Bố tôi bỗng gọi cô giúp việc là “mình ơi” khiến cả nhà ngơ ngác
Chị em tôi đều kinh ngạc, ngơ ngác nhìn nhau mà vẫn không hiểu gì.
Mẹ tôi mất sớm, bố một mình “ gà trống nuôi con” suốt hai chục năm qua. Hiện tại, chị em tôi đã có gia đình, công việc, cuộc sống rất ổn định. Chúng tôi nhiều lần khuyên bố đi xem mắt rồi kết hôn với một người phụ nữ nào đó thích hợp để nương tựa nhau lúc về già. Nhưng bố tôi cứ lảng tránh, thậm chí có khi còn cáu gắt bác bỏ lời khuyên đó.
Vậy mà hôm qua, trong bữa cơm sum họp gia đình (gia đình tôi cứ đến chủ nhật là tập trung về nhà, ăn bữa cơm sum họp), bố tôi bỗng dẫn cô giúp việc đến bàn ăn để “ra mắt”. Ông ngại ngùng nói là đang tìm hiểu cô giúp việc và muốn tiến đến hôn nhân với cô ấy. Ông còn gọi cô giúp việc là “mình ơi” khiến chị em tôi nhìn nhau ngơ ngác.
Nói thêm về cô giúp việc. Cô ấy đến nhà tôi làm việc được 1 năm nay. Vì góa chồng, cũng không có con cái nên cô ấy ở hẳn nhà tôi để chăm sóc bố tôi. Cô ấy rất hiền lành, chân chất, thật thà. Khi bố tôi gọi “mình ơi”, cô ấy còn cười bẽn lẽn, ngượng ngùng.
Video đang HOT
Vì cũng muốn bố có người thương yêu, nương tựa lúc về già nên chị em tôi không phản đối chuyện yêu đương của bố. Nhưng bây giờ, bố tôi lại bảo muốn đăng ký kết hôn và tổ chức đám cưới đàng hoàng để cô giúp việc được danh chính ngôn thuận bước chân vào nhà. Chuyện này với chúng tôi mà nói là quá khó. Dù chúng tôi chấp nhận cô ấy là người nhà thì việc tổ chức đám cưới ở tuổi 56 của bố cũng sẽ gây ra tranh cãi, còn dòng họ, hàng xóm láng giềng nhìn vào.
Mà không tổ chức thì cũng tội nghiệp cho cô giúp việc, người sẽ là mẹ kế của chúng tôi. Nên giải quyết như thế nào cho yên ổn và không gây sóng gió đây?
Vừa nói tới chuyện cưới hỏi, mẹ chồng tương lai đã đưa ra đề nghị khiến tôi kinh ngạc
Tôi ngơ ngác nhìn mẹ chồng tương lai, không ngờ bà lại đưa ra yêu cầu như vậy.
Ảnh minh họa
Yêu nhau hơn 2 năm nhưng Vinh mới đưa tôi về ra mắt gia đình vào hôm chủ nhật. Nhà Vinh khá giả, sung túc, bố mẹ đều là giảng viên đã về hưu nên tôi rất áp lực. Dù đã chuẩn bị chu đáo cả về ngoại hình lẫn tinh thần, rồi Vinh cứ luôn miệng khen bố mẹ dễ tính, tôi vẫn hồi hộp, tim đập chân run.
Thế mà ngay khi gặp mẹ chồng tương lai ở cổng, tôi đã ngạc nhiên. Mẹ Vinh hồ hởi ra mở cổng cho chúng tôi, còn hỏi tôi đi đường xa có mệt không, nhanh nhanh vào nhà cho mát.
Nhà Vinh có người giúp việc nhưng chuyện nấu nướng là do mẹ anh làm. Bà nói muốn tự tay nấu bữa cơm cho chồng con. Tôi vừa ngồi xuống, bà đã đem ly nước cam lên. Trò chuyện một lúc, tôi có cảm giác thân thiết, gần gũi như người nhà mình. Bố mẹ của người yêu nói chuyện bình dân, giản dị, không hề có sự khắt khe nào.
Đến bữa cơm, mẹ anh bỗng hỏi chúng tôi: "Rồi hai đứa định khi nào cưới để bố mẹ còn biết đường mà lo liệu chứ?". Tôi giật mình thẹn thùng. Vinh cười bảo anh muốn có vợ lắm rồi nhưng còn phải đợi bố mẹ tới nhà ngỏ lời với đằng gái nữa chứ?
Mẹ chồng tương lai gật gù rồi yêu cầu thẳng thừng: "Cưới rồi thì bố mẹ cho căn hộ ở đường X, hai đứa chuyển tới đó mà ở. Mẹ vẫn giữ quan điểm cũ: chỉ sống gần con, không sống chung với con. Vợ chồng son cũng nên chuyển ra ở riêng cho thoải mái sinh hoạt và tự lập. Nhưng cuối tuần hoặc khi nào rảnh rỗi thì hai đứa phải về nhà với bố mẹ cho vui. Hai đứa thấy thế nào?".
Mẹ chồng tương lai của tôi có tư tưởng tiến bộ quá khiến tôi "trở tay không kịp". Bởi Vinh là con trai duy nhất, tôi đã chuẩn bị tinh thần sống chung với bố mẹ chồng, ai dè mọi chuyện đảo ngược thế này.
Thấy thái độ của tôi, mẹ Vinh cũng bật cười. Bà nói hồi chị gái của Vinh lấy chồng cũng thế, bà cũng cho một căn nhà làm của hồi môn, giờ vợ chồng tôi cũng vậy. Nhưng cuối tuần thì phải về nhà, sum họp gia đình để giữ tình đoàn kết và phải thương yêu, giúp đỡ nhau. Ở riêng không phải là "tách riêng, tách biệt" ra khỏi gia đình chung.
Tôi khâm phục cách suy nghĩ của mẹ chồng tương lai. Đương nhiên là tôi âm thầm đồng ý ngay với yêu cầu của bà. Nghĩ bụng chỉ cần cưới là được ra ở riêng, vừa có sẵn nhà, vừa được thoải mái. Nhưng Vinh thì lại không thích ở riêng. Anh bảo sống chung tốt hơn, được bố mẹ đỡ đần nhiều thứ, còn căn nhà kia thì cho thuê để thu tiền hàng tháng. Chưa cưới mà chúng tôi đã có quan điểm bất đồng rồi, phải làm sao để thuyết phục người yêu việc này đây?
(ngocvi...@gmail.com)
Đang túng thiếu, chồng bỗng mang về 100 triệu, biết người cho tiền mà tôi ngơ ngác Tôi hỏi chồng về số tiền 100 triệu kia. Anh ngập ngừng một lúc mới nói ra danh tính người cho. Ảnh minh hoạ 25 năm nay, trong tiềm thức của tôi chưa hề có sự xuất hiện của bố ruột. Nghe mẹ tôi kể, vì chán cảnh sống nghèo khổ nên ông đã rời bỏ mẹ con tôi khi tôi chưa tròn...