Bố tôi lén lút… với ô sin

Theo dõi VGT trên

Bố tôi lén lút... với ô sin - Hình 1

Tôi thật sự bàng hoàng khi nghe được những lời “năn nỉ” của bố với c.ô b.é ô sin (Ảnh minh họa)

“Không sao đâu … Cháu chiều chú, chú sẽ cho cháu thêm t.iền để gửi về quê cho gia đình”. – Tôi như c.hết lặng đi khi nghe được những lời bố tôi “năn nỉ” với c.ô b.é ô sin trong phòng tắm.

Nhà tôi mở Đại lý hàng tạp hóa đã gần 20 năm. Tầm khoảng 5 năm nay, bố mẹ tôi xây dựng lại cửa hàng khang trang hơn và đồng thời cũng cần nhiều việc hơn nên phải thuê osin vừa giúp gia đình nấu nướng, dọn dẹp, vừa có người trông hộ cửa hàng mỗi khi nhà đông khách.

Cuộc sống gia đình tôi khá giả nên từ bé đến lớn, tôi không thiếu bất cứ thứ gì. Cứ hễ tôi thích gì là bố mẹ chiều nấy… nhưng không phải vì thế mà tôi đ.âm ra hư hỏng, đua đòi bạn bè xấu. Trái lại, tôi biết được bố mẹ tôi phải khó khăn như thế nào mới kiếm được những đồng t.iền ấy nên tôi rất trân trọng những thứ bố mẹ mua cho tôi, cũng như thầm cảm ơn những gì bố mẹ đã làm cho mình trong suốt gần hai chục năm qua.

Là con trai nên tôi thường gần gũi mẹ hơn. Hầu như mọi chuyện nhỏ to trong nhà, mẹ đều chia sẻ cùng tôi… và tôi cũng luôn tâm sự với mẹ mỗi khi mình có những thay đổi trong cuộc sống để nhờ mẹ góp ý, định hướng giúp tôi quyết định đúng đắn hơn.

Hai mẹ con dường như rất hiểu nhau nên mỗi khi bố mẹ bất hòa, hiểu lầm nhau thì mẹ cũng luôn chia sẻ với tôi… và tôi luôn là cầu nối giúp hai người hòa thuận với nhau. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì gia đình chúng tôi luôn tràn ngập tình yêu thương và mọi người trong gia đình đều rất hiểu nhau.

Thế nhưng, từ ngày nhà có Hương – c.ô b.é ô sin mới, bố tôi bắt đầu có những thay đổi rất lạ. Ông hay chải chuốt tóc tai, ăn mặc chỉn chu, lịch sự hơn… Chính điều đó đã khiến tôi nghi ngờ. Một thằng con trai đang yêu như tôi cũng thừa hiểu được rằng, tại sao bố lại có những thay đổi như vậy? Đơn giản rằng, vì bố đang muốn “tấn công” con mồi non tơ ở trong nhà mình.

Nhận thấy được những thay đổi ấy từ bố nên tôi âm thầm theo dõi và cố gắng để cho bố tôi không có nhiều cơ hội tiếp cận c.ô b.é ấy. Tôi thường “giám sát” cô bé nấu nướng, giặt giũ, trông hàng… hay cả khi c.ô b.é ấy đang tắm. Vì tôi cũng biết được những chuyện không hay của gia đình những cậu bạn thân khi bố của cậu này thì ngoại tình với ô sin già ,bố của một cậu khác lại c.ưỡng d.âm ô sin trẻ nên tôi tự nhủ với mình “ Đề phòng vẫn là trên hết”.

Bố tôi lén lút... với ô sin - Hình 2

Từ ngày nhà có ô sin mới, bố tôi bắt đầu có những thay đổi rất lạ (Ảnh minh họa)

Hương là một cô bé ngoan ngoãn, thảo hiền. C.ô b.é ấy chưa bao giờ làm phật lòng ai trong gia đình chúng tôi và mỗi lần mẹ nhờ Hương làm gì thì c.ô b.é ấy cũng rất vui vẻ làm việc. Đổi lại, mẹ tôi cũng đối tốt với Hương hơn so với những người ô sin trước. Mỗi tháng trả lương, mẹ thường thưởng thêm cho Hương tầm 300 đến 500 nghìn bỏ lợn để tết mang về quê cho gia đình.

Thời gian cuối năm, cửa hàng nhà tôi chật cứng khách khứa và hàng hóa, tôi cũng bận rộn với lịch thi cử cuối kì nên dường như chỉ có bố mẹ và Hương phải xoay sở với bao nhiêu công việc. Cũng vì bận rộn nên tôi dường như không còn nhiều thời gian để để tâm đến bố mình nữa, cũng như không nghi ngại có vấn đề gì nghiêm trọng sẽ xảy ra vì đây đang là thời điểm đắt khách nhất nên mọi người đều bù đầu bù tai vào làm việc…

Nhưng rồi một hôm, tầm một giờ chiều tôi về đến nhà. Hôm ấy cửa hàng cũng đang vãn khách nên chỉ mỗi mẹ tôi ngồi trông. Tôi đang lên phòng để chuẩn bị nghỉ ngơi thì… đi qua phòng Hương, cửa vẫn mở toang nhưng không thấy c.ô b.é đâu. Tôi đang định bước chân lên tầng bốn thì bất ngờ nghe thấy những âm thanh nho nhỏ vọng ra từ nhà tắm… Cảm giác bất an, lo lắng, tôi vội vàng đến gần phòng tắm thì nghe được rõ từng tiếng:

- Cháu van chú! Chú đừng làm như vậy nữa? Cháu sợ lắm! - Lời Hương khẩn thiết cầu xin.

