Bộ quần áo cũ
Sống chung với một ông bố chồng già yếu, bướng bỉnh là chuyện không dễ. Ông hay than phiền, hỏi những câu không đúng lúc và từ chối các món ăn cần thiết.
Ông hãnh diện về thời trai trẻ, cứ kể đi kể lại các câu chuyện của thời vàng son. Hồi đó, là chỉ huy trong quân đội…ông luôn đặt lý trí lên trên tình cảm. Tôi biết ông là người tốt, nhưng có cảm giác ông sống vì khối óc chứ không vì con tim, thiếu sự thông cảm.
Hôm nay đưa ông đi lễ ở nhà thờ, một lần nữa ông lại mặc bộ đồ vest cũ sờn rách mang từ Việt Nam sang. Tôi nhẹ nhàng:
-Bố nên thay bộ đồ con mua hôm trước, bộ quần áo này cũ quá.
-Nhưng bố thích mặc bộ này!
Tôi bắt đầu cau có:
-Nhưng mặc như vậy đi chỗ đông người rất kỳ, người ta sẽ nghĩ tụi con bỏ bê không chăm sóc bố.
Ông già buồn rầu, lập lại:
Video đang HOT
-Bố thích bộ quần áo này lắm.
Tôi cũng cương quyết:
-Bố nên thay ngay kẻo trễ, con không thấy có lý do gì để bố thích nó.
Ông già trả lời rất gọn ghẽ, chân thành, lâu nay ít khi nào tôi thấy ông minh mẫn như vậy:
-Chính mẹ đã tặng bố bộ quần áo này để mặc ngày kỷ niệm thành hôn. Khi chồng con ra trường, bố cũng mặc bộ quần áo này. Ngày đưa mẹ con ra nghĩa trang, bố cũng mặc bộ đồ này, bố thấy thật vui và xúc động khi mặc nó.
Nước mắt ông già hoen trên mi, rơi xuống gò má nhăn nheo. Tôi hụt hẫng và hết sức bối rối. Bố chồng tôi sống tình cảm và có lý hơn tôi nghĩ.
Trước khi quyết đoán người nào đó khô khan không có trái tim, tôi nên xét lại trái tim mình đã.
Theo Guu
Bạn gái đòi chia tay vì 'say nắng' tình già 38 tuổi
Tôi muốn quên em nhưng mấy tuần rồi lúc nào cũng thấy thương nhớ vì nghĩ mình đã không quan tâm nhiều nên em mới thay đổi.
Tôi 30 tuổi, em 21 tuổi, chúng tôi yêu nhau cách đây 2 năm, khi đó em đang đi học trung cấp, còn tôi đã đi làm. Lúc mới yêu em luôn bướng bỉnh và nhỏng nhẽo như con nít vậy mặc dù đã 19 tuổi.
Công trường làm việc của tôi cách chỗ em ở 30km nhưng hầu như ngày nào sau giờ làm tôi cũng xuống chở em đi ăn uống, đi chơi. Quen nhau được mấy tháng gia đình em xảy ra chuyện, khó khăn về kinh tế. Tôi vẫn luôn ở bên an ủi và giúp đỡ.
Rồi em ra trường, gia đình nói nếu không có việc ở đây sẽ cho em về quê. Tôi đã nhờ bạn bè xin việc cho em vào phòng khám, mọi chuyện dần ổn định.
Đầu năm nay tôi có nói muốn tính chuyện hôn nhân, em đã về nói chuyện này với ba mẹ nhưng gia đình chưa chịu vì quê tôi ở xa quá, sợ em làm dâu sẽ khổ.
Vậy là tôi cố gắng làm và tích góp để mua đất thành phố cho ba mẹ em an tâm rằng cưới xong con gái họ sẽ ở lại TP HCM.
Ảnh minh họa
Từ đó mỗi tuần tôi chỉ xuống gặp em hai lần (thứ 4 và nguyên ngày chủ nhật). Thời gian này công việc nhiều nên mỗi lần xuống chơi chỉ chở em đi ăn, thỉnh thoảng đi xem phim rồi về nhà ngủ vì cả ngày đi làm mệt mỏi.
Cách đây 3 tháng tôi đã mua được đất và cũng dành thêm một khoản để cuối năm làm nhà. Tôi rất vui nhưng đời thực sự không biết được chữ 'ngờ'. Vài tuần trước em đi chơi với phòng khám, lúc về thấy em hơi lạ nhưng lúc đó tôi không nhận ra.
Rồi chuyện gì đến cũng đến, vào một chiều tôi đi làm về em gọi điện nói đã có người khác và xin thời gian để lựa chọn. Tim tôi như thắt lại, em khóc và tôi cũng khóc.
Sau đó tôi hẹn em mai nói chuyện nhưng tới tối trong lòng rất lo lắng nên đã xuống phòng trọ của em. Đến nơi không thấy em đâu cả, gọi em không nghe máy, nhờ bạn bè gọi cũng không được.
Tôi đứng đợi đến 11h đêm thì thấy 1 người đàn ông chở em. Em nói đi chơi rồi bị giật điện thoại (điện thoại tôi vừa mua cho em chừng 3 tháng).
Tôi không thể nào giữ được bình tĩnh, mắng em một cách thậm tệ, em khóc và năn nỉ tôi tha thứ. Tôi rất giận nhưng không bỏ đi, cả đêm em khóc và xin lỗi.
Hôm sau tôi đi làm em ở nhà, người đàn ông kia đến chở em đi làm, mua cho điện thoại mới, chăm sóc an ủi em. Vậy là 3 ngày sau tôi nói tha thứ nhưng em không quay lại với tôi nữa, em bảo có lỗi nên không muốn quay lại, cũng không liên lạc với tôi và người kia 1 tháng để khẳng định tình cảm.
Nhưng em vẫn hẹn hò với người kia, tôi biết được nên em đã thú thật giờ yêu người đó rồi.
Tôi đem chuyện này nói cho gia đình em biết, ba đã mắng em rất nhiều và nói không cho em đến với người đó vì người đó đã 38 tuổi rồi nhưng giờ em cứ như bị bỏ bùa mê thuốc lú, em nói muốn được người đó chăm sóc thôi.
Tôi và bạn bè khuyên em rất nhiều nhưng không được, muốn quên em đi nhưng mấy tuần rồi lúc nào cũng nhớ, vẫn lo lắng cho em vì nghĩ mình đã không quan tâm nhiều nên em mới thay đổi. Em đã nói quay lại với tôi 3 lần nhưng lần nào cũng được 1 ngày rồi đổi ý.
Tôi phải làm sao bây giờ, có nên đem chuyện của chúng tôi nói cho người thứ ba kia biết không (vì 2 năm qua em đã sống với tôi như vợ chồng), lúc em quen người kia cũng nói dối là chia tay tôi rồi. Mong mọi người cho tôi lời khuyên vì thực sự trong lòng tôi đang rối bời.
Theo Tintuc
Sức hấp dẫn đặc biệt của cô nàng 'cứng đầu' Bạn đã nhiều phen phải đau đầu và khổ sở với bản tính khó chiều của cô nàng ương bướng. Bạn cam tâm làm theo những sở thích khó ưa đó của cô nàng, tại sao vậy? Hãy cùng khám phá sức hấp dẫn đặc biệt của một cô nàng "cứng đầu" nhé. Đầy ắp sự thú vị Thời nay người con gái...