Bỏ rơi tôi với cái bụng bầu, 5 năm sau cả nhà anh quỵ lụy tìm tôi xin tha thứ
Tôi cũng không nghĩ ngày này lại đến sớm như vậy, hóa ra quả báo là có thật, ông trời thật sự có mắt…
ảnh minh họa
Tôi yêu Vinh từ khi học năm cuối đại học. Vinh hơn tôi 3 tuổi, lúc đó anh đang làm trong một công ty xây dựng.
Thời gian đầu mới yêu nhau, Vinh rất chiều chuộng tôi. Anh là người Hà Nội, còn tôi là con bé nhà quê, ngây thơ, giản dị. Vinh bảo chính vì tính nết này của tôi mà anh yêu thương và muốn được che chở cho tôi.
Vậy mà thời điểm tôi vừa ra trường thì phát hiện có bầu. Tôi nói với Vinh, anh dẫ tôi về nhà. Thực sự lúc đó tôi đã rất hi vọng có thể làm đám cưới, sinh con và sống cuộc đời hạnh phúc.
Ngờ đâu bố mẹ Vinh phản đối, mẹ anh chửi tôi là đồ “đào mỏ”, thấy người sang bắt quàng làm họ. Loại nhà quê, “đũa mốc còn chòi mâm son”. Bà còn nói chắc gì cái thai trong bụng tôi đã là máu mủ nhà này, có khi đi lang chạ ở đâu, thấy nhà bà có nhà có cửa đàng hoàng nên ăn vạ.
Tôi điếng người khi nghe những lởi xỉ nhục. Vì không chịu đựng nổi, tôi bỏ chạy khỏi nhà anh. Cả đêm hôm ấy, tôi nằm khóc, biết cuộc đời mình có lẽ chẳng ra sao…
Hôm sau Vinh đến tìm tôi, anh nói mẹ anh không đồng ý, anh không có cách nào thuyết phục được. Rồi anh bảo tôi bỏ thai, sau này rồi tính. Giây phút đó, tôi biết mình yêu nhầm, trao gửi nhầm người mất rồi.
Vinh về rồi, tôi khóc đến lặng người. Thế rồi quyết tâm dứt bỏ tất cả, tôi về quê. Nhà tôi chỉ còn mỗi mẹ, cũng may mẹ tôi không trách móc, chỉ ôm lấy tôi khóc. Bảo thôi “con dại cái mang”, giờ cố gắng nghỉ ngơi, sinh con cho khỏe mạnh.
Video đang HOT
Cũng mất một khoảng thời gian dài tôi mới bớt chông chênh. Khi con hơn 1 tuổi, mẹ trông con cho tôi đi làm. Tôi phỏng vấn được vào một công ty dầu khí, lương thưởng rất khá. Cũng từ đấy, cuộc sống yên ổn, dễ thở hơn rất nhiều.
Con trai tôi lớn lên, xinh xắn, khỏe mạnh, ngoan ngoãn. Tôi cũng không yêu đương ai nữa, vì xác định cả đời này sẽ ở vậy nuôi con.
Mọi thứ cứ thế trôi qua, năm con trai tôi 5 tuổi, đột ngột Vinh và gia đình anh lặn lội từ Hà Nội lên nhà tôi xin lỗi và nói muốn nhận dâu nhận cháu. Mẹ tôi không tiếp nhưng nhà Vinh cứ dai dẳng ở lại không chịu về. Mẹ Vinh bảo ân hận vì năm xưa nhẫn tâm với tôi, nay đến xin tôi cơ hội cho bù đắp.
Tôi tìm hiểu ra mới biết, Vinh đã cưới vợ nhưng không hiểu sao mãi không sinh được con nên vợ bỏ. Hóa ra đây là lí do chính, tôi thật sự căm giận vô cùng khi biết sự thật, nào có phải nhà anh ăn năn gì, chỉ vì anh không sinh được con, sợ tuyệt tự tuyệt tôn nên mới thế.
Tôi bảo với mẹ Vinh, đứa con này là con rơi con vãi, không phải máu mủ nhà bà đâu nên bà về đi. Bà ta khóc lóc, nói ngày ấy có mắt như mù nên mới đối xử với tôi như vậy.
Càng nghĩ tôi càng căm hận, bao nhiêu năm tôi cực khổ, nhà anh chưa một lời hỏi thăm, anh phụ tôi bạc bẽo như thế giờ còn mặt mũi đến đây xin nhận cháu.
Tôi bảo nhà Vinh về đi, nhưng mấy ngày nay không ai chịu về cả. Còn thuê nhà nghỉ gần nhà tôi ở, ngày nào cũng đến làm phiền. Khổ thân con tôi ngày nào cũng chứng kiến cảnh tranh giành. Tôi nên làm gì đây?
Theo Phunutoday
Gặp bạn trai bỏ rơi mình với cái bụng bầu 5 năm trước đang còng lưng đạp xích lô, cô gái..
"Cô cầm 300 ngàn mà đi giải quyết cái thai đi. Chẳng hết từng đó đâu nhưng thôi coi như tiền còn lại để cô bồi dưỡng".
ảnh minh họa
Huy là mối tình đầu của Hương, cô yêu anh chân thành và nghĩ người con trai ấy sẽ không bao giờ có thể phản bội mình được. Nhưng thật không ngờ, đúng lúc Hương nghĩ tới chuyện kết hôn với anh vì cô đã mang trong mình giọt máu của Huy thì anh ta lại chối bỏ cô một cách phũ phàng:
- Em tỉnh lại đi, cưới xin gì chứ. Em dễ dãi lên giường với tôi thì chắc chắn cũng sẽ dễ dãi lên giường với thằng khác thôi, đừng có bắt tôi đổ vỏ cho đứa khác nghe chưa.
