Bó tay với cách ăn nói của chồng
Tôi lấy chồng đến nay được 5 năm, cộng thêm thời gian 6 năm tìm hiểu nữa là thành 11 năm. Tưởng rằng trên 1/10 thế kỷ gắn bó, chúng tôi chẳng còn gì lấn cấn về nhau. Thế nhưng cuộc sống chẳng nói trước được điều gì. Tôi thật sự bó tay với chồng!
ảnh minh họa
Thời gian gần đây tôi có công việc ổn định, dù vất vả nhưng thu nhập cũng đủ để hai đứa hy vọng sẽ nhanh chóng thoát khỏi kiếp phòng trọ, kiếm được căn hộ nho nhỏ để yên tâm đi về. Mặc dù thu nhập gấp đôi chồng nhưng tôi chưa khi nào thể hiện mình là nhân vật làm kinh tế chủ lực. Tôi vẫn tôn trọng và thương yêu chồng như từng cam kết thời mới yêu.
Mọi sự bắt đầu từ hai tháng trước, tôi phát hiện anh bắt đầu có tật “ăn sóng nói gió”. Cái gì cũng ra vẻ ta đây hay ho, “chẳng qua là chưa muốn phát lộ tinh hoa”, như lời anh dương dương tự đắc.
Hôm đó, do đi làm về muộn lại mang theo cảm giác trĩu nặng vì công việc trong ngày không được như ý, tâm trạng tôi không tốt lắm.
Nhìn đống chén bát ngổn ngang, quần áo vứt mỗi nơi mỗi chiếc trong khi chồng thì tủm tỉm với thứ gì đó trong máy tính, tôi nhắc: “Em đi làm cực nhọc lắm, sao anh ngồi chơi mà không gíup em dẹp nhà? Ít ra cũng phải xếp áo quần, nhặt mớ rau, cắm điện cái nồi cơm chứ?”
Chồng giật mình, rồi ngẩng lên diện ngay bộ mặt ngơ ngác: “Ơ, mấy chuyện đó đã có em rồi thì anh cần gì phải biết cho lãng phí”. Tôi hỏi lãng phí cái gì, anh thủng thẳng “Thì lãng phí cái sự biết chứ gì nữa. Kiến thức nhặt rau cỏn con mà cần những hai đứa thông thạo thì còn người đâu mà tính chuyện đại sự”.
Tôi tức tận óc nhưng sự mệt mỏi khiến tôi tạm thời chưa tính chuyện lý lẽ.
Video đang HOT
Tuần rồi, tình huống lại diễn ra tương tự, tôi chịu hết nổi nên lên giọng mỉa mai “Vâng, đại sự! Vậy trong khi em lên công ty làm việc quần quật cả ngày để kiếm tiền, rồi về lại chu đáo chuyện nhà cửa cơm nước như một con đầy tớ, thì anh ngoài thời giờ ở cơ quan đã làm được cái gì cho gia đình?”.
Chàng nghe xong bước tới đưa tay xoa xoa đầu tôi, nói “Thì anh làm nhiệm vụ động viên em kiếm tiền cho nhiều!”; Rồi lại vỗ vỗ vai “Em cứ yên tâm làm việc, đã có anh ở sau lưng em làm chỗ dựa vững chắc nên đừng lo chi cả”…
“Chỗ dựa vững chắc” của tôi cuối tuần thường bỏ mặc vợ con để đi cà phê, nhậu nhẹt với bạn bè. Tối rảnh thì cắm mặt vào điện thoại chát chít “giao lưu” với các cô gái lạ. Tôi khuyên thì nhận được trả lời: “Mấy cô em đó chỉ là đùa vui, hơi đâu vợ lo. Còn có bạn mà không nhậu, không cà phê cà pháo thì còn gì là bạn?”.
Ba ngày trước, nhân lúc có mưa nên trời mát, mọi bức bối cũng có phần dịu lại, nằm bên chồng, tôi khéo léo gợi lại những cay cú chồng mang đến cho tôi. Gắng lắm cuối cùng tôi cũng nặn ra được một động tác nũng nịu, dụi đầu vào vai mà thủ thỉ “Anh còn nhớ kỷ niệm chúng mình ngày xưa?”
Chồng lim dim mắt, trả lời “Nhớ chứ! Thưở ấy thật là đẹp. Anh bây giờ vẫn hình dung ra những góc đường chúng ta hò hẹn, những hàng cây chúng ta đi qua và những câu chuyện lãng mạn của hai đứa mình…”
Tôi cố gợi: “Vậy còn nhớ bao nhiêu lần mình hứa với người ta là sẽ không bao giờ khiến người ta phải buồn phiền không? Thế mà mới có mấy năm, giờ mình đã quên lời…”. Chồng mở mắt nhìn tỉnh rụi: “Là hứa sẽ cố gắng để vợ không phải buồn. Nhưng cố gắng là một chuyện, kết quả là một chuyện khác.”
Chưa hết, lão còn dí thêm một câu nữa vào tai trước khi biến cái giường của hai đứa trở nên mênh mông như vũ trụ: “Em mà sống ở thời ông Tú Xương, chắc vợ ông ấy với em chẳng thể làm bạn”.
Vậy là thất bại trong nỗ lực cải tạo thái độ chồng. Tôi thấy chán chường và nản cùng cực.
Chẳng lẽ phải kết thúc cuộc hôn nhân 5 năm này?
Theo TTO
Tưởng cướp được đại gia về làm chồng, cưới rồi mới biết, đời không như mơ
Ao ước có được một anh chàng như thế, lại thấy không công bằng khi mình xinh đẹp lại thua kém bạn, tôi đâm ích kỉ, muốn cướp anh ấy về tay mình.
Thấy bạn có người yêu đẹp trai, tài giỏi, tôi đã đem lòng si mê. Ao ước có được một anh chàng như thế, lại thấy không công bằng khi mình xinh đẹp lại thua kém bạn, tôi đâm ích kỉ, muốn cướp anh ấy về tay mình.
Người đàn ông ấy đúng thật là vừa đẹp trai, vừa phong độ lại có tiền. Nhìn vẻ ngoài đúng là đại gia. Cô bạn thường khoe với tôi mỗi lần đi chơi với anh, được anh đưa đi du lịch, được anh mua cho hàng hiệu, đồ đắt tiền khiến tôi vô cùng khen tị. Cô ấy không xinh, cũng không có tài cán gì mà lại có được người đàn ông như thế. Nhiều lúc nghĩ ông trời thật không công bằng.
Bỏ qua tình bạn, tôi quyết tâm tìm mọi cách quyến rũ anh ta. Vẻ đẹp của tôi, cách ăn nói của tôi, cộng với mọi thứ tôi có đã khiến anh có vẻ như ưng ý. Tôi thường kiếm lý do tâm tình, hỏi han về đàn ông khác, mặc nhiên là mình đã có người yêu để cô bạn thân yên tâm. Rồi tôi hay giả vờ thân với bạn để cố tình được đi chơi với họ.
Bỏ qua tình bạn, tôi quyết tâm tìm mọi cách quyến rũ anh ta. Vẻ đẹp của tôi, cách ăn nói của tôi, cộng với mọi thứ tôi có đã khiến anh có vẻ như ưng ý. (ảnh minh họa)
Những chiêu trò của tôi đã khiến một gã đàn ông như anh gục ngã. Có người đàn ông nào lại không thích gái đẹp, lẳng lơ như tôi. Đàn ông mà, nếu đàn bà đẹp mà giăng bẫy thì làm sao họ cưỡng lại được. Anh cũng là đàn ông mà thôi.
Hơn 4 tháng miệt mài tìm mọi cách để câu kéo người đàn ông ấy, cuối cùng, anh đã bị tôi quyến rũ. Anh yêu tôi và nói, tôi mới là người con gái hợp với anh. Tôi không dám nói với bạn thân nên lén lút qua lại với anh. Rồi một ngày, khi chính cô ấy nhìn thấy chúng tôi thân thiết với nhau, không thể chối cãi được, tôi đành phải thừa nhận. Tình bạn cũng chấm dứt. Cô ấy đau khổ, khóc lóc, trách móc tôi tại sao lại làm việc thất đức như vậy. Nhưng lúc đó, tôi nào có nghĩ gì, chỉ hả hê vì mình đã kiếm được anh chàng giàu có, nào có nghĩ tới tình bạn bao năm.
Tôi vội vàng cưới anh ta vì hi vọng sẽ được nhanh chóng bước chân vào nhà giàu, sống cuộc đời sung sướng. Bố mẹ anh rất thích tôi. Nhà anh to thật, giàu có thật, tôi càng bị cuốn hút hơn. Tôi và anh tổ chức lễ cưới mặc cho bạn khóc lóc đau khổ. Tôi tin, đó là duyên trời định của mình. Vì nếu anh không phải của tôi, cướp cũng chẳng được.
Tưởng được bước chân vào cung điện nguy nga, ai ngờ, đời tôi từ ngày lấy anh sang trang mới. Sau hơn 1 tháng sống với chồng, không có trăng mật nước ngoài như anh đã hứa, thậm chí trong nước cũng không. Tôi cũng chẳng có xe hơi riêng làm quà tặng kết hôn và càng không có nhà riêng.
Căn nhà anh và bố mẹ ở, chủ nợ đến đòi liên tục. Tôi chết lặng khi biết, anh còn nợ đọng mấy chục tỉ vì làm ăn thua lỗ, người ta tới gõ cửa thường xuyên, sắp phải bán cả căn nhà.
Tôi hận bản thân mình vì đã cướp người yêu của bạn, mất đi người bạn tốt lại mang tiếng bỉ ổi, vô liêm sỉ. (Ảnh minh họa)
Tôi hoàn toàn suy sụp vì không thể nào tin nổi, người đàn ông tôi dày công cướp của bạn, tưởng lấy được chồng đại gia ai ngờ lại là con nợ. Giờ, xe hơi anh cũng bán rồi, chẳng còn bất cứ thứ gì. Trong tay anh chỉ có chiếc xe máy cũ kĩ, công ty cũng đã nhượng lại cho người khác từ lâu, anh chỉ là màu làm mè với tôi mà thôi.
Tôi hận bản thân mình vì đã cướp người yêu của bạn, mất đi người bạn tốt lại mang tiếng bỉ ổi, vô liêm sỉ. Giờ thì tôi sống chung với nợ nần cùng anh. Hơn 2 tháng kết hôn, tôi đã viết đơn ly hôn để mong được giải thoát, nhưng anh nhất định không buông tha cho tôi. Tôi sợ hãi, run rẩy mỗi khi người ta tới nhà gõ cửa, sống nơm nớp lo sợ.
Giá như ngày đó tôi tỉnh táo hơn thì đâu lĩnh hậu quả đau thương như thế này? Có phải tôi đã dính vào bẫy của anh, hay tại tôi cướp người yêu của bạn nên bây giờ bị quả báo. Cái giá này với tôi có lẽ đã xứng đáng với những gì tôi gây ra cho bạn. Thật sự, ông trời có mắt hay sao?
Theo Khampha
Cay cú vì bị chồng phản bội, tôi tìm đến tình 1 đêm với anh chàng thợ xây và cái kết Chưa bao giờ tôi nghĩ người chồng ấy có thể phản bội mình, vì quá đau khổ tôi đã trải qua tình 1 đêm với anh chàng thợ xây ngay trong căn nhà hoang và cái kết không ngờ. ảnh minh họa Cứ nghĩ cuộc đời mình đã được sang trang mới khi quen với Trung, Trung là một chàng trai thành phố....