- Không sao đâu… Cháu chiều chú, chú sẽ cho cháu thêm t.iền để gửi về quê cho gia đình.

- Nhưng… nếu cô biết được thì sao ạ? Như thế cháu sẽ bị đuổi việc lắm!

- Cháu đừng lo… Đã có chú rồi. Sẽ không sao hết. Miễn sao cháu đừng để lộ chuyện này cho ai biết là được…

- …

Tôi như lặng người đi khi biết đấy là những lời đối thoại của bố tôi và Hương trong phòng tắm. Tôi giận lắm… nhưng vẫn vờ như không có chuyện gì rồi nhẹ nhàng quay xuống tầng hai để bắt đầu đi lên, miệng thì gọi to: “ Hương ơi! Đến đây anh nhờ tí”… Tầm hai phút sau, cô bé mở hé cửa và nói vọng ra: “Chờ em tí anh ơi”… Rồi tôi vội vàng leo lên tầng 4.

Cô bé mặt hốt hoảng chạy lên phòng tôi.

- Anh gọi em có chuyện gì ạ? – Mặt con bé vẫn không giấu nổi sự lo lắng…

- Giặt hộ cho anh hai bộ quần áo này với! Mấy nay anh bận ôn thi bận quá nên không giặt được. Em giúp anh nhé. – Nói rồi, tôi đưa hai bộ quần áo cho Hương nhờ giặt.

Bố tôi lén lút... với ô sin - Hình 3

Nếu Hương còn ở đây… thì tôi không biết gia đình mình sẽ tan vỡ lúc nào (Ảnh minh họa)

Tôi chưa bao giờ để người khác giặt quần áo cho mình… nhưng lúc ấy, tôi không biết làm gì khác để can ngăn bố tôi và Hương đang “làm chuyện tội lỗi” ở trong nhà tắm.

Video đang HOT

Kể từ hôm đó, tôi thấy bố hay trộm nhìn tôi. Dường như bố hiểu tôi đã biết được sự thật ấy. Cũng kể từ hôm đó, tôi thường hay kiếm lỗi của Hương để “tố cáo” với mẹ và mong mẹ đuổi việc c.ô b.é ấy… nhưng tôi chưa kịp nói hết câu thì mẹ đã gạt phăng: “Con thử kiếm cho mẹ đứa nào hơn cái Hương đi! Con bé vừa xinh xắn, dễ thương, lại được nết ngoan ngoãn, chăm chỉ nên từ khi có nó, bố mẹ đỡ bao nhiêu việc mà khách càng cũng đông hơn. Con không thấy sao?”…

Thấy mẹ một mực “bênh” Hương nên tôi cũng chẳng thể góp ý thêm lời nào nữa… nhưng tôi cũng không dám nói lên sự thật ấy cho mẹ biết. Vì tôi sợ, khi mẹ biết được chuyện chồng mình “lén lút” với ô sin thì chắc hẳn gia đình chúng tôi sẽ không còn yên ấm như bây giờ nữa… Cũng vì lẽ đó nên tôi chỉ biết cách tìm ra những điểm xấu của Hương để mong mẹ cho c.ô b.é ấy nghỉ việc.

Giờ đây, tôi đang rối bời với quẩn quan những suy nghĩ… Liệu tôi có nên thẳng thắn nói chuyện với bố về mối quan hệ lén lút với ô sin không? Như thế, tôi sợ bố xấu hổ và tình cảm bố con tôi cũng sẽ không được như trước nữa. Còn nếu nói chuyện này với mẹ thì chắc chắn mẹ tôi sẽ làm to chuyện và gia đình tôi sẽ có nguy cơ đổ vỡ… Nhưng nếu không nói, nếu tôi cứ im lặng mãi như thế này thì phải chăng, chúng tôi đang nuôi một “con hổ” trong nhà và nó sẽ “ăn thịt” gia đình chúng tôi lúc nào cũng không hay biết?

Tôi lo lắng quá… nhưng không biết phải làm thế nào để trọn vẹn đôi đường cả. Vì thế nên tôi đã viết những dòng tâm sự này gửi lên chuyên mục Đời sống để mong nhận được những lời khuyên, những lời góp ý chân tình của mọi người.

Tôi xin cảm ơn chuyên mục, cũng như sự sẻ chia của các bạn độc giả!

Tâm An ghi (Theo Bưu Điện Việt Nam)

Em nợ tình… anh phải khóc!

Em nợ tình... anh phải khóc! - Hình 1

Nhiều lúc tôi nghĩ cuộc đời mình sau này không thể thiếu em... (Ảnh minh họa)

Tôi đã lặng người, cố gạt nước mắt chảy vào trong khi thấy em "ôm ấp" trong vòng tay của kẻ khác trong khi đó em đang là vợ sắp cưới của tôi...

Ngày ấy, em là một cô bé học sinh cấp 3, tinh nghịch, nhỏ nhắn xinh xắn, em đến bên tôi cũng thật nhẹ nhàng. Tôi đang là một anh lính nghĩa vụ, rời quê vào miền Nam công tác. Vì hoàn cảnh ở quê khó khăn bố mẹ em đã gửi em vào Nam nhờ cậu mợ nuôi dưỡng gần đơn vị tôi làm việc. Ấn tượng đầu tiên tôi gặp em đó là một cô bé có khuôn mặt gầy gầy, thanh thoát, một vẻ đẹp cuốn hút, khó tả và một chất giọng rất đặc của quê tôi - miền Trung nắng gió.

"Anh đi đứng hay hè! Xe em hỏng rồi kìa, bắt đền đó".

