu đương.
Tôi phát hiện cuốn nhật ký cũ chị giấu trong balo. Bắt đầu từ ngày ôn thi đại học chị đã stress vô cùng vì sợ trượt. Ước mơ từ nhỏ của chị là trở thành bác sĩ, nhưng bố ép học luật nên chị đành xé bỏ khao khát. Chị bị trầm cảm nhưng không ai hay biết. Hơn 500 trang nhật ký chỉ toàn nước mắt. Tôi đếm được không dưới 30 lần chị nhắc đến ý nghĩ kết thúc cuộc đời bằng đủ mọi cách. Và gần nhất là ngày sinh nhật chị cách đây 2 tuần, bố hoàn toàn không nhớ và mắng chửi chị cả ngày hôm đó vì điểm bài luận cuối kỳ môn gì đó quá thấp.
"Mình sẽ kết thúc chuỗi ngày u ám này. Mong là mẹ và em sẽ không hận mình, mình thực sự muốn được giải thoát. Biết rằng tự tử cũng chẳng giải quyết được gì, nhưng mình sẽ không phát điên bởi sách vở và chuyện sau này phải trở thành ông nọ bà kia nữa".
"Hôm nay bố lại chì chiết mình vì suýt hụt học bổng. Mình đã lấy hết dũng khí bảo bố rằng nếu cứ ép mình như vậy thì mình sẽ tự tử, nhưng bố chỉ thách có gan thì làm đi. 20 tuổi, mình chẳng biết thế giới bên ngoài ra sao".
"Lần đầu tiên mình mua thuốc ngủ để tự tử, nhưng không thể bỏ lại mẹ và em như thế này được".
"Bố ơi, nếu con tự tử thì bố sẽ ngừng áp đặt và so sánh con với những thần đồng thế giới chứ?".
Tôi mang nhật ký cho mẹ ngay lập tức bởi linh cảm sẽ có chuyện không lành. Sức chịu đựng của ai cũng có giới hạn thôi, nếu chị tự tử thật thì gia đình tôi sẽ ra sao? Đọc đến đâu mẹ rụng rời đến đó, tới đoạn chị liên tục nhắc đến việc rời khỏi thế gian thì bà ngất xỉu. Tôi thét lên gọi bố, gọi cấp cứu, và mẹ bị nhồi máu não phải mổ ngay.
Ngoài cửa phòng phẫu thuật, tôi trút hết mọi oán hờn lên bố. Mọi sai lầm đều do bố mà ra. Tôi muốn bỏ nhà đi, muốn quay lưng với bố, van xin bố để mẹ con tôi được bình yên sống theo ước mơ của mình. Quá đủ rồi...
Chiếc camera bố mẹ lắp trong phòng ngủ và chuyện đưa bạn gái về nhà của cậu con trai Chiếc camera mà Phương cho là "hạ sách" trong việc quản lý con cái ấy lại là sự cố chấp của bố mẹ cô. Phương là chị cả trong gia đình có ba chị em. Phương đi lấy chồng, chỉ còn lại hai cậu em trai ở cùng với bố mẹ. Thuở còn con gái, Phương được bố mẹ nuôi nấng dạy dỗ...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Chị dâu tự ý cho con vào phòng ngủ chơi khiến tôi mất oan hơn 2 tỷ, chưa bắt đền xu nào mà chị đòi "nhảy lầu" ăn vạ

Chồng muốn nạp tiền vào livestream để "khẩu nghiệp", tôi ngăn cản liền bị anh dọa ly thân

Mẹ chồng vừa qua đời, tôi rơi nước mắt hối hận khi dọn dẹp tủ quần áo của bà

Nửa Đêm đi vệ sinh thì phát hiện bí mật động trời của bố mẹ chồng, hôm sau tôi nói 1 câu khiến bà tái mặt

Ở lại nhà bạn trai một đêm, cô gái hoảng sợ đến mức lập tức hủy cưới

Xem phim "Sex Education", tôi bẽ bàng nhận ra mình là một bà mẹ tệ hại trong mắt con: Nếu không thay đổi điều này, tôi sẽ bị ghét bỏ

Đã 2 lần "người đầu bạc tiễn kẻ tóc xanh", bố mẹ tôi sẽ thế nào khi biết tin đứa con gái duy nhất đang mắc căn bệnh ung thư?

Bố chồng không có lương hưu, tôi vẫn chăm sóc chu đáo, lúc hấp hối, ông đưa tôi cái gối rách rồi thì thào: "Cho con dâu"

Hôn nhân đang bế tắc thì mẹ vợ bỗng đến ở vài ngày và cao tay giải quyết khiến con rể quay đầu xin lỗi vợ

Sau một năm sống chung nhà, con trai và con dâu dọn ra ngoài ở riêng: Nguyên do từ những mâm hải sản, thịt thà mời mà bố mẹ không ăn

Từ mặt cháu gái 8 năm, ông nội đột ngột gọi tôi về thừa kế gia sản bạc tỷ nhưng lại kèm theo một điều kiện oái oăm

Vay chị chồng 1 tỷ để mua nhà nhưng điều kiện chị đưa ra là giấy tờ chỉ được phép đứng tên 1 mình chồng tôi
Có thể bạn quan tâm

Thùy Tiên - Pháo bị gạch tên khỏi show Em Xinh Say Hi vì lùm xùm?
Sao việt
21 phút trước
Cách nấu bún chân giò ngon chuẩn vị tại nhà
Ẩm thực
37 phút trước
10 loại thực phẩm có nhiều canxi hơn một ly sữa
Sức khỏe
37 phút trước
Phim Việt: Thu trăm tỷ vẫn mỏi mắt tìm hàng chất lượng cao
Hậu trường phim
40 phút trước
Phim Trung Quốc tưởng không hay mà hay không tưởng: Lập kỷ lục 2025, nữ chính đẹp phong thần đúng chuẩn xé truyện bước ra
Phim châu á
41 phút trước
Khi "con tôi ở nhà ngoan lắm" chỉ là một ảo tưởng
Phim âu mỹ
42 phút trước
Tổng thống Trump thông báo về lịch điện đàm với Tổng thống Putin
Thế giới
1 giờ trước
Đúng 12h30 ngày mai, thứ Hai 31/3/2025, 3 con giáp thời tới cản không nổi, sự nghiệp tăng tiến không ngừng, bội thu tiền bạc
Trắc nghiệm
5 giờ trước
Zoom cận nhan sắc xinh đẹp của Jisoo khi gặp fan Việt, khí chất sáng ngời chuẩn "hoa hậu Kpop"
Nhạc quốc tế
7 giờ trước
Âm Dương Lộ: Xem drama xe cứu thương chở diễn viên còn cuốn hơn bộ phim này!
Phim việt
7 giờ trước