- Anh nói thế mà nghe được sao. Em yêu anh, trao hết cho anh, sao lúc trước anh dụ dỗ nói lời ngon ngọt vậy.
- Thằng nào muốn được lên giường với bạn gái mà chả ngon ngọt như thế. Cô cầm 300 ngàn mà đi giải quyết đi. Chẳng hết từng đó đâu nhưng thôi coi như tiền còn lại để cô bồi dưỡng.
Anh nói thế mà nghe được sao. Em yêu anh, trao hết cho anh, sao lúc trước anh dụ dỗ nói lời ngon ngọt vậy. (Ảnh minh họa)
Nước mắt Hương tuôn xối xả khi bạn trai ném lại cho mình 300 ngàn rồi bỏ đi thẳng. Cô không ngờ đời mình lại cay đắng đến như vậy. Một thân một mình nơi đây cô biết làm gì với cái bụng bầu này. Hương cầm 300 ngàn tới trước cửa phòng khám tư để phá thai nhưng rồi nhìn thấy một cô gái chạc tuổi mình ngã quỵ sau khi bước ra từ phòng khám, máu chảy lênh láng, còi xe cứu thương hú dài, vài tiếng bàn luận của người đi đường: "phá thai chui thì chết có ngày" khiến cô hoảng sợ vô cùng.
Nếu như cô cũng như cô gái kia thì thế nào? Chẳng lẽ cuộc đời của cô, tuổi trẻ chỉ dừng lại ở đó thôi sao. Hương sợ hãi bỏ về tiếp tục gọi điện cầu xin Huy hãy thương lấy mẹ con Hương nhưng cái mà cô nhận lại chỉ là những lời bạc bẽo từ anh. Thậm chí Hương đã từng vác bụng bầu về tận quê Huy nhờ bố mẹ anh nói với anh mong anh suy nghĩ lại. Hương nghĩ chắc chắn ông bà sẽ không bỏ rơi cháu mình đâu, nhưng cô đã nhầm. Mẹ Huy chỉ hẳn vào mặt Hương và nói:
"Cô có thai với đứa nào đừng có đến đây ăn vạ nhà này. Chúng tôi không bao giờ chấp nhận con dâu như cô đâu và cái thai trong bụng kia là cháu đâu. Loại con gái dễ dãi thì tự mà gánh hậu quả, cô đi ngay đi đừng để tôi nổi nóng". Uất ức Hương quay trở lại thành phố thì bất ngờ bắt gặp Huy tay trong tay với một cô gái khác vào nhà nghỉ. Lúc này Hương đã chẳng còn nước mắt để khóc nữa rồi.
Trước thái độ của Huy và gia đình Hương đã bỏ đi và quyết tâm không bao giờ gặp lại những con người đó. Dù có khó khăn thế nào cô cũng sẽ cố gắng sinh con và nuôi con, còn những con người đó không xứng đáng để cô tốn thêm một giọt nước mắt nào nữa.
5 năm trôi qua, mọi thứ đã thay đổi quá nhiều. Huy và Hương đã không còn liên lạc với nhau kể từ sau ngày Hương về nhà anh. Huy đã lập gia đình nhưng cô gái mà anh lấy làm vợ ban đầu cứ ngỡ là con đại gia giàu có, tuy nhiên chỉ sau 1 năm được sung sướng bố vợ Huy đã phá sản, anh và vợ cũng bị liên lụy khi giang hồ ráo riết truy đuổi. Sau đó bố vợ Huy vào tù, và giờ đây ngày ngày Huy đang phải còng lưng đạp xích lô giao than tổ ong cho người ta để kiếm tiền nuôi cô vợ tàn phế sau tai nạn cách đây 1 năm và đứa con thơ 2 tuổi mắc bệnh down.
Một lần đang còng lưng đạp xe chở đầy than trên đường chở than cho quán bán phở thì bất ngờ Huy thấy chiếc xe ô tô sang trọng đỗ ngay trước mặt mình. Một cô gái ăn mặc sành điệu bước xuống, nghĩ cô ta tiến vào căn biệt thự bên đường nên Huy vòng xe định tránh đường thì bất ngờ cô gái cất tiếng:
- Anh không nhận ra tôi sao?
- Cô là...
- Tôi là cô gái mà anh bỏ rơi 5 năm trước với cái bụng bầu đây.
- Em... Em là Hương thật sao?
- Đúng rồi. Mới 5 năm thôi mà, anh đã quên mặt tôi rồi sao?
Nói rồi Hương rút ví ra 300 ngàn đưa cho Huy rồi bảo: "Anh cầm lại số tiền mà anh đã vứt cho tôi bắt tôi phá thai về mà mua sữa cho con. Thằng bé ấy đang phải gánh hết hậu quả cho anh đấy. Nếu ngày đó anh không chối bỏ con thì chắc giờ đứa bé ở nhà khát sữa kia là con tôi chứ không phải là con cô ấy. Coi như con tôi đã quá may mắn khi không có người bố như anh".
Nói rồi Hương lên xe bỏ đi, Huy đứng chết trân không nói được câu nào. Đời có vay có trả và Huy đang phải trả giá cho những gì mình gây ra 5 năm trước.
Theo blogtamsu
Khỏa thân trước gương, nước mắt tôi lã chã rơi xuống chiếc bụng bầu 5 năm Và chẳng cần anh phải nhắc, đêm nào đợi anh đi ngủ, tôi cũng đứng khỏa thân trước gương, tự đeo chiếc bụng bầu ấy vào người, từng giọt nước mắt lã chã rơi trên đó. Đời người con gái lấy chồng chẳng mong gì hơn ngoài sự chân thành. (Ảnh minh họa) Chúng tôi về chung sống dưới một mái nhà cũng...