‘Bố, sao bố to mà lại đè lên mẹ?’
Có con, nhiều cặp vợ chồng rơi vào hoàn cảnh “mỡ treo miệng mà mèo thường xuyên đói”.
Đọc truyện ê a mãi mới dụ được con ngủ, anh Vinh (Vũ Thạnh, Hà Nội) nháy mắt ra hiệu &’yêu’ vợ và nhanh chóng được thuận tình. Tuy nhiên, đến đoạn cao điểm thì anh giật nảy mình, cấm khẩu và &’đơ’ ngay tại chỗ khi thấy cu Mạnh, con trai anh, gần 4 t.uổi, gào khóc nức nở và quát: “Bố, sao bố to mà lại đè lên mẹ”. Vừa nói con vừa lăn xả vào đ.ấm bố túi bụi…
Vậy nên sau đó, mỗi lần muốn gần gũi vợ, anh Vinh lại run và lo sợ bị &’cảnh sát nhí’ tuýt còi. Nhiều lúc tình hình &’căng thẳng’ quá, cũng muốn được &’l.ên đ.ỉnh’ cùng vợ nhưng chỉ cần nghĩ lại hình ảnh con trai vừa khóc vừa đ.ấm bố bùm bụp là bao cảm xúc tiêu tan. “Cả nửa tháng nay tôi nhịn rồi”, anh Vinh nói.
Cũng lâm vào hoàn cảnh &’éo le’ như anh Vinh là anh Tú (nhân viên sale một công ty thực phẩm). Vì chưa có điều kiện nên cả nhà anh, 5 người vẫn sống trong một căn hộ chật hẹp. Cô con gái 8 t.uổi thì được bố trí ngủ với bà nội còn cậu con trai hơn 3 t.uổi ngủ với bố mẹ. Vì ngủ cùng con nên anh Tú không ít lần mếu dở vì tên &’tiểu tử’ khôn lanh, lắm trò này.
“Một lần, hai vợ chồng canh đến tận nửa đêm, chờ con ngủ say mới dám &’hành sự’. Thế mà trời không thương, con trai đột nhiên ngồi bật dậy khóc mếu đòi mẹ vì vừa nằm mơ”, Anh Tú nói.
Lại có lần khác, vợ chồng anh bị con &’bắt quả tang’ nhưng lúc đó thấy con lơ mơ, mắt nhắm mắt mở nên không dè chừng. Ai ngờ, sáng hôm sau con &’bô bô’ cáo bà nội rằng thấy bố mẹ nửa đêm &’đ.ánh n.hau’. Làm tội anh chị bị bà nội &’họp kín’ và &’sạc’ cho một trận.
Chuyện ‘yêu’ của các cặp vợ chồng khi có con kề bên gặp rất nhiều khó khăn (Ảnh minh họa).
Video đang HOT
Chuyện của anh Vinh và anh Tú không phải là hiếm gặp. Khi có con, rất nhiều cặp vợ chồng rơi vào hoàn cảnh ‘mỡ treo miệng mà mèo thường xuyên đói”. Bởi, cứ bố mẹ “hứng khởi” một tí thì y như rằng con đã ngóc đầu dậy ú ớ, ê a hỏi đủ điều.
“Thoát” khỏi tình thế này sao đây?
“Chiến thuật” được nhiều cặp vợ chồng áp dụng là CHỜ ĐỢI. Chờ đến khi con đã say giấc nồng sẽ là thời khắc ‘thăng hoa’ của bố mẹ nếu phải ngủ chung cùng con. Tuy nhiên, chờ đợi đôi khi sẽ rất mệt mỏi và dễ ‘công cốc’ nếu phải hôm trẻ ‘thi gan’ không chịu ngủ. Vậy thì, nếu phòng tắm nhà bạn có khoá thì tại sao không thử tận hưởng “chuyện ấy” ngay tại không gian mát mẻ này?
Ngoài ra, gần sáng là thời điểm trẻ ngủ say nhất, bố mẹ có thể tranh thủ rời phòng ngủ cho “bài tập thể dục” buổi sáng, nó sẽ giúp cả hai nạp đủ năng lượng cho một ngày làm việc. Hoặc nếu nhà bạn ở gần nơi làm việc, thì buổi trưa là ‘giờ vàng’ để áp dụng “chiến thuật du kích”, “đ.ánh nhanh” và “về đích an toàn”. Đây là thời gian bé đang ở lớp học và tất nhiên không gian ở phòng ngủ chỉ dành riêng cho bố mẹ.
Thực tế, bất cứ khi vợ chồng cảm thấy “an toàn” trong vòng 15 phút hoặc lâu hơn mà ham muốn đã tới thì nên tận dụng cơ hội. Đó sẽ là khoanh khắc tuyệt vời đấy!
Còn nếu lỡ bị con bắt quả tang?
Trong trường hợp bị con ‘bắt tại trận’ thì hãy bình tĩnh và xử trí như sau:
Với trẻ 3-9 t.uổi, có thể lấy một lý do nào đó giải thích để trẻ cảm thấy hợp lý, chẳng hạn ” Bố mẹ đang chơi trò đấu vật trong bóng tối”, hay “bố mẹ chơi cù kít, yêu thương nhau thôi”… Thực ra, ở độ t.uổi này, trẻ thường không quan tâm bố mẹ đang làm gì, mà chỉ tò mò vì thấy hành động lạ.
Sau sự việc đó, trẻ có thể sẽ hỏi đi hỏi lại bố mẹ về hành động trên nhiều lần. Các bậc phụ huynh cần tiếp tục theo dõi diễn biến tâm lý của con sau đó và không bao giờ để điều này lặp lại.
Với trẻ trên 9 t.uổi, có thể thẳng thắn nói với trẻ rằng: Đó là một cách bố mẹ thể hiện tình yêu với nhau. Khi lớn con sẽ hiểu. Đồng thời giải thích với trẻ về nhiều mức độ thể hiện tình cảm, ở những người có quan hệ gắn bó khác nhau. Sau đó, hãy theo sát con, tâm sự với con nhiều hơn, hiểu rõ từng chuyển biến giới tính của con.
Đặc biệt, khi thấy con có những biểu hiện tâm lý bất thường hoặc bố mẹ quá lo lắng, cảm thấy không thể giải đáp hết những thắc mắc của trẻ, hãy nhờ tới sự giúp đỡ của các chuyên gia tâm lý.
Theo Phunutoday
Anh thực sự cảm thấy mệt mỏi rồi vợ ạ!
Ở rể khó đủ đường, nào là ăn nói phải để ý từng câu, từng chữ kẻo lỡ miệng là bị trách. Đi gặp gỡ bạn về muộn cũng bị "soi" và cái dở nhất là người ở rể không khác gì kẻ "ăn nhờ ở đậu".
Anh thực sự cảm thấy mệt mỏi rồi vợ ạ!
Mới đó mà đã hai năm kể từ ngày chúng mình trở thành vợ chồng của nhau em nhỉ. Thời gian trôi nhanh quá, mới ngày nào anh lên Thủ đô học đại học và gặp được em - cô gái Hà thành chính gốc. Nét đẹp trong em, sự dịu dàng, thanh lịch của người con gái Tràng An đã làm anh say đắm kể từ giây phút ban đầu ấy. Tình yêu của hai ta sớm nảy nở nhưng cũng gặp nhiều sóng gió. Khoảng cách địa lý, địa vị xã hội của hai gia đình thực sự là một rào cản lớn. Anh - một chàng trai tỉnh lẻ, nhà đông con, bố mẹ anh chỉ là những người nông dân lao động chân chất, quanh năm chỉ biết bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Là một thế giới đối lập với cô tiểu thư thị thành, từ nhỏ sống trong sự đủ đầy về kinh tế.
Ngày tốt nghiệp đại học, anh tìm cơ hội cho mình ở một công ty xuất nhập khẩu của Nhà nước với hy vọng được phát triển sự nghiệp và có thể chứng minh cho bố mẹ em thấy anh hoàn toàn có thể nuôi sống được em và gia đình của chúng ta sau này. Còn em thì về làm cho công ty của gia đình. Sau bao khó khăn sóng gió, tình yêu trong ta đã chiến thắng tất cả. Đám cưới của chúng ta được tổ chức dưới sự chứng kiến và chúc phúc từ gia đình và bạn bè hai bên. Sau đám cưới, do điều kiện chưa cho phép, em lại là con gái một, chiều ý em nên anh đã cố gắng thuyết phục bố mẹ mình để về nhà em ở rể.
Những ngày đầu sau sau đám cưới thật hạnh phúc, anh sáng đi làm, chiều về giúp đỡ em những việc vặt trong nhà. Em làm kinh doanh với bố mẹ bận hơn rất nhiều, mà những cộng việc đó anh lại không có khả năng giúp đỡ.Nhiều khi nhìn em và bố mẹ đầu tắt mặt tối anh thực sự cảm thấy áy náy vì không giúp được gì. Ban đầu bố mẹ cũng không ý kiến gì, nhưng những va chạm trong cuộc sống hằng ngày khiếm anh nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt, cử chỉ của bố mẹ vợ. Chuyện càng nghiêm trọng hơn khi công ty của bố mẹ gặp phải những khó khăn có thể đi tới bờ vực phá sản. Khác với trước kia, khoảng thời gian đi làm về là khoảng thời gian hạnh phúc nhất với anh, nhưng nay khác rồi. Bầu không khí gia đình không được như xưa, anh cảm thấy nặng nề tới mức "nghẹt thở".
Ảnh minh họa.
Rồi thì họ hàng nhà em, rồi thì áp lực từ phía gia đình anh khi lên trên nàychơi và chăm đứa cháu nội - con trai đầu lòng hơn 8 tháng t.uổi của chúng ta. Rồi thì đồng nghiệp, hàng xóm với những lời dị nghị. Anh nhớ, ngày mới về nhà em ở chưa lâu, hôm đó anh đưa em đi chợ gần nhà để mua đồ về làm cơm khách, lúc em đứng chỗ hàng thịt mua bán, anh đứng phía sau đợi em thì nghe thấy lời của mấy bà hàng rau: "Thằng này là rể nhà ông B đấy, nhà ở tỉnh lẻ, nên sau khi cưới về ở rể luôn... Ai da, người ta nói, ở rể thì khác gì "chó chui gầm chạn" đâu". Anh thấy chạnh lòng lắm, dẫu biết rằng muôn đời nay ai ở rể cũng bị mang cái tiếng như vậy. Đem chuyện tâm sựvới em, mong nhận được sự cảm thông chia sẻ thì em cũng chỉ ậm ừ cho qua, nhiều khi cáu gắt, em cũng chỉ nói: Anh để ý quá rồi đấy, bố mẹ có nghĩ thế đâu, anh làm quá lên. Rồi thì hàng xóm, họ nói gì kệ họ". Em nói cũng không sai, nhưng sức chịu đựng của anh cũng có hạn mà, đúng không?
Sau khi cưới, anh dần nhận ra giá trị tự do của mình không còn, không còn những cuộc cà phê sau giờ tan sở với đồng nghiệp, bạn bè. Muốn hai vợ chồng có khoảng thời gian riêng tư cũng không có, những buổi xem phim, những bữa cơm bên ngoài với nhau cũng là điều... không tưởng. Muốn dọn dẹp nhà cửa theo ý mình hay ngay khi muốn dạy con trai theo cách của một người bố, anh cũng không được thực hiện theo ý muốn. Thay vào đó, mỗi lần như thế anh lại nhận lại sự cằn nhằn từ mẹ, sự cáu giận từ bố... Anh như không có tiếng nói trong gia đình này vậy. Vợ chồng từ đó cũng bắt đầu có những cuộc cãi vã, giận hờn. Đỉnh điểm khi anh nói: "Lấy chồng thì phải theo thói nhà chồng" thì bố mẹ em lại nói: "Anh nên nhớ là anh đang sống trong nhà của vợ anh đấy, ít ra thì nên biết điều".
Chính câu nói đó như một lưỡi dao sắc nhọn đ.âm vào trái tim vốn tổn thương của anh bấy lâu. Anh có cái sỹ diện của một thằng đàn ông, nên anh quyết dọn ra khỏi nhà. Em lại giở trò khóc lóc, ỉ ôi bảo rằng bố mẹ có t.uổi rồi, cần mình ở cạnh ngày đêm chăm sóc, báo hiếu... lại khiến anh mềm lòng. Nhưng thực sự, anh thấy anh không còn là chính mình với cuộc sống hiện tại nữa, cảm thấy mình nhu nhược quá, yếu đuối quá, lời nói của anh không còn trọng lượng và hơn cả trong anh đã hình thành nên nỗi sợ của một người đàn ông ở rể. Ngay cả em bây giờ cũng không hiểu anh, không đứng về phía anh... Em à, "tức nước thì vỡ bờ" quy luật bao đời nay vẫn thế, sự việc đã đi quá giới hạn cho phép. Tình yêu trong anh dành cho em vẫn luôn mãnh liệt nhưng không đủ lớn để thắng nổi cái "tôi", cái sỹ diện của một thằng đàn ông trong anh... Mình chia tay đi em, có lẽ đó là giải pháp tốt nhất cho cả hai ta và cả bố mẹ em nữa...
Theo VNE
Đi tìm bí mật của cuộc hôn nhân thành công Kết hôn khi bạn 25 t.uổi, không sinh con trong năm đầu tiên sau đám cưới, có thu nhập ổn định, tốt nghiệp đại học, luôn tôn trọng và ngưỡng mộ bạn đời... là điều kiện cần để đảm bảo hôn nhân thành công. Đó là những đúc kết của hai chuyên gia tình yêu và hôn nhân người Mỹ, tiến sĩ Charles...