Câu nói của cô bé làm tôi cũng phá cười "anh xin lỗi", tôi vội vàng chạy lại đỡ cô bé lên vừa xin lỗi rối rít. Tôi hỏi em tên gì? Cô bé không đáp, lấy nhanh chiếc xe từ tay tôi rồi vội vàng đi thẳng không nói một lời. Kể từ hôm đó, hình ảnh c.ô b.é ấy cứ in mãi trong tâm trí tôi. Tôi tranh thủ ra ngoài nhiều hơn, để chờ em, để nhìn trộm em mỗi khi em tan học về và có lẽ tôi đã thích em từ ngay lần gặp đầu tiên ấy.

Thấm thoắt cũng gần một năm trôi qua, sự kiên trì của tôi đã làm em bị thuyết phục. Cuối cùng em cũng nhận tôi làm bạn. Hè năm ấy bỗng nhiên em chuyển về Nghệ An và học luôn ở đó. Không một lời từ biệt, có lẽ em cũng có cái khó của riêng mình. Sau một thời gian hỏi thăm bạn bè em tôi tìm được địa chỉ của em. Tôi đã viết thư cho em.

Miền Nam vẫn gửi miền Bắc nỗi nhớ. Tôi không thể đếm được tôi đã viết cho em bao nhiêu lá thư, dài bao nhiêu trang nhưng tình cảm của tôi luôn dành cho em rạo rực, vẫn đắm say, em vẫn im lặng, tôi vẫn chờ đợi. Sự chờ đợi đó của tôi dường như đã có phép mầu nhiệm. Những ngày cuối cùng của thời cấp 3 em đã nhận lời yêu tôi. Kì thi đại học đầu tiên em quyết định vào miền Nam để được ở gần tôi.

Năm ấy, em đã trượt đại học, tôi vẫn làm ở Đồng Nai, em ở lại Sài Gòn xin làm công nhân trong một công ty may mặc. Nhìn dáng người gầy guộc, khuôn mặt đáng yêu của cô bé ngày nào lại càng làm cho trái tim của chàng công an trẻ t.uổi càng mê mẩn, đắm say hơn, tôi lại càng thương em nhiều hơn. Tôi vẫn lên thăm em thường xuyên vào những ngày nghỉ cuối tuần.

Nhìn thấy em buồn, tôi cũng thấy lòng mình không yên, động viên, an ủi em cố gắng kì vọng thêm một năm nữa. Nhưng tôi biết hoàn cảnh của gia đình em bây giờ sẽ khó khăn cho em hơn trong việc học, em phải vừa học vừa k.iếm t.iền để trang trải cuộc sống. Nhìn thấy hoàn cảnh đó, tôi đã đề nghị được giúp đỡ em. Sau một thời gian thuyết phục em cũng đồng ý sự giúp đỡ của tôi. Em nghỉ làm ở công ty và chú tâm hoàn toàn vào việc học.

Thế là cuối cùng điều gì đến cũng đã đến, kì thi đại học năm ấy em đậu vào trường y dược TPHCM với một số điểm khá cao. Tôi và em vui mừng khôn xiết, tình cảm của chúng tôi ngày càng trở nên gắn chặt hơn. Cả hai vẫn thường xuyên về thăm bố mẹ hai bên gia đình vào những dịp hè và lễ tết, hai gia đình đồng ý và ủng hộ cuộc hôn nhân đó của chúng tôi và chỉ chờ ngày em tốt nghiệp đại học như lời em ước nguyện. Tôi đồng ý và chờ đợi ngày ấy đang đến gần...

Em nợ tình... anh phải khóc! - Hình 2

6 năm em nhận lời yêu tôi, 6 năm ở Sài Gòn với biết bao nhiêu là kỉ niệm... (Ảnh minh họa)

Thấm thoắt cũng đã gần 9 năm kể từ ngày tôi quen em, 6 năm em nhận lời yêu tôi, 6 năm ở Sài Gòn với biết bao nhiêu là kỉ niệm, những con đường nào đi qua tôi không thể nhớ hết nhưng con đường nào có em tôi đều nhớ, những con đường, những góc phố Sài Gòn và cả những công viên. Chúng tôi cùng lang thang, cùng tìm kiếm và trải nghiệm cuộc sống, tổ chức các chuyến đi chơi, dã ngoại vào dịp cuối tuần. Có lẽ đó là những tháng ngày hạnh phúc nhất, tôi có em. Nhiều lúc tôi nghĩ cuộc đời mình sau này không thể thiếu em, tôi yêu em hơn tất cả những gì tôi có thể nói.

Em đã từng nói với tôi "anh là chồng sắp cưới của em và cũng là ân nhân của em suốt đời này em không thể nào quên được ơn nghĩa đó". Lúc ấy tôi chỉ cười và bảo "em ngốc lắm, đó là việc anh nên làm". Suốt 6 năm em học ở Sài Gòn tôi vẫn giúp đỡ em hoàn toàn về kinh tế vì tôi nghĩ đó là một việc làm chính đáng, là trách nhiệm bổn phận của một người chồng sắp cưới. Giờ đây, em ra trường và tìm được một công việc ổn định ở Sài Gòn, em vẫn thế vẫn yêu tôi, vẫn chờ đợi.

Hai tháng sau khi em tốt nghiệp ra trường và tìm được việc làm ổn định tại một bệnh viện tư ở thành phố. Tôi có chuyến công tác đột xuất về T.iền Giang nên việc liên lạc của em với tôi trong thời gian đấy cũng có phần nào vơi đi hẳn. Vì đặc thù công việc tôi ít liên lạc ra ngoài hơn, chỗ tôi đang công tác lại là vùng núi xa nên thỉnh thoảng điện thoại mới có sóng liên lạc, có lúc phải chạy xe tới hàng chục cây số ra thị xã để thông báo tình hình về đơn vị. Khoảng 2 tháng nay tôi và một anh bạn nữa, chúng tôi sống như người rừng không liên lạc với ai bên ngoài, kể cả em. Trước khi đi bắt đầu chuyến công tác tôi có điện thoại dặn dò em những phần việc quan trọng mà chúng tôi còn dang dở chuẩn bị cho ngày cưới.

Chiều nay, chuyến công tác vẫn chưa xong nhưng cấp trên lệnh chúng tôi về lại đơn vị và dừng cuộc tìm kiếm ấy và nhận công tác mới. Nhân tiện về qua Sài Gòn tôi quyết định ghé thăm em nhưng không hề báo trước, muốn dành cho em sự bât ngờ.

Chuyến xe đò dừng lại ở bến xe Miền Tây khi trời mới vừa chập chờn sáng, tôi tranh thủ thời gian ấy để ghé thăm em, vội vàng bắt chiếc xe ôm chạy thẳng đường Kinh Dương Vương về hướng quận 6 nơi em đang ở.

Sài Gòn buổi sáng thật đẹp, một không khí dễ chịu, lan toả. Sài Gòn vẫn ồn ào, náo nhiệt, vẫn mưa vẫn nắng vẫn bề bộn và một chút đổi thay nhưng buổi sáng Sài Gòn có cái gì đó nó trong lành đến lạ thường. Hôm nay là chủ nhật, nếu như không phải chuyến công tác kéo dài này thì có lẽ giờ này tôi và em vẫn đang quấn quýt bên nhau, được ôm em vào lòng và nói những lời yêu thương nhất. Sao tôi thấy nhớ em đến thế...

6 giờ sáng cả dãy trọ đang ngủ, chủ nhật là ngày mà mọi người có thể quên đi những lo toan bộn bề của cuộc sống để ngày mai lại bắt đầu một ngày mới với những tất bật của đời thường. Tôi nhẹ nhàng mở cánh cửa sắt bước tới phòng em, hai tháng không gặp em, chắc em khác lắm, một cảm giác hồi hộp khó tả cứ chen lấn tâm hồn tôi.

Đi sâu vào trong ngõ, bước đến căn phòng số 5 - căn phòng em đang ở. Tôi định gõ cửa nhưng bất chợt nhìn xuống cửa phòng có 2 đôi dép, một đôi sandan màu tím, thắt chiếc nơ - đôi dép em vẫn thường mang ở nhà tôi không thể lẫn vào đâu được, còn đôi kia... ai đấy nhỉ? Không phải của phụ nữ mà đôi dép của đàn ông. Tôi thoáng nghĩ hay là em đã chuyển đi nơi khác. Nhưng không!. Nếu thế em sẽ nói với tôi chứ không phải im lặng thế này. Tôi vẫn gõ cửa, giọng một người đàn ông nói vọng xuống:

- Ai đấy nhỉ, sáng đã gọi mình sớm thế em?

- Hay là em trai anh gọi lấy chìa khóa, tối qua chú ấy có về đâu.

- Để anh mở cửa.

- Thôi để em...

Tôi không thể tin nổi vào tai mình, không... không phải em... mong rằng người đàn bà mở cánh cửa đó không phải là em. Cánh cửa mở toang...

- Em!

- ... Anh!... sao hôm nay... anh

Khuôn mặt em tái xanh, người đàn ông trên gác xép cũng lò mò dậy, anh ta vội vã đi xuống không dám nhìn tôi và bước về phòng của mình, đó là một anh chàng người hàng xóm cùng dãy trọ với em mà tôi vẫn thường gặp vào mỗi dịp cuối tuần tôi đến đây. Trấn tĩnh lại cảm xúc của mình tôi lấy lại bình tĩnh.

- Tôi cần nói chuyện với anh. Tôi và Thuỷ quen nhau, anh biết chúng tôi sắp cưới. Vậy tại sao anh?

- Từ lâu tôi đã có tình cảm với Thuỷ, tôi yêu Thuỷ thật lòng. Khi anh và Thuỷ chưa có sợi dây ràng buộc thì tôi vẫn có quyền quan tâm Thuỷ.

Đợi người đàn ông đó đi khuất. Đặt vội bó hoa lên bàn tôi lẳng lặng ra về, Thuỷ vội chạy theo tôi khóc nức nở em muốn xin tôi tha thứ.

- Em xin lỗi anh, em biết em sai rồi, từ nay em sẽ không thế nữa, chỉ vì anh ấy quan tâm em, lo lắng cho em và rất tốt với em.

Tôi không nói gì mặc cho Thuỷ van khóc.

Người ta thường bảo "phụ nữ không giỏi chịu đau như nam giới, họ có thể chịu đau về thể xác nhưng không giỏi chịu đau về tâm hồn" tôi thấy mình thì ngược lại, tôi thấy đau đớn cả tâm hồn lẫn thể xác, em là người đầu tiên đến với tôi, người đầu tiên tôi đặt niềm tin trọn vẹn nhất và tôi đã khóc, khóc như một đ.ứa t.rẻ, khóc và nuốt cho nước mắt chảy vào trong. Thời gian ấy tôi cắt đứt mọi liên lạc bên ngoài, khoá luôn cả điện thoại.

Có lẽ sức mạnh của tình yêu có thể làm cho con người ta muốn bỏ qua tất cả kể cả người ấy gây ra những điều tồi tệ nhất đối với mình. Mặc dù giận đó, yêu đó, hờ hững đó nhưng tôi vẫn không thể quên được em, đó là một sự thật đau lòng. Những ngày không có em tôi thấy cuộc sống của mình buồn và tẻ nhạt đến nhường nào, không có em tôi thấy chán chường mọi thứ, tôi ít cười, ít nói hơn, hay cáu bẳn và suy nghĩ nhiều hơn.

Ông bà ta thường nói "đánh kẻ chạy đi chứ ai đ.ánh kẻ chạy lại". "Trong cuộc sống ai chẳng gặp phải sai lầm nhưng điều quan trọng là mình có biết nhận ra và sửa chữa sai lầm đó hay không", tôi vẫn thường nói với bạn bè tôi như thế, nhưng chính bản thân tôi lại không thể chiến thắng chính mình, để chấp nhận sự thật, để em quay về, để có thể vượt qua điều thông lệ đó. Có nhiều lúc tôi đã muốn quên đi tất cả để tha thứ cho em, để đón em trở lại nhưng bản tính tự trọng của một thằng đàn ông không cho phép tôi làm điều đó.

Kể từ buổi sáng định mệnh ấy, ngày tôi bỏ đi, hầu như chủ nhật tuần nào Thuỷ cũng về đơn vị tôi công tác tìm gặp, em đang hy vọng tôi tha thứ.

Tôi vẫn lì lợm, im lặng không nói và trốn tránh...em.

Ngày cuối cùng trong thời gian em tìm kiếm tôi để mong được tôi tha thứ ấy, em đã để lại một vài dòng nhắn gửi:

Anh!...

Em không biết phải nói với anh như thế nào và bắt đầu từ đâu, có lẽ cả cuộc đời này em phải nói lời "xin lỗi anh" không biết bao nhiêu lần mới đủ. Em nợ anh quá nhiều, t.iền bạc có thể làm ra được nhưng tình cảm con người không bao giờ có thể trả hết được, em nợ anh! Nợ một cuộc tình.

Em đã sai khi mình làm vậy, em biết không có gì có thể biện minh nổi hành động đó của em. Việc làm đó em không bị pháp luật trừng trị nhưng ít nhất em cũng bị toàn án lương tâm làm em ám ảnh suốt cuộc đời. Từ khi chia tay anh em mới cảm nhận được anh quan trọng với em biết nhường nào thế mà lúc có anh em đã không hề biết trân trọng điều đó, em là con bé ngốc nghếch và khờ khạo lắm phải không anh?

Em không dám hy vọng anh tha thứ, nhưng em mong rằng một ngày nào đó em có thể nhìn thấy anh quay về, về với em, em sẽ đợi. Chúc anh bình tâm, may mắn và thấu hiểu.

Tôi vẫn im lặng và dường như tôi không đủ can đảm để có thể nói lời tha thứ với em, nhưng những câu nói đó của em làm tôi day dứt mãi, thôi thì đành vậy, cứ để thời gian trôi đi và sẽ trả lời tất cả.

Một năm trôi qua, những tin tức về em với tôi vẫn bặt vô âm tín, không phải tôi không thể biết mà tôi cố tình không muốn nghe, không muốn biết. Thỉnh thoảng, những người bạn cũ của em vẫn điện thoại hỏi thăm sức khoẻ tôi. Mỗi lần họ định thông báo gì đó về em là tôi gạt phắt ngay. Nghe đâu em đã chuyển công tác vào một bệnh viện lớn ở trung tâm thành phố.

Năm 30 t.uổi, tôi vẫn cô đơn một mình và trái tim dường như đã nghẹn lại. Trái tim tôi có thể mở ra với em nhưng đóng lại với tất cả. Có nhiều người con gái đến với tôi nhưng tôi đều từ chối, tôi biết mình không thể quên em và không muốn tự lừa dối bản thân mình.

Chiều 7/11/2010 vừa qua, cả đơn vị tổ chức bữa tiệc nhỏ kỉ niệm ngày thành lập tổng cục 8 ngành trại giam mà tôi đang công tác. Sau khi dự tiệc ở đơn vị xong tôi muốn tranh thủ ghé qua gia đình bác - một người bạn của bố chơi vì một số công việc. Bữa tiệc cũng ngà say.

Mặc cho mọi người ngăn cản nhưng tôi vẫn một mực đi trong tình trạng nửa tỉnh nửa say. Xe chạy nhanh, trời về đêm mỗi lúc càng lạnh, rượu cũng đã ngấm dần vào cơ thể, tôi thấy lòng mình tê dại, đau đớn. Chưa bao giờ tôi uống say như thế, trong cơn say tôi nhớ em, tôi muốn gặp em, muốn tìm về ngày xưa cái mà người ta gọi là kỉ niệm. Bỗng mắt tôi tối sầm lại, tôi thấy vật gì đó đen đen phía trước, tay lái bắt đầu nghiêng đảo. Rầm!

Mở mắt tôi thấy toàn một màu trắng toát, toàn thân đau ê ẩm, chân tay nằm bất động, băng bó từ đầu đến chân, tôi biết mình đang nằm trong bệnh viện. Có ai đó hình như là tiếng mẹ, cả bố nữa. Tôi thấy mẹ khóc.

Hiếu! Con tỉnh rồi sao? Cuối cùng thì con đã tỉnh, gần một tháng nay con nằm mê man, bố mẹ chạy ngược chạy xuôi, giờ thì tốt rồi. Đôi mắt mẹ trũng sâu, gầy đi rất nhiều, cả bố cũng vậy.

Em nợ tình... anh phải khóc! - Hình 3

Tôi không đủ can đảm để có thể nói lời tha thứ với em... (Ảnh minh họa)

Hình như giọng của ai đó rất quen:

Anh tỉnh rồi à! Nửa tháng nay anh nằm mê man bất tỉnh, hai bác lo cho anh lắm.

Là em... tôi không nghĩ tôi gặp lại em, vẫn giọng nói ấy, vẫn dáng người ấy, em gầy đi nhiều và có cái gì đó thay đổi, cách nói chuyện của em cũng khác trước, có phần rắn rỏi hơn, không giống cô bé hay dỗi hờn, hay trẻ con như ngày xưa nữa. Em nở nụ cười nhìn tôi lộ vẻ vui mừng.

- Bắt đầu thay băng nhé, em sẽ tiêm cho anh.

Một cảm giác ngỡ ngàng khó tả cứ chen lẫn trong tôi, buồn vui lẫn lộn. Tôi nhắm mắt im lặng nghe theo em, theo sự chỉ dẫn của một bác sĩ đang tiến hành điều trị cho bệnh nhân. Tôi không nghĩ cuộc đời mình lại có một lần nữa được gặp lại em, được chăm sóc dưới bàn tay của em như thế này.

Gần một tháng qua may có Thuỷ chăm sóc không thì bố mẹ cũng không biết làm thế nào cả, nó chạy đôn chạy đáo, thay mẹ thức nhiều đêm chăm con đấy, Thuỷ lo cho con nhiều lắm. Mẹ tôi lên tiếng!

Tôi im lặng không nói, hình như tôi có cảm giác như mình vẫn còn giận em, nửa muốn giận, nửa muốn tha thứ.

Có gì đâu bác, đó là việc cháu phải làm, nếu không phải là anh Hiếu thì trách nhiệm bổn phận của một người bác sĩ chúng cháu cũng phải làm thế thôi ạ.

Những ngày sau đó mặc dù tôi không phải nằm trong danh sách Thuỷ điều trị nhưng dường như tôi vẫn trở thành một bệnh nhân đặc biệt của em, em vẫn đều đặn chăm sóc tôi chu đáo, bệnh tôi dần dần bình phục, tôi có thể ngồi xe lăn, đi lòng vòng bệnh viện. Mẹ vẫn đem tôi đi dạo mỗi chiều.

Tiếng chuông chùa văng vẳng, đứng trên ban công lầu 5 của bệnh viện tôi thấy lòng mình se lại, một nỗi buồn khó tả. Không biết ngày mai mình sẽ ra sao, bất chợt tôi nhớ lại câu nói trước đây đã từng đọc được ở đâu đó: "Định mệnh mang chúng ta đến với nhau nhưng chính chúng ta làm cho định mệnh trở thành sự thật, chúng ta sinh ra trên đời không phải tìm một người hoàn mỹ để yêu thương mà là để học cách yêu thương một người không hoàn mỹ một cách trọn vẹn". Câu nói đó cứ vang mãi bên tai. Giờ đây nó làm cho tôi phải suy nghĩ.

- Anh vẫn còn giận em à! Hai năm nay em vẫn chờ đợi, hy vọng được gặp lại anh. Thế là... em thật may mắn. Thuỷ đứng phía sau tôi lúc nào không hay biết.

- Em làm ở đây lâu chưa?

- Dạ! Cũng gần 2 năm rồi, năm ngoái em đã thi tuyển vào đây.

Hai năm qua anh sống như thế nào? Có tốt không?

- Anh đã cố gắng rất nhiều, anh đã cố quên em... nhưng mà... anh..!

Nước mắt em lăn dài trên má.

Em cũng vậy... em vẫn chờ anh!

Ngước mắt lên nhìn em, hai tay tôi nắm chặt lấy tay em.

Anh xin lỗi!...

Ngoài kia, phía cuối con đường xa hun hút nối sâu vào trong lòng thành phố, nơi ấy dòng người vẫn tấp nập đi qua. Ngày mai một ngày mới lại bắt đầu, lại bộn bề tất bật bao nhiêu lo toan của cuộc sống, dưới công viên bệnh viện, có gia đình nhỏ hai đ.ứa t.rẻ đang nô đùa cùng mẹ bên người bố bị thương, làm tôi thấy lòng mình ấm lại. Bất chợt thèm cái cảm giác ấy biết bao nhiêu. Có lẽ ngày mai tôi phải quyết định một điều gì đó quan trọng của cuộc đời mình, đối diện với em, đối diện với cuộc sống và đối diện với chính trái tim tôi.

Theo Tin tức online

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

"Anh đi triệt sản rồi thì làm sao tôi có bầu?", câu hét của chị gái khiến tôi lặng người còn anh rể sừng sộ
08:26:47 23/06/2024
Định giao gia sản hàng chục tỷ cho con, nghe con rể nói một câu tôi muốn con gái ly hôn ngay
19:15:57 23/06/2024
Hai cô em chồng khóc như mưa trong ngày luật sư đến công bố di chúc của mẹ: Cuộc phân chia không ai biết và cũng không ai ngờ tới
08:56:00 23/06/2024
Con vừa tròn 1 t.uổi thì tôi đưa đơn ly hôn trong sự kinh ngạc của chồng, tất cả vì câu anh vô tình thốt ra trước cửa phòng sinh
10:59:31 24/06/2024
Họp chia mảnh đất 10 tỷ cho các con, tôi suýt ngất khi nghe ý kiến con dâu và con rể
20:37:19 22/06/2024
Lúc bệnh nặng, mẹ kế gọi điện bảo tôi về và giao một chiếc hộp có 30 cây vàng, lý do thật sự khiến tôi ngã quỵ
07:41:11 23/06/2024
Vợ từ chối phụng dưỡng cha mẹ tôi
21:01:50 22/06/2024
Dự tiệc đầy tháng con của đồng nghiệp, lúc về tôi muốn ly hôn khi biết bố đ.ứa b.é là ai
20:33:33 22/06/2024

Tin đang nóng

Kinh hãi lời khai nghi phạm ra tay với cả nhà, từng lập lời thề 20 năm trước
13:34:02 24/06/2024
Vừa dắt tay Midu bước vào biệt thự hào môn, mẹ thiếu gia Minh Đạt loay hoay làm 1 hành động gây bất ngờ
13:51:23 24/06/2024
Hằng Du Mục bị chồng làm khó dễ, buôn bán khó khăn, sống chật vật ở Trung Quốc?
15:08:55 24/06/2024
Thái Trinh tổ chức lễ ăn hỏi, diện mạo chú rể "ăn đứt" tình cũ Quang Đăng?
13:30:36 24/06/2024
Thùy Lâm: Nàng hậu không sử dụng tên thật lúc đăng quang, "ở ẩn" suốt 15 năm
15:39:13 24/06/2024
Trộm 50 chỉ vàng ở đền Bắc Lệ bán lấy t.iền mua xe máy tặng bạn gái
14:54:01 24/06/2024
Cháy nhà ở Đà Lạt, 3 cháu bé t.ử v.ong
13:44:05 24/06/2024
Thần đồng diễn xuất dậy thì thất bại sau 26 năm, hết dao kéo đến đóng p.him 1.8+ vẫn chẳng ai quan tâm
13:26:18 24/06/2024

Tin mới nhất

Chồng "lằng nhằng" với đồng nghiệp nhưng vợ cũ của anh lại nhảy dựng lên rủ vợ mới đi đ.ánh g.hen

17:06:20 24/06/2024
Tình huống bất ngờ, tôi tự nhiên bị treo máy không biết nên phản ứng ra sao. Đời ấy mà, chuyện gì cũng có thể xảy ra được.

Mẹ chồng khen chị hàng xóm giỏi giang mỗi tháng kiếm được 50 triệu, tôi tức quá từ bếp xông lên trút hết nỗi lòng khiến bà co rúm

16:01:02 24/06/2024
Bản thân thì không giỏi hơn ai nhưng mẹ chồng tôi lại thích so sánh tôi với người khác. Mấy năm đầu sau cưới, vợ chồng tôi sống và làm việc ở thành phố.

Chồng giấu mức lương tháng 50 triệu, tôi gục ngã khi biết anh ta đã lén lút dùng vào việc này

15:53:20 24/06/2024
Tôi hụt hẫng khi phát hiện ra mức lương thật của chồng, đau khổ hơn khi biết anh ta đã tiêu tốn hết vào một việc đáng sợ.

Tôi kiệt sức vì bị vợ bắt thức đêm để cùng xem EURO 2024

15:47:35 24/06/2024
Tôi mệt mỏi đến kiệt sức vì dù không thích bóng đá vẫn phải thức chong chong để xem gần chục ngày qua, vì vợ tôi mê bóng và nhất định bắt chồng thức xem cùng.

Mẹ chồng cho 1 tỷ mua nhà nhưng lại "hành" đủ kiểu, đỉnh điểm là câu chuyện của đứa cháu họ xa khiến nàng dâu "phát điên"

11:04:31 24/06/2024
Ai ngờ, số t.iền 1 tỷ mà bố mẹ chồng cho để mua nhà, tôi thấy nó nặng nề hơn cả gánh nặng vật chất. Sau 7 năm làm dâu, có lẽ tôi đã trải qua đủ mọi cung bậc cảm xúc của 1 nàng dâu.

Chồng thân mật quá mức với em kết nghĩa trẻ đẹp, tôi suýt làm một việc khiến mình phải hối hận

10:53:20 24/06/2024
Tôi tủi thân, hờn ghen trước mối quan hệ bất thường giữa chồng và cô em kết nghĩa cho đến khi tìm ra sự thật. Tôi năm nay 32 t.uổi, đã xây dựng gia đình đã được 5 năm, hiện tại cuộc sống của tôi khá ổn định.

Chồng tăng ca làm đêm, vợ ở nhà buồn nên sang nhà anh hàng xóm 'tâm sự'

10:48:39 24/06/2024
Tôi xin nghỉ làm trở về nhà đã quá nửa đêm, tôi tá hỏa khi thấy cửa nhà khóa ngoài, lo lắng vợ gặp chuyện chẳng lành tôi lấy điện thoại gọi em.

Vợ tôi là nhà báo

09:51:47 24/06/2024
Tôi đã nghĩ mình sẽ không đủ kiên trì bên vợ khi cô ấy theo nghề báo. Nhưng chúng tôi đã là vợ chồng hơn chục năm và hạnh phúc vì trân trọng và thấu hiểu giá trị của nhau.

Phát hiện mẹ chồng lương hưu 8 triệu nhưng tháng nào hết tháng đó dù không tiêu gì, tôi nhắc bà giữ t.iền phòng thân thì lĩnh ngay hậu quả

08:45:14 24/06/2024
Dù đã sống cùng nhau bao nhiêu năm nhưng có vẻ như lòng tin giữa tôi và mẹ chồng vẫn chưa đủ vững chắc. Tôi nhắc bà giữ t.iền phòng thân thì lĩnh ngay hậu quả.

Lương hưu của mẹ "bốc hơi", tôi đặt camera thì ngã ngửa vì sốc: Thủ phạm không thèm che giấu nhưng bí mật phía sau còn ghê gớm hơn (P2)

08:35:35 24/06/2024
Tôi đưa đoạn camera, hỏi chồng vì sao lại lén lấy t.iền của mẹ? Anh bất ngờ rồi mãi mới chịu nói lý do. Tôi coi đoạn camera mà trong lòng dâng lên một nỗi hận chồng vô cùng.

Nghỉ hè cho con về ông bà ngoại chơi, tôi sốc với hành động của mẹ chồng trong nhà thông gia

08:02:56 24/06/2024
Giờ cứ nghĩ đến mẹ chồng, tôi lại không có động lực để cố gắng, nhất là khi bà hành xử quá đáng với bố mẹ đẻ tôi như thế...

Tịch thu điện thoại của các con, con gái nhìn tôi chằm chằm rồi thách thức một việc khiến tôi bật khóc còn chồng thì đ.ập nát máy

20:03:47 23/06/2024
Chẳng lẽ tôi buông xuôi bỏ mặc con đi sai đường sao? Năm trước, vợ chồng tôi cùng thay điện thoại mới và để lại 2 cái cũ cho các con sử dụng.

Có thể bạn quan tâm

Ngày Gia đình ASEAN 2024 tại New York

Thế giới

18:41:51 24/06/2024
Các món phở bò, nem rán, bánh mì ba tê, chả và cà phê sữa của Việt Nam đã được bạn bè ASEAN và khách mời đặc biệt quan tâm và khen ngợi.

Tranh cãi bài viết "Bí quyết làm người thứ ba hạnh phúc", coi thường phụ nữ

Netizen

18:41:20 24/06/2024
Mới đây, trên MXH bất ngờ lan truyền một bài viết có tựa đề: Bí quyết làm người thứ ba hạnh phúc. Dù nội dung chưa được xác thực song hàng loạt cư dân mạng đã bày tỏ sự ngỡ ngàng, phẫn nộ với những điều tác giả đề cập trong bài viết này...

Nguyên Chủ tịch Tập đoàn Asanzo bị thay đổi biện pháp ngăn chặn, bắt tạm giam

Pháp luật

18:32:01 24/06/2024
Trước đó, cả hai bị can này bị cơ quan điều tra khởi tố nhưng cho tại ngoại, áp dụng biện pháp ngăn chặn cấm đi khỏi nơi cư trú.

Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai tung teaser hoành tráng và đầy chiêu trò, BB Trần liền vào "đòi công lý"

Tv show

18:02:33 24/06/2024
Qua đoạn teaser, netizen dễ dàng nhận thấy các anh tài không chỉ hát hay nhảy trên sân khấu mà còn kèm thêm nhiều tài lẻ khác như chơi nhạc cụ, đấu võ, thậm chí có thể còn làm cả... ảo thuật.

Kiều nữ trùm sòng bạc Macau lần đầu lộ diện bên Đậu Kiêu, tình trạng hôn nhân hậu ồn ào đổ vỡ gây chú ý

Sao châu á

17:58:39 24/06/2024
Ngày 25/6, tờ On đăng tải ảnh chụp ái nữ trùm sòng bạc Macau Hà Siêu Liên và tài tử Đậu Kiêu hẹn hò giản dị ở 1 quán vỉa hè tại Hong Kong (Trung Quốc).

VCS 2024 mùa Hè: Hủy diệt Team Secret, Vikings Esports thắng trận thứ hai

Mọt game

17:48:15 24/06/2024
Đối đầu đội tuyển mạnh Team Secret, Vikings Esports không gặp nhiều khó khăn để giành chiến thắng 2-0, theo đó giữ chuỗi bất bại tại VCS 2024 mùa Hè.

Ốc Thanh Vân ngày nào cũng khóc kể từ khi sang Úc định cư, CĐM xót xa

Sao việt

17:46:30 24/06/2024
Dõi theo cuộc sống trong khoảng nửa năm qua của Ốc Thanh Vân tại Úc, nhiều khán giả bày tỏ sự ngưỡng mộ trước độ chịu thương chịu khó, chăm chỉ, nỗ lực thích nghi môi trường mới của nữ diễn viên.

Liên tiếp xuất hiện 'hố tử thần' ở thành phố Cẩm Phả

Tin nổi bật

17:12:28 24/06/2024
Địa phương đã nhanh chóng xử lý các hố sụt và lập hồ sơ, ra thông báo đến các hộ dân có nguy cơ ảnh hưởng di dời đến nơi khác để đảm bảo an toàn.

Tinh tinh hoang dã biết tìm cây thuốc để trị bệnh, trị thương

Lạ vui

17:09:36 24/06/2024
Tinh tinh ăn rất nhiều loại thực vật nên việc hiểu là liệu chúng ăn loại cây nào đó do đói hay do tốt cho sức khỏe thật không đơn giản. Các nghiên cứu trong 2 thập kỷ qua đã cho thấy động vật có khả năng tự chữa bệnh.

Hôm nay nấu gì: Bữa tối ngon miệng với 3 món dễ nấu

Ẩm thực

16:59:49 24/06/2024
Bữa tối ngon miệng với 3 món ngon miệng mà dễ nấu. Mỗi món ăn đem lại sức hấp dẫn riêng, ai thưởng thức cũng sẽ thích.

Những lợi ích sức khỏe ít được biết đến của nước dưa chuột

Sức khỏe

16:39:18 24/06/2024
Kali, một khoáng chất có trong dưa chuột, đóng vai trò quan trọng trong việc điều chỉnh mức huyết áp. Ngoài ra, sự hiện diện của một số hợp chất trong dưa chuột, chẳng hạn như cucurbitacin, có thể có tác dụng hạ huyết